Sự xuất hiện của Hoa Xà Nhi khiến cho tất cả nam nhân ở đây đều đã bị đánh thức. Xét cho cùng thì xinh đẹp của Hoa Xà Nhi cùng Nguyệt Mị cũng chỉ dưới nữ vương Mỹ Đỗ Toa mà thôi. Mặc dù nói về vẻ diễm lệ thì Hoa Xà Nhi cùng Nguyệt Mị so với nữ vương Mỹ Đỗ Toa kém khá xa nhưng nếu sống chung lâu ngày sẽ phát hiện các nàng cũng là loại nữ nhân cực kỳ cá tính. Hiển nhiên họ cũng biết cách trêu đùa nam nhân khiến cho nam nhân cũng vì vậy mà điên cuồng.
Không hổ là nơi tập trung của các vị mỹ nữ trong tộc xà nhân tụ họp lại với nhau. Các nam nhân đều hướng về phía Tiêu Sơn với ánh mắt phát ra tia lạnh lẽo, trong đó tràn ngập đầy ghen tị và tức giận. Hiển nhiên các vị nữ tính của tộc xà nhân muốn tiếp cận vị luyện dược sư cao cấp này trong tình trạng hiện giờ đã chết trong manh nha.
Hai hàng lông mày như lá liễu của Nguyệt Mị hơi nhăn lại. Nàng tò mò lên tiếng hỏi: “Hoa Xà Nhi, không phải cô cần phải ở bên để bảo vệ nữ vương bệ hạ hay sao? Cô thân là thống lính của xà vệ tại sao cô lại ở đây lúc này?”
Hoa Xà Nhi mỉm cười lên tiếng nói: “A, a, a… Ta cũng đâu có thời gian rảnh rỗi giống như thống lĩnh Nguyệt Mị ngày ngày đi tìm biểu đệ Dược Nam a!?”
Khóe miệng của Nguyệt Mị liên tục giật giật. Hiển nhiên ngày thường nàng liên tục muốn gặp Tiêu Sơn đáng tiếc bị lệnh giới nghiêm của nữ vương Mỹ Đỗ Toa mà không thể vào gặp hắn được. Hiển nhiên trong lòng của Nguyệt Mị có vài phần khó chịu. Nàng khe khẽ hừ lạnh một tiếng nói: “Hừ… Việc này có liên quan gì ở đây? Cô còn chưa trả lời ta vì sao cô ở nơi này!”
“A, a, a…” Hoa Xà Nhi đưa bàn tay lên che miệng cười nói: “Bởi vì nữ vương bệ hạ đột nhiên nhớ đến biểu đệ Dược Nam. Bệ hạ biết hắn đối với tục lệ xà nhân không nắm rõ mà quên mất ngày này thế nên ngài muốn cử đích thân ta đến mời biểu đệ Dược Nam!”
“Ha” Tiêu Sơn mỉm cười phát ra một tiếng ha một cái. Hắn gãi gãi sống mũi của mình nhìn về phía chiếc cổ trắng nõn của Hoa Xà Nhi. Từng mảng da thịt trắng nõn mềm mại hiện ra. Hai khe vú sâu hoắm giống như hút hồn nam nhân vào vậy. Chiếc vòng cổ xinh đẹp do chính tay hắn mua tặng cho Hoa Xà Nhi bị khe rãnh sâu hoắm này hút vào. Tiêu Sơn cố gắng tránh đi ánh mắt không bị nó hút vào bên trong. Hắn mỉm cười quay mặt đi nói: “Cảm ơn Hoa Xà Nhi tỷ tỷ. Nếu không có mọi người ta cũng sợ mình quên mất ngày quan trọng như vậy trong tộc xà nhân!”
Đột nhiên bàn tay của Tiêu Sơn cảm giác được nó áp vào thứ gì đó mềm mại khiến cho hắn rất sướng rất phê. Một cảm giác nhu nhuyền truyền vào cánh tay của hắn. Hắn quay đầu sang thấy được không biết từ lúc nào mà Hoa Xà Nhi đã trực tiếp ôm lấy cánh tay của hắn. Cánh tay hắn bị áo vào bộ ngực mềm mại và cao vút của Hoa Xà Nhi.
