Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 299

Ở bên này, Thanh Viêm đang giao chiến với lão già Địa Ma. Sau lưng hắn xuất hiện một đôi cánh màu xanh bốc lên ngọn lửa màu xanh lam cực kỳ mạnh mẽ. Ngọn lửa xuất hiện khiến cho không khí bắt đầu trở nên khô nóng dị thường. Cả khu vực giống như bị ném vào một cái lò lửa. Hai cánh vẫy mạnh.

Vút, vút…

Từ bên cánh của hắn hình thành các loại ám khí lửa bằng lông chim. Hàng nghìn, hàng vạn cái lông chim lửa phát ra tiếng xé gió bay vút về phía lão già Địa Ma. Đám lông chim bằng lửa bay về phía Địa Ma Lão Quỷ tạo ra trên bầu trời một khung cảnh tuyệt đẹp. Nếu như ở dưới quan sát thì chẳng khác nào một mảnh sao băng cả.

“Hô” Lão già Địa Ma Lão Quỷ mặc dù là đấu tông ngũ tinh đáng tiếc hiện giờ bị thương quá nặng. Mặc dù Thanh Viêm chính là một đấu tông nhất tinh nhưng không có nghĩa lão già có thể chiến thắng Thanh Viêm. Ngoài ra bản thể của Thanh Viêm là ma thú nên bất kể tấn công tầm xa, so tốc độ còn là tầm gần sợ rằng Địa Ma Lão Quỷ đều ăn thiệt thòi lớn. Đặc biệt một điều là Thanh Viêm có dị hỏa Thanh Liên Địa Tâm có thể khắc chế loại đấu khí hệ băng của lão.

Đinh, đinh, đinh… Xèo, xèo, xèo…rảng, rảng…

Một đám lông chim bao phủ diện tích cực kỳ rộng, lão già Địa Ma muốn tránh thoát cực kỳ khó khăn. Lão già không thể nào làm khác ngoài việc vươn bàn tay lên. Khí lạnh màu đen tràn ngập đôi tay. Ngay sau đó một tấm khiên băng băng dựng trước người của lão già. Đám lông chim lửa màu xanh lam bắn lên trên mặt tấm khiên băng phát ra từng tiếng va chạm cực kỳ chói tai. Chúng chẳng khác nào đâm vào tấm sắt thép. Tuy nhiên dị hỏa cũng đem phần băng hòa tan một phần, ngoài ra bên mặt ngoài tấm băng cũng xuất hiện một lớp rạn nứt giống như mạng nhện.

Phanh!

Thanh Viêm đâu có muốn bỏ qua cơ hội này. Hắn ngay lập tức tiến hành đánh cận chiến với Địa Ma Lão Quỷ, phải biết rằng ma thú so thân thể con người mạnh mẽ hơn rất nhiều. Từ bàn tay của hắn bốc lên ngọn lửa cực kỳ mạnh mẽ. Cả bàn tay mạnh mẽ đánh lên tấm khiên bằng băng của Địa Ma Lão Quỷ.

Rắc!

Đòn đánh mạnh mẽ này đánh tan tấm băng, mảnh băng bắn tung tóe, ánh sáng chời chiều chiếu lên những tấm băng trong không khí tạo ra một cảnh tuyệt đẹp. Một quyền đánh thẳng vào ngực của Địa Ma Lão Quỷ. Cả thân mình của Địa Ma Lão Quỷ bị đánh bay. Thanh Viêm cũng thừa thế xông lên.

Phốc…

Từ miệng tái nhợt của Địa Ma Lão Quỷ không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi đỏ thắm vấy cả lên đám băng và người của Thanh Viêm. Hắn cắn răng mượn đà bay ngược lại phía sau. Tại vết thương trong ngực, Địa Ma Lão Quỷ cảm giác cực kỳ đau rát. Chỗ thương thế của hắn có vẻ như da thịt đã bỉ đỏ lên, khói bốc ra nhè nhẹ. Hiển nhiên bị dị hỏa đốt đúng là không dễ chịu chút nào. Hắn nhanh chóng vận dụng đấu khí băng nhanh chóng đem dị hỏa hòa tan và trục xuất ra khỏi cơ thể của mình.

