Bờ eo nhỏ nhắn đong đưa, kiều đồn khêu gợi xuất hiện ở trước mắt của Nhạc Thành.
Thân hình hoàn mỹ vũ mị, ngũ quan tuyệt đẹp, bây giờ Yêu Huyên quả thực vô cùng tuyệt đẹp.
Ở giữa không trung trong phòng tu luyện, Yêu Huyên nhắm mắt lại, toàn thân hấp thu linh khí nồng đậm, nàng biet rõ nếu không phải dựa vào cơ hội tiến hóa thì nàng cũng không hấp thu được linh khí nhiều như vậy.
Một lát sau, cảm nhận không thể hấp thu linh khí xung quanh nữa, Yêu Huyên mới từ từ mở mắt ra, đôi mắt yêu mị xuất hiện quang mang lập lòe.
- Ngươi là một tên sắc quỷ hạ lưu, ngươi cũng nhìn.
Yêu Huyên nhìn thấy ánh mắt của Nhạc Thành chằm chằm về phía mình, giống như muốn chảy máu mũi thì phát hiện ra toàn thân của mình hiện tại không mặc gì.
Nghe thấy tiếng kêu của Yêu Huyên, Nhạc Thành mới hồi phục lại tinh thần, hắn lau máu mũi vào trong tay áo rồi nói:
- Tại vì nhà ngươi không mặc quần áo, còn trách ta làm gì, ta không ngờ thân hình của ngươi tuyệt đẹp như vậy.
- Ngươi vô sỉ.
Yêu Huyên nhanh chóng mặc một bộ quần áo màu xanh vào trong người, rồi hung hăng trợn mắt nhìn Nhạc Thành.
- Ngươi cũng không phải lần đầu tiên mắng ta vô sỉ, đây là một thói quan của ta.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Ngươi…
Yêu Huyên hung hăng trợn mắt nhìn Nhạc Thành mà nói:
- Ta giết ngươi, để xem ngươi còn dám hạ lưu vô sỉ nữa không.
Nhạc Thành nói:
- Yêu Huyên, ngươi cũng đừng quên trước kia ngươi đã thề, ngươi không thể giết ta, hơn nữa ngươi còn phải ở cạnh ta vô điều kiện một năm.
- Ngươi, hừ…
Yêu Huyên tức giận cắn chặt hàm răng, hung hăng trợn mắt nhìn Nhạc Thành.
- Đúng rồi, tại sao ngươi tiến hóa tới sáu cánh thì lại có Địa Kiếp, theo đạo lý thì ngươi không thể có địa kiếp được.
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
Nhìn thấy Nhạc Thành nổi lên đứng đắn, Yêu Huyên cũng không trừng mắt nhìn hắn nữa, vừa rồi nếu như không phải có Nhạc Thành thì nàng cũng không thể dễ dáng vượt qua địa kiếp, cuối cùng nàng nói:
- Bát sí linh mãng tiến hóa thành tám cánh cũng không có địa kiếp, chỉ là ta thì không như vậy, ta có xà vương thân thể, trong người có huyết dịch của thiên xà viễn cổ, uy thế khi tiến hóa rất lớn cho nên sẽ có địa kiếp.
- Khó trách.
Nhạc Thành hiện tại mới hiểu được, uy lực của viễn cổ thiên xà vô cùng lớn, tựa như ngũ trảo kim long cũng không kém bao nhiêu, loại viễn cổ thiên xà này đã sớm tuyệt tích, không tồn tại trên thế gian, khó trách lại tạo ra địa kiếp như vậy.
- Vậy thực lực của ngươi hiện tại đã đạt tới trình độ nào.
Nhạc Thành cất tiếng hỏi, có bảo tiêu ở bên cạnh mình một năm, cần phải xác định thực lực của nàng mới được, miễn sau này mình đắc tội tới những đối thủ khó chơi thì phiền toái.
- Ta không ngờ linh khí ở đấu khí học viện lại lớn như vậy, ta hiện tại đã hấp thu không ít linh khí, việc này cũng phải đa tạ ngươi, thực lực của ta hiện tại đã có thể chống lại tam tinh đấu tông.
Yêu Huyên đưa mắt nhìn Nhạc Thành, chỉ là ánh mắt hiện tại không còn tức giận nữa.
- Được rồi, ta sẽ không bội ước, ta sẽ ở cạnh bảo vệ ngươi một năm, đấu khí học viện có xuất hiện khí tức của ta, cho nên ta phải đi trước, bởi vì ta ở trong thân thể của ngươi rất lâu, mặc dù thoát ly ra nhưng trong thời gian ngắn vẫn có thể cảm ứng, ngươi có chuyện gì thì cứ dùng linh hồn lực truyền tra ta, ta sẽ nhanh chóng cảm ứng được.
Yêu Huyên nói xong liền nhanh chóng biến mất khỏi phòng tu luyện, cấm chế do Nhạc Thành bố trí hiện tại đã sớm bị địa kiếp oanh kích.
Yêu Huyên rời khỏi Đấu khí học viện cũng giải thích với Nhạc Thành là vì thực lực hiện tại của nàng đã quá cao, chủ nhân của nơi này chắc chắn sẽ không yên tâm để nàng ở đây. Hiện tại ở trong Đấu Khí học viện có mấy người đã đạt tới Đấu Tông, một nơi lớn như vậy mà không có Đấu Tông mới là điều kỳ quái.
