Từ Campione Thế Giới Bắt Đầu

Chương 30 - Vị Vua Chạy Trốn Và Nữ Kỵ Sĩ Lời Nói Trong Đêm.

Bầu trời đêm thăm thẳm ở ven biển thật tuyệt đẹp. Muôn ngàn ngôi sao ánh sáng chiếu lấp lánh trên đỉnh từng ngọn sóng nhẹ vỗ vào bờ. Thanh thanh thản thản mà u tĩnh bờ cát trắng. Heo hút gió biển mang theo hơi ẩm phảng phát bao trùm xung quanh mình. Dù cho đây không phải là lần đầu tiên Nguyễn Tiến Minh được chìm đắm ở trong cảnh bầu trời đêm bên bở biển (chính xác là lần thứ hai). Đồng thời tình cảnh cùng tâm trạng hiện giờ cũng khác xa với lần trước kia... Có điều không thể phủ nhận rằng, được đắm mình trong không gian tĩnh lặng này, đầu óc suy nghĩ của anh không hiểu sao cũng thông suốt tốt đẹp hơn một chút chút.

Nghĩ lại thì, đối mặt với một vị dị thần đích thực, cuộc chiến tranh có gian khổ khó khăn không phải là rất bình thường sao? Cũng không có gì cùng lắm thì. Tự nhủ như vậy an ủi lấy mình, Nguyễn Tiến Minh cố vẻ mặt tỏ ra nhẹ nhõm, theo bản năng quay mặt sang bên cạnh Liliana liếc nhìn. - ......

- Hừm? Lily! Liliana, cô không sao chứ?

- À, vâng! Tôi-Tôi không sao... Hừm? Ngài vừa mới nói chuyện gì ạ?

Vẻ mặt buồn bực hốt hốt hoảng hoảng mất tập trung, cô nàng trạng thái ra vẻ không được tốt lắm kể từ khi Nguyễn Tiến Minh buồn phiền giải thích về vấn đề quyền năng của mình cùng phiến đá Prometheus không thể sử dụng. Đương nhiên, hiện tại anh chàng còn không còn ý thức được những điều ấy. - Ừm? Cô thật không sao đấy chứ? Trông cô không được tốt lắm.

Anh nói với giọng quan tâm.

- ..........

- Đ-Điện hạ, ngài có muốn chiến thắng không ạ?

Đang lúc anh chàng muốn mở miệng nói săn sóc thêm điều gì, cô gái sở hữu mái tóc màu bạch kim, sáng lấp lánh dưới ánh sáng sao đêm này thình lình đặt ra câu hỏi. Da mặt còn hơi hơi ửng đỏ ngượng ngùng thế nhưng một đôi mắt sáng rõ giờ này phút này nhìn chằm chằm lấy anh như muốn xem rõ lấy từng tia từng tia biểu cảm. - Ừ? Ý cô là gì, Liliana?

Giọng nghi hoặc không hiểu.

- Ý tôi nói là ngài có muốn chiến thắng vừa rồi dị thần, cướp lấy quyền năng của đối phương không ạ? Thực hiện trách nhiệm chân chính của một vị vua, chiến đấu với thần linh, chiến thắng và đuổi bọn họ trở về với thần thoại của bản thân mình mà không phải là giống như hiện giờ lén lén lút lút ẩn trốn ở đây. - Đương nhiên! Nếu tôi đã nói rõ như vậy mà ngài còn vẫn chậm tiêu.... thì tôi cũng không thể nói gì hơn. Bởi vì ngài là vua mà, không ai có thể chống lại mệnh lệnh của ngài trừ bỏ những vị vua khác cùng các vị thần. Chỉ là buồn cho con quỷ cái Erica kia, cũng không biết phải chăng lúc này đã hi sinh trong miệng quỷ dữ....

Cô nàng đột nhiên nói lia lịa như súng bắn máy, cằn nhằn với giọng giận rỗi giống như mèo bị giẫm phải đuôi. Thái độ chuyển biến bất ngờ khiến Nguyễn Tiến Minh cũng không hiểu ra sao. - Khục! Xin hãy nói tiếng người được không~ Tôi đương nhiên là muốn thắng rồi. Thế nhưng cô lại không phải không biết. Quyền năng của tôi cũng không thích hợp dành cho chiến đấu, cho tới quyền năng chứa đựng bên trong phiến đá Prometheus tôi cũng không thể sử dụng, tôi giờ còn có thể làm sao a, tôi đây cũng rất tuyệt vọng á!

