- Có cường giả tới đây, ta đi trước, ta sẽ lại gần sau.
Yêu Huyên nhìn Nhạc Thành, sau đó liền biến mất ở trên không trung.
- Người mặc áo đen kinh khủng kia đã biến mất.
Mọi người vẫn chưa định thần mà nhìn lên không trung, vừa rồi tất cả thật là đáng sợ.
- Xoẹt.
Một thanh âm từ trên không trung truyền tới, lập tức hai bóng người xuất hiện.
- Các ngươi không sao chứ?
Người đến chính là Hàn Giang Đào và một lão giả tóc trắng.
- Viện trưởng, sao người lại tới đây?
Nhạc Thành hỏi Hàn Giang Đào, ánh mắt của hắn đánh giá lão giả tóc trắng ở bên cạnh, theo khí tức từ trên thân thể của lão, Nhạc Thành chắc chắn tu vi của ông không dưới Yêu Huyên.
- Hoàng long thân thể, huyết mạch đấu đế, ngươi chính là người của Nhạc gia?
Lão giả tóc trắng đánh giá Nhạc Thành sau đó biến sắc, ngưng trọng hỏi.
- Hoàng long thân thể, đúng là đấu đế long mạch.
Hàn Giang Đào cũng thay đổi sắc mặt lớn, chăm chú nhìn Nhạc Thành.
- Ta họ Nhạc, vị này chính là…
Nhạc Thành hỏi Hàn Giang Đào, trong lòng hắn cũng rất kỳ quái, hắc y nhân kia nhận ra mình có thân thể Hoàng Long mà lão giả tóc trắng và Hàn Giang Đào cũng nhận ra được, chẳng lẽ thân thể Hoàng long kỳ diệu như vậy sao.
- Vị này chính là thái thượng trưởng lão của học viện.
Hàn Giang Đào nói:
- Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, chúng ta cảm nhận được một lực lượng khủng bố.
- Là người của Hắc Ám thần điện tới, hắn là một hộ pháp, thực lực đã đạt tới Đấu tông.
Lão giả tóc trắng nói:
- Chỉ là hắn đã đi rồi, hình như còn bị thương.
Đối với sự suy đoán của lão giả tóc trắng, Nhạc Thành không thể không bội phục, học viện đấu khí quả nhiên là có rất nhiều nhân tài.
- Nhạc gia, Thần Hoàng tộc, Hắc Ám thần điện lại sắp khai chiến.
Lão giả tóc trắng kia thở dài sau đó nói với Hàn Giang Đào:
- Chúng ta quay về đi, nơi này có cao nhân, bọn họ cũng sẽ không xảy ra nguy hiểm gì.
Bạch trưởng lão, có muốn mang Đông Phương Lạc Nhan về học viện không, như vậy sẽ an toàn hơn.
Hàn Giang Đào nói với lão giả tóc trắng.
- Không cần, để cho Lạc Nhan đi theo Nhạc Thành là được rồi, nó cũng cần rèn luyện một chút.
Trương lão họ Bạch kia khẽ nói.
- Nhạc Thành, ngươi đi theo ta ra ngoài này một chút.
Hàn Giang Đào nói với Nhạc Thành, sau đó hướng về phía rừng cây xa xa mà đi tới.
Nhạc Thành biết rằng Hàn Giang Đào có chuyện quan trọng cần nói với mình.
- Viện trưởng, người gọi ta ra đây có chuyện gì vậy?
Nhạc Thành ở sau lưng Hàn Giang Đào hỏi.
- Không sai.
Hàn Giang Đào xoay người nhìn Nhạc Thành mà nói:
- Ngươi biết thân phận của Đông Phương Lạc Nhan rồi đúng không.
- Vâng.
Nhạc Thành gật nhẹ đầu, Hàn Nguyệt mấy ngày trước cũng đã nói với hắn Đông Phương Lạc Nhan là người của Thần Hoàng tộc.
Đông Phương Lạc Nhan là người của Thần hoàng tộc, hơn nữa địa vị cũng rất vi diệu, được đưa tới Đấu Khí học viện chúng ta học tập.
Hàn Giang Đào nói:
- Ngươi đối với Nhạc gia có hiểu rõ không, chuyện của Nhạc gia có biết hết chứ/
- Viện trưởng nói đến chuyện đấu đế huyết mạch trên người của tại hạ sao?
Nhạc Thành hỏi Hàn Giang Đào, vốn Nhạc Thành cũng muốn hỏi chuyện này.
- Không phải, ta hỏi là chuyện của Nhạc gia ngươi biết bao nhiêu?
Hàn Giang Đào cất tiếng.
- Không biết nhiều, tại hạ chỉ nghe nói huyết mạch của Nhạc gia đã rất mỏng manh, chuẩn bị suy tàn.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Chuyện của Nhạc gia, Nhạc Tử Sơn cũng chỉ nói như vậy với Nhạc Thành. Nhìn biểu tình của Hàn Giang Đào, Nhạc Thành suy đoán rằng Hàn Giang Đào biết không ít chuyện của Nhạc gia.
Đối với Nhạc gia, Nhạc Thành cũng biết rõ Nhạc gia không hề đơn giản, chỉ cần nhìn Hoàng long thân thể của mình thì biết.
