Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 338

Tà áo dài của Hoàng Tử Yên trực tiếp bay trong gió, nàng bay thẳng về phía lão già Tô Thiên. Ánh mắt Tô Thiên ngưng trọng nhìn về phía Hoàng Tử Yên một lần. Hắn bình thản lên tiếng nói: “Mặc dù ngươi mang dị hỏa có thể khắc chế ta nhưng muốn thắng ta là rất khó đây!” Trên người của hắn bốc ra đấu khí sáng chói đồng thời mang theo khói đen nhàn nhạt. Khóe miệng Tô Thiên hơi kéo lên, bàn tay đưa ra cực kỳ trịnh trọng: “Mời”

Thân mình Tô Thiên lơ lửng trong không khí. Hắn được bao bọc bởi một bộ áo giáp cực kỳ tinh mỹ có màu trắng tuy nhiên lại bốc ra khí đen nhàn nhạt. Toàn thân Tô Thiên tỏa ra một khí thế giống hệt một lão tướng quân anh vũ trên chiến trường, hắn đối địch với thiên quân vạn mã mà không lùi một bước.

Mái tóc vàng của Hoàng Tử Yên bị gió thổi nhẹ nhàng bay phất phơ trong gió. Nàng cười lạnh nói: “Muốn đánh thì đánh, đừng có nói nhiều giống như phụ nữ như thế!” Bao quanh cơ thể của nàng là một bộ khôi giáp màu xanh lam tuyệt đẹp. Ngoài ra nó còn lấm tấm máu tím trông vô cùng hoa lệ.

Nghe thấy lời của Hoàng Tử Yên thì Tô Thiên cười khổ trong lòng: “Ngươi chẳng lẽ không phải là nữ nhân sao?” Tuy nhiên nếu như để cho Hoàng Tử Yên nghe được điều này thì nàng chắc chắn đáp lại: “Ta là ma thú, ta không phải là nữ nhân!”

Từ bàn tay Hoàng Tử Yên tung ra một cú đấm. Từ trên tay của nàng ngưng tụ ra một cái mặt sư tử màu xanh lam. Đây là một cái mặt sư tử bằng lửa đánh thẳng về phía Tô Thiên. Tô Thiên lăng không phi hành, từ phía sau lưng của hắn nếu như người không có thị lực cao còn nhìn thành bóng ảnh, tốc độ Tô Thiên vô cùng cao.

Ngay sau khi tránh được đòn tấn công này, Tô Thiên biến tay thành chưởng. Từ bàn tay của hắn đánh ra một luồng khí lưu sáng lóe. Nó mang theo công kích mạnh mẽ đánh thẳng về phía Hoàng Tử Yên.

“Hừ…” Hoàng Tử Yên hừ nhẹ một tiếng. Bàn tay của nàng trực tiếp vung lên, ở trên nắm đấm được phụ thêm một màu xanh lam tuyệt đẹp. Nó trực tiếp va chạm vào chưởng của Tô Thiên đánh ra.

Oanh!

Mặc dù đang là ban ngày nhưng vẫn có thể nhìn rõ ánh sáng bắn ra rõ hai chiêu thức va chạm vào với nhau. Nếu như là ban đêm thì chắc chắn nó sẽ rực rỡ chẳng khác nào là pháo hoa. Tô Thiên biến tay thành trảo. ngay lập tức hình thành phía trước bàn tay của hắn là một cây thương. Cây thường trực tiếp bắn vút về phía Hoàng Tử Yên.

Đoàn người học viện Già Nam cùng với đoàn người Lung Linh lúc này trực tiếp đứng từ xa xem trận đầu náy. Bách Liệt đưa ra bàn tay nhẹ nhàng vuốt vuốt râu của mình. Ngay sau đó nàng quay về phía Lung Linh tò mò hỏi: “Tiểu thư Lung Linh, ta xem nàng ta hẳn mang trong mình một loại dị hỏa. Loại dị hỏa màu xanh làm này cùng với độ nóng rực của nó. Nếu như lão phu đoán không nhầm thì đây là dị hỏa đứng hàng thứ mười chín, Thanh Liên Địa Tâm hỏa?”