- Aizzz.
Nhạc Thành thở dài một hơi, vốn hắn định bế quan một năm, ai ngờ Yêu Huyên tiến hóa tới địa kiếp đã khiến cho phòng tu luyện trở thành một mảng bề bộn, mình cũng không thể sớm xuất quan, cũng may tu vi hiện tại của mình đã đạt tới Tích Cốc hậu kỳ, vậy cũng xem như là tốt.
Nhạc Thành hạ quyết tâm, vượt qua khoảng thời gian bế quan này tu vi của hắn mặc dù đã tăng vọt nhưng mà đối với một người tu luyện lâu năm nữa thì đây không phải là chuyện tốt.
Nhạc Thành thu dọn phòng tu luyện một lúc, phát hiện ra ở trong thung lũng có mấy trăm người đang nhìn mình, Hàn Giang Đào cũng ở trong số đó.
- Nhạc Thành, ngươi hãy cho ta đến một chuyến.
Hàn Giang Đào nhìn thấy Nhạc Thành thì sắc mặt hơi biến đổi, lập tức rời khỏi sơn cốc, động tác vừa rồi phát ra từ phòng tu luyện của Nhạc Thành, trưởng lão phụ trách đã nói cho hắn biết.
- Đúng là Nhạc Thành, vừa rồi hắn đang làm gì.
- Động tĩnh vừa rồi lớn quá, không phải ở trong phòng luyện đan.
Một số trưởng lão và học viên vây quanh bắt đầu nghị luận, vẻ mặt hiếu kỳ.
Nhạc Thành bây giờ đang nghĩ cách làm sao đối phó với viện trưởng Hàn Giang Đào, động tĩnh vừa rồi có lẽ đã khiến bọn họ nhìn ra vài phần, nếu muốn nói dối Hàn Giang Đào thì không có khả năng, nhất định phải nghĩ ra biện pháp.
Một lát sau, Nhạc Thành đã đi vào trong sân cùng với Hàn Giang Đào, Hàn Giang Đào truyền thanh âm tới hắn:
- Nhạc Thành, ngươi đi vào đi.
Khuôn mặt của Nhạc Thành biến đổi, hắn lập tức đi vào, đi tới một gian phòng, Nhạc Thành liền ngồi xuống, Hàn Giang Đào ngồi xuống vị trí đầu tiên, mặt khác còn có Hàn Nguyệt.
- Địa Kiếp vừa rồi là chuyện gì xảy ra?
Hàn Giang Đào nói với Nhạc Thành, hắn cũng không muốn lòng vòng.
- Tại hạ vô tình cứu được một ma thú tiến hóa, cho nên dẫn tới địa kiếp, bất quá nó đi rồi.
Nhạc Thành cũng không muốn nói dối.
- Ừ, không ngờ ở trong đấu khí học viện cũng có ma thú tiến hóa, phòng tu luyện thiếu chút nữa đã bị ngươi phá hủy.
Hàn Giang Đào nhớ tới đây thì trong lòng còn sợ hãi, phòng tu luyện ở Đấu Khí học viện chính là huyết mạch, nếu như bị phá hủy thì sẽ dẫn tới phiền toái rất lớn, bây giờ ngẫm lại có lẽ phòng tu luyện biến mất linh khí chắc cũng có liên quan tới viễn cổ ma thú.
- Viện trưởng, thật xin lỗi.
Nhạc Thành cất tiếng xin lỗi.
- Được ròi, chuyện này ta không nhắc tới.
Hàn Giang Đào tiếp tục nói:
- Chỉ là hy vọng ngươi đối với Kiêu Hùng và Tuyết Lâm Bang cũng không truy cứu, chúng ta trao đổi lẫn nhau, ngươi thấy thế nào.
Hàn Giang Đào liền đem chuyện của Kiêu Hùng Bang và Tuyết Lâm Bang lần trước nói với Nhạc Thành.
Nghe xong lời nói của Hàn Giang Đào, khuôn mặt của Nhạc Thành trở nên tái nhợt, trong mắt hàn ý lấp lóe, không ngờ khi mình bế quan lại có người đối phó với Yên Nhiên và Hân Nhi các nàng.
Nhìn thấy thần sắc của Nhạc Thành, giống như muốn đối phó với Thanh Long Bang lần trước, Hàn Giang Đào cũng không kìm được mà nổi da gà, trong lòng cũng thầm ngạc nhiên.
Hàn Giang Đào nói:
- Nhạc Thành, ta đã ra mặt ngăn cản bọn hắn, hơn nữa cũng âm thầm bảo vệ Phá Quân Bang các ngươi, hai con ma thú cũng nằm ở trong Phá Quân Bang, ngươi cũng không thể làm chuyện trái với quy củ của Đấu Khí học viện.
- Đúng thế, Nhạc Thành ngươi không thể tiếp tục làm như lần trước đối phó với Thanh Long Bang, nếu như ngươi làm quá phân, học viện chúng ta không thể không nhúng tay vào.
Hàn Nguyệt nói với Nhạc Thành.