Khuôn mặt Mạc Thiên Hành trong lúc này tràn ngập vui vẻ. Hắn đưa tay lên vuốt nhẹ râu của mình. Con ngươi híp lại nhìn về phía lão già có khuôn mặt tái nhợt đang đứng ở phía trước mặt hắn. Hắn cười nhẹ nhàng nói: “Nghe nói Địa Ma huynh bị thương rất nặng! Dù sao Hắc Hoàng tông cùng với Ma Viêm cốc cũng coi như quen biết với nhau. Địa Ma huynh bị thương nặng khiến cho tiểu đệ vô cùng lo lắng. Tiểu đệ vì vậy muốn đến thăm Địa Ma huynh xem thương thế của Địa Ma huynh đã khá hơn chút nào chưa!”
Nghe được những lời nói đầy giễu cợt từ miệng của Mạc Thiên Hành khiến cho lão già Địa Ma nhất thời không biết nói thế nào cho phải. Lão già cảm thấy rất may mắn nếu như thời gian khoảng một tháng trước thì Mạc Thiên Hành tìm tới hắn chắc chắn hắn sẽ phải chết không thể nào nghi ngờ đáng tiếc một tháng đã qua. Hiện giờ thương thế của hắn cũng khá tốt, chí ít thì hắn cũng có thể có hy vọng một phần chạy trốn thành công.
Mặc dù Địa Ma lão quỷ nghĩ được như vậy nhưng sao Mạc Thiên Hành không có ý nghĩ như vậy chứ? Mạc Thiên Hành đường đường là tông chủ của Hắc Hoàng tông sao không nhìn ra được điểm này!
Trên khuôn mặt của Địa Ma Lão Quỷ, cơ mặt lão liên tục co quắp. Khóe miệng hơi nhếch lên, cơ mặt giật giật. Bộ mặt của lão già có vẻ khó coi. Tuy nhiên mặt ngoài của hắn cực kỳ bình thản đáp lại lời của Mạc Thiên Hành: “Tông chủ Mạc Thiên Hành ngươi lần này đã thấy lão phu không có sao rồi? Ngươi hiện giờ có thể trở lại Hắc Hoàng tông của ngươi rồi!”
“A, a, a…” Một nụ cười cực kỳ âm trầm cùng thỏa mái xuất hiện trên mặt của Mạc Thiên Hành. Hàng lông mày nhăn nheo, trong con người Mạc Thiên Hành hiện lên hình dáng của Địa Ma Lão Quỷ. Dường như hắn muốn khóa định lại vị trí của Địa Ma Lão Quỷ để đảm báo lão già này không chạy mất được. Mạc Thiên Hành tủm tỉm tiếp tục nói: “Địa Ma huynh, ngươi thương thế nặng như vậy hay là để đám luyện dược sư của Hắc Hoàng tông chúng ta xem cho ngươi. Ngươi đừng quên Hắc Hoàng tông chúng ta có một luyện dược sư khá cao cấp!”
“Hừ…” Trên mặt của lão già Địa Ma trong lúc này tràn ngập khó chịu và tức giận. Tuy nhiên trong lòng lão già lúc này thì tràn ngập bi ai. Phải biết được rằng trong lòng lão già lúc này tràn ngập nỗi bất an. Hiện giờ lão già hiển nhiên biết được Mạc Thiên Hành đang thử dò xét mình mức độ thương nặng như thế nào! Nếu như lão già tỏ ra yếu thế thì ngay lập tức Mạc Thiên Hành sẽ không ngần ngại ra tay giết lão. Chẳng qua Mạc Thiên Hành sợ lão tiến hành phản kích liều chết khiến Mạc Thiên Hành bị thương nặng mà thôi.
Một khi Mac Thiên Hành bị thương nặng như vậy các thế lực khác cũng tuyệt đối sẽ không ngồi yên. Đến lúc đó đám người này chắc chắn sẽ tiến hành bỏ đá xuống giếng khiến Hắc Hoàng tông bị tổn thất.