Lung Linh mỉm cười gật đầu nhìn về phía Bách Liệt, nàng híp đôi mắt nhìn về phía Hoàng Tử Yên đang giao chiến ở phía trước. Nàng bình thản đáp lại: “Tử Nữ, nàng may mắn lấy được Thanh Liên Địa Tâm Hỏa. Đây cũng coi là cơ duyên của nàng”

Thiên Mộc chu cái miệng của mình ra, bàn tay hắn chìa ra về phía Lung Linh, lão già lên tiếng nói: “Mặc dù Tử Nữ vốn là thực lực đấu tông nhất tinh, cho dù bản thể của nàng có là ma thú cùng với có dị hỏa đi nữa thì cũng khó mà vượt qua được Tô Thiên. Lão phu tin tưởng với thực lực đấu tông tam tinh của Tô Thiên thì hắn nhất định có thể chiến thắng được lần này”

Trên khuôn mặt Lung Linh chỉ mỉm cười nhẹ nhàng gật đầu một cái. Nàng cũng không nói gì mà chăm chú lăng lăng nhìn về phía trước trận đấu. Trận đấu có vẻ như bắt đầu nóng lên.

Cây thương do Tô Thiên ngưng tụ được bắn ra với tốc độ cực kỳ nhanh. Nó bắn vút đi đem bả vai của Hoàng Tử Yên đánh nát. Nó rạch ra đấu khí khôi giáp đem làn da trắng nõn của nàng hiện ra trong không khí. Hoàng Tử Yên liếc mắt nhìn thấy khôi giáp của mình bị phá thù hừ lạnh một tiếng. Bàn tay phải nàng biến thành trảo, bàn tay quạt ra. Nắm vệt sáng màu xanh lam tuyệt đẹp bắn về phía lão già Tô Thiên.

Tô Thiên giật mình, hắn ngay lập tức vận dụng thân pháp quỷ dị biến mất tại chỗ. Nắm vệt sáng màu xanh lam hình vòng cung bắn xa đến vài dặm mới bắt đầu mờ dần đi rồi tiêu tán. Mặc dù Tô Thiên tránh được đòn tấn công này nhưng con mắt hắn mở lớn. Không biết trong lúc nào thì Hoàng Tử Yên đã tiếp xúc hắn. Bàn tay của nàng trực tiếp biến thành trảo. Lần này ngọn lửa hình thành một cái chân giống như chân mèo khổng lồ bắn thẳng về phía Tô Thiên.

Phanh!

Tô Thiên bất cẩn bị cái chân mèo khổng lồ bằng lửa đánh vào thân mình. Tuy nhiên hắn cũng rất nhanh làm ra phản ứng. Bàn tay của hắn trực tiếp biến thảnh chưởng. Một lượng đấu khí mạnh mẽ tràn ra đôi tay của hắn. Hắn trực tiếp biến tay thành chưởng đánh mạnh lên cái bàn tay mèo bằng lửa kia.

Từng tia lửa bắn đi tung tóe tạo ra một vụ nổ bắn tung tóe giống như pháo hoa. Dù dưới ban ngày thì cũng có thể nhìn vô cùng rõ ràng.

Bàn tay Tô Thiên tê dại, hắn cảm giác được từng tia đấu khí màu xanh đem theo sự bá đạo của dị hỏa tấn công vào trong kinh mạch của hắn. Cánh tay Tô Thiên run lên. Tuy nhiên không kịp để cho hắn phản ứng thì Hoàng Tử Yên đã tiếp cận hắn. Bàn tay của nàng biến thành quyền đánh thẳng về phía ngực của Tô Thiên.

Nhất thời Tô Thiên lắc mình qua tránh thoát, Hắn trực tiếp chuyển tay thành chưởng, dùng bàn tay mang theo đấu khí sắc bén chém thẳng về phía cổ Hoàng Tử Yên. Hoàng Tử Yên không hề loạn chút nào. Bàn tay nàng nắm chặt ngay lập tức đặt ở trước cổ đồng thời một bàn tay khác thu lại.

