Tự Cẩm

Chương 70

Khương Tiếu dường như đang cật lực khắc chế động tác, mặc dù thức dậy đột ngột nhưng không phát ra bao nhiêu tiếng vang, chỉ từng ngụm từng ngụm thở phì phò, tựa như hao hết khí lực.

Trong lòng Khương Tự hơi động.

Đến lúc này nàng nào còn đoán không ra, Khương Tiếu đã sớm tỉnh rồi!

Bộ dạng hiện giờ của Khương Tiếu không thể nghi ngờ là đã phát hiện ra Trường Hưng Hầu thế tử đến.

Khương Tự theo bản năng nhắm mắt lại, nghe được tiếng khóc lóc kìm nén vang lên.

Trong lòng nàng thở dài: Khương Tiếu hiển nhiên bị dọa sợ.

Có thể nói Khương Tiếu có thể có biểu hiện như vậy đã là khá lắm rồi, đêm hôm khuya khoắt một gã nam nhân xâm nhập khuê phòng, đổi là nữ tử khác đã sớm không khống chế được mà hét ầm lên rồi.

Tiếng khóc lóc cực kỳ nhẹ, nếu không phải Khương Tự vốn đã tỉnh, thì căn bản sẽ không nghe được.

Sau một lúc lâu, tiếng khóc lóc dừng lại, Khương Tự có thể cảm thấy Khương Tiếu quay đầu, ánh mắt rơi vào trên người nàng.

Giờ khắc này, Khương Tự có chút do dự, không biết là tiếp tục giả vờ ngủ tiếp, hay là làm rõ với Khương Tiếu.

Nàng đang do dự, Khương Tiếu đã nói nhỏ: “ Tứ muội, Trường Hưng Hầu thế tử quả nhiên đang có ý đồ xấu với muội!”

Khương Tự nghe xong lời này, lập tức mở mắt.

Khương Tiếu giật mình, sững sờ nhìn Khương Tự.

Khương Tự dứt khoát ngồi dậy.

Một hồi lâu, Khương Tiếu hoàn hồn, lẩm bẩm nói: “ Tứ muội, sao muội lại tỉnh?”

Mượn ánh trăng mông lưng xuyên thấu qua song cửa sổ, Khương Tự có thể thấy rõ khuôn mặt không chút huyết sắc của thiếu nữ gần trong gang tấc, còn có nguyên nhân vì khẩn trương mà không tự giác giơ tay lên.

Tay Khương Tiếu vẫn đang run rẩy, trong tay nắm chặt một cây trâm vàng, hiển nhiên còn đang vì vừa rồi Trường Hưng Hầu thế tử đến mà lòng còn sợ hãi.

Nhưng dù là vậy, nàng vẫn đang cố gắng khắc chế phản ứng bản năng của thân thể, phảng phất như sợ sẽ truyền lại loại sợ hãi này cho Khương Tự.

“ Tam tỷ, ta đã sớm tỉnh.” Trong lòng Khương Tự bùi ngùi mãi thôi, Khương Tiếu không chuẩn bị lại mơ mơ màng màng.

Nàng không thể làm được chu đáo hết thảy, chí ít có thể làm được suy bụng ta ra bụng người.

Nghe Khương Tự nói xong, trâm vàng trong tay Khương Tiếu buông lỏng, đột nhiên ôm lấy nàng, cả người như lá thu treo ở đầu cành trong gió thu lạnh bất an run rẩy: “ Tứ muội, Trường Hưng Hầu thế tử là tên súc sinh!”

Khương Tự lại không đáp lại Khương Tiếu, ngược lại hỏi: “Tam tỷ có phải đã sớm đoán được rồi không?”

Khương Tiếu buông tay ra, xoa xoa nước mắt trên khóe mắt, trầm mặc một lát sau thì gật đầu: “ Ta không xác định, nhưng lại không thể không hoài nghi. Lúc trước chúng ta ở phòng khách dùng cơm, Trường Hưng Hầu thế tử tới dùng cơm, Nhị tỷ nói quên thông báo cho hắn, lúc ấy ta đã cảm thấy có chút không ổn. Nhị tỷ là hạng người gì, bốn muội muội đến đây, làm sao lại xuất hiện loại sơ suất này được?”