Một hơi nóng của Hoa Xà Nhi trực tiếp thổi vào tai của Tiêu Sơn. Rõ ràng Tiêu Sơn cảm nhận được cái mùi quen thuộc này. Nó gồm một mùi thơm cùng với cái mùi mà tại lần đầu hắn đến thần điện nữ vương Mỹ Đỗ Toa bị Hoa Xà Nhi khiêu khích. Cái mùi mà rắn cái mời rắn đực tiến hành giao hoan với mình để sinh sản ra đời sau. Hiển nhiên Hoa Xà Nhi đang cố ý khiêu khích với hắn.
Âm thanh của Hoa Xà Nhi giống như ma âm truyền vào tai của hắn: “Dược Nam đệ đệ, ngày hôm nay ngươi là khách mà tỷ tỷ là chủ. Thế nên hôm nay tỷ tỷ nhất định sẽ phục vụ đệ đệ một cách nhiệt tình nhất. Ngươi có thể yêu cầu Hoa Xà Nhi tỷ làm mọi việc cho ngươi a!”
“Dâm nữ!” Một tiếng quát lạnh vang lên từ bên cạnh. Mọi người quay đầu sang thì nhìn thấy được Nguyệt Mị nhìn về phía Hoa Xà Nhi với vẻ mặt âm trầm nói: “Ngươi cách xa biểu đệ Dược Nam một chút!”
“A, a, a…” Tiếng cười lanh lảnh như chuông bạc từ miệng của Hoa Xà Nhi truyền ra. Nàng trực tiếp kéo tay của Tiêu Sơn về phía bộ ngực của nàng hơn. Ngoài ra nàng chỉnh cũng cực kỳ chuẩn xác khiến cho bàn tay của Tiêu Sơn sờ lên nơi tư mật nhất của Hoa Xà Nhi. Ánh mắt Hoa Xà Nhi nhìn về phía Tiêu Sơn nói: “Tại sao ta phải buống biểu đệ Tiêu Sơn ra đây! Dường như Nguyệt Mị ngươi cùng với hắn không có bất cứ quan hệ gì đi!”
Vẻ mặt Nguyệt Mị trở nên âm trầm. Khuôn mặt này không giống như lần đầu mà Tiêu Sơn đã từng gặp mặt gì cả. Hai hàm răng Nguyệt Mị cắn lại sau đó nói: “Hắn đã gọi ta một tiếng tỷ tỷ vậy chuyện của hắn cũng là chuyện của ta đi!”
Ngực của Hoa Xà Nhi trực tiếp ma sát trên tay của Tiêu Sơn, đuôi rắn hoa uốn éo trực tiếp đem nơi tự mật nhất của nàng cũng cọ sát lên mu bàn tay của Tiêu Sơn. Nguyệt Mị cắn chặt hàm răng sau đó cũng trực tiếp đem tay của Tiêu Sơn ôm lại. Bộ ngực của nàng trực tiếp ma sát lên cánh tay con lại của Tiêu Sơn. Cả hai bên cảm giác đê mê khiến cho Tiêu Sơn hoàn toàn ngất.
Đã nhiều ngày như vậy mà hắn chưa có cùng với nữ nhân tiến hành hoan ái. Trước đây thì ngày nào hắn cũng cùng với nữ nhân làm việc này. Nếu không phải Nhã Phi thì là Tiểu Y Tiên, cũng có khi là cả hai nàng cùng lên một lượt, chỉ duy nhất vào một ngày đèn đỏ của Tiểu Y Tiên là hắn không có làm mà thôi. Hiện giờ bị hai bên vúliên tục cọ sát, hương thơm ngát từ người hai người mỹ nữ truyền ra khiến cho tinh thần của Tiêu Sơn hoàn toàn hỏng mất.