Phanh!

Tay Tô Thiên trực tiếp chém lên cổ của Hoàng Tử Yên. Nhất thời lực chém khiến cho cả hai người có chút tê dại ở cánh tay. Mặc dù Tô Thiên có thực lực cao hơn Hoàng Tử Yên nhưng Hoàng Tử Yên có bản thể chính là ma thú, thân lại mang dị hỏa.

Phừng!

Con mắt Tô Thiên trợn tròn bởi vì tại trên cơ thể Hoàng Tử Yên không ngờ lại bốc ra ngọn lửa vô cùng mạnh liệt. Thân mình Tô Thiên bay lùi lại đồng thời hắn đánh ra một chưởng. Tô Thiên ngay lập tức cảm giác tê dại bởi vì bàn tay Hoàng Tử Yên mang theo ngọn lửa trực tiếp va chạm vào lòng bàn tay Tô Thiên.

Tô Thiên bị đánh lùi lại. Hắn mặc dù biết Hoàng Tử Yên có lẽ cũng bị phản chấn mạnh mẽ nhưng hắn cũng không khá hơn. Tay của hắn hoàn toàn tê dại do, thân mình hắn run lên. Hắn ngay lập tức vội vã điều động đấu khí nhanh chóng đem cái nóng rực của dị hỏa khu trừ.

Tuy nhiên khiến cho Tô Thiên kinh hãi mở ra đôi mắt của mình là từ miệng của Hoàng Tử Yên lại phùng lên giống như miệng của ếch. Ngay sau đó miệng nàng liên tục bắn ra những trùm lửa khổng lồ to tròn màu xanh lam mang theo nóng rực bắn về phía Tô Thiên.

Vù, vù, vù…

Quả cầu bắn ra giống như những cụm pháo lửa bắn thẳng về phía Tô Thiên. Nó xẹt qua trong không khí để lại những tàn lửa màu xanh lam tuyệt đẹp. Chúng giống như một trùm đạn bắn về phía Tô Thiên.

Tô Thiên ngay sau khi khu trừ đi mặt trái của dị hỏa thì thì hắn kinh hãi. Khóe miệng hắn liên tục co quắp lại. Trong lòng hắn thầm mắng: “Không phải nàng ta có đấu khí hệ hỏa hay sao? Quá vô lý rồi! Dù là ma thú đi nữa thì lượng đấu khí khủng bố như thế. Nàng ta chẳng lẽ không sợ nhanh chóng tiêu hao hết sao?”

Trong lòng Tô Thiên tràn ngập khó hiểu. Mặc dù đấu khí hệ hỏa có sức tấn công lớn nhất đồng thời cũng nhanh tiêu hao nhất vì thế mà người có đấu khí hệ hỏa đều dùng dạng ưu tiên đánh nhanh thắng nhanh. Tuy nhiên đánh nhanh cũng phải có cái gọi là chiến thuật hợp lý. Cách đánh của Hoàng Tử Yên hoàn toàn chính là liều mình mà chiến. Tuyệt đối không có cái gọi là kế sách. Cách đánh của nàng có chút giống như liều mạng, có khi đấu khí hao hết mà chưa kịp giải quyết đối thủ cũng nên.

Tuy nhiên Tô Thiên cũng không biết công pháp của Hoàng Tử Yên tu luyện chính là công pháp có cấp bậc Đế Phẩm. Công pháp có cấp bậc này cao hơn so với thiên cấp nhiều. Nhìn tưởng như cách nhau một cấp nhưng Đế phẩm cho phép lượng đấu khí Hoàng Tử Yên dồi dào vô cùng. Nó sợ rằng lực kéo dài không kém một chút hệ thổ tu luyện địa giai cao cấp có khi là thiên giai chút nào.