Mắt thấy được thân mình của thanh niên áo xanh đeo đuổi mình không dứt, Địa Ma Lão Quỷ dùng ai trảo của mình chỉ thẳng về phía thanh niên áo xanh, đồng thời hắn liên tục bay ngược. Từ tay hắn đám đấu khí lạnh lẽo màu đen u ám nhanh chóng phun ra. Nó tạo ra những đoạn đấu khí sắc bén. Đám đấu khí nhanh chóng hội tụ thành một thanh kiếm cực lớn đánh về phía Thanh Viêm.

Vèo…

Âm thanh xé gió vang lên do thanh kiếm bằng băng hơi có màu u ám bắn thẳng về phía Thanh Viêm. Thanh Viêm giật mình kinh hãi. Bàn tay hắn vung quyền đánh ra. Cả nắm đấm hắn tạo ra một cái đầu chim bằng lửa màu xanh lam đem cả thanh kiến bằng băng kia đánh nát.

Phanh!

Một âm thanh nổ lớn vang lên. Cả thanh kiếm bị đánh nát. Tuy nhiên thanh kiếm băng cũng không có vỡ nát đơn giản như vậy. Nó hóa thành hàng nghìn hàng vạn mảnh băng vô cùng sắc bén công kích về phía Thanh Viêm. Thanh Viêm giật mình vội vã dùng đôi cánh cực lớn che kín thân thể của hắn.

Keng, keng, xèo, keng, xèo, xèo…

Âm thanh do thanh kiếm băng vỡ nát tạo ra các mảnh vụn đâm vào cánh của Thanh Viêm phát ra giống như đang đâm vào kim loại. Do sức nóng của dị hỏa nên đám băng này bốc ra tiếng xèo xèo. Mặc dù ở trên sa mạc nhưng tại chỗ này chẳng khác nào một mảnh đất tràn ngập sương khói cả.

Đôi cánh của Thanh Viêm phất nhẹ, trên đôi cánh của hắn xuất hiện tạo ra mấy vết thương bị mảnh vụn của thanh kiếm băng rạch nát.

Mở ra đôi cánh thì Thanh Viêm thấy được lão già kia đang xoay người bỏ chạy. Thanh Viêm hừ lạnh một tiếng. Cả thân hình hắn hơi lóe ra ánh sáng đồng thời cả mình hắn bay vút đuổi theo lão già. Thân mình hắn hóa thành khổng lồ, cả quần áo bị đánh thành rách nát. Một đôi cánh dài bảy tảm thước chồi ra bên ngoài. Một con chim lửa màu xanh lam khổng lồ xuất hiện trong không khí. Nó bay vút đuổi theo lão già mặc áo bào đỏ, toàn thân là thương thế, máu chảy ra dòng dòng.

Phù, phù, phù…

Từ miệng của con chim lửa màu xanh làm khổng lồ này liên tục bắn ra các chùm lửa. Những cụm lửa bắn thẳng về hướng lão già Địa Ma đang bỏ trốn. Hiển nhiên lão già Địa Ma cũng không có ý định dừng lại mà chạy chối chết. Đám quả cầu lửa đánh xuống hố tạo ra những vụ nổ lớn, cát bị nung đỏ, một số chỗ cát còn chảy ra thành thủy tinh. Bụi bay mù mịt.

Oanh, oanh…

Một bên chạy, một bên đuổi. Tốc độ của Địa Ma Lão Quỷ dù lão là một đấu tông ngũ tinh đáng tiếc hiện giờ bị thương nặng đồng thời Thanh Viêm vốn là ma thú chuyên về tốc độ. Muốn đấu tốc độ với Thanh Viêm đúng là cực kỳ khó khăn. Hai người càng ngày càng gần nhau.

Địa Ma Lão Quỷ biết mình vốn lần này cực kỳ khó thoát. Hắn cắn răng lại xoay người. Tại trong thời khắc sinh tử, Địa Ma lão quỷ không dám tiếp tục chậm trễ, hắn mạnh mẽ hít sâu một hơi, sắc mặt trướng đỏ lên một cách quỷ dị, chỉ nghe một tràng âm thanh tê tê vang lên, vô số đạo hàn khí màu đen từ khắp lỗ chân lông ùn ùn kéo ra ngoài, tập trung trước thân thể, hơn nữa, trong đám hàn khí đen xì này, mơ hồ trộn lẫn từng tia hàn khí màu đỏ sẫm, sự pha trộn đó, càng làm cho hàn khí đen nhánh trở nên âm hàn hơn.