Lão già Địa Ma biểu hiện rất bình thường kèm theo cảm giác mạnh mẽ. Từ trên người hắn một cỗ khí thế mạnh hơn so với Mạc Thiên Hành bộc phát ra ngoài hướng về phía Mạc Thiên Hành. Địa Ma Lão Quỷ mỉm cười, nụ cười trên mặt của hắn cực kỳ âm trầm. Con người của hắn phản ánh lên hình dạng của Mạc Thiên Hành. Lão già Địa Ma cười nói: “Thương thế của ta rất tốt không làm phiền Hắc Hoàng tông chủ phải lo lắng. Hiện giờ ngươi tự mình xông vào Ma Viêm cốc của ta cho rằng Ma Viêm cốc của ta không người?”
Hiển nhiên Đia Ma Lão Quỷ cũng có chút nghi ngờ trong lòng. Phải biết được giống như Hắc Hoàng tông thì Ma Viêm cốc có phần thực lực không kém Hắc Hoàng tông chút nào. Tuy nhiên hiện giờ Địa Ma Lão Quỷ đã bị thương nặng sao Mạc Thiên Hành không muốn bỏ đá xuống riếng.
Đột nhiên đôi mắt Mạc Thiên Hành híp lại, giọng nói của hắn thay vì bình thản trở nên âm trầm nói: “Địa Ma Lảo Quỷ đừng có cậy mạnh. Thương thế của ngươi quá nặng đi. Dường như một tháng cũng không có khôi phục bao nhiêu. Ta xem mặt ngoài người mạnh nhưng sắc mặt ngươi tái nhợt, khí thở yếu ớt. Thực lực của ngươi sợ rằng mười không còn một đi!”
“Hừ…” Một tiếng hừ lạnh phát ra từ miệng Địa Ma Lão Quỷ. Ánh mắt lão chăm chú nhìn về phía Mạc Thiên Hành. Trong con người lóe lên sự kiêng kị và đề phòng. Lão già mở miệng khiêu khích Mạc Thiên Hành: “Ngươi có thể thử xem…”
Đôi mắt Mạc Thiên Hành nheo lại. Trong khoảng thời gian ngắn nhất thời hai người trầm mặc nhìn về phía nhau. Một nụ cười lạnh lẽo xuất hiện trên mặt Mạc Thiên Hành, đôi môi nhợt nhạt của hắn mở miệng nói: “Địa Ma Lão Quỷ, thương thế của ngươi rất nặng đi! Nếu không người không trốn vào một nơi bí mật như thế này? Đến suýt chút nữa ta cũng không có tìm ra.” Nói đến đây Mạc Thiên Hành thở dài ra một hơi, bàn tay hắn phất nhẹ ra hướng về phía Địa Ma Lão Quỷ nói: “Thần phục với bản tông hoặc là chết!”
“Khặc, khặc…” Một nụ cười âm trầm từ miệng của Địa Ma Lão Quỷ phát ra. Hắn nhìn về phía Mạc Thiên Hành đáp lại: “Mạc Thiên Hành, ngươi muốn đánh chủ ý về phía Ma Viêm Cốc của chúng ta. Vọng tưởng!”
Mạc Thiên Hành hơi nhắm mắt lại, hắn nhẹ nhàng lắc lắc đầu nói: “Hiện giờ thế lực phạm vi của Hàn Phong cũng bị Hắc Hoàng tông chúng ta sát nhập. Địa Ma Lão Quỷ, lão phu khuyên ngươi một câu kẻ thức thời mới là tuấn kiệt…”
Trên miệng Địa Ma Lão Quỷ trở nên co quắp. Trong lòng hắn thầm nghĩ: “Nếu như ta phục tùng Hắc Hoàng tông như vậy sợ rằng mạng sống ta sẽ nằm trong tay hắn. Đến lúc đó hắn muốn đánh muốn giết đều có thể. Tính mạng ta lúc đó sợ rằng không do ta nắm giữ. Không được, ta tuyệt đối không thể bó tay chịu trói!”
Lão già hít một hơi sau đó bình thản thở dài, hắn mở miệng hỏi: “Nếu như ta đầu phục Hắc Hoàng tông như vậy ta sẽ ra sao?”