Hai thiếu nữ liên tục rằng co với nhau. Tiêu Sơn đang đắm chìm trong hạnh phúc của sự tê dại giữa hương thơm của nữ nhân sự mềm mại cùng với việc được chạm vào nơi tư mật nhất của nữ nhân thì bất chợt hắn cảm giác được ánh mắt lạnh như băng. Tiêu Sơn giật mình phát hiện được ánh mắt này đang nhìn về phía mình khiến cho hắn rụt tay lại. Mặc dù có chút mất mát nhưng hắn vân phải làm nếu không chắc chắn sẽ không được yên thân.
Ánh mắt của tất cả mọi người dừng lại trên đài cao. Lúc này nữ vương Mỹ Đỗ Toa xuất hiện làm cho mọi người đều kinh ngạc mở to mắt. Nhiều nam tính xà nhân còn hít thở không thông. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa mặc một cầm bào dài màu tím xinh đẹp. Cái đuôi rắn màu tím nhẹ nhàng lay động làm cho người ta có cảm giác đê mê và dã tính. Thân thể mềm mại dưới cẩm bào quả thực giống như một quả đào chín móng mê người thẩm thấu ra vũ mị khiến cho nam nhân đều muốn điên cuồng. Trên người nàng đeo một bộ trang sức tuyệt đẹp.
Đó là một bộ trang sức làm bằng đá trong xuốt toát ra những màu sắc tuyệt đẹp. Chúng tạo nên vương miện của nữ vương bệ hạ đang đeo, dải dua tại thắt lưng… Một bộ trang sức đầy đủ có thể nói được cực kỳ đẹp mắt. Dường như bộ trang sức này chính là sinh ra để phối hợp với y phục của nữ vương Mỹ Đỗ Toa vậy.
Vừa rồi hiển nhiên ánh mắt của nữ vương Mỹ Đỗ Toa trừng về phía Tiêu Sơn giống như đang cảnh cáo hắn. Hiển nhiên đây cũng là một tín hiệu đáng mừng đối với Tiêu Sơn trong việc thử lấy được sự tín nhiệm của nàng. Nữ nhân khi yêu chính là lúc họ ngu nhất thế nên Tiêu Sơn mới có ý định này. Tuy nhiên có vẻ như hắn chỉ mong muốn bản thân đạt mức độ vừa phải mà thôi nhưng càng chơi thì càng lún sâu. Chính một chân hắn đã lún vào trò chơi này mà hắn không hay biết.
Mọi người cũng rất ngạc nhiên bởi vì nữ vương Mỹ Đỗ Toa nhanh như vậy đã lựa chọn được món hàng mình yêu thích rồi. Hiển nhiên cũng chỉ có vài món hàng nên nữ vương Mỹ Đỗ Toa cũng rất nhanh làm ra quyết định. Trước kia vì quá phiền hà nên nàng toàn xem qua rồi chọn đại. Nói chung là nàng chưa xem hết đã chọn lấy một món rồi.
Đột nhiên Tiểu Song cười lớn lên tiếng nói: “Đại nhân, ngài xem a! Bộ đồ trang sức mà đại nhân thiết kế không ngờ lại được nữ vương bệ hạ mặc vào. Nữ vương bệ hạ thật là đẹp a!” Con mắt Tiểu Song tràn đầy tinh quang nhìn về phía nữ vương bệ hạ.
Nhất thời đám người nhìn về phía Tiểu Song. Sau đó họ đều nhìn về phía Tiêu Sơn. Trong con mắt của nữ vương Mỹ Đỗ Toa lóe ra tinh quang nhìn về phía Tiêu Sơn trong một chút sau đó lại không tiếp tục để ý đến hắn mà nhìn bao quát toan trường. Trong đó Nguyệt Mị và Hoa Xà Nhi cũng nhìn về phía Tiêu Sơn tràn đầy tò mò.