“Huyết Hàn Cực Đống Thiên!”

Tiếng quát âm trầm từ miệng Địa Ma lão quỷ truyền ra, theo tiếng quát, hành khí đen nhánh bỗng nhanh chóng bành trướng, chỉ ngắn ngủi trong chớp mắt liền hóa thành đám mây lạnh màu đen khổng lồ, ước chừng vài chục trượng, che lấp hoàn toàn thân hình của Địa Ma lão quỷ.

Đám mây đen vừa xuất hiện, mảnh không gian xung quanh Địa Ma lão quỷ đột nhiên trở nên giá lạnh, trên bầu trời, bỗng nhiên xuất hiện từng đạo băng tinh nhỏ bé quỷ dị rơi xuống. Chỉ cần là người nhạy cảm, liền biết được băng tinh này dĩ nhiên do hơi nước trong không khí tạo thành, chỉ không ngờ đám mây lạnh của Địa Ma lão quỷ lại có thể đem nhiệt độ hạ thấp đến trình độ kinh khủng đó.

Nhiệt độ thấp như gợn sóng lan tràn ra xung quanh nhanh như thiểm điện, trong chớp mắt, toàn bộ khu vực sa mạc xung quanh hắn từ nhiệt độ nóng rực nhanh chóng trở nên rét lạnh giống như hầm băng. Trên mặt cát, một đám đều xuất hiện một lớp sương mỏng. Bởi vì những viên đá bị sự thay đổi đột ngột này mà không chịu được bắt đầu xuất hiện những tiếng vang rất nhỏ, ngay sau đó từng vết nứt vỡ xung quanh các viên đá. Đám đá nứt vỡ thành những mảnh đá vụn.

Dưới cái khí lạnh như băng này sợ rằng ngay cả đấu khí cũng bị đóng băng. Thanh Viêm cảm giác được cả người rét lạnh, đấu khí di chuyển vô cùng chậm chạp. Khí lạnh khủng bố này của Địa Ma lão quỷ, thậm chí ngay cả người vận dụng đấu khí, cũng có thể đóng băng, không hổ là Đấu Tông ngũ tinh, thủ đoạn thật đáng sợ!

Bất chợt Thanh Viêm phát ra một tiếng hót cao vút, toàn thân nó bốc ra ngọn lửa cực kỳ dữ dội. Một con chim lửa nhanh chóng xuất hiện trước mặt của Thanh Viêm. Con chim lửa được cấu tạo toàn bộ bằng ngọn lửa màu xanh lam này bay vút vào phía trong đám mây kia. Khi con chim lửa bay vút vào trong đám mây kia thì đám mây cùng con chim lửa va chạm tạo ra tiếng xuy xuy không dứt,

Phanh!

Một âm thanh nho nhỏ vang lên. Khóe miệng con chim ưng khổng lồ xuất hiện sự ngưng trọng, miệng nó hơi nhếch lên. Con chim lửa do nó tạo ra khi bay vào trong đó đã biến thành một vụ nổ lớn. Không biết được lão già Địa Ma Lão Quỷ có chết hay không nữa.

Oanh!

Sóng lửa bắt đầu lan tràn. Nó hung hăng tản lên người của con chim ưng khổng lồ. Tuy nhiên loại sóng lửa này đối với nó chẳng khác gì một hơi thở ấm áp cả không gây bất cứ thương tích nào tới nó. Đôi mắt con chim ưng mở lớn, nó bay lượn trung quanh cảnh giác nhìn đám mây đang tản đi.

Đám mây đang tản đi nhưng điều làm cho nó kinh hãi chính là không có bất cứ ai. Khóe mắt nó hơi nhíu lại. Nó hừ lành một tiếng giống như người. Sau đó một âm thanh lớn hót vang từ miệng của con chim ưng khổng lồ Thanh Viêm. Hai cánh của nó đập mạnh. Không gian xung quanh tản mát ra một cỗ dao động kịch liệt, một luồng rung động giống như là gợn nước, từ hai cánh chim của nó bắt đầu khuếch tán ra, chỉ trong nháy mắt đã lan tới phiến không gian hư vô kia.

“Xoẹt!”