Lời nói trực tiếp đánh vào sâu trong ý nghĩ của Mạc Thiên Hành. Hắn không nghĩ được lão già này lại đồng ý nhanh như vậy. Nhất thời khuôn mặt của Mạc Thiên Hành hơi ngẩn ra. Tuy nhiên điều này chỉ trong tích tắc, hắn mỉm cười nói: “Nếu như Địa Ma huynh đồng ý đầu phục Hắc Hoàng tông ta như vậy Địa Ma huynh sẽ trở thành khách khanh trưởng lão. Tất nhiên để đảm bảo Địa Ma huynh không có tư tâm, ta đánh phải trồng một cái ấn ký vào linh hồn Địa Ma huynh. Tất nhiên sau này nếu như Địa Ma huynh vì Hắc Hoàng tông ta cống hiến đến lúc đó Mạc mỗ tuyệt đối không làm khó Địa Ma huynh!”
“Hừ, lão cáo già này tuyệt đối không dễ dàng tin tưởng lời của ta. Hiển nhiên hắn đã chuẩn bị rất đầy đủ. Hừ muốn lão phu trở thành thuộc hạ, tính mạng tùy trong tay của người. Vọng tưởng!” Trong lòng của Địa Ma lão quỷ thầm nói. Tuy nhiên lão già lại bình thản mở miệng đáp lại: “Được! Ta hy vọng Mạc Thiên Hành ngươi có thể giữ lời hứa. Động thủ đi…”
Nói xong Địa Ma Lão Quỷ nhắm mắt lại. Một tay của hắn để ra sau lưng. Thấy được thế này thì Mạc Thiên Hành nheo mắt của mình lại. Hắn mỉm cười, một tay cũng đặt ra phía sau lưng của mình. Hắn mở miệng nói: “Vậy xin Địa Ma huynh đừng chống cự…” Nói tới lúc này thì Mạc Thiên Hành cũng đã đến gần Địa Ma Lão Quỷ.
Phanh!
Không ngờ trong lúc này thì cả hai người đồng thời tung ra một chưởng. Cả hai bàn tay đánh mạnh lên về phía nhau. Nhất thời không gian trung quanh dưới tầng hầm bị đánh sụp.
Ở trên mặt đất, một khu vực bắt đầu sụp nún. Ngay sau đó cả một diện tích lớn nổ tung, cát đá bay ra tung tóe. Thân hình của hai người từ trong đất phòng ra.
Một lão già mặc y phục màu đỏ với những hoa văn hình đầu lâu. Tóc tai của lão già rũ rượi. Mái tóc màu đỏ của lão già đan xen màu trắng xõa lên cả khuôn mặt của lão. Làn da lão già trở nên tái nhợt. Miệng lão cảm giác ngọt ngọt sau đó từ miệng phun ra một ngụm máu tươi đỏ lòm. Máu đỏ thấm ướt áo của lão già.
Thân hình vị nam nhân lớn tuổi mặc áo vàng kim bay lên không trung. Nhất thời hai người đứng ở trong không trung nhìn nhau vài giây. Không có bất cứ dấu hiệu nào báo trước. Bàn tay người nam nhân trung tuổi ngưng tụ ra một bàn tay màu vàng kim khổng lồ cực lớn đánh về phía lão già: “Địa Ma Lão Quỷ, ta biết ngươi sẽ không thần phục vậy thì chết đi!”
“Mạc Thiên Hành, ngươi muốn giết bản tông chủ thì bản tông chủ cũng bắt ngươi trả lại một cái giá thảm trọng. Cùng lắm thì bản tông chủ cùng với ngươi cả chết lưỡi rách!” Bàn tay Địa Ma Lão Quỷ đánh ra một cái trảo to lớn màu đen. Cả cái trảo màu đen hung hăng nện lên cái bàn tay màu vàng.
“Nói nhiều vô ích! Bằng thực lực gặp nhau đi. Hôm nay bản tọa muốn nhở vào ngươi mà đột phát lên đấu tông tứ tinh. Ngươi chịu khó làm đá đặt chân cho bản tọa đi!” Nói xong từ đấu khí màu vàng kim tràn ngập trong ống tay áo của Mạc Thiên Hành.
Phanh!
Cả hai cái chưởng và trảo hung hăng nện vào nhau phát ra một tiếng nổ lớn. Ánh sáng trong khốn khí tỏa ra lấp lóe. Đồng thời kèm theo khí lạnh dạt dào khắp nơi. Đám cây phía dưới gặp phải khí màu đen lạnh lẽo của Địa Ma Lão Quỷ nhanh chóng bị đóng băng tạo ra một lớp băng mỏng bao bọc phía bên ngoài.
