Khi quả cầu bị cái đầu mãng xà cực lớn nuốt mất thì nó lại không có bất cứ phản ứng gì cả. Tuy nhiên ngay sau đó một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên. Một tiếng nổ rầm trời khiến cho cả kết giới bị đánh cho rung chuyển. Trên kết giới xuất hiện sự mờ ảo giống như nó có thể biến thành hư vô bất cứ khi nào.
Trong kết giới một cấy nấm lửa được hình thành. Nó nổ tung giống như một quả bom. Nấm lửa điên cuồng dùng trùng kích của mình đánh về phía bốn phía. Thân mình của Mặc Ba Tư giống như một con diều đứt dây bay vút ngược lại về phía sau. Bụi mù khắp nơi khiến cho cả tỷ võ đài bị đánh cho tràn ngập tan nát. Trận đấu này chính thức đã đánh dấu lên kết thúc chỉ không biết được Tiêu Sơn sẽ như thế nào.
Thân mình của Mặc Ba Tư toàn thân bị trấn thương nặng nề, trên cánh tay, đuôi rắn, bụng đều bị rách nát cùng với nám đen. Chúng nhìn vào ghê cùng tởm lởm, máu chảy dòng dòng khắp nơi. Nhiều chỗ còn thấy được cả xương trắng bên trong. Miệng Mặc Ba Tư phun ra một ngụm máu. Thân mình hắn đánh mạnh lên kết rới đem kết giới đánh tan, thân mình vẫn dư lực bay ra bên ngoài. May mắn là đợt sóng lửa được điều khiển cực kỳ tốt chỉ tỏa ra trên đài mà thôi.
Nữ vương Mỹ Đỗ Toa trong lúc nguy hiểm không nhịn được kêu lên: “Dược Nam!” Trong đôi mắt xinh đẹp câu người quyến rũ kia tràn ngập lo lắng.
Hai người Nguyệt Mị và Hoa Xà Nhì cũng kinh hãi hô lên: “Dược Nam!” Trong đôi mắt quyến rũ của họ xuất hiện sự lo âu.
Hai vị thiếu nữ Đại Song và Tiểu Song cũng cực kỳ kinh hãi mà hô lên: “Đại nhân!”
Khói mù tản đi, một thanh niên có thân hình chật vật xuất hiện ra. Toàn thân thể của hắn đều bị thương. Hắn đưa tay ra phẩy phẩy mỉm cười nhìn về phía mọi người. Bàn chân dẫm trên đất đá vụn. Hắn mỉm cười nhìn về nữ vương Mỹ Đỗ Toa hỏi: “Vậy thế này có coi như ta thắng hay không!?”
Thấy được hắn mỉm cười nhìn về phía mình nữ vương Mỹ Đỗ Toa khe khẽ thở dài một hơi. Vừa rồi nàng vừa lo lắng lại vừa tức giận. Lo lắng cho an toàn của hắn. Tức giẩn bởi vì hắn dám dùng một chiêu nguy hiểm như vậy. Trong lúc đó nàng xuýt chút nữa đã không nhịn được mà phóng lên nôi đài. Ánh mắt của nàng chẳng thèm dịu dàng ngoan ngoãn đáp lại hắn mà đáp lại hắn bằng ánh mắt ai oán. Ngón tay Tiêu Sơn đưa lên gãi gãi sống mũi, hắn mỉm cười một cái.
Âm Thế ho khan vài hơi sau đó lên tiếng hỏi: “Trận đấu này Dược Nam đã chiến thắng. Hắn sẽ tiếp tục là người giữ lôi đài. Một trong các ngươi có trong danh sách có thể tiếp tục lên khiêu chiến hắn!”
Vài người tộc xà nhân vội vã mang theo một cái cáng lớn đem thân thể của Mặc Ba Tư đem đội lên. Đồng thời mấy vị y sư trong tộc xà nhân nhanh chóng vì hắn chẩn trị cùng dùng thuốc rắc lên vết thương của hắn. Mấy vị y sư cả người họ tràn đầy mồ hôi đủ biết thương thế của Mặc Ba Tư nặng đến thế nào.
Mấy vị thống lĩnh đều nhìn về phía nhau. Khuôn mặt xinh đẹp của Nguyệt Mị ngẩng lên, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Sơn, trong lòng ngổn ngang những cảm xúc cực kỳ khó chịu. Nàng khe khẽ thở dài một hơi nói: “Trận này ta bỏ cuộc!”
Hoa Xà Nhi cười lanh lảnh như chuông bạc, bàn tay của nàng đưa lên che đôi môi đỏ mọng. Ánh mắt mị hoặc câu người nhìn chăm chú về phía Tiêu Sơn nói: “Trận chiến này ta cũng từ bỏ. Tuy nhiên ta có một điều kiện a!” Đôi lông mày xinh đẹp chớp chớp chăm chú nhìn về phía Tiêu Sơn. Mọi người bị Hoa Xà Nhi nói ra thì nhất thời đều nhìn về phía nàng mỉm cười nói: “Tuy nhiên đại sư Dược Nam nhất định phải hoàn trả cho ta một bữa tiệc vào hôm nào đó a. Ngươi phải tự mình mới ta mới được!”
“A” Tiêu Sơn ngạc nhiên, ánh mắt có chút mờ mịt nhìn về phía Hoa Xà Nhi, trong con mắt của hắn có chút tò mò.