Đôi mắt của con chim ưng khổng lồ nheo lại. Nó nhìn thấy được tại khối không gian đó đột nhiên nứt ra một cái khe đen kịt quỷ dị, sau đó một bóng người chật vật từ trong đó nhào ra. Nhìn bóng người lao ra từ trong khe không gian kia, đôi mắt con chim ưng phát ra tiếng hót cực lớn. Nó lại muốn tiến hành phát động lần tấn công tiếp theo.

Địa Ma lão quỷ bây giờ, quả thật là vẫn còn sống, thế nhưng áo bào trên thân thể gần như đã hóa thành bột phấn, hơn nữa bên trên thân thể, toàn bộ đều là những vết thương cực kỳ khó coi và chán ghét, nhìn qua toàn bộ thân thể, đã không còn một khối thịt nào hoàn hảo, máu tươi đọng quanh vết thương trên thân thể, khiến cho người hắn nhìn qua giống như bị lột da rồi còn bị ném vào lăn trong chảo dầu vậy, nhìn cực kỳ đáng sợ, bản mặt vốn đã như khô lâu nay lại càng đáng sợ, cơ hồ không nhìn ra được đâu là mắt đâu là mũi. Hiển nhiên, Địa Ma lão quỷ bằng vào một số thủ đoạn nên còn sống sót được dưới chiêu Phượng Vũ Cửu Thiên sử dụng bằng dị hỏa của Thanh Liên Địa Tâm Hỏa khiến cho Thanh Viêm có vài phần kinh ngạc. Nó lại một lần nữa đánh giá về loại sức mạnh lực lượng lĩnh ngộ không gian này.

Địa Ma lão quỷ vừa hiện thân, ánh mắt cực kỳ oán độc nhìn Thanh Viêm, mà khi ánh mắt hắn nhìn thấy toàn thân Thanh Viêm lại một lần nữa bốc lên ngọn lửa màu xanh làm, thân thể lõa lồ ở trong không khí nhất thời khẽ run, trong hơi thở âm trầm đột nhiên xuất hiện một vẻ hoảng sợ khó có thể che giấu, hắn gào lên: “Người tại sao phải đuổi giết không tha! Nếu như lão phu liều mình bồi người dù người không chết cũng bị thương nặng. Sợ rằng đến lúc đó người cũng không khá hơn chút nào. E rằng tu vi sẽ bị giảm mạnh. Lão phu vốn không thù không oán với các ngươi, lần này chẳng qua chỉ bị Hàn Phong che mắt mà thôi! Nếu như các ngươi tha lão phu một mạng lão phu tuyệt đối sẽ không dám có ý gì khác sau này sẽ hậu tạ lại ơn tha mạng của các ngươi! Coi như lão phu nợ các ngươi một ân tình thế nào?”

Ánh mắt Thanh Viêm thoáng có vẻ thương hại nhìn qua Địa Ma lão quỷ đã bị làm cho người không ra người quỷ không ra quỷ, cười nhạt nói: “Thôi đi! Địa Ma Lão Quỷ, ngươi cho ta làm ma thú nên trí thông minh rất thấp hay sao? Chủ nhân nhà ta vốn đã nói một đem ngươi làm tàn sau đó đem ngươi trở lại. Nếu không được ta sẽ đem ngươi giết chết. Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn để ta đánh tàn sau đó đem về cho chủ nhân là được. Đến lúc đó ngươi chắc chắn sẽ không phải chết!”

Da mặt Địa Ma lão quỷ hơi run lên, dần dần trở nên âm trầm, hôm nay có sự xuất hiện của Thanh Viêm, vậy thì dự định của hắn thất bại triệt để rồi. Nếu lấy thực lực của hắn như lúc trước thì chẳng sợ hãi gì với Thanh Viêm tuy nhiên hiện giờ thì… xem ra tình hình hôm nay thực sự không ổn rồi.

Dường như cảm nhận thấy luồng sát khí như có như không lượn lờ quanh thân Thanh Viêm, con ngươi Địa Ma lão quỷ nhất thời co rụt lại, vừa rồi hắn cũng đã thấy, lần này dù thế nào đi nữa Thanh Viêm cũng nhất quyết một đánh tàn sau đó đem hắn trở lại, hai là giết chết hắn. Hiện giờ thương thế hắn không nhẹ, sức chiến đấu căn bản không thể phát huy đến đỉnh phong, nếu như con ma thú thất giai này thật sự hạ tử thủ đối với mình mà nói, sợ rằng hôm nay sẽ táng mạng nơi này mất.