Bất chợt thân hình Mạc Thiên Hành chớp động, xuất hiện một cách quỷ dị tại nơi mà Địa Ma Lão Quỷ đang đứng. Ống tay áo Mạc Thiên Hành rung lên, một vệt sáng màu vàng kim hùng hậu từ trong tay áo bạo xuất, tựa như một tia chớp phóng thẳng đến yết hầu Địa Ma Lão Quỷ.
“Hừ!”
Thấy Mạc Thiên Hành xuất thủ, trong mắt lão già Địa Ma xuất hiện một tia hung lệ, bàn tay khô héo xương xẩu tựa như quỷ trảo từ trong tay áo vươn ra, quỷ dị xoay tròn một vòng, khí lạnh tràn ngập liền trực tiếp chặn đứng ánh sáng vàng kim kia. Quét mắt nhìn thoáng qua ánh sáng màu vàng kim này thì ra là một thanh chủy thủ sắc bén không có chuôi.
“Trả lại cho ngươi này, lão mắc dịch!” những cái móng tay màu xám trắng tràn ngập hàn khí của Địa Ma Lão Quỷ gảy nhẹ lên chủy thủ. Một tiếng động thanh thúy vang lên, chủy thủ lại một lần nữa hóa thành một ánh sáng màu vàng kim phá không mà đi, hướng ngược về phía Mạc Thiên Hành.
Đồng thời Địa Ma Lão Quỷ cũng không có tiếp tục dừng lại. Sau khi đem chủy thủ phản hồi lại cho Mạc Thiên Hành thì Địa Ma Lão Quỷ không nói lời nào trực tiếp mượn lực lúc ném ra chủy thủ xoay người bỏ chạy. Thấy được Địa Ma Lão Quỷ xoay người bỏ chạy thì Mạc Thiên Hành cười hắc hắc nói: “Địa Ma Lão Quỷ, ngươi có trốn đằng trời!”
Nhất thời một người truy, một người đuổi. Lão già Địa Ma Lão Quỷ cắn hai hàm răng phát ra ken két. Lão già quát lên một tiếng: “Mạc Thiên Hành, đây là ngươi ép bản tông!” Nói đến đây từ trong không gian trữ vật, Địa Ma Lão Quỷ lấy ra một viên đan dược màu đỏ như máu trực tiếp bỏ vào trong miệng của mình. Viên đan dược này vào miệng là tan trực tiếp chui vào trong bụng của Địa Ma Lão Quỷ.
Mạc Thiên Hành nhất thời kinh hãi. Khi mà đôi mắt của Mạc Thiên Hành thấy được Địa Ma Lão Quỷ lấy ra một viên đan dược bỏ vào miệng của mình thì hắn thầm nghĩ: “Tuyệt đối không thể để lão già này được như ý!” Từ bàn tay của hắn xuất hiện một lớp đấu khí màu vàng kim, bàn tay Mạc Thiên Hành đánh ra một quyền.
Ngao!
Từ bàn tay Mạc Thiên Hành xuất hiện một cái đầu rồng màu vang kim. Đầu rồng sau khi thoát khỏi nắm đấm Mạc Thiên Hành thì nhanh chóng hóa lớn. Nó trực tiếp há cái miệng dữ tợn về phía Địa Ma Lão Quỷ mà cắn nuốt.
Sau khi viên đan dược tiến vào trong bụng Địa Ma Lão Quỷ, lão cảm giác được toàn thân cực kỳ thoải mái nâng nâng. Viên đan dược này chính là bạo huyết đan khiến cho lão già trong thời gian ngắn lấy được thực lực vốn có của mình. Mặc dù không đạt được mười thành nhưng cũng đạt được bảy tám thánh. Đồng thời đan dược có hiệu quả đánh lừa cơ thể rằng thân thể rất khỏe mạnh không có thương thế gì. Điều này đủ để cho lão già bỏ chạy có khi đánh bại Mạc Thiên Hành. Tất nhiên sau khi dược lực hết thì thương thế của hắn nặng hơn rất nhiều. Hắn tuyệt đối không muốn thương thế nặng hơn nhưng trong trường hợp này không thể làm gì được ngoài việc uống viên đan dược này đem Mạc Thiên Hành đẩy lui sau đó nói sau.