Anh chàng nói tiếp với giọng rất bất đắc dĩ.

- Nh-Như vậy thì tìm cách sử dụng quyền năng bên trong phiến đá là được rồi.

Cô gái giọng như cũ trả lời với giọng bướng bỉnh nhấn mạnh. Nguyễn Tiến Minh thế mà không phản bác được. Đương nhiên! Quan trọng nhất chính là anh cũng như thế tưởng, thế nhưng còn không biết phải làm sao để bắt tay vào làm a. Quyền năng phép thuật cái gì gì cũng không phải toán lý hoá sinh khoa học tự nhiên kiến thức, một kẻ gà mờ vừa mới tiếp xúc tới phần thần bí của thế giới này như anh cũng không có biện pháp nào.

Giống như là hiểu được những gì Nguyễn Tiến Minh hiện tại băn khoăn suy nghĩ, lời nói của Liliana vẫn còn đang tiếp tục. Giọng nghiêm túc mà kích động.

- Quả nhiên là giống như những gì tôi suy nghĩ...! Mặc dù đã trở thành vua thế nhưng bản thân ngài còn thiếu sót rất nhiều trí tuệ cùng quyết đoán của một vị vua đích thực. Đôi lúc cảm giác ngài rất bá đạo vô liêm sỉ lại còn hentai biến thái nữa, thế nhưng nhiều khi cũng rất ấu trĩ rất chậm tiêu... đấy ạ. Tất nhiên rồi! Cũng chính bởi vì ngài có nhiều như vậy thiếu sót thế cho nên mới cần giống như tôi kỵ sĩ luôn ở bên nhắc nhở. Ngài nên vui mừng đi vì được tôi Liliana Kranjcar cống hiến cho đi.

Lời nói đi cùng vẻ mặt giọng điệu càng về cuối cùng, ghét bỏ tựa như bản thân cô đang phải mang theo một cái cục nợ vô dụng suốt ngày vậy.

Nguyễn Tiến Minh: "............"

Trong lòng sửng sốt sửng sốt đấy. Hai mắt rất không nói gì nhìn chăm chú cô gái trước mặt. Thật không hiểu bản thân mình chẳng lẽ lúc nào làm phật lòng đối phương rồi, làm sao bỗng nhiên lại bắt đầu lên tiếng phê phán mình a? - Thập...! Liliana, cô lại làm sao rồi?

- ..........

- Không có gì đâu ạ! Chỉ là nếu.... nếu như ngài muốn chiến thắng trước đó dị thần.... tôi sẽ nói cho ngài biết cách.....

Cảm xúc giống như bình phục lại, cô nàng bắt đầu trả lời bằng với giọng than nhẹ cùng một chút ngượng ngùng và rồi thân thể của cô hơi tiến lên một bước áp sát về chỗ Nguyễn Tiến Minh giống như muốn nói điều gì. Thật là một cô gái đa cảm xúc. - Hừm? Cô biết cách gì sao?

Vẻ kinh ngạc thoáng hiện lên trên khuôn mặt Nguyễn Tiến Minh. Thật không nghĩ tới cô nàng trước mặt nhanh như vậy thì nghĩ ra cách giúp anh giải quyết hiện tại khó khăn. Mẹ nó! Chẳng lẽ đúng như cô ấy nói, trí thông minh của anh thật sự có vấn đề thua kém mọi người sao??? Trong lòng hoang mang thực sự, anh chàng bởi vậy theo bản năng hơi nghiêng người về phía trước giống như muốn nghe được cô gái nói cho rõ ràng. Thế nhưng tiếp đón anh không phải là nào đó lời nói, mà là một sự ấm áp bất ngờ trên đôi môi. Trong ánh mắt kinh ngạc của Nguyễn Tiến Minh, Liliana vậy mà chủ động hôn nhẹ lên môi anh???

Cái quái gì vậy? Thế giới này có gì đó sai sai rồi~ Đây mà là Liliana bảo thủ truyền thống mà anh biết sao???

.....Liliana đã hôn anh! Phải mất vài giây trôi qua Nguyễn Tiến Minh mới tin được sự thực vừa mới xảy ra ở trước mắt mình này. Thế nhưng vì sao à??? Trong lòng anh tò mò quái.

Cùng lúc, giống như đọc hiểu được suy nghĩ trong lòng của Nguyễn Tiến Minh thông qua ánh mắt, Liliana vẻ mặt ngượng ngùng lắp bắp trả lời.