Ý niệm trong đầu xoay chuyển nhanh như chớp, chỉ trong chớp mắt, nhãn thần Địa Ma lão quỷ nhất thời phát lạnh, còn không đợi Thanh Viêm xuất thủ, hắn đã hung hăng nện một quyền lên ngực mình, nhất thời máy tươi từ ngực phun ra, máu tươi tung tóe trực tiếp bao bọc lấy thân thể hắn, mà theo luồng huyết vụ bao bọc lấy, không gian xung quanh thân thể Địa Ma lão quỷ nhịn không được nhanh chóng trở nên vặn vẹo.

Thanh Viêm giật mình kinh hãi. Hắn vội vã dùng chiêu Phượng Khướu Cửu Thiên tạo ra một con chim lửa giống như phượng hoàng mạnh mẽ tấn công về phía thân mình của lão già Địa Ma Lão Quỷ. Biến cố phát sinh chỉ trong nháy mắt, đợi đến khi con chim lửa bay vút về phía Địa Ma lão quỷ thì thân thể hắn đã bị bao vây bên trong huyết vụ. Một tiếng nổ lớn vang lên: Uỳnh!

Âm thanh của con chim lửa vừa cất cao đồng thời thân mình chạm vào Địa Ma Lão Quỷ thì đoàn huyết vụ đó đã nổ uỳnh một tiếng, mà tại nơi không gian vặn vẹo kia, thân hình bên trong màn huyết vụ cứ như vậy mà hư không biến mất. Nhìn thấy thân hình Địa Ma lão quỷ tiêu thất, con mắt của con chim ưng lớn trợn tròn. Thân mình nó bay vòng vòng xung quanh. Ngay sau đó nó hống khiếu lên một tiếng không cam lòng. Một lúc sau nó mới xoay người lại bay về phía thần điện Mỹ Đỗ Toa.



Tại trước đó khi vụ nổ diễn ra…

Thân mình của một thanh niên mặc hắc bào cõng một thanh cự thước. Ánh mắt của hắn chán nản nhìn về phía đám cường giả đang bay tới khu vực trong hồ. Bởi vì hắn quá yếu nên đám người kia trực tiếp bỏ qua sự tồn tại của hắn. Hiển nhiên đám người này bắt đầu muốn tranh chấp với người thanh niên tóc bạch kim trong hồ.

Sau khi đã rời được xa một đoạn, trên khuôn mặt của người thanh niên này tràn ngập ủ rũ. Một âm thanh khàn khàn từ trong chiếc nhẫn cổ của hắn truyền vào tai hắn: “Tiểu Viêm Tử, ngươi đừng nản lòng. Chẳng qua chỉ là một đóa dị hỏa mà thôi! Vi sư tin tưởng ở đấu khí đại lục này không chỉ có duy nhất một đóa dị hỏa. Ngươi nhất định sẽ tìm được một đóa dị hỏa khác!”

“Vâng!” Tiêu Viêm cười khổ đáp lại lời: “Lão sư ta hiểu mà!”

“Hài…” Âm thanh của Dược Lão vang lên bên tai Tiêu Viêm: “Tiểu Viêm Tử, hiện giờ ngươi đã có Mạc Ngân ở bên cạnh. Tốc độ tu luyện của ngươi so sánh với dị hỏa cũng không kém chút nào. Chỉ cần ngươi cố gắng đánh bại Nạp Lan Yên Nhiên không phải không thể. Chẳng qua vi sư hy vọng ngươi lấy được dị hỏa như vậy sẽ tăng phần thắng nhiều hơn mà thôi. Ngươi phải biết được dị hỏa mặc dù chân quý nhưng phải có mạng mới hưởng dụng được. Hơn nữa, thực lực lấy ngươi ngày giờ bây giờ hoàn toàn có thể chiến thắng được Nạp Lan Yên Nhiên…”

Vừa đi Dược Lão vừa mở lời khuyên Tiêu Viêm. Tiêu Viêm cười khổ gật đầu đồng ý. Tuy nhiên trong lòng hắn tràn ngập không cam lòng. Bởi vì hắn đã đến tận nơi này không ngờ dị hỏa đến tay rồi lại còn mất điều này khiến cho hắn cực kỳ khó chịu, cực kỳ đau khổ. Cảm giác được giống như một người sắp chết khát ở sa mạc thấy được ốc đảo. Hắn điên cuồng chạy tới ốc đảo tuy nhiên sau đó hắn phát hiện được tất cả những thứ đó chỉ là ảo giác mà thôi.