Hoa Xà Nhi nhìn thẳng vào mắt hắn, ánh mắt đầy mị hoặc nói: “Thế nào Dược Nam biểu đệ. Tỷ tỷ đã không dành bữa tiệc của ngươi cùng với nữ vương bệ hạ rồi! Chẳng lẽ ngươi còn không bồi được tỷ tỷ một bữa tiệc khác sao?”
Tiêu Sơn hoàn toàn ngây ngẩn sau đó cười khổ nhẹ nhàng bóp lấy cánh mũi nói: “Được!”
“A, a, a…” Hoa Xà Nhi cười giống như ánh mặt trời rực rỡ, nàng lên tiếng nói: “Biểu đệ đã nói vậy thì ta sẽ chờ. Ngươi nhất định phải sớm thực hiện a!”
Mấy người tộc xà nhân nhìn về phía nhau. Tại sao trong lời nói của hai người thì họ cảm giác có mùi gì đó không đúng. Lão già Âm Thế vội vàng ho khán đánh đem lực chú ý của tất cả mọi người về phía lão già này. Âm Thế vươn hai tay ra sau đó tiếp tục nói: “Hai vị thống lĩnh Nguyệt Mị và Hoa Xà Nhi đã từ bỏ quyền thi đấu. Các ngươi có thể tiếp tục khiêu chiến!”
Mấy người thống lĩnh của bộ lạc khác đều rối rít nhìn nhau sau đó đều thống nhất ý kiến với nhau từ bỏ quyền thi đấu. Xem ra Tiêu Sơn ở tộc xà nhân địa vị không thấp. Mấy tên này đều rối rít tỏ ra ủng hộ hắn và nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Trước đây thì tranh dành đến điên cuồng giờ thì rối rít thuận nước đẩy thuyền bán cho Tiêu Sơn một cái nhân tình.
Khóe mắt Hắc Độc tràn ngập ra âm độc và sát khí. Mặt của hắn liên tục co giật khi nhìn thấy đám người thủ lính của các bộ lạc khác đều đưa ra việc từ bỏ quyền lợi. Hắn thầm măng mấy tên thống lĩnh này gian xảo, lão cáo già. Hiển nhiên tên nào tên lấy đều có ma trong lòng. Cuối cùng đến hắn thì nhất thời mọi người đều nhìn về phía hắn.
Thấy được mọi người đều nhìn về phía Hắc Độc thì Hắc Độc ngay lập tức thu liễm vẻ mặt của mình. Hắn cười nhìn về phía Tiêu Sơn nói ra: “Đại sư Dược Nam vốn là tuổi trẻ tài cao. Lần này quyết đấu cùng với hắn ta thấy quả thật không được anh hùng cho lắm. Hắn vốn trên người đã đầy thương tích bản thống lĩnh không muốn cùng hắn chiếm tiện nghi chút nào. Lần này ta sẽ nhường cho đại sư Dược Nam đi…”
Nghe được lời của Hắc Độc thì Tiêu Sơn nhíu mày lại. Trong lòng hắn cười lạnh một tiếng: “Tên này không biết đang đánh chủ ý gì a!” Thật ra Tiêu Sơn vốn giữ lại vốn liếng thực lực của mình. Hắn muốn xem tên Hắc Độc này thuộc loại người gì. Giờ hắn tin chắc tên Hắc Độc này thuộc về loại âm ngoan độc. Tên này thuộc loại âm độc đâm người từ phía sau.
Hắc Độc mỉm cười sau đó hướng về phía Tiêu Sơn với vẻ mặt đầy tự tin nói: “Tuy nhiên sau khi đại sư thương thế đã lành ta nhất định sẽ đến tự mình thỉnh giáo đại sư. Đến lúc đó chúng ta sẽ phân ra người thắng bại thế nào?” Lời nói của Hắc Độc cực kỳ hiên ngang và khí phách làm cho hắn chiếm được hảo cảm không ít của các tộc nhân phía dưới.
Mấy trưởng lão nhìn về phía nhau. Sao họ không có biết được tính cách của Hắc Độc cơ chứ. Âm Thế thấy thế thì thở dài một hơi. Sau đó hắn lên tiêng nói: “Vậy cuối cùng ta tuyên bố người chiến thắng cuối cùng của đại hội anh hùng tộc xà nhân ngày hôm nay là Dược Nam!”
“Dược Nam!”
“Dươc Nam!”
…
Tiếng hò hét vang lên khắp nơi trong tộc xà nhân. Tuy nhiên hắn nghe loáng thoáng trong đám tộc xà nhân có một số người đang phát ra âm thanh. Hai hàng lông mày Tiêu Sơn nhíu lại vì hắn phát hiện được những người đầu tiên phát ra chính là những người thuộc tộc Hắc Xà.
Một nam tính tộc xà nhân lên tiếng nói: “Có gì quang vinh chứ? Hắn không phải là dựa vào thân phận luyện dược sư hối lộ cho mấy vị thống lĩnh bỏ qua quyền thi đấu sao? Nếu như hắn không hối lộ làm sao mà toàn bộ đám người thống lính đều bỏ quyền cơ chứ?”
Một nam tính xà nhân khác gật đầu đồng ý với ý kiến này: “Đúng vậy hắn dựa vào gì mà lấy được danh đệ nhất anh hùng tộc xà nhân chứ? Hắn làm sao mà so được với thống lĩnh Hắc Độc. Nếu như thống lĩnh Hắc Độc không nhường cho hắn thì làm sao hắn có cơ hội thắng chứ?”