- B-Bởi vì ngài nói có thể là do bản thân mình không hiểu rõ về quyền năng bên trong phiến đá phép của Prometheus thế cho nên không thể sử dụng được quyền năng trong đó. Vậy nên tôi nghĩ.... N-Nếu có thể thông qua hôn... hôn... Không! Chính là thông qua ng-ngôn linh phép thuật truyền lại kiến thức về thần linh, như vậy ngài liền có thể sử dụng được quyền năng giấu trong phiến đá của đối phương ạ. M-Mới không phải bởi vì tôi cảm thấy hôn... hôn cái gì cũng không tệ lắm đâu ạ!!! "Ặc! Có thể không thêm vào giấu đầu lòi đuôi câu giải thích cuối cùng không?" Nguyễn Tiến Minh rất không nói gì nhìn đang cả người phát run thiếu nữ trước mặt. Đáng tiếc.... - Xin-Xin ngài hãy hôn.... hôn tôi đi ạ!

- Ừ?... Khục! Ặc ặc...~ Cô nói cái gì cơ???

Nguyễn Tiến Minh cả người lại đơ 3s. Đây còn là Liliana rụt rè bảo thủ mà anh biết sao? Nhất định là thế giới này có gì đó sai lầm!!! (Ai đó trong lòng gào thét lên) - Tôi-Tôi nói là mời... mời ngài mau hôn-hôn... tôi đi ạ!

- Ngài- Ngài còn chờ đợi gì nữa ạ? Chỉ có như vậy chúng ta mới có khả năng giành được chiến thắng mà....

Nói và cơ thể của ấy giống như mềm nhũn ngã vào trong lòng anh. Thân thể mảnh mai như một nàng tiên. Yếu ớt và thanh mảnh khiến người nổi lên muôn vàn ý niệm kiên quyết bảo hộ. - Ạch! Chờ một chút! Tuy rằng rất đáng tiếc thế nhưng còn có một chuyện tôi hiện tại nhất định trước tiên phải nói.

- Vậy ngài nói nhanh lên rồi mình còn hôn nhau ạ!

Nguyễn Tiến Minh: "............"

- Cái này.... Không phải tôi chưa từng nghĩ tới... Hôn hôn.... Ừ? Là ngôn linh chuyện này. Thế nhưng sự thật là hồi chiều Erica cũng thông qua ngôn linh truyền thụ cho tôi kiến thức về vị kia dị thần rồi. Thế nhưng kết quả như cô thấy đấy vẫn vô dụng.

Mặc dù sửng sốt sửng sốt lấy đối với liên tiếp lời nói cùng yêu cầu thúc giục của Liliana thế nhưng Nguyễn Tiến Minh vẫn rất thành thật nói rõ mọi việc với đối phương. Bây giờ nghĩ lại duy nhất đáng tiếc chính là trước đó bản thân hắn sơ sót chưa từng thử nghiệm chính mình có thể hay không sử dụng tấm đá Prometheus thế cho nên nước đến chân mới nhảy, đợi đến khi đối mặt Shuten Doji suýt chút nữa có hại. Đương nhiên, thời điểm kia hắn cũng sợ hãi lỡ may thử thử liền không kiềm chế được sử dụng mất quyền năng có sẵn ở bên trong phiến đá Prometheus như vậy thì hố cha. Nói tóm lại chính là 50:50 tỷ lệ, cuối cùng mới phải vậy quyết định lựa chọn tự cho là phù hợp hơn- từ bỏ thử nghiệm cách dùng lựa chọn. Cũng không thể nói rõ khi đó quyết định là đúng là sai, chỉ là thông tin kiến thức không đầy đủ mà thôi. Hiện tại đã rõ ràng không thể tự nhiên sử dụng như vậy lấy ra thử nghiệm cái gì vậy đương nhiên không thể tránh khỏi. - Kh-Không nghĩ tới định lực của ngài cũng không giống tôi tưởng tượng yếu ớt vậy mà. Chắc hẳn bình thường ngài đối mặt với con quỷ cái Erica kia ve vãn mới bởi vậy luyện thành phải không? Cũng thật sự là làm khó cho ngài. Tôi cũng ghét cay ghét đắng con bé đó lắm lắm ạ.

Hai mắt mông lung như chìm trong sương mù, Liliana nói với giọng thanh lãnh căm giận.