Lão già có vị trí quan trọng nhất trong bộ lạc tiến về phía trước cất cao bài diễn thuyết của mình. Tiêu Sơn cũng cảm giác không có gì kỳ quái cả khi mà nơi này cũng đều có người nói ra những bài diễn thuyết như thế. Khi mà mọi người đang chú ý nghe bài duyễn thuyết của lão già này thì ngón chỏ của hắn đưa ra gõ gõ vào trán của mình. Hắn xoay người rời đi mà không ai biết.
Sau khi bài diễn thuyết của lão già đã kết thúc. Hắn quay sang nhìn về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa rồi mỉm cười gật đầu. Sau lưng nữ vương Mỹ Đỗ Toa đột nhiên xuất hiện một đôi cánh màu xanh biếc. Đôi cánh nàng rung lên khiến cho thân hình nữ vương Mỹ Đỗ Toa bay lên đài cao.
Chiếc đài cao lớn này chính là một đài cao được dựng lên. Trên đài được gắn các viên đá phát ra ánh sáng tuyệt đẹp. Chiếc đuôi rắn màu tím của nữ vương Mỹ Đỗ Toa nhẹ nhàng đáp lên chiếc sàn của đài cao. Tất cả tộc nhân xà nhân tộc đều điên cuồng gào thét. Ánh mắt nữ vương Mỹ Đỗ Toa quét tất cả toàn trường dường như đang tìm kiếm gì đó tuy nhiên nàng lại không có tìm được thân ảnh nàng muốn. Trong giây lát, ở đáy mắt nữ vương Mỹ Đỗ Toa xuất hiện một vẻ mất mác.
Bùm, bùm, bùm…
Đột nhiên trong không trung phát ra một tiếng nổ lớn. Toàn bộ cường giả đều giật mình kinh hãi. Ở trên không trung xuất hiện một màn pháo hoa tuyệt đẹp. Đây là lần đầu tiên mọi người ngẩy ngẩn nhìn về phía này. Hiển nhiên mọi người tưởng ban đầu là địch tập kích xem ra không phải. Một người lên tiếng hỏi: “Có chuyện gì vậy!?”
Mấy thiếu nữ nhìn lên bầu trời liên tục phát ra ánh sáng đủ màu sắc thì lẩm bẩm nói: “Thật là đẹp a!”
Mấy lão già trong tộc xà nhân cũng hốt hoảng kinh ngạc nói: “Chuyện gì vậy!?” Mấy lão vội vã bay đến nơi phát ra ánh sáng. Lúc này một thanh niên với mái tóc bạch kim đang đứng ở một vật thể khá lớn. Vật thể này giống như một cái ống liên tục phun ra một đám pháo sáng bay thẳng lên không trung cực kỳ đẹp khiến cho đám người tộc xà nhân giật mình.
Tiêu Sơn thấy được mấy lão già tiến tới thì mỉm cười nói: “Để mấy vị tiền bối và các vị thống lĩnh chê cười rồi!”
“Hài…” Mấy lão già nhìn về phía nhau sau đó thở dài một hơi. Nam nhân cao tuổi Viêm Thứ cười khổ nói: “Dược Nam huynh đệ làm cho chúng ta sợ gần chết a! Chúng ta cứ tưởng địch tập kết cơ!” Sau đó Nguyệt Mị cùng với Hoa Xà Nhi cũng bay tới kèm theo mấy người Mặc Ba Tư và Hắc Độc.
Sau khi thấy được Tiêu Sơn tế xuất ra món đồ pháo hoa này thì vẻ mặt của Mặc Ba Tư trở nên âm trầm nói: “Các vị thống lĩnh, hắn làm việc này chẳng khác nào gây rối buổi tế lễ cả! Theo luật lệ của tộc xà nhân nếu như có bất cứ tộc nhân xà nhân nào đối với buổi tế lễ tiến hành gây rối sẽ bị bắt lại đánh gãy hai tay!”