“Hừ…” Lão già Địa Ma Lão Quỷ vung tay lên. Tay của hắn biến thảnh trảo, một cái trảo màu đen phát ra khí lạnh bức người tạo ra một bàn tay hư ảnh khổng lồ. Bàn tay hư ảnh nhanh chóng ngưng thành thực thể. Lão quạt tay xuống thì đồng thời bàn tay khổng lồ do đấu khí ngưng tụ cũng đập xuống.
Oanh!
Cả cái đầu rồng phát ra ánh sáng màu vàng kim bị bàn tay khổng lồ đánh nát. Kim quang bắn ra tung tóe nhưng đồng thời cự trảo to lớn cũng bị mờ đi. Khí màu đen bao quanh cự trảo cũng nhạt đi không ít.
Đột nhiên hai tay Mạc Thiên Hành đặt lại trước ngực. Nó nhanh chóng tụ lại thành một quả cầu màu vàng kim phát ra ánh sáng lóng lánh. Con mắt lão già Địa Ma nhất thời co rụt lai. Bất chợt quả cầu màu vàng kim lóe ra ánh sáng. Từng tia sáng biến thành những tia sáng màu vàng, nói đúng hơn là những tia châm lóng lánh bắn về phía lão già Địa Ma Lão Quỷ.
Hàng nghìn, hàng vạn tia châm cực nhỏ có tính xuyên thấu cực mạnh đánh về phía Địa Ma Lão Quỷ. Nhất thời Địa Ma Lão Quỷ tăng nhanh tốc độ bay muốn tránh thoát đám tia sáng màu vàng kim. Ở phá dưới một đám con thú nhỏ lẻ khi bị tia sáng màu vàng kim đáng xuyên thì ngay lập tức trên người xuất hiện những lỗ máu nhỏ. Những con bị tia sáng đánh xuyên đầu thì trực tiếp tử vong.
“Lão thất phu, lão phu hôm nay xem ngươi trốn nơi nào!” Mạc Thiên Hành quát lên một tiếng. Ngay sau đó quả cầu ánh sáng màu vàng kim trong tay của hắn phát ra ánh sáng ngày càng thịnh. Tia sáng bắn ra nhiều hơn đồng thời sắc bén hơn, kim quanh cũng mạnh mẽ hơn nhiều.
Dường như không có chỗ nào trốn, lão già Địa Ma Lão Quỷ cắn răng một cái. Bàn tay đưa lên, đấu khí mạnh mẽ trào ra. Nó nhanh chóng tạo ra một tấm khiên bằng băng khá lớn đem cả thân mình Địa Ma Lão Quỷ che chắn.
Keng, keng, keng…
Âm thanh phát ra vô số do đám tia áng sáng màu vang kim nên lên chiếc khiên do đấu khí ngưng tụ tạo thành. Từng chiếc lỗ trên tấm khiên băng không ngờ bị đám ánh sáng màu vàng đâm xuyên tạo ra những cái lỗ vô cùng nhỏ.
Lão già Địa Ma hừ lạnh một tiếng ngay sau đó từ tay lão già một đám đấu khí lại tiếp tục thâu tống đem chiếc khiên băng nhanh chóng bổ xung. Thây được lão già Địa Ma hành động như vậy thì Mạc Thiên Hành cười dài một tiếng: “Hahaha… Địa Ma Lão Quỷ ngươi chẳng lẽ không biết được rằng ngươi so đấu lượng đấu khí với ta lúc này là hành động ngu xuẩn hay sao?”
Tuy nhiên làm cho Mạc Thiên Hành cả kinh là không ngờ Địa Ma Lão Quỷ lần này lại làm một việc cực kỳ kinh khủng. Bàn tay khác lão già trực tiếp đánh mạnh lên chiếc khiên băng do chính mình tạo nên. Nhất thời chiếc khiên băng nhanh chóng vỡ vụn đồng thời đám tia sáng màu vàng cũng xuyên thấu đánh lên thân thể của lão già Địa Ma.