Tô Thiên hiển nhiên nhìn đám quả cầu bắn xuống mà cảm giác có chút rung rợn. Bàn tay của hắn trực tiếp biến thành quyền. Tô Thiên liên tục đấm ra, từng đấm giống như hư ánh. Nó lóe ra quang mang bắn về phía đám cụm lửa đang bay về phía hắn.

Phanh, phanh, phanh…

Quyền cùng với quả cầu lửa va chạm vào nhau tạo ra những trận nổ vô cùng lớn. Đám tàn lửa bắn tung tóe. Tuy nhiên Hoàng Tử Yên rõ ràng cũng không có ngừng lại nghỉ ngơi chút nào. Hai tay của nàng trực tiếp chập vào nhau. Toàn thân của nàng bốc lên ngọn lửa mạnh mẽ đến ngập trời. Một cột lửa dựng thẳng đứng.

Khi bàn tay của nàng đang chập mạnh vào nhau đẩy về phía trước thì cột lửa khổng lồ bắn thẳng về phía Tô Thiên.

Tô Thiên cũng không có chịu thua. Hắn cũng ngay lập tức chập tay vào nhau. Hiển nhiên chiêu thức của hắn có chút giống Hoàng Tử Yên nhưng cách đánh của hắn lại khác nhau hoàn toàn. Từ hai nắm tay của hắn khí đấy ra thì một luồng ánh sáng giống hệt ánh sáng laze bắn thẳng về phía cây cột lửa màu xanh rực rỡ kia.

Phanh!

Một tiếng nổ lớn vang lên, từng tiếng va chạm phát ra. Ngay sau đó một tiếng ma sát chẳng khác gì giống như kim loại va chạm vào với nhau khiến cho người ta có cảm giác vô cùng ghê răng. Luồng ánh sáng từ tay lão già Tô Thiên liên tục rằng co với cột lửa. Ngay sau đó cột lửa nhanh chóng mờ đi, tia sáng do Tô Thiên bắn ra cũng mờ nhạt.

Nó đánh xuyên thủng ngọn lửa đồng thời trực tiếp đánh lên người Hoàng Tử Yên. Trong lúc này Hoàng Tử Yên đã mồ hôi nhễ nhại. Vừa rồi chiêu thức vừa ra khiến cho nàng có chút mệt mỏi. Cơ thể cần nghỉ ngơi một chút đồng thời để cho đấu khí khôi phục một chút.

Phanh!

Chùm sáng đánh lên cơ thể Hoàng Tử Yên đem cơ thể của nàng đánh bay. Mặc dù Hoàng Tử Yên đánh bay nhưng Tô Thiên cũng không có khá hơn. Hắn tràn ngập đầy mồ hôi khắp tràn. Từng hạt mồ hôi to như hạt đỗ rơi tí tách trên trán của hắn.

Hoàng Tử Yên bị đánh bay, trên ngực của nàng để lộ ra đôi vú cao ngất. Đồng thời trên vú của nàng cũng để hiện ra một ết rách, máu từ đó loang lổ mà ra. Hoàng Tử Yên hét lên một tiếng: “Aaa…” Thân hình hơi lắc lư lộn vài vòng trong không trung mãi vài giây sau đó nàng mới cố định lại được lại thân mình.

“Ngao!” Đột nhiên Hoàng Tử Yên hét lớn một tiếng. Thân mình của nàng lóe ra ánh sáng nhàn nhạt. Thân hình của nàng bắt đầu bành trướng. Nó đem quần áo trên cơ thể của nàng đánh nát thành từng mảnh vụn. Ngoài ra sau khi đám mảnh vụn quần áo này bị lửa đốt cháy thành những mảnh than đen xì. Mùi khét lẹt tản ra xung quanh.

