Từ Ác Phi Thành Ác Hậu

Chương 47

" Vương Gia, tần thiếp xin người trách phạt. " Nàng ta nhún người sâu, đầm kim sa hột lựu cũng theo đó mà nhún dơ, màu đỏ tươi như nhiễm bụi trần nhìn không bắt mắt chút nào!

" Bổn Vương nghĩ ngươi nên nói lời này với Vương Phi. " Hắn quay người, lạnh lùng nhắc nhở nàng ta, nói nhắc nhở thật nhẹ nhàng chi bằng đổi thành trách cứ nhẹ nhàng đi.

" Xin Vương Phi trách phạt. " Nàng ta nhún nhẹ người, không tôn ti nhìn nàng một cái, thấy nàng ta rất uất hận, nàng cười nhẹ nhè, quay đầu tiếp tục rời đi đến chỗ mẫu hậu ( hoàng hậu) cùng mẫu thân ( Hạ phu nhân). Nếu nói nàng bây giờ thật quyền lực vậy đợi đến khi Tam điện hạ lật đổ bàn cờ này đi, nước cờ như nào nàng còn nhớ rõ, vậy nhẹ nhàng tráo đổi bàn cờ đưa phu quân lên thành một hoàng thượng.

Cho dù thật khó khăn cũng quyết trao hắn một kết đẹp! Nàng không muốn lực bất đồng tâm chờ hắn bị chết dần chết mòn vì chính thê hắn hạ độc đâu!

Không trách " Đông Đông " nửa lời, chỉ có nửa năm sau " Đông Đông " mới biết mình bị lợi dụng, lên làm đại công chúa thành Đại Phản Diện mạnh mẽ nhất của truyện. Chỉ có nàng ta lại không thể trả thù, thành toàn cho phu quân đã khuất.

Kết cục thật đau lòng cho " Đông Đông " lại là đại cực phẩm cho câu chuyện. " Đông Đông sau khi không thể đảo chủ liền bị tam vương gia kia giết chết, nhà mất nước tan, phu quân cũng qua đời thật " Vô ý ", Hạ gia vì bảo vệ nàng bị diệt sạch, sau đó " Đông Đông " gieo mình xuống biển tự sát.

Nhưng mà..... nàng sẽ không để chuyện này xảy ra! Vĩnh viễn!

Đông nhi....Đông nhi....Đông nhi.....

" Ha hả? " Nàng tỉnh khỏi suy nghĩ, nghiêng mặt về phìa mẫu thân cùng mẫu hậu. Cmn, nàng quên mất ngoài Lão Đại cưng nàng hơn trứng cùng Đại Boss siêu cấp lá xanh thì còn hai Đại Đại tỷ nữa! Nàng uất ức đến chết cũng không hết đâu! Bên cạnh đều là lão đại,đại tỷ, cho tiền nàng cũng không muốn chọc phải mẫu hậu cùng mẫu thân đâu!!!

" Đông nhi, con đang nghĩ gì sao? " Đại mẫu hậu cùng Đại mẫu thân đồng loạt đưa về ánh mắt nghi ngờ đổ dồn vào nàng, thỉnh thoảng liếc nhìn Đại boss xa xa xa đằng kia.

Nàng bị ánh mắt nghi ngờ dồn vào đổ sạch mồ hôi lạnh, gắt gao nắm lấy tay của Tề Thịnh, khẽ liếc mắt cầu cứu, ý là " Mau mau cứu ta đi! Phu Quânnnn! "

Tề Thịnh thấy nàng đưa tin cầu cứu khẩn cấp liền tiếp nhận nhưng không nói gì, vuốt vuốt tóc nàng.

Đông Đông mặt đen sì, trừng mắt nhìn Tề Thịnh vẫn ung dung đứng trước hai đại đại tỷ.

Một người là sủng hậu của Hoàng Đế Hạnh Quốc, nhiều lần giúp thần dân bình an, phụ giúp phu quân không ít chuyện

, nắm giữ lục cung trong tay, xuất thân lại là một tiểu thư nhà võ.

Một người là sủng thê của Hạ Tướng Quân, là người phụ nữ đoan trang thông minh, từng là người thân cận bên cạnh Thái hậu, xuất thân cũng là khuê nữ nhà võ.

Nàng qua không nổi mắt thần của hai vị đại đại tỷ này.

" Không có ạ! " Thấy không khí ngày càng nhợt nhạt dần, nàng lên tiếng, sau đó nở nụ cười gượng gạo, nói đi nói lại chuyện cần xử vẫn chưa xong!

" Đông nhi lại đây. " Mẫu thân rũ sạch ánh mắt nghi hoặc khi nãy lấy tay vỗ vỗ vào ghế đá còn trông bên cạnh.

" Đông nhi chuyện khi nãy, mẫu thân cùng tỷ tỷ không có cố ý con..."

Đông Đông bị câu nói chọc đến đen mặt, mặt chuyển đủ sắc màu, từ đỏ sang đen lại thành xanh lá cây,bắt mắt vô cùng. Đến cuối cùng vẫn phũ sạch trách nhiễm cho Lão Đại hứng đủ.
Bình Luận (0)
Comment