Hàn Giang Đào nói:
- Nhạc gia kỳ thật cũng không phải là suy tàn, phụ thân của ngươi không muốn nói cho ngươi chắc là có lý do, sau này ông sẽ nói, ngươi có hoàng long thân thể, người của Hắc Ám Thần điện dĩ nhiên không bỏ qua cho ngươi, về sau ngươi cần phải cẩn thận một chút.
Nhạc Thành nói:
- Hắc Ám thần điện, viện trưởng nói chính là tổ chức bí ẩn đứng đằng sau người áo đen kia sao?
- Hắc Ám Thần điện là một khủng bố lực lượng, cho dù Đấu khí học viện và Nhạc gia thời thịnh thế cũng không bằng, không phải là đối thủ. Lực lượng của bọn họ quá lớn, chỉ là bọn họ cũng không ở gần đấu khí học viện nên chúng ta mới có thể chống lại.
Hàn Giang Đào tiếp tục nói:
- Lúc trước, Nhạc gia liên hợp tứ đại tộc nhân và tứ đại thú tộc đã đánh cho HắcÁm thần điện trọng thương, nhưng về sau xảy ra một chuyện khiến cho Nhạc gia bị chia năm xẻ bảy, tứ đại thú tộc và tứ đại tộc nhân cũng ngừng hợp tác, sau đó tứ đại thú tộc và tứ đại tộc nhân biến mất khỏi đại lục.
- Viện trưởng, người nói bọn họ sẽ không bỏ qua cho tại hạ là vì sao?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Bởi vì ngươi có thân thể Hoàng Long, huyết mạch đấu đế, đây là uy hiếp rất lớn đối với bọn họ, nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Hàn Giang Đào nói.
- Viện trưởng, tứ đại nhân tộc, tứ đại thú tộc là gì?
Nhạc Thành tiếp tục hỏi, trong lòng hắn thầm suy nghĩ, Hắc Ám Thần điện nếu thật sự đến gây chuyện thì mình cũng không thể bỏ qua cho bọn họ.
- Ta đã nói nhiều rồi, thực lực của ngươi bây giờ không tệ, tuy nhiên cũng không phải là quá mạnh, chờ đến lúc ngươi mạnh hơn, ta tin rằng cha ngươi sẽ cho ngươi biết toàn bộ.
Hàn Giang Đào nói tiếp:
- Được rồi, các ngươi tiếp tục ở đây tôi luyện đi, về phần Đông Phương Lạc Nhan, ngươi cũng phải chiếu cố cho nàng ta tốt, vì nàng ta cũng có quan hệ không tệ với Nhạc gia.
Hàn Giang Đào nói xong thì liền nhảy lên, biên mất khỏi không trung, hướng về phía Đấu khí học viện mà bay về.
Nhạc Thành ở tại chỗ mà ngẩng đầu lên không trung, sắc trời hiện tại đã hơi sáng, mặt trời từ dưới chân trời mà xuất hiện.
Chỉ mong Hắc Ám Thần điện kia đừng tới tìm mình, nếu như thật sự bọn chúng tìm tới thì mình cũng chỉ có thể đem bọn chúng diệt trừ tận gốc. Kiếp trước ở hoa hạ mình chưa từng sợ qua thế lực nào, kiếp này ở Huyền Thiên đại lục cũng thế.
- Nhạc Thành thừa nhận hắn là người của Nhạc gia sao, chuyện của Nhạc gia hắn biết bao nhiêu?
Ở trên không trung, vị trưởng lão học Bạch nói với Hàn Giang Đào.
Hàn Giang Đào nói:
- Hắn đã thừa nhận là người của Nhạc gia, tuy nhiên không hiểu sao chuyện tình của Nhạc gia hắn lại không biết rõ.
- Aizzz, có lẽ phụ thân của hắn chưa nói cho hắn biết.
Bạch trưởng lão thở ra một hơi rồi nói tiếp:
- Huyền Thiên đại lục lại sắp rối loạn rồi.
- Nhạc Thành, ngươi ở đây làm gì mà ngây ngốc vậy?
Tư Mã Yên Nhiên nhẹ nhàng đi đến bên cạnh nht, nhìn thấy Nhạc Thành ngây ngốc như vậy thì không kìm được mà hỏi.
Nhạc Thành quay đầu mỉm cười với nàng:
- Không có chuyện gì, ta suy nghĩ một số vấn đề thôi, chúng ta đi thôi.
- Các ngươi còn muốn đánh sao, trước tiên hãy giải tán Kiêu Hùng bang và Tuyết Lâm bang đi, nếu không chúng ta sẽ không khách khí.
Nhạc Thành đi tới trước mặt mọi người mà nói.
Tất cả mọi người của Tuyết Lâm bang đều nhìn Nạp Duy Tư, còn người của Kiêu Hùng bang thì nhìn nhau, không biết phải xử lý như thế nào.
- Chúng ta có thể gia nhập Phá Quân Bang được không?
Một Tam Tinh Đấu vương của Kiêu Hùng bang rụt rè hỏi Nhạc Thành.
- Có thể, nếu như thấy bang quy của Phá Quân Bang phù hợp thì có thể gia nhập, nếu không phù hợp thì phải giải tán, ta cũng không làm khó dễ các ngươi.
Nhạc Thành nói.