Khương Tự hơi giật mình.

Không nghĩ tới bắt đầu từ lúc đó Tam tỷ đã cảm thấy không bình thường rồi, điều này cùng ấn tượng ngày thường nàng cho người ta hoàn toàn khác biệt.

Từ lúc sinh ra đến bây giờ, Khương Tiếu trong lòng nàng vẫn luôn là một người ngoài miệng không tha ai nhưng không mất thiện lương, nói tóm lại chính là một tiểu cô nương vô tâm vô phế.

Nàng xác thực không đủ hiểu biết Khương Tiếu.

“ Sau đó chính là ở hoa viên. Cứ việc Trường Hưng Hầu thế tử thoạt nhìn là ngẫu nhiên gặp chúng ta, thậm chí chỉ lên tiếng chào hỏi không có tới gần đã đi, khá là thủ lễ ——” Nói đến chỗ này, Khương Tiếu cười lạnh, “ Mảnh Thược Dược trong hoa viên Trường Hưng Hầu phủ mê người như thế, nếu thật thủ lễ, thân là chủ nhân Hầu phủ chẳng lẽ không nghĩ ra chúng ta lúc ấy tám chín phần mười sẽ đi ngắm hoa sao? Thế nhưng hắn hết lần này tới lần khác xuất hiện, khi đó ta liền xác định hắn là cố ý......”

“ Tam tỷ khăng khăng muốn ngủ chung với ta, là vì bảo hộ ta đi?” Khương Tự nhẹ giọng hỏi.

Khương Tiếu đỏ mặt, thẹn nói: “Tứ muội dung mạo xinh đẹp, ta đoán nếu như Trường Hưng Hầu thế tử mà có ý đồ xấu cũng là đánh tới trên đầu muội, ta liền nghĩ nếu chúng ta luôn ở chung với nhau hắn sẽ không thể không quan tâm. Ai ngờ súc sinh chính là súc sinh, hắn vậy mà ——”

Nói đến đây, Khương Tiếu không nói được nữa, toàn thân run nhè nhẹ, hiển nhiên còn đang nghĩ mà sợ.

“ Tứ muội, ngày mai chúng ta trở về đi!” Khương Tiếu một phát bắt được tay Khương Tự.

Khương Tự thở dài: “ Nhị tỷ chắc chắn đau khổ giữ lại.”

“ Chẳng lẽ tỷ ta còn có thể cứng rắn ngăn đón không cho người đi?” Khương Tiếu nói xong bỗng nhiên sững sờ, dường như nghĩ đến cái gì, thần sắc đại biến, ngay cả môi cũng run rẩy lên, “ Tứ, Tứ muội, Nhị tỷ nàng ta ——”

Là nàng ta nghĩ như vậy sao? Nếu như là thật, vậy cũng quá đáng sợ quá hoang đường rồi.

Khương Tiếu không tự chủ được che lấy trái tim cuồng loạn, hoàn toàn không dám nghĩ sâu thêm nữa.

Khương Tự thần sắc bình tĩnh như nước: “ Nhị tỷ mời ta tới, thành ý mười phần.”

Khương Tiếu lần nữa ngẩn người, khó có thể tin nhìn Khương Tự: “ Tứ muội, muội đã sớm đoán được?”

Thấy Khương Tự nhẹ nhàng gật đầu, Khương Tiếu giơ tay lên, cuối cùng bất lực rơi xuống, cả giận: “ Muội có phải ngốc không thế? Đã đoán được vì sao còn muốn đến, đây không phải tự chui đầu vào lưới à?”

Khương Tự rũ mắt không nói.

Nàng không lời nào để nói.

Ở trong mắt người khác là tự chui đầu vào lưới, nhưng ở trong mắt nàng, chuyến này đầm rồng hang hổ không thể không vào.