Vài người đồng ý gật đầu nói: “Phải, phải…”
Một người khác lại không đồng ý với ý kiến này lên tiếng nói: “Ta không cho là như thế đại sư Dược Nam vốn là một luyện dược sư còn rất trẻ. Bất cứ tài luyện dược cũng như thực lực của hắn không có bất kỳ kém thống lĩnh nào. Các thống lĩnh xách quần cho hắn còn không có tư cách a!” Lời này không ngờ lại phát ra từ một nữ tính tộc xà nhân. Bởi vì tộc xà nhân không đi giầy nên dùng từ quần thay cho giầy. Trong giọng nói nàng tràn ngập ngưỡng vọng. Trong con mắt của nàng tràn đầy sao.
Một vài thiếu nữ gật đầu lên tiếng nói: “Phải, phải…”
Nam tính này nghe được nữ tính tộc xà nhân kia nói như thế thì cực kỳ bực mình phản bác nói: “Ngươi làm sao biết hắn còn rất trẻ. Hắn biết đâu là mấy lão quái vật. Hắn sử dụng đan dược dưỡng nhan sắc làm sao các ngươi biết được. Nữ xà các ngươi làm sao dám khẳng định hắn không phải là lão quái vật chứ?”
Hai hàng lông mày của Tiêu Sơn nhíu lại bởi vì ở trong này một đám lời đồn loạn hết cả lên. Lão già Âm Thế vội vàng ho khan, hắn đưa tay ra vẩy vẩy. Nhất thời đám người rơi vào im lặng. Lão già lên tiếng nói: “Ta không biết tại sao trong các ngươi lại nó lời đồn như vậy. Tuy nhiên sau khi trưởng lão hội chúng ta đã kiểm tra qua thì tuổi tác chân thật của đại sư Dược Nam không vượt qua hai mươi tuổi!”
“Tê” Nghe thấy vậy tất cả mọi người đều trợn tròn mắt. Sau đó nhất thời mọi người ngạc nhiên nhìn nhau rồi bàn tán ấm ĩ. Họ nghe được tuổi của Tiêu Sơn rất trẻ nhưng không nghĩ đến lại trẻ đến như vậy. Chưa đến hai mươi tuổi thì đã là luyện dược sư lục phẩm. Cái này đây là khái niệm gì. Từ trước đến nay tuyệt đối chưa bao giờ xuất hiện. Nhất thời Tiêu Sơn trở thành tâm điểm của toàn trường.
Hắc Độc cực kỳ âm trầm bất định, Hắn muốn nhân cơ hội này đả kích Tiêu Sơn một chút đồng thời nâng cao địa vị của mình trong tộc ai ngờ lại may áo cưới cho người. Một lời nói của vị trưởng lão Âm Thế này hoàn toàn đánh tan được hình tương xây dựng của mình trước mặt tộc nhân. Hắn thật sự hận sự tồn tại của Tiêu Sơn.
Âm Thế ho khan vài hơi sau đó cười lên tiếng nói: “Mọi người không còn dị nghĩ gì chứ?” Nhất thời không có bất cứ tiếng nói xấu về Tiêu Sơn xuất hiện. Âm Thế nhìn về phía Tiêu Sơn mỉm cười nói: “Đại sư Dược Nam, ngươi đã là anh hùng số một của tộc xà nhân chúng ta lần này. Mời ngươi vào trong nghỉ ngơi. Chúng ta sẽ cho người tiếp đón ngươi!”
“A” Tiêu Sơn còn đang ngạc nhiên thì bất chợt xuất hiện hai vị thiếu nữ tộc xà nhân xinh đẹp mặc một thân quần áo màu lam hướng về phía Tiêu Sơn.
Hai người cúi đầu với Tiêu Sơn sau đó chìa tay hướng về phía bên trong của thần điện nói: “Đại nhân mời ngài!” Tiêu Sơn mỉm cười nhẹ nhàng gật đầu. Đuôi rắn đen của hắn quẫy động nâng thân mình của hắn từ từ tiến vào phía bên trong. Đi qua nữ vương Mỹ Đỗ Toa hắn mỉm cười, khuôn mặt tràn đầy ý dâm nhìn về phía nàng. Ai ngờ nàng vứt cho hắn một cái trừng mắt.
Bàn tay nắm chặt đưa lên miệng ho khan, Âm Thế rang rộng hai tay vẫy vẫy nói: “Được rồi, mọi người lễ hội tiếp tục bắt đầu!”
Tộc xà nhân hiển nhiên còn nhiều các lễ hội khác nhau. Hiển nhiên không chỉ có đại hội anh hùng gì đó mà còn rất nhiều các loại lễ hội nào khác. Đối với nữ tính tộc xà nhân thì ngày hôm nay chính là ngày các nàng chứng tỏ bản lãnh củ mình. Đặc biệt với một số nam tính mà nàng yêu thương, các nàng có thể thẳng thừng tỏ tình với các chàng.