"Mà mà....! Đừng như vậy vơ đũa cả nắm có được không?" Trong lòng suy nghĩ như vậy thế nhưng anh đương nhiên cũng không dám ngay lúc này nói ra. Còn rất không có cốt khí gật đầu thoả hiệp. - Ừ ha.... Là như vậy phải không.

- Đương nhiên rồi ạ! Chỉ là vừa rồi tôi nói đến hôn-hôn, không! Là ngôn linh truyền thụ không phải như ngài suy nghĩa loại kia truyền thụ thần linh bản thân tri thức đâu ạ! Mà là dựa vào bản thân truyền thuyết thần thoại bản thân phân tích thánh lực cùng quyền năng của một vị thần cơ ạ! Có lẽ chỉ có như vậy mới có thể giúp ngài nắm giữ phiến đá Prometheus cách sử dụng. - Ngài-Ngài còn chờ gì mà không hôn... hôn tôi đi ạ! Lại... Lại cũng không phải chưa bao giờ hôn... hôn qua!

Nói nói mà da mặt cô nàng ngày càng đỏ chót. Hai mắt huyễn lệ mê ly. Cả người thẹn thùng e lệ đến phát run, cũng càng vô lực, toàn dựa cả vào lòng ngực vị vua của cô. - Này- Này thật được sao?

Nguyễn Tiến Minh cả người chấn a chấn ba cái. Nói tới cũng phải. Hai người bọn họ sáng nay còn đúng là hôn qua thật, khả năng trước đó cô nàng cũng không có như vậy chủ động a được không. Chỉ là giờ này nhìn trong lòng mình cô gái giống như nàng tiên cá nhu mềm thanh mảnh từ bên trong biển rộng bơi ra. Mặt biển xanh biếc, sóng vỗ bạc đầu. Trời đêm tinh quanh huyễn lệ vô ngần làm người say lòng không cấm muốn tiến lên nếm thử thiếu nữ ẹ lệ ra sao hương vị. - T, Tôi cũng không biết ạ! Thế nhưng không thử làm sao biết ạ? Ngài chẳng lẽ còn có cách làm nào tốt hơn sao?

Giọng nỉ non.

- Ạch! Cô nói vậy cũng đúng!

- Vậy thì ngài xin hãy nhanh lên đi ạ? Chuyện-chuyện như vậy chẳng lẽ ngài còn muốn nhà gái chủ động hay sao???

- À ừ...! Vậy thì tôi bắt đầu nhé!

Nói có phần cộc lốc và rồi trong lòng mang theo chút nào đó không được tự nhiên kì quái, hưng phấn, mong chờ...... Cúi thấp đầu, nhẹ nhàng tiến gần... Môi đè lên môi. Mút lấy nhàn nhàn vẻ mát lạnh cho tới khi.... - Chưa-Chưa đủ đâu ạ! Xin-Xin hãy hôn... hôn em mạnh-mạnh mẽ hơn nữa đi ạ! Chỉ có như thế cả hai mới có thể tạo dựng được mối quan hệ tâm linh bền chắc truyền lại tin tức ạ.

Hai người môi vừa rời môi xong, Liliana khuôn mặt đỏ ửng, cáu giận tựa như phàn nàn. Mẹ đấy! Cái này còn làm sao cho phải? Đương nhiên là phải mãnh liệt hơn nữa á!!! "Thế quái nào buổi chiều cũng không thấy Erica có gì yêu cầu nhỉ?" Trong lòng tuy rằng như vậy tự nhủ thế nhưng anh chàng cũng không bởi vậy nói ra mà trái lại có chút hăng hái không tên vùi đầu vào tiếp tục nụ hôn dài. Vòng tay bá đạo ôm chặt lấy nàng thiếu nhữ như muốn vùi đối phương hoà lẫn vào cơ thể mình. Cũng là cùng vào lúc ấy, từng đoạn từng đoạn thần kì thông tin kiến thức không ngừng truyền lại vào sâu trong kí ức của anh.

Mối liên kết giờ mới chính thữ được thành lập.

Hình ảnh về một vị thần cao lớn trong thân thể hình người với mái tóc đỏ và bộ mặt khi thì tuấn lãng khi thì dữ tợn tựa như ác quỷ.

Giữa Liliana và Nguyễn Tiến Minh, cầu nối sự thật đã được tạo nên. Môi của họ một lần nữa rời nhau, nhưng lần này Liliana câm lặng không nói gì. Hai người họ gật đầu như cho lẫn nhau tín hiệu. ......

Kết thúc chương 30.

Bình Luận (0)
Comment