Hiện tại Trường Hưng Hầu thế tử cố kỵ nàng là thân chưa gả, tạm thời sẽ nhẫn nại, nhưng về sau thì sao? Chẳng lẽ muốn nàng đem hi vọng ký thác vào việc đối phương sẽ bộc phát thiện tâm bỏ qua cho nàng?

Cùng với chờ tương lai bị động tự cứu, nàng thà rằng lựa chọn hiện tại chủ động giải quyết tên mặt người dạ thú này.

“ Thật không biết ngươi nghĩ sao nữa!”  Khương Tiếu dùng ngón tay chọc chọc trán Khương Tự, thở phì phò nói.

“ Tam tỷ đừng giận, ta chỉ nghĩ là chỉ có ngàn ngày làm trộm không có ngàn ngày phòng trộm, dứt khoát tới cửa xem bọn họ đến tột cùng muốn thế nào.”

“ Nhưng mà thua thiệt vẫn là muội đó!”

Khương Tự mỉm cười: “ Nhị tỷ đưa thiếp mời mời chúng ta đến, chí ít hiện tại nàng sẽ không để cho ta thật sự ăn thiệt thòi.”

“ Vậy ngươi định làm thế nào? Tối nay súc sinh kia dám vụng trộm tiến vào, đêm mai hắn lại càng dám tiến thêm một bước. Đến lúc đó ngươi ngậm bồ hòn chỉ có thể ăn hết, chẳng lẽ lại còn có thể la lên?”  Khương Tiếu dùng sức nắm chặt tay Khương Tự, “ Tứ muội, ngày mai chúng ta liền rời đi, có được không?”

Khương Tự kiên định lắc đầu: “ Không được.”

Hiện tại Khương Tiếu ở trong mắt vợ chồng Khương Thiến là người ngoài cuộc, nhưng ngày mai Khương Tiếu mà chết sống ầm ỹ muốn đi, bởi vì tối nay các nàng ở chung, Trường Hưng Hầu thế tử lại đã tới, bọn họ rất có thể sẽ hoài nghi Khương Tiếu phát hiện ra gì đó.

Nếu là như thế, Khương Tiếu sẽ có nguy hiểm bị diệt khẩu.

Nàng còn có sức tự vệ, nhưng Khương Tiếu dù có tâm tư cẩn thận cũng chỉ là một tiểu cô nương tay trói gà không chặt. Nàng dám bước vào Trường Hưng Hầu phủ chính là ôm dự tính giải quyết triệt để phiền phức, mà không phải lưu lại hậu hoạn vô tận.

“ Vậy muội muốn thế nào? “Khương Tiếu khốn quẫn.

“ Tam tỷ, cho ta một chút thời gian, ta sẽ giải quyết hắn.”

“ Muội cũng không nên làm loạn!”

Khương Tự trấn an cười cười: “ Tam tỷ yên tâm là được, đạo lý không có kim cương không ôm đồ sứ ta vẫn hiểu. Muộn lắm rồi, chúng ta ngủ đi.”

Khương Tiếu đột nhiên cảm thấy mí mắt trở nên nặng nề, hàm hàm hồ hồ lên tiếng, không bao lâu liền ngủ sâu.

Khương Tự nhìn chằm chằm Khương Tiếu một chút, vòng qua nàng đi xuống đất, mang giày thêu đế mềm đi ra ngoài.

Gian ngoài là chỗ ngủ của nha hoàn Khương Thiến phái tới hầu hạ Khương Tự, Khương Tự bước chân cực nhẹ đi đến chỗ bọn họ cách đó không xa, móng tay nhẹ nhàng bắn ra, bột phấn bị hắc ám che giấu lặng lẽ tản ra.

Cửa tròn chỗ thế tử nối thẳng tới hậu hoa viên, Khương Tự bước chân nhẹ nhàng xuyên thẳng qua, đi đến trước mảnh hoa Thược Dược trong vườn.
Bình Luận (0)
Comment