Nữ tính ở đấu khí đại lục so với tại địa cầu trước kia mà Tiêu Sơn sống mạnh dạn hơn nhiều. Họ nhiều lúc có thể mạnh dạn tự mình tỏ tình với nam giới chẳng giống như nữ tính ở địa cầu. Các cô nàng ở dưới đó rõ ràng yêu một anh chàng mà dấu diếm giống như mèo dấu c*t ấy. Họ không dám nói ra vì sợ bị từ chối vì sợ đau lòng. Họ chưa bao giờ từng nghĩ đến cảm nhận của nam giới cả. Nam giới khi tỏ tình bị từ chối hiển nhiên cũng đau lòng vô cùng. Nếu nói đến việc này thì các nàng nói rằng nam giới mạnh mẽ cần tỏ tình là đương nhiên. Hơn nữa trái tim nữ nhân dễ bị tổn thương. Ở đâu ra cái luật lệ như thế, có gì chứng minh rằng nữ tính dễ bị tổn thương hơn. Dù nam giới và nữ giới khi tỏ tình bị từ chối đều bị thương như nhau. Chẳng có gì chứng mình là nữ giới sẽ bị tổn thương nhiều hơn cả. Trong khoa học thì đã chứng minh nam giới khi thất tình còn đau lòng hơn nữ giới và nhớ về mối tình cũ nhiều hơn nữ tính.
Tiêu Sơn cảm giác may mắn là tình yêu ở cái thế giới này cũng có chút tự do, các nữ giới cũng mạnh dạn dám tỏ tình. Chẳng giống như ở địa cầu, các nàng dấu dấu diếm diếm như mèo dấu c*t ấy. Quá nhiều tật xấu chẳng giống như nữ nhân ở đây. Các nàng coi màng trinh như lớp màng mỏng dễ dàng phá đi. Nữ nhân ở đây thì cực kỳ bảo trọng bản thân để dành cho trượng phu của các nàng sau này. Các nàng ở địa cầu thì phá thai rồi nào thai như mưa mùa hè. Vá màng trinh ở khắp mọi nơi. Nếu như hỏi đến các nàng sẽ đổ tội hết cho nam giới do họ đòi này nọ. Các nàng không cho thì họ cũng ăn thịt được các nàng chắc.
Tiêu Sơn không hiểu tại sao hắn lại nhớ đến mấy thứ này. Hắn chỉ cảm giác được rằng khi mình nghĩ đến mấy thứ này thì hắn lại nhớ đến Tiểu Y Tiên và Nhã Phi. Hắn là một nam nhân hoa tâm kết quả thực khổ cho các nàng. Rõ ràng rất yêu Tiểu Y Tiên đồng thời cũng thích Nhã Phi. Hắn có các nàng là quá hạnh phúc rồi nhưng hắn lại không kìm chế được mà muốn đi trêu hoa ghẹo nguyệt muốn lên giường hết với nữ nhân này đến nữ nhân khác. Mặc dù hiện giờ hắn mới chỉ có cùng với Nhã Phi và Tiểu Y Tiên làm việc đó mà thôi.
Ngón chỏ Tiêu Sơn đưa lên gãi gãi sống mũi. Hắn cười khổ bởi vì hắn thực sự có lỗi với hai vị thê tử ở nhà. Bởi vì hắn biết bây giờ đã diển giả thành thật. Hắn thực sự bắt đầu yêu thích nữ vương Mỹ Đỗ Toa muốn nạp nàng thành người thứ ba cùng chung giường với các nàng. Hắn cảm giác được nếu mình làm như vậy sẽ có lỗi với Tiểu Y Tiên, Nhã Phi đồng thời với nữ vương Mỹ Đỗ Toa.
Hai vị tiểu thị nữ dẫn đường cho Tiêu Sơn tiến vào một khu vực rộng lớn. Nơi này bốc ra khí nóng ngùn ngụt. Hơi nước bốc lên nghi ngút khắp nơi. Từ trong không khí Tiêu Sơn phát hiện được ra mùi vị sương khói. Đây chính là một phòng tắm lớn chưa từng có. Hai vị thị nữ đưa tay ra mời Tiêu Sơn. Hai nàng lên tiếng nói: “Mỗi vị anh hùng cần phải ở nơi này tẩy trần trước khi họ rời đi dùng bữa với nữ vương bệ hạ!”
Tiêu Sơn nghe thấy vậy thì gật đầu nói: “Được rồi!” Hắn đem toàn bộ y phục của mình cởi xuống. Một thân hình cuồn cuộn trắng nõn mềm mại đạn hồi đồng thời từng khúc thịt săn chắc hữu lực đang cuộc lên bả vai, sau lưng, ngực, eo của hắn. Cả thân hình của hắn dường như không có chút mỡ nào. Mỗi cái vươn mình của hắn đều khiến thịt cuồn cuộn lại đầy sức bộc phá.
Hai vị tiểu thị nữ đỏ ửng mắt lại. Ánh mắt không nhịn được len lén nhìn về phía Tiêu Sơn. Tiêu Sơn mặc mỗi một cái quần cụt đi xuống phía dưới suối nước nóng. Dường như suối nước nóng này được thiết kế rất phù hợp với độ cao của tộc xà nhân. Tộc xà nhân mang theo huyết mạch âm hàn, về buổi tối thì trên sa mạc không khí trở nên rất lạnh. Nếu muốn chống lạnh thì đều cần dùng đấu khí để chống lạnh thế nên suối nước nóng là một lựa chọn tuyệt hảo vào ban đêm thế này.
Hắn cảm giác được toàn bộ tế bào cực kỳ thư sướng. Cảm giác đê mê lan tràn khắp cơ thể của Tiêu Sơn. Nó cảm giác mềm mại, dịu dàng mà âm áp. Cái cảm giác thực sự này sướng không thể tả. Hắn tựa vào thành tường đầu ngửa lên trời bất chợt cảnh đẹp đập vào mắt hắn.