Ầm!

Một tiếng nổ lớn khiến cho Tiêu Viêm giật mình. Hắn cảm giác được nền cát ở dưới chân của hắn liên tục lung nay. Ngay cả muốn đứng vững cũng có vài phần khó khăn. Từ sau lưng Tiêu Viêm hình thành lên một đôi cánh chim ưng. Đôi cánh này đem y phục của hắn xé rách tạo ra một cái lỗ. Một đôi cánh đen mang theo màu tím nhẹ xuất hiện sau lưng hắn. Thân mình Tiêu Viêm bay vút lên trời.

Con mắt của Tiêu Viêm tràn ngập kinh hãi. Bởi vì xuất hiện tại ví trí hồ nước đã xuất hiện một vụ nổ lớn. Toàn bộ kiến trúc ngay lập tức bị nghiền nát giống như một mảnh đất vụn dễ dàng bị một bàn tay rắn chắc bóp nát vậy. Một quả cầu lửa hình thành, nó sáng chói liên tục quay tròn mở rộng ra. Một số thứ bị nó hất văng lên trời.

Tiêu Viêm cũng giật mình, hắn vội vã xoay người phi hành, hắn liên tục tránh trái tránh phải. Một viên đá nhanh chóng rơi vào đầu của Tiêu Viêm phát ra một tiếng cốp. Thân mình của Tiêu Viêm lảo đảo muốn ngã. Trên đầu của hắn may mắn được dùng đấu khí bảo hộ tuy nhiên nó vẫn sưng u lên một cục. Bàn chân của Tiêu Viêm chạm xuống dưới đất. Khóe miệng hắn giật giật, cả miệng co quắp. Hắn chửi lớn: “Ta đ*t con mẹ mày! Dị hỏa không thấy đâu lại tặng lão tử cục đá à!”

Tuy nhiên khiến cho Tiêu Viêm giật mình bởi vì hắn cảm nhận được không khí xung quanh ở đây vẫn nóng rực. Bất chợt âm thanh Dược Lão phát ra: “Dị hỏa!”

“Dị hỏa?” Nghe được lời này Dược Lão thì Tiêu Viêm cũng đồng thanh kêu lên.

Âm thanh khàn khàn của Dược Lão vang lên nói: “Dị hỏa chỉ ở trung quanh nơi này mà thôi! Bên phải một trăm trượng” Nghe được lời này thì Tiêu Viêm gật đầu. Hắn vội vã nhanh chóng tiến về phía trước. Một cái mái vòm lớn không ngờ lại che chắn úp trên mặt đất. Tiêu Viêm nhíu mày lại thì nghe được Dược Lão mở miệng nói: ”Dị hỏa ở dưới đó!”

Cả cái vòm cung điện đỏ rực, nó hình như đang muốn bắt đầu tan chảy. Tiêu Viêm dùng đấu khí phụ gia trên bàn tay của mình. Hắn một quyền đánh ra, cả cái vòm bị đánh nổ tung. Bụi mù tản đi, ánh mắt của Tiêu Viêm trợn tròn nhìn không chớp mắt trước cảnh này. Một đóa hoa sen lấp lánh ở phía trước. Một đóa hoa sen màu xanh lam cùng với ngọn lửa màu xanh nhè nhẹ cháy trong lòng hoa sen.

Con mắt của Tiêu Viêm sáng rực lên. Hắn mở miệng nói: “Thực sự là dị hỏa!?”

Dược Lão cười cười đối với Tiêu Viêm nói: “Không sai! Là Thanh Liên Địa Tâm hỏa đứng hàng thứ mười chín. Tiểu Viêm Tử ngươi nhanh chóng thú lấy sau đó rời đi nơi này. Đất thị phi nơi này không phải là chỗ chúng ta trú lại lâu dài!”

Khóe miệng Tiêu Viêm cong lên một nụ cười cực kỳ thỏa mãn: “Tốt a, sư phụ!”
Bình Luận (0)
Comment