Mặc dù bị tia sáng màu vàng kim đáng lên nhưng lão già cũng nhanh chóng sử dụng thân pháp cực kỳ quỷ mị nhanh chóng biến mất tại chỗ. Khi Mạc Thiên Hành còn kinh ngạc thì không ngờ đám băng kia lại giống như những viên pha lê sắc bén đánh về phía Mạc Thiên Hành.
Xíu, xíu, xíu… Một đám viên băng đá sắc bén bắn về phía Mạc Thiên Hành giống như hàng ngàn mũi tên.
Mạc Thiên Hành hừ lạnh một tiếng ngay lập tức tạo dựng ra một cái khiên màu vàng kim chắn trước người của mình. Bất chợt thân mình Địa Ma Lão Quỷ xuất hiện tại phía xa, bàn tay hắn hóa trảo trực tiếp quét từ trên xuống dưới. Năm cái tia sáng màu lam đen hình nửa vầng trăng bắn về phía cánh tay đang tạo dựng chiếc khiên màu vàng kim của Mạc Thiên Hành.
Phanh!
Năm tia ánh sáng màu lam đen cực kỳ sắc hung hăng đánh mạnh lên tay Mạc Thiên Hành. Nó nhanh chóng đột phá khôi giáp đem cánh tay Mạc Thiên Hành cắt bỏ. Ngay lập tức Mạc Thiên Hành dùng đấu khí mạnh mẽ bảo vệ tay của mình. Tuy nhiên Mạc Thiên Hành theo bản năng đau đớn đem cánh tay khẽ run, chiếc khiên màu vàng kim không ngờ lại bị ảnh hửng rung lên.
Rảng, rảng, rảng…
Chiếc khiên màu vàng kim bị đám băng sắc bén đâm phá. Đám băng sắc bén đánh nên tấm khiên màu vàng kim vỡ tan giống như thủy tinh. Ánh sáng mặt trời chiếu lên đám băng vỡ tan này lấp lóe ra ánh sáng bảy màu.
Bởi vì cánh tay bị Địa Ma Lão Quỷ tấn công nên Mạc Thiên Hành không bị ảnh hưởng là chuyện không thể nào. Khi cánh tay Mạc Thiên Hành run lên, chỉ trong một vài khắc thì đã có một đám băng sắc bén đột phá được chiếc khiên màu vàng kim do Mạc Thiên Hành dựng nên.
Phanh, phanh, phanh….
Một đám băng sắc bén nện lên thân thể Mạc Thiên Hành. Chúng ghim vào cơ thể Mạc Thiên Hành tạo ra những lỗ máu khá lớn. Toàn thân thể Mạc Thiên Hành run lên. Hắn cảm giác được toàn thân thể của mình giống như đang ngâm trong hầm băng. Nhất thời hắn vội vã đem đấu khí nhanh chóng xua tan khí lạnh đang xâm nhập vào cơ thể mình.
Địa Ma Lão Quỷ ngay lập tức chớp thời cơ. Từ bàn tay hắn một đám tia sáng bắn ra. Chúng nhanh chóng hợp lại thành một thanh kiêm phóng vút về phía Mạc Thiên Hành. Đó là một thanh kiếm dại đến một thức bắn ra với tốc độ cực nhanh kèm theo khí lạnh bức người.
Hai hàm răng Mạc Thiên Hành cắn lại. Xem ra gừng càng già càng cay cũng là có lý của nó. Mặc dù trên thân thể của Địa Ma Lão Quỷ có rất nhiều vết thương. Đám vết thương này tạo ra những lỗ máu đem y phục màu đỏ của lão già này thấm ướt đẫm nhưng lão già đã chiếm được tiên cơ trong lần này.
Nhất thời hai bàn tay Mạc Thiên Hành ép lại, từ khe hẹp hai bàn tay xuất hiện một đám tia sáng màu vàng kim. Ngay sau đó một mũi kiếm hình thành trên bàn tay Mạc Thiên Hành. Mạc Thiên Hành trực tiếp chắp hai tay lại đẩy ra. Ngay lập tức mũi kiếm màu vang kim bắn ra lại hăng hăng nện lên mũi kiếm màu lam đen đem kèm theo hàn khí bức người kia.
Oanh! Một tiếng nổ lớn khi hai thanh kiếm va chạm vào với nhau.