Tự Cẩm

Chương 656

Xử lý tình huống thế này, Long Đán rất có kinh nghiệm.

Hắn ra tay trước bổ xuống hai nhát đánh ngất hai gã nam tử, lúc này mới hỏi Khương Tự: “Ngài xem nên xử trí bọn họ thế nào?”

Hai tên khốn kiếp này cướp đùi thỏ nướng của hắn tuy rằng đáng giận đến cực điểm, nhưng không đến mức làm thịt đối phương, hắn lại không phải hung đồ giết người như ma.

Khương Tự đi qua, trên cao nhìn xuống đánh giá hai gã nam tử hôn mê.

Nhìn kỹ thì, hai gã nam tử đều là người thân hình cao lớn, làn da hơi khô.

“Đây là hai người dị quốc.” Khương Tự mở miệng.

Hoa trưởng lão không cùng tới, mà ở lại tại chỗ, nghe vậy hơi hơi giật giật đuôi lông mày.

Long Đán thì lắp bắp kinh hãi, chỉ vào hai người nói: “Bọn họ không phải người Đại Chu?”

Nhìn qua không khác nhau nha, nói tiếng Đại Chu thật sự rất trôi chảy.

Nghĩ đến đây, Long Đán không khỏi nhìn Hoa trưởng lão một cái.

Lão thái thái này cũng không phải người Đại Chu, nhưng nếu không phải sớm biết thân phận của bà ta, hắn cũng nhìn không ra.

Vẫn luôn trầm mặc lão Tần đột nhiên mở miệng nói: “Vừa rồi người này nói một câu, nghe như là giọng Bắc Tề.”

Lão Tần chỉ chính là tên nam tử lớn tuổi hơn.

Vừa rồi vì bị lão Tần hắt cho một nồi cháo nóng, người nọ tức muốn hộc máu buột miệng thốt ra.

“Bắc Tề?” Long Đán sờ sờ cằm, trong mắt có sát ý, “Nơi này đã là phía Nam kinh thành, đang yên đang lành sao người Bắc Tề lại xuất hiện ở chỗ này?”

Đại Chu với Bắc Tề mấy năm nay không hề chính thức giao chiến, chỉ là thỉnh thoảng ở biên cảnh vẫn bùng phát một ít xung đột nhỏ.

Hoặc là nói, là người Bắc Tề đơn phương cướp bóc của người dân ở biên cảnh Đại Chu.

Bắc Tề là dân tộc sống trên lưng ngựa, sinh hoạt gian khổ, vật tư thiếu thốn, cướp đoạt lương thực cùng vải vóc vật tư của người Đại Chu liền thành đường tắt cải thiện sinh hoạt.

Đương nhiên, quân đội đóng giữ bắc địa Đại Chu sẽ có phản kích, chỉ là người Bắc Tề thuộc về cái loại cướp được liền chạy, làm người khó lòng phòng bị, không chịu nổi quấy nhiễu.

Nhiều năm trôi qua, chỉ cần không có xung đột quy mô lớn, hoặc là chỉ phát sinh ở dưới mí mắt, nhánh quân đóng quân này chỉ có thể mở một con mắt nhắm một con mắt.

Lại nói từ chiến lực, người Đại Chu xưa nay không bằng người Bắc Tề. Ăn thịt dê bò, uống sữa dê bò lớn lên mỗi một người Bắc Tề đều cao to khỏe mạnh, thuật cưỡi ngựa thuần thục.

“Nhìn dáng người hai người kia xác thật cao lớn hơn so với nam tử bình thường của Đại Chu chúng ta. Có điều người này chỉ nói có một câu, ta cũng không nghe rõ gã nói cái gì, lão Tần, ngươi có thể khẳng định hai người này là người Bắc Tề?” Long Đán đi vòng quanh hai người trên mặt đất một vòng, mang theo tò mò cùng đề phòng.

Hắn và người Nam Lan giao tiếp nhiều, nếu hai người này là người Bắc Tề, đây vẫn là lần đầu tiếp xúc.

Lão Tần ngồi xổm xuống, vừa cởi y phục của nam nhân hơi lớn tuổi hơn vừa nói: “Lúc ta còn trẻ, đã từng luân phòng ở Bắc địa.”

Lúc này Long Đán mới nhớ tới lai lịch lão Tần, cười nói: “Ta quên mất, ngươi trước kia chính là Tần tướng quân.”

“ Tần tướng quân gì chứ.” Lão Tần hiển nhiên không muốn nhắc lại chuyện cũ, tăng nhanh tốc độ trên tay.

Long Đán thấy thế vội cản lại: “Lão Tần, chủ tử còn ở đây đó, ngươi muốn làm gì?”

Lão Tần ngẩng đầu nhìn Khương Tự một cái.

Hắn vẫn luôn cảm thấy Vương phi không phải người hay để ý mấy việc này, chẳng qua Long Đán nhắc nhở như vậy, trước mặt Vương phi lại cởi y phục nam tử xác thật không thỏa đáng lắm.

“Có phải muốn tìm thứ gì không? Không cần băn khoăn, cứ việc tìm là được.” Khương Tự mặt không đổi sắc nói.

Nàng là người nhìn thấy nam nhân bị lột áo trên liền thẹn thùng? Đừng nói đùa, có thời gian rảnh rỗi này không bằng nhanh nhanh xác định mục đích hai người dị quốc xuất hiện ở chỗ này còn hơn.

Có lời này của Khương Tự, lão Tần buông tay mà làm, nhanh chóng kéo áo bông của người nọ ra, lộ ra vòm ngực.