Hai vị thiếu nữ nhanh chóng chút bỏ cơ thể. Cả hai nàng mặc một thân quần lót xinh đẹp nó che kín hai nơi tư mật của các nàng. Tiêu Sơn cũng không ngờ các nàng lại chuyên dùng đồ lót của Mễ Đặc Nhĩ. Đó chính là áo ngực có dây buộc cùng với quần lót được thiết kế đặc biệt cho tộc xà nhân. Loài người có hai chân nhưng xà nhân không có chỉ có một cái đuôi mà thôi.
Vì Tiêu Sơn do nhiều ngày nhịn không quan hệ ân ái với các vị thê tử nên hiện giờ dục hỏa của hắn cực kỳ bức người. Từ trên cơ thể của các nàng tràn ngập ra mùi hương xử nữ thơm ngát. Không biết các nàng có phải cố ý hay không mà mặc đồ cực kỳ bó sát mình. Hai hạt anh đào rõ ràng hiện lên trên cái áo lót của nàng nàng. Hai vũ kiên đĩnh làm cho nam nhân thèm khát muốn sờ mó bú mút cùng úp mặt lên vú của hai nàng. Vòng eo thon thả mềm mại đên mê người. Nơi tư mật của hai nàng thì bị ép sát lại hiện lên cả hai cánh thịt. Chiếc hột nho nhỏ đáng yêu hiện lên trên khe rãnh hẹp hòi. Nam nhân nhìn vào đã muốn sôi máu muốn đem chiếc quần lót xé rách để lộ ra nơi tư mật nhất của nữ nhân. Sau đó nhanh chóng đem miệng nựng vào nơi này để cảm nhận vị của nữ nhân.
Hai vị thiếu nữ thấy được Tiêu Sơn nhìn hau háu về phía mình thì hai má ửng đỏ như ứ máu. Đặc biệt cây côn th*t của hắn bị cương lên to tướng. Do chiếc quần cụt bó sát mà hiện dày cộm ra phía ngoài. Hai nàng thấy được tiền vốn của vị đại nhân này tuyệt đối phải thuộc loại hàng khủng bố. Nó to bằng cả cổ tay của các nàng.
Hai vị thiếu nữ vừa xấu hổ lại vừa e ngại. Các nàng sợ hãi mình không biết có chịu nổi thứ này không khi nó đâm vào nơi tư mật nhất của các nàng. Bởi vì theo tộc quy của tộc xà nhân anh hùng có thể được lựa chọn hai vị thiếu nữ tộc xà nhân làm xử nữ. Hắn có thể đem hai nàng về hoặc hiến cho thống lính khác. Nữ tính tộc xà nhân ở đây quả thực địa vị không cao.
Các nàng cũng sẵn sàng nhận mệnh sẽ bị nam nhân tộc xà nhân hiếp vào ngày hôm nay. Tuy nhiên các nàng không ngờ hắn lại tuấn lãng ngoài ra còn là một vị luyện dược sư trẻ tuổi như vậy. Nếu như hiến mình cho hắn thì có lẽ không tệ đi còn hơn bị hiếp bởi một nam tính tộc xà nhân xấu xí. Nếu như Tiêu Sơn nghe được lời này thì hắn nhất định sẽ gào tò: “Hiếp… đến hiếp mà cũng muốn lựa chọn người tuấn lãng a!?”
Hai thiếu nữ đỏ mắt lắp bắp lên tiếng nói: “Đại nhân để chúng ta hầu hạ người tắm rửa!”
Tiêu Sơn phẩy phẩy tay lạnh lùng nói: “Được rồi, các ngươi mau rời đi nơi này đi! Ta không cần ai hầu hạ cả!”
“A” Nghe thấy vậy nhất thời hai vị thiếu nữ tộc xà nhân nhìn về phía nhau. Một người trong đó lên tiếng nói: “Đại nhân chúng ta đã có lệnh hôm nay nhất định phải làm cho đại nhân vui vẻ!”
Tiêu Sơn đưa bàn tay lên phất phất, hắn cười khổ lên tiếng nói: “Được rồi, các ngươi rời khỏi nơi này đi. Đây là mệnh lệnh của ta. Ta nếu như tắm cùng với người khác quả thực không có thói quen. Các ngươi vẫn là rời đi nơi này cho ta đi. Ta muốn tự tắm một mình chứ?”
“Nhưng…” Hai nữ ngẩn người sau đó nói ra một câu.
Tuy nhiên các nàng chưa dứt lời thì bất chợt bị Tiêu Sơn đánh gãy nói: “Không nhưng nhị gì nữa. Các ngươi màu rời khỏi nơi này đi! Ta tự mình tắm. Sau khi ta tắm xong sẽ đi gặp nữ vương bệ hạ. Đúng rồi, chuẩn bị cho ta một y phúc thật tốt là được rồi! Ta không cần ai hầu hạ cả!”
Ngữ khí của Tiêu Sơn cực kỳ kiên quyết. Khuôn mặt của hai vị thiếu nữ trong phút chốc trở nên ảm đạm. Trong mắt hai người trở nên đỏ, hai người nhanh đáp lại lời nói: “Vâng!” Sau đó thân mình uyển chuyển ma quỷ của hai vị thiếu nữ tộc xà nhân sinh đẹp tràn đầy sức sống rời đi.