Đầu của ma thú là một đầu sư tử sắc diện dữ tợn, đồng tử phát ra ánh sáng màu xanh lam xen lẫn ánh sáng màu tím nhạt miệng rộng đầy răng nanh, trên đầu còn có một chiếc sừng xoắn màu tím, với từng luồng ánh sáng màu xanh lam kèm theo một vài tia màu tím lượng lờ quanh cái sừng. Trên thân sư tử khổng lồ mọc ra một đôi cánh màu tím, mỗi lần vỗ cánh, đoàn đoàn ngọn lửa màu xanh lam phô thiên cái địa mà cuốn ra, bốn cái trảo tráng kiện đồng dạng cũng là được bao phủ bởi tinh thể màu xanh lam có lẫn vài tia màu tím, mỗi một lần đạp hạ đều muốn làm không gian chấn động, lực lượng to lớn khó mà tưởng tượng được.

Đám người học viện Già Nam nhìn về phía con thú cực kỳ khủng bố này thì một lão già trong nhóm kinh hãi nhè nhẹ lẩm bẩm: “Đây chính là ma thú Tử Tinh Dực Sư Vương. Ma thú cấp sáu?”

Đầu Hổ Kiền lắc nhè nhẹ, lão già hít một hơi để trấn tĩnh tinh thần của mình sau đó mời từ từ thở ra. Ánh mắt của lão chăm chú nhìn về phía con Tử Tinh Dực Sư Vương khổng lồ kia mà lên tiếng: “Không hẳn, nó là một con ma thú tử tinh dực sư vương cấp bảy. Có lẽ nguyên do bởi vì nó hấp thụ dị hỏa Thanh Liên Địa Tâm Hỏa mà tiến hóa lên cấp bảy. Thật sự là khủng bố. Nếu như ma thú sau này tiến hóa thành cấp bảy thì nó hoàn toàn có thể hóa hình. Đến lúc đó tiềm lực vô hạn. Tuổi thọ của ma thú hơn xa so với người bình thường. Chỉ cần không chết, ngày sau tất thành được đấu tôn có khi là đấu thánh!”

Lão già Hồ Kiễn liên tục co quắp miệng nhìn về phía Lung Linh. Lung Linh chỉ mỉm cười nhẹ nhàng không có đáp lại lời Hổ Kiền. Mẫy lào già học viện Già Nam nhìn về phía nhau sau đó khe khẽ gật đầu. Chỉ là không biết đám lão già này đang tính toán việc gì.

Đôi cánh lửa của Tử Tinh Dực Sư Vương vỗ mạnh một cái. Thân mình của nó hóa thành một vệt ánh sáng màu xanh tuyệt đẹp hung hăng đánh lên trên thân thể Tô Thiên. Đôi mắt Tô Thiên kinh hãi mở ra khá lớn. Bàn tay của hắn trực tiếp biến thành trảo đánh về phía vệt lưu quang này. Một cái trảo khá lớn bay thẳng về phía vệt ánh sáng.

Phanh!

Một tiếng nổ lớn vang lên, cái trảo mặc dù bị vệt ánh sáng đánh nát nhưng vệt ánh sáng cũng hơi rung lên đồng thời tốc độ nhanh chóng giảm xuông. Tuy nhiên nó cũng hung hăng nện thẳng lên người của Tô Thiên. Tô Thiên bị cả một cái trảo đánh thẳng về phía ngực của mình.

Cả người Tô Thiên bị đánh bay. Miệng Tô Thiên bị đánh phun ra một ngụm máu tưới. Tuy nhiên Tô Thiên cũng kịp vung tay nên đánh thẳng về phía đầu Tử Tinh Dực Sư Vương.

Bang!

Một tiếng nổ lớn vang lên. Cả cái sừng Tử Tinh Dực Sư Vương bị đánh thẳng vào. Ngay sau đó mọi người nghe được tiếng rắc khá nhỏ xen lấn trong tiếng oanh kích vang vọng. Cái xứng bị đánh gáy bắn ngược về phía sau Tử Tinh Dực Sư Vương.

Khi đầu Tử Tinh Dực Sư Vương bị nện mạnh lên đầu đem thân thể của nó đánh bật ngược về phía sau. Xem ra trận đấu cũng bắt đầu vào hồi gay cấn nhất.

Hống!