Nghe được lời này thì mấy vị thủ lĩnh đều nhìn về phía Mặc Ba Tư tràn đầy khinh bỉ. Tên này rõ ràng có đầu óc bị nước vào. Mặc dù Tiêu Sơn giống như phá rối buổi tế lễ nhưng hắn không phải làm cho buổi tế lệ hay hơn đẹp hơn sao. Ngoài ra với thân phận cao quý của hắn ngươi nghĩ làm việc này có thể xử phạt được hắn sao? Thực sự là một kẻ ấu trĩ.
Lão già Âm Thế mặc một thân quần áo bào màu xám, bàn tay nhẹ nhàng vuốt vuốt lên chỏm râu ít ỏi của mình rồi cười nói: “Thống lĩnh Mặc Ba Tư, cái này cũng không trách được Dược Nam huynh đệ. Hắn không biết không có tội. Ngoài ra bởi vì hắn mà buổi tế lễ trở nên đẹp hơn hắn các ngươi không thấy như vậy sao?” Mấy thủ lính khác đều gật đầu. Âm Thế cười phất tay nói: “Hắn không những không có tội mà còn có công nữa kia!”
Tiêu Sơn cười hướng về phía mọi người nói: “Đã làm các vị tiền bối và các vị thống lính chê cười rồi! Lần này quả thật Dược Nam chỉ muốn làm buổi tế lễ trở nên tốt hơn mà thôi! Hy vọng các vị tiền bối cùng các vị thống lính không trách phạt ta!”
Mấy lão già cùng với mấy vị thống lĩnh đều nhìn về phía nhau mỉm cười. Vẻ mặt của Mặc Ba Tư càng trở nên âm trầm hơn. Hoa Xà Nhi cười khanh khách nói: “Tiêu Sơn biểu đệ không ngờ biểu đệ ngươi còn có lắm thứ như vậy a!”
Ngón chỏ gãi gãi sống mũi Tiêu Sơn cười nói: “Chỉ biết một chút ít mà thôi!”
Nghe thấy vậy mấy người cười nhìn nhau. Đám người đều nói với nhau khách khí vài lời sau đó rời đi. Hiển nhiên nữ vương Mỹ Đỗ Toa không có rời đi bởi nàng không cảm ứng được người nào có thực lực mạnh mẽ ra cả. Tuy nhiên sau đó một đám người trở lại nhìn thấy được một thanh niên tuấn tú với mái tóc màu bạch kim đang nhìn về phía nàng mỉm cười. Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa cảm giác trong lòng ấm áp.
Lão già Âm Thế vội vàng đưa tay lên nói: “Mọi người không có gì đâu! Tiết mục này chính là dùng để mở đầu cho buổi tế lễ mà thôi!” Hắn nhìn về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa gật đầu. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa cũng gật đầu lại.
Hai tay nàng giơ lên, thân hình yểu điệu của nữ vương Mỹ Đỗ Toa bắt đầu chuyển động. Bàn tay nàng múa may. Cẩm bào với những dải lụa dài khiến cho thân mình nữ vương Mỹ Đỗ Toa uyển chuyển mềm mại giống như sóng nước. Vòng eo mê người của nữ vương Mỹ Đỗ Toa uyển chuyển trong không khí khiến cho nam tính tộc xà nhân đều si mê ngẩy ngẩn.
Dưới tia sáng rực rỡ của pháo hoa nữ vương Mỹ Đỗ Toa bắt đầu nhún nhẩy. Không bởi vì có sự xuất hiện của pháo hoa mà che đi vẻ đẹp của nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Nàng múa dưới trận mưa pháo hoa khiến cho nàng đều trở nên xinh đẹp hơn nhiều lần. Mấy nam nhân đều bị si mê về vẻ đẹp của nàng. Mấy nữ nhân cũng bị vẻ đẹp của nàng làm cho hâm mộ đồng thời có chút ghen ghét.