Thấy hai người rời đi thì Tiêu Sơn nhất thời thở ra một hơi. Hắn cười khổ nói: “Suýt nữa thì không nhịn được a!” Hắn vẫn nhớ đến hình ảnh cái khe nho nhỏ in ở trên quần lót của các nàng. Lúc đó cây côn th*t của hắn đã cương cứng. Hắn rất muốn lách ra hai cánh thịt sau đó đâm mạnh về phía bên trong của các nàng để hưởng thụ những khoái cảm sung sướng nhất.
Trong tay nắm cây côn th*t hắn vuôt ve cười khổ nói: “Hài… như cầu ngày một lớn a!” Hắn mặc kệ cây côn th*t to tướng bắt đầu nhắm mắt lại hướng thụ sự ấm áp của dòng suối nước nóng. Cái cảm giác đê mê của suối nước nóng khiến cho hắn không nhịn được mà nhắm mắt lại.
Bất chợt có tiếng động nho nhỏ. Hắn giật mình tỉnh lại. Hắn nhíu mày lên tiếng nói: “Ta đã nói không cần bất cứ ai phục vụ rồi sao?” Rõ ràng hình như chính là tiếng cởi quần áo. Trong khi Tiêu Sơn giận dữ muốn quay đầu cảnh báo các nàng thì con mắt của hắn trợn to nhìn về phía trước.
Một thân mình mạn diệu tràn đầy mê hoặc xuất hiện trước mặt hắn. Cái đuôi rắn thon thả màu tím tràn ngập mê hoặc. Chiếc quần lót xinh xắn màu tim che đi nơi tư mật của nàng. Vòng eo mềm mại mà uyển chuyển. Làn da mềm mại đồng thời trắng tròn. Chiếc áo lót màu tím nâng nên bộ ngực cao ngất của nàng. Một thân hình tuyệt mĩ thành thục giống như mật đào tràn ngập đập vào mắt của Tiêu Sơn. Khuôn mặt xinh đẹp ẩn dấu sau lớp khăn che mặt. Đôi mắt với con ngươi màu tím cực kỳ câu người.
Thấy được ánh mắt mê mẩn của người thanh niên này đang nhìn mình, đặc biệt hắn còn nuốt nước miếng khi nhìn thấy được nàng. Cây côn th*t của hắn vì mình mà trở nên to tướng. Giống như nó muốn xé rách quần lót của hắn mà chui ra ngoài thì nữ nhân xinh đẹp lại không có tức giận. Hai má của nàng đỏ bừng. Nàng bỏ đi chiếc áo ngoài chỉ để lại chiếc áo lót và quần lót của nàng.
Nữ nhân xinh đẹp quay đầu đi không đôi mắt với hắn nói: “Ta… Bản vương có thể xuống đó tắm được chứ?” Hắn không đáp lại nàng mà chỉ ngây ngẩn nhìn về phía nàng. Trong con mắt hau háu kia đều nhằm vào hai nư tư mật nhất của nàng giống như hy vọng có thể nhìn xuyên qua nó vậy. Thấy vậy nữ vương Mỹ Đỗ Toa vừa xấu hổ lại vừa thẹn dùng tay che đi hai nơi này sau đó lạnh giọng cắn răng nói: “Bản… bản vương có thể hay không xuống dưới đó tắm!”
“A” Tiêu Sơn nghe thấy vậy giật mình kinh hãi nói: “Được a!”
Hai má của nữ vương Mỹ Đỗ Toa đỏ ửng lên. Thân rắn của nàng di chuyển một cách nhẹ nhàng. Hắn có thể thấy được thân mình nữ vương Mỹ Đỗ Toa hơi run lên đồng thời đôi môi đỏ mọng của nàng phả ra hơi nóng rực qua chiếc khăn che mặt. Nàng di chuyển từ từ tiến vào suối nước nóng sau đó tựa sát vào vách tường ở bên cạnh hắn. Ánh mắt nàng len lén nhìn về phía cây côn th*t to tướng đang nội cộm lên ở quấn lót của hắn.
Tiêu Sơn thấy vậy thì mỉm cười trêu trọc nhìn về phía nàng nói: “Lung Linh trong những lúc nàng xấu hổ quả thực rất đáng yêu a!”
“Hừ” Nữ vương Mỹ Đỗ Toa không đáp lại hắn bằng thiện ý mà hừ lạnh một tiếng. Thấy vậy Tiêu Sơn dùng ngón chỏ gãi gãi sống mũi của mình. Hắn không ngờ một ngày sẽ có thời gian cùng nàng tắm như thế này. Xem ra nàng có lẽ đã sớm chấp nhận hắn chỉ là không có vượt qua ranh giới cuối cùng mà thôi.
Nữ vương Mỹ Đỗ Toa tiếp tục nói: “Bản vương không nghĩ đến ngươi có thể đánh thắng được toàn bộ số người bọn họ trở thành anh hùng số một của lần tế lễ này!”
“Ha” Tiêu Sơn nghe thấy thế thì mỉm cười nói: “Điều này thì có gì là lạ! Ta còn có thể đánh thắng được Hắc Độc cơ. Nếu hắn dám lên ta nhất định sẽ cho hắn thảm bại mà về!”
“hừ” Nữ vương Mỹ Đỗ Toa nói, trong giọng nói của nàng tràn ngập khinh thường nói: “Nếu như không phải Hắc Độc không muốn trực diện đối đầu với ngươi, ngươi nghĩ ngươi có khả năng thắng được hắn!?”
Tiêu Sơn cười nhìn về phía nàng nói: “Tất nhiên rồi! Nàng không biết ta là ai sao? Thiên tài trong thiên tài Dược Nam mà!”