Thân mình Tử Tinh Dực Sư Vương nhanh chóng ổn định lại trong không khí. Nó há cái miệng ra cực lớn. Ngay sau đó từng luồng đấu khí tụ tập trước miệng của nó. Nó bắt đầu xoáy tròn. Hai loại đấu khí một màu tím và một màu xanh lam nhanh chóng tụ tập với nhau. Nó nhanh chóng biến chuyển thành một quả cầu xinh đẹp xuất hiện trong miệng Tử Tinh Dực Sư Vương. Tử Tinh Dực Sư Vương nhanh chóng đem quả cầu lửa nuốt vào.

“Đáng chết!”

Tô Thiên hét lên một tiếng kinh hãi. Toàn thân đấu khí của hắn dũng động, thân thể hắn lóe ra một lớp ánh sáng chói lòa. Hai hàm răng Tô Thiên khẽ cắn vào nhau. Bàn tay hắn toàn lực đánh ra. Lần này một cái hình dáng giống như hình nón được tạo ra. Nó liên tục xoay tròn sau đó bắn thẳng về phía Tử Tinh Dực Sư Vương.

Tử Tinh Dực Sư Vương Lai không có ngừng lại. Toàn thân nó bốc ra ngọn lửa xanh ngập trời. Nó lao thẳng thân mình về phía cái vật hình nón đang xoay tròn bắn về phía Tử Tinh Dực Sư Vương. Thân mình Tử Tinh Dực Sư Vương đụng vào chiếc nón này phát ra một tiếng nổ lớn.

Oanh! Ánh sáng lan tràn khắp nơi.

Khi mà ánh sang đang lan tràn thì bất chợt Thiên Mộc và Bách Liệt hét lên một tiếng vô cùng lớn: “Tô Thiên cẩn thận!” Hai người ngay lập tức muốn cứu viện, đáng tiếc chậm hơn một bước.

Thiên Mộc và Bách Liệt vừa mở lời này thì một quả cầu phát ra ánh sáng hai màu tuyết đẹp bắn thẳng từ đoàn ánh sáng ra. Nó trực tiếp bắn đi cực nhanh. Nó nhanh chóng vọt thẳng tới gần thân thể của Tô Thiên. Tô Thiên trợn tròn mắt, hắn vội vã đánh ra một chưởng, một chùm đấu khí mang theo kình lực phá không nện thẳng vào quả cầu lửa.

Oanh!

Một tiếng nổ lớn vang lên, một quả cầu lửa được tạo ra. Nó biến thành một cây nấm lửa màu xanh lam tuyệt đẹp. Cây nấm lửa liên tục quay tròn, từng đợt sóng lửa tràn ra. Nó nhanh chóng bao phủ tới cơ thể của Tô Thiên cùng với cơ thể của Hoàng Tử Yên.

Qua vài phút thì ngọn lửa mới tản đi. Tuy nhiên nó để ở phía dưới đất một cái lòng trảo khá lớn. Ngoài ra đám khí chướng ở phía dưới bị tản ra tạo ra một nơi không có chút bụi bặm, chướng khí nào. Phía trong lòng trảo còn thấy được đá đang tan chảy, một số hòn được đốt nóng trở nên đỏ rực giống như hòn than nung nóng vậy.

Thân mình Tô Thiên bị đánh bay ngược ra phía sau, miệng hắn phun ra một ngụm máu. Toàn thân trật vật. Thân mình Bách Liệt và Thiên Mộc ngay lập tức lóe lên. Họ trực tiếp xuất hiện ở bên cạnh Tô Thiên. Toàn thân Tô Thiên bị ngọn lửa đốt thành cháy đen, nhiều chỗ xương bị đánh nát. Ngoài ra những vết rách còn thấy được máu đang chảy ra dòng dòng. Họ vội vã đút một viên đan dược vào trong miệng Tô Thiên.

Bách Liệt và Thiên Mộc cắn hàm răng lại. Họ nhìn về phía Lung Linh, khuôn mặt họ trở nên đỏ bừng vì tức giận, họ quát lớn: “Tiểu thư Lung Linh, ngươi đang có ý gì đây? Không phải đến điểm đến thì dừng sao?”