Lồng ngực lõa lồ của nam tử đầy lông, chính giữa có một cái hình xăm.

Lão Tần nhìn thấy hình xăm ấy, lấy giọng điệu khẳng định nói: “Người này là người Bắc Tề không thể nghi ngờ.”

Hắn nói xong lại đi kéo áo nam tử trẻ tuổi, cũng từ trên ngực của nam tử trẻ tuổi nhìn thấy một hình xăm.

Long Đán tò mò mò tới nhìn, chần chờ nói: “ Đồ án trước ngực người này là đầu sói đi?”

Lão Tần gật gật đầu: “Người nọ xăm chính là đầu sói, người này xăm là hình ưng. Lang và ưng đều là thứ mà người Bắc Tề sùng bái, tượng trưng cho vũ lực cùng tôn quý, nam tử Bắc Tề có thói quen xăm mấy đồ án hình lang hoặc ưng này nọ ở trên ngực, đây có thể xem như đánh dấu xác nhận thân phận của bọn họ.”

Khương Tự đánh giá một lát, lẩm bẩm nói: “ Hai người này cải trang thành người Đại Chu, tinh thông ngôn ngữ Đại Chu, tới đây có mục đích gì? Long Đán, ngươi có thể hỏi ra hay không?”

Long Đán cười cười: “Vẫn là lần đầu tiên giao tiếp với người Bắc Tề, ti chức tận lực thử xem, có điều còn cần mọi người phối hợp.”

“ Phối hợp thế nào?”

Long Đán thấp giọng nói vài câu, ba người bao gồm Khương Tự ở bên trong đều mang nét mặt cổ quái.

Không nghĩ tới Long Đán là loại người này.

Không biết qua bao lâu, nam tử trẻ tuổi giật giật mí mắt, mở mắt ra.

Lọt vào trong tầm mắt là tượng Phật hư hại cùng vách tường hắc ám, một mùi thịt nướng bay thẳng vào trong lỗ mũi.

Ngắn ngủi mờ mịt qua đi, nam tử trẻ tuổi lập tức nhắm mắt lại lần nữa, lặng lẽ hoạt động tay chân.

Tay chân không bị trói lại!

Tên tiểu bạch kiểm đánh ngất bọn họ, sau đó liền mặc kệ?

Đôi mắt nam tử trẻ tuổi hé ra một khe hẹp, thay đổi tầm mắt nhìn về phía ánh lửa cùng mùi thơm nồng đậm.

Một bà lão, một người thiếu nữ, một tên hán tử lôi thôi cùng với một tên tiểu bạch kiểm.

Ánh lửa chiếu sáng khuôn mặt bọn họ, làm nam tử trẻ tuổi nhìn đến rõ ràng.

Những người này còn chưa đi…… Bọn họ còn đang ăn thịt nướng!

Ý thức được điểm này, phản ứng đầu tiên của nam tử trẻ tuổi là phẫn nộ.

Đánh hắn và đại ca hôn mê, vậy mà những người này vẫn làm như không có việc gì tiếp tục ăn thịt nướng? Quá không để bọn họ vào mắt, quá vũ nhục người rồi!

Nam tử trẻ tuổi giật giật ngón tay, vừa định có động tác, bên kia bỗng nhiên truyền đến tiếng nói chuyện.

Là tiểu bạch kiểm kia nói chuyện: “Khà khà, ta nói một con thỏ nướng không đủ cho bốn người ăn, chả đủ nhét kẽ răng, trong miếu hoang ngày tuyết lớn, thế mà còn có người đưa tới cửa.”

Nam tử trẻ tuổi cả kinh, không hiểu sao cảm thấy lời này nghe lạnh cả người.

Sau đó là giọng nói của hán tử lôi thôi: “Hỗ trợ rạch mấy đao đi, thịt trên đùi dày, khá ngon miệng.”

“Được thôi.”

Tiếp theo chính là tiếng dầu mỡ nhỏ giọt rơi vào trong lửa phát ra tiếng xèo xèo.

Nam tử trẻ tuổi không hiểu sao cảm thấy khẩn trương, nhìn về phía đống lửa.

Trên đống lửa gác một khối thịt đùi, cái đùi kia nhìn chỉ lấy một đoạn giữa, đang xỏ ở trên cành cây thô to bị hán tử lôi thôi lật nướng. Da thịt đã nướng thành màu vàng, mùi thơm nồng đậm chính là từ nơi đó truyền đến.

Tiểu bạch kiểm lấy chủy thủ chọc chọc cái đùi thịt thô to, có chút lo lắng: “Đáng tiếc, thịt đùi của nam nhân thành niên vẫn hơi dai, vị sẽ hơi kém.”

Hán tử lôi thôi mặt không đổi sắc lật lật thịt nướng, nói: “Ngày đại tuyết như vậy, có ăn đã không tệ rồi.”

Tiểu bạch kiểm sờ sờ cằm: “Cũng phải, hơn nữa một lần tới hai tên, chúng ta suốt đêm nướng xong rồi chế thành thịt khô, có thể ăn rất lâu. Có điều ta nói ngươi hay, vẫn là thịt của nữ nhân và tiểu hài tử ăn ngon hơn ……”

Biểu cảm của nam tử trẻ tuổi cứng đờ liếc liếc sang bên cạnh, liền thấy được một chiếc giày.

Đó là giày của nam tử lớn tuổi hơn.

Nam tử trẻ tuổi nhảy dựng lên, cất bước bỏ chạy. 
Bình Luận (0)
Comment