Nữ vương Mỹ Đỗ Toa lạnh nhạt nên tiếng nói: “Nói khoác mà không biết ngượng!”
Đột nhiên bàn tay của nữ vương Mỹ Đỗ Toa bị một bàn tay tóm lấy. Cả người nàng cảm giác được tê dại. Bàn tay nàng theo bản năng muốn rụt lại ai dè bị hắn tóm chặt lấy. Nàng quay sang nhìn về phía hắn thì thấy được đôi mắt tràn ngập nhu tình nhìn về phía nàng nói: “Lunh Linh nàng thật đẹp!” Đôi mắt của hắn giống như co ma lực hút lấy tinh thần của nàng.
Hắn từ từ tiến đến bên cạnh nàng, nữ vương Mỹ Đỗ Toa cảm nhận được trên người của hắn tràn ngập một mùi hương nam tính. Mùi hương này so với bất cứ nam tính tộc xà nhân nào cũng khác hẳn. nàng cực kỳ yêu thích cái mùi hương này. Mỗi lần gặp hắn nàng sẽ cảm giác được người nóng ran. Bàn tay của hắn nhẹ nhàng vuốt lên má của nàng đem mái tóc mượt mà của nàng vuốt nhè nhẹ khi mà nàng còn chưa kịp phản ứng thì đôi môi của hắn đã áp lên đôi môi của nàng.
Nàng muốn thở ra một hơi thì chiếc lưỡi của hắn đã chui tọt vào trong miệng nàng. Nó bắt đầu ở bên trong mềm mại mà càn quét. Nàng cảm giác đầu của mình bị nổ tung. Nàng hoàn toàn hôn mê trong cái dư vị này. Cái cảm giác tê dại giống như điện giật từ lưỡi truyền tới khiến cho nàng có cảm giác được cực kỳ sung sướng.
Hai mắt của nàng nhắm chặt lại hưởng thụ dư vị càn quét của hắn. Hai tay trực tiếp ôm lấy cổ của Tiêu Sơn, nàng phó mặc cho hắn. Bất chợt nàng giật mình tỉnh lại, nàng muốn đẩy hắn ra nhưng toàn thân dường như vô lực. Nàng rất mạnh có thể điều khiển đấu khí đem hắn đánh bay nhưng toàn thân nàng khi ở gần hắn giống như không còn bất cứ sức lục nào vậy.
Nàng cảm giác được cái mông của nàng rõ ràng bị hắn mơn trớn và vuốt ve. Hắn lúc này đã rời nàng ra nhưng đem nàng ôm chặt lấy. Hai vú kiên đính của nàng bị áp lên bộ ngực săn chắc của hắn. Hắn trực tiếp thọc tay vào quần lót vuốt ve cặp mông săn chắc của nàng. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa cảm giác mông mình tê dại. Hai cánh tay của hắn trực tiếp vuôt ve cặp mông của nàng. Nàng cảm giác được vật nóng hổi của hắn đang áp vào bụng của nàng.
Nữ vưỡng Mỹ Đỗ Toa thở ra hổn hển. Hắn không ngờ lại lớn mật như vậy. Mặc dù nàng đã chấp nhận hắn nhưng muốn hai người xảy ra sớm như vậy thì nàng còn chưa có chuẩn bị sẵn tâm lý. Nàng cố gắng thở ra hổn hển nói: “Đừng…” nhưng hắn vẫn tiếp tục tham lam vuốt ve bờ mông của nàng. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa giận dữ cắn mạnh lên vai của hắn tuy nhiên cú cắn của nàng lại yếu ớt giống như một chú mèo con cắn rất nhẹ không có chút sức lực nào. Giống như cắn yêu vậy.
Hắn rút tay khỏi mông của nàng khiến trong lòng nữ vương Mỹ Đỗ Toa thở phào nhưng nàng lại cảm giác được có gì đó mất mát. Bất chợt bàn tay của hắn nâng cằm nàng lên sau đó trực tiếp lại hôn nàng một nụ hôn thật sâu. Bàn tay ôm lấy nàng tay kia mò về nơi thần bí nhất. Nàng cảm giác được phần bụng của mình cực kỳ tê dại Nàng muốn dùng tay đẩy hắn ra nhưng phản kháng rõ ràng cõ lễ. Bất chợt nàng cảm giác hạ có một bàn tay thọc vào bên trong.
Nó đang mớn trớn nơi tư mật nhất của nàng. Tiêu Sơn cảm giác được một con bạch hổ bóng loãng, mặc dù đuôi nàng có vảy nhưng rõ ràng nơi hẹp mềm mại này đã ướt át đồng thời bóng loáng như da của nhân loài. Hắn mới nhớ ra nữ tính tộc xà nhân không mọc lông giống như nhân loại.
Trong lúc hắn tham lam hôn nàng đồng thời bàn tay vân vê nơi tư mật của nàng. Hắn không nhịn được tham lam muốn dùng ngón tay đút vào cái khe nho nhỏ của nữ vương Mỹ Đỗ Toa thì đột nhiên nữ vương Mỹ Đỗ Toa phản ứng…
Cả người nàng run lên, trong phút chốc nàng lấy lại được tinh thần. Hàm răng cắn mạnh lên đôi môi của hắn khiến cho hắn phải thu lại hành động của mình. Môi của hắn bị nàng cắn mạnh đến mức bất cả ra máu. Phải nhớ hắn luyện thể rất mạnh. Hắn vội vã ngững lại hành động của mình. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa hai má ửng đỏ, nàng thở ra hồng hộc đem hắn đẩy ra ngoài.