Khóe miệng Lung Linh hơi nhếch lên, nàng bình thản nói: “Hai vị trưởng lão, việc này chẳng qua chỉ là Tử Nữ có quá mạnh tay một chút. Ta nghĩ nàng cũng không có cố ý…” Ánh mắt Lung Linh liếc về phía trên trần. Thân hình khổng lồ của Tử Tinh Dực Sư Vương cũng có chút chật vật. Toàn thân lông lá của nó đã bị đốt chụi chẳng khác gì một con mèo bị vặt hết lông. Hai cách tỏ ra rách nát. Trên đầu của nó còn nhìn thấy vết nứt.

“Các ngươi…” Thiên Mộc và Bách Liệt nhìn về phía Lung linh mà tràn ngập tức giận, mặt của họ trở nên đỏ bừng. Điều này hiển nhiên cho đám lão già của học viện Già Nam vô cùng bất mãn.

“Tiểu thư Dược Tiên, việc này cần phải cô ra tay rồi!” Ánh mắt Lung Linh chớp nhẹ, đôi môi đỏ hồng hơi hé ra, nàng mỉm cười nhìn về phía Tiểu Y Tiên.

Tiểu Y Tiên hừ nhẹ một tiếng, thân mình nàng bay về phía Tô Thiên. Thấy được Tiểu Y Tiên bay về phía này thì Thiên Mộc và Bách Liệt có chút đề phòng. Tiểu Y Tiên phẩy tay nói: “Các vị trưởng lão, để cho ta đến!” Hai lão già nhìn về phía nhau một chút sau đó gật đầu. Họ nghĩ rằng với thực lực của Tiểu Y Tiên có lẽ không có làm hại tới họ.

Hoàng Tử Yên ngay lập tức hóa thành thân người. Toàn thân xinh đẹp của nàng được bao trùm trong máu giống như người máu vậy. Hoàng Tử Yên lấy ra một cái khăn khá lớn đem mình trùm vào. Miệng nàng thở ra hồng hộc. Cái mũi của nàng đã bị đánh tét. Bộ dạng của nàng trong lúc này vô cùng xấu xí mà không giống một mỹ nhân.

Thân mình Hoàng Tử Yên lão đảo bay xuống phía dưới.

Tuy nhiên đám người học viện Già Nam đang trong lúc bay về phía Tô Thiên thì cũng mở một con mắt cực kỳ kinh hãi. Bởi vì từ bàn tay Tiểu Long Nữ phun ra một lớp sương mỏng. Lớp sương này phủ lên vết thương của lão già Tô Thiên. Trên vết thương đầy máu của lão bắt đầu lúc nha, lúc nhúc giống như từng con run bò lổm ngổm trông vô cùng ghê tởm. Những con giun này nhanh chóng nối với nhau, sau đó vết thương nhanh chóng liền lại. Nó chỉ để lại một lớp màu ở bên trên mà thôi.

Chỉ vài phút thì toàn bộ thương thế của Tô Thiên nhanh chóng trở nên tốt hơn. Một lúc sau lão già chớp chớp mắt mở ra. Thiên Mộc kinh hãi hỏi: “Tô Thiên, ngươi không có sao chứ?” Sau đó con mắt mở lớn nhìn về phía Tiểu Y Tiên.

Bàn tay Tiểu Y Tiên vỗ vỗ vào nhau vài cái giống như phủi bụi. Nàng bình thản đáp lại: “Ta còn cần phải chữa trị cho Hoàng… Tử Nữ!” Nàng liếc mắt nhìn về phía Tô Thiên sau đó trực tiếp bay về phía Hoàng Tử Yên đang nằm gục ở dưới đất.

Tiểu Y Tiên đưa bàn tay lên chạm vào thân thể của nàng. Nhất thời Hoàng Tử Yên cảm giác được một trận thanh mát lan tràn khắp cơ thể. Hoàng Tử Yên ngước đầu nhìn về phía nàng nói: “Chủ mẫu!”