Thân mình uyển chuyển nữ vương Mỹ Đỗ Toa đồng thời di chuyển khiến cho thần mình nàng giống như tiên nữ đang mua lên những khúc vũ tiên tuyệt đẹp. Ánh mắt của nữ vương Mỹ Đỗ Toa quét qua thấy được ánh mắt của Tiêu Sơn như si như mê nhìn về phía nàng đặc biệt nàng cũng phát hiện được cây côn th*t của hắn đang bành lên to tướng thì hai má của nữ vương Mỹ Đỗ Toa hơi đỏ lên đồng thời miệng nàng cong lên rất nhẹ.
“Ực…” Tiêu Sơn nuốt ực một ngụm nước miếng. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa nàng cùng với Nhã Phi đều có vẻ câu hồn riêng. Nhã Phi thì giống như rượu độc đã uống một lần khiến người ta điên cuồng muốn uống. Nàng giống như thuốc phiện mà đã dùng một lần sẽ không bao giờ muốn dứt ra. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa thì giống như mật đào mà khiến cho nam nhân muốn từ từ hưởng thụ nhấm nháp. Chinh phục càng khó thì càng có khoái cảm.
Tiêu Sơn cảm giác được cả người khô nóng. Đột nhiên một bàn tay trắng nõn đưa ra trước mặt của hắn. Trên bàn tay trắng nõn có một cái ly khá bắt mắt cùng với một màu đỏ tươi mê người. Không biết lúc nào thì Hoa Xà Nhi đã cầm trong tay một cốc nước hoa quả màu đỏ cười nói: “Tiêu Sơn biểu đệ, nếu như ngươi khát vậy thì cùng tỷ tỷ uống chung một ngụm thế nào? Tỷ tỷ thấy ngươi rất khát vậy ta sẽ nhường cho ngươi thứ này a!”
“A…” Tiêu Sơn có chút ngạc nhiên sau đó cầm lấy chiếc cốc tinh xảo cười với Hoa Xà Nhi nói: “Cảm ơn Hoa Xà Nhi tỷ tỷ!” Ánh mắt của hắn thấy được ngón tay của Hoa Xà Nhi có một vết xước khá nhỏ.
Đại Song vội vàng hô lên: “Đại nhân, nước đó…” Ai ngờ nàng lại bị Hoa Xà Nhi trừng mắt một cái.
Tiêu Sơn lắc lắc đầu nhìn về phía hai người không biết đây là chuyện gì đang xảy ra. Hắn nâng cốc lên đang định muốn uống thì một tiếng quát lạnh nói: “Không được!” Một bàn tay đưa ra đem chiếc cốc nước gạt bay. Chiếc cốc rơi xuống đất phát ra tiếng leng keng. Tiêu Sơn ngạc nhiên quay về phía người gạt đi cái cốc này. Không biết từ khi nào mà Nguyệt Mị vẻ mặt đang âm trầm nhìn về phía Hoa Xà Nhi.
Khuôn mặt Hoa Xà Nhi cũng phát ra vẻ tức giận hỏi: “Thống lĩnh Nguyệt Mị, ngươi đây là có ý gì a!?”
“Hừ…” Nguyệt Mị cười lạnh nói: “Cái này ta phải hỏi cô mới đúng? Tại sao cô lại cho hắn uống nước của tính ái xà quả?”
Tiêu Sơn nhíu mày lại. Hắn tò mò lên tiếng hỏi: “Chỉ là một cốc nước mà thôi! Hai người các ngươi vì cái gì mà cãi nhau a!?”
Thấy vẻ mặt của hai vị thống lĩnh nhìn về phía nhau tràn đầy tức giận. Tiểu Song vội vàng lên tiếng nói: “Đại nhân, ngài còn không biết nước uống của tính ái xà nhân quả a! Đây là một loại thức uống đặc biệt của tộc xà nhân chúng ta. Dường như chúng ta cũng chỉ có chế thức uống này vào ngày này. Đây là một loại xuân dược phát tác chậm…” Nói đến đây khuôn mặt của Tiểu Song đỏ lên.
Hai hàng lông mày của Tiêu Sơn cau lại nhìn về phía Hoa Xà Nhi tò mò hỏi: “Xuân dược phát tác chậm!”