Nhất thời hai người nhìn về phía nhau. Hai má nữ vương Mỹ Đỗ Toa ửng đỏ như ứ huyết. Trong tình trạng này hai người rơi vào im lặng. Tiêu Sơn nhìn nàng thở dài một hơi sau đó nói: “Xin lỗi nàng Lung Linh, ta đã đi quá đà rồi!”
Đầu của nữ vương Mỹ Đô Toa quay đi, nàng không dám đối mặt với hắn, nàng có chút lắp bắp nói: “Bản vương… sau khi bản vương tiến hoàn thành công sau. Bản vương sẽ… sẽ suy nghĩ về lời đề nghị của ngươi!”
Tiêu Sơn cười khổ gật đầu nói: “Được ta chờ nàng!” Nói xong hắn theo thói quen đưa cái ngón tay nhớp nháp còn dính thứ keo kéo kia đưa liên miệng mút chụt một cái.
Đôi mắt xinh đẹp của nữ vương thấy vậy thì vừa giận lại vừa xấu hổ. Vừa rồi ngón tay của hắn đâm vào hang động của nàng khiến cho nàng vọt ra một ít chất lỏng. Chất lỏng này rõ ràng dính lên ngón tay kia của hắn. Vậy mà hắn không có đem đi rửa mà đưa lên miệng ăn ngon lạnh như thế. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa trừng mắt nhìn về phía ngón tay của hắn nói: “Ngươi…”
“A” Tiêu Sơn ngẩn người nhìn ngón tay sau đó cười khổ nói: “Thói quen xấu mà thôi! Nàng cũng biết ta là nam tính xà nhân mà. Ta cũng cần thỏa mãn một chút bản thân. Ta không có động bất cứ nữ tính tộc xà nhân nào khác nàng cũng không thể ngăn cản ham muốn của ta đối với nàng. Dù sao ta yêu thích nàng nếu như không có ham muốn với nàng thì đó mới là chuyện lạ. Nàng cũng không thể bắt ta ngay cả ham muốn trong đầu của ta đối với nàng cũng không có đấy chứ?”
Lời nói vô sỉ hoàn toàn từ miệng của Tiêu Sơn phát ra. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa vừa giận vừa thẹn trong lòng. Mặc dù đêm nàng ngủ nhiều lúc đều bị những giấc mơ ướt át mà người nam nhân cưỡi trên người nàng hiển nhiên là hắn. Mấy ngày nay nàng đều bị ướt đẫm mấy cái nệm mỏng. May mắn là mấy người thị nữ không biết nếu không nàng không biết chui vào nơi nào.
Nữ vương Mỹ Đỗ Toa cực độ xấu hổ, nàng xoay người rời đi thấy được nữ vương Mỹ Đỗ Toa muốn mặc quần áo rời đi thì Tiêu Sơn cười nói: “Đêm nay nàng còn nợ ta một bữa tiệc a! Nàng nhất định phải một mình cùng ta ăn một bữa đấy nhé!”
Nữ vương Mỹ Đỗ Toa vừa giận vừa xấu hổ với tên lưu manh này. Không phải luyện dược sư nào cũng cao cao tại thượng giữ hình tượng sao? Tên này thì lại chẳng giống một luyện dược sư chút nào mà giống lưu manh dâm tặc hơn. Nếu như không phải tự nàng thấy được hắn luyện dược thì nàng còn định nghĩa hắn là một tên dâm tặc nữa cơ. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa lên tiếng nói: “Bản vương cũng không nhất định phải đi. Nếu như bản vương thấy trong người không được khỏe có thể từ chối a!”
“A” Tiêu Sơn nghe thấy vậy khuôn mặt trở nên chán trường nói: “Không phải chứ?”
Khóe miệng của nữ vương Mỹ Đỗ Toa cong lên một nụ cười trong thoáng chốc. Tuy nhiên khuôn mặt của nàng lại trở nên nghiệm nghị. Ánh mắt nhìn về phía hắn cảnh cáo nói: “Vậy phải xem biểu hiện của ngươi thế nào?”
“Cái này…” Tiêu Sơn ngừng lại một chút sau đó vỗ vỗ ngực của mình giống như tinh tinh thì nữ vương Mỹ Đỗ Toa không khỏi phì cười. Tuy nhiên câu nói tiếp theo của hắn làm nàng giận tím mắt: “Nàng yên tâm dù có là dưới nước, trong phòng tắm, trên giường hay ghế sa lông ta cũng có thể đảm bảo phục vụ nàng thỏa mãn đến hài lòng cho dù ta có kiệt sức mà chết đi nữa cũng khiến cho nàng hài lòng!” Hắn gật đầu như gà mổ thóc.
“ngươi…” Hàm răng nữ vương Mỹ Đỗ Toa khẽ cắn lại với nhau. Sau đó nàng hừ lạnh một tiếng rồi xoay người rời đi.
Thấy được nữ vương Mỹ Đỗ Toa bi giận dữ thì Tiêu Sơn phá lên cười nói: “Cố bẽ Lung Linh là một cô bé đáng yêu a!” Không biết rằng nữ vương Mỹ Đỗ Toa có nghe thấy hay không nhưng ở bên ngoài phát ra một tiếng rầm rất lớn giống như đồ đạc gì đó bị phá hủy.