Tiểu Y Tiên mỉm cười nhìn về phía nàng nói: “Làm tốt lắm!”

Ánh mắt mấy lão già học viện Già Nam trợn tròn nhìn về phía cảnh này. Bởi vì chiếc mũi của Hoàng Tử Yên bị đánh nát nhanh chóng mọc ra thịt. Nó nhanh chóng liền lại sau đó một khuôn mặt xinh đẹp nhanh chóng liền lại. Bởi vì khuôn mặt vẫn dính đầy máu tươi nên không có ai chú ý hình dáng khuôn mặt của Hoàng Tử Yên hình như thay đổi.

Tô Thiên kinh ngạc nhìn về phía bàn tay của mình, hắn cảm giác người vẫn còn mệt mỏi nhưng toàn thân không có chút thương thế nào. Hơn nữa dường như hắn còn cảm giác được thực lực của mình có một tia tiến bộ. Ánh mắt hắn nhìn về phía Tiểu Y Tiên, ánh mắt mở lớn giống như đang nhìn một điều kỳ tích.

Lão già Hổ Kiền nhìn về phía này lại hỏi: “Đại trưởng lão, ngươi không có sao chứ?”

Tô Thiên thở dài ra một hơi nói: “Quả thật thần kỳ! Thương,,, thương thế của ta đã hoàn toàn khỏi hẳn. Ngoài ra dường như ta cảm giác được nếu như lần này ta trở về nhát định thực lực sẽ tiến bộ. Cái này… cũng quá thần kỳ đi!” Ánh mắt hắn nhìn về phía Tiểu Y Tiên mà không chớp mắt một chút nào.

Mấy lão già nhìn về phía nhau giống như đánh ánh mắt đang trao đổi gì đó. Tô Thiên và hai lão già Thiên Mộc cùng Bách Liệt giống như đang trao đổi. Ngay sau đó Thiên Mộc và Bách Liệt nhìn về phía nhau nhẹ nhàng gật đầu một cái. Dường như họ đã làm ra quyết định gì đó!

Trong lòng nữ vương Mỹ Đỗ Toa tại lúc này thì khe khẽ cười khổ. Bởi vì nàng có nắm chắc hơn năm thành đánh thắng lão già Thiên Mộc thế nên nàng mới làm như vậy. Tuy nhiên nàng không nghĩ tới là Hoàng Tử Yên có thể thắng được trận đấu này. Ánh mắt nàng quét qua nhìn về phía khuôn mặt đầy máu của Hoàng Tử Yên thì khe khẽ thở dài. Dường như có khá ít người để ý phát hiện ra khuôn mặt thật của Hoàng Tử Yên. Mặc dù là như vậy nhưng xem ra lần này cũng là chân chính bộc lộ bản thân.

Bởi vì có ma thú hóa hình là Tử Tinh Dực Sư Vương, chỉ thông tin này thì rất dễ để cho người ta điều tra ra. Xem ra lần này nữ vương Mỹ Đỗ Toa sử ra kế sách khéo quá thành vụng. Đành rằng nàng có thể dùng cách dùng mạnh đấu yếu để dễ dàng chiến hòa nhưng nàng lại muốn chiến hòa một cách xinh đẹp nhất. Tuy nhiên nàng quá tự tin dẫn đến mọi việc trở thành như vậy.

Tuy nhiên việc này cũng không thể hoàn toàn tránh nàng. Trong vụ việc lần này thì Tiêu Sơn không có tính toán học viện Già Nam vào lần này. Không nghĩ đến học viện Già Nam lại đại cử can qua dẫn cả hai vị thủ hộ giả đi. Nếu như chỉ có đám người Tô Thiên đi thôi thì có lẽ mọi việc dễ bàn giao nhưng đáng tiếc hắn lại dẫn theo hai vị thủ hộ giả. Đối với việc này nữ vương Mỹ Đỗ Toa chỉ thở dài ra một hơi.
Bình Luận (0)
Comment