Hoa Xà Nhi che miệng lại cười hì hì nói: “Suýt chút nữa thì lừa đượ Dược Nam biểu đệ a!”
Khuôn mặt của Nguyệt Mị trở nên cực kỳ âm trầm. Nàng lên tiếng nói với Tiêu Sơn nói: “Tiêu Sơn biểu đệ ngươi sống ở loài người nhiêu nên không biết loại quả này cũng không có gì là. Nói nó là xuân dược cũng đúng nói nó không phải xuân dược cũng đúng. Thật ra thì nó là một thức uống bình thường khi nào dính máu của trinh nữ tộc xà nhân mới bị biến đổi. Tộc xà nhân còn gọi nó một cái tên khác là trinh nữ tình ái quả. Nếu như đem máu của trinh nữ hòa vào loại nước quả này sẽ khiến cho nam nhân khi gần gũi nữ nhân người mà dùng máu hóa vào sẽ bị kích thích biến thành xuân dược cực mạnh. Tục lệ tộc xà nhân chúng ta chỉ cần uống thứ nước này do chính người nữ nhân đưa cho chính là chấp nhận lời tỏ tình của nữ nhân đó!”
Khuôn mặt của Tiêu Sơn trở nên xám xịt. Đầu hắn đen nhánh, cả cái trán tràn đầy mồ hôi. Hắn nhìn về phía Hoa Xà Nhi chỉ thấy khuôn mặt nàng đỏ bừng nhưng trên mặt vẫn giữ được nụ cười thản nhiên. Tiêu Sơn cười khổ dùng tay nhẹ nhàng bóp mũi. Nhất thời không khí trở nên quỷ dị.
Ầm! Ầm…
Tiếng sấm đột nhiên vang lên khiến cho tất cả mọi người giật mình. Họ không nghĩ đến nữ vương Mỹ Đỗ Toa chỉ mới khiêu vũ cầu mưa một thời gian ngắn như vậy đã xuất hiện trời mưa rồi. Mặc Ba Tư cũng đã xem xét được thời tiết thấy được trời hôm nay khá quang đãng. Muốn trời mưa quả thực rất khó. Vẻ mặt của Mặc Ba Tư trở nên cực kỳ âm trầm. Không ngờ trời mưa lại đến nhanh như vậy. Ánh mắt Mặc Ba Tư nhìn về phía Tiêu Sơn tràn ngập ghen tị và ghen ghét. Trong ánh mắt tràn đầy một ngọn lửa đang bốc cháy.
Thật ra thì trong không khí vốn đã ẩm ướt sẵn rồi. Tiêu Sơn chẳng qua thúc đẩy nó bằng cách dùng các loại hạt bạc I-ốt AgI để khiến cho trời mưa mà thôi. Thật ra hắn cũng cực kỳ đê tiện lợi dụng những thứ này. Giải thích đơn giản một chút hắn tạo ra hai quả bắn ra pháo hoa. Một quả chính là khiến trời nhanh mưa còn một quả khác chính là ngăn càn trời mưa. Nếu như nữ vương Mỹ Đỗ Toa lựa chọn bộ trang sức của hắn thì quả pháo hoa khiến trời mưa sẽ được bắn lên còn không thì…
Từng hạt mưa tí tách rơi xuống phía dưới khiến cho thân mình của nữ vương Mỹ Đỗ Toa tràn ngập mê hoặc. Lúc này pháo hoa đã dừng nhưng không có một người nào dừng lại quan sát nữ vương Mỹ Đỗ Toa để tìm chỗ chú mữa cả. Tất cả đều gào lên: “Nữ vương bệ hạ…”
Từng đường cong la lướt của nữ vương Mỹ Đỗ Toa do bị nước thấm ướt quần áo mà càng trở nên mê người hơn. Tiêu Sơn nhìn thấy nữ vương Mỹ Đỗ Toa mê người như vậy thì cười khổ một tiếng. Hắn đưa bàn tay lên vuốt ngược mái tóc bạch kim của mình về phía sau.