- Tiếp Dẫn, ngươi thật to gan, ngươi hẳn là biết, Nhạc Thành là ai, đừng nói cho ta, trong lòng ngươi không biết, ngươi cũng lên nghĩ hậu quả.
Ba người xuất hiện, Thái Thượng Lão Quân nói.
- Ha ha, Xiển giáo, Tiệt Giáo, đạo giáo khá lắm, các ngươi sớm có mưu đồ, không nghĩ tới, các ngươi âm thầm hoà thuận, tính kế Tây Phương Giáo ta, tính các ngươi ngoan độc?
Như Lai nhìn thấy ba người, cũng thần tình tức giận, tới bước này, hắn mới nhìn rõ Tiệt Giáo, Xiển giáo nguyên bản xung khắc như nước với lửa, chỉ sợ đã sớm âm thầm hoà thuận, mượn dùng Định Thần Kiếp, âm thầm liên thủ tính kế Tây Phương Giáo, lúc này Tây Phương Giáo cơ hồ căn cơ tổn hao nhiều, hàng tỉ năm cố gắng, lúc này tổn thất thảm trọng.
- Tiếp Dẫn, ngươi chưa từng tính kế quá chúng ta sao, lúc này cũng chẳng qua là ăn miếng trả miếng mà thôi, cái này gọi là làm hại người hại mình, tự gây nghiệp chướng không thể sống, tới lúc này, chẳng lẽ ngươi còn cố liều sao.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn Như Lai nói.
- Hừ, chỉ cần Nhạc Thành kia vừa chết, không có người nắm giữ Định Thần bảng, ta liền có cơ hội, các ngươi tính kế thì sao, sự tình còn không có chấm dứt.
Như Lai lạnh giọng trả lời.
- Lớn mật, ngươi biết rõ Nhạc Thành là ai, lại năm lần bảy lượt gia hại, hậu quả này, chỉ sợ là ngươi ăn không nổi.
Thông Thiên giáo chủ hừ lạnh một tiếng trách mắng.
- Ta chưa từng gia hại, ha ha, hiện tại, chính là Ma đạo lão tổ đang báo thù đồ đệ mà thôi.
Như Lai cười lạnh nói.
- Âm Dương lão tổ, chẳng lẽ chuyện này ngươi cũng muốn tham gia sao, cẩn thận hàng tỉ năm ngươi tu vi khó giữ được?
Nhìn chăm chú vào Âm Dương lão tổ, Nguyên Thủy Thiên Tôn lạnh nhạt nói.
- Hừ, chẳng lẽ nghĩ đến thánh nhân có thể ngăn chặn được ta sao, ta không làm gì được ngươi, ngươi cũng không làm gì được ta, ta ghét nhất bị người uy hiếp.
Âm Dương lão tổ nói, cũng là một giọng nam nam nư nữ, có vẻ kỳ quái.
- Đáng chết.
Thái Thượng Lão Quân mắng to một tiếng, ba người lập tức thả người dựng lên, lao thẳng tới Quy Khư.
- Vạn phật đại trận, Thái Thượng Lão Quân, Nguyên thủy, Thông Thiên các ngươi ta gần đây mới lĩnh ngộ đại trận, ta biết không thể vây khốn ba người các ngươi, nhưng chỉ muốn một lát mà thôi, đến lúc đó, hết thảy đã ngã ngũ.
Như Lai nói còn chưa dứt, trong tay pháp quyết đã muốn đánh ra, thần sắc trầm xuống.
Rồi đột nhiên, chỉ thấy kim quang tràn ngập bốn phía, nháy mắt liền bao phủ cả Quy Khư, cũng không biết rốt cuộc bao phủ bao nhiêu không gian, hết thảy có vẻ rộng lớn dị thường.
Tam đại thánh nhân lạc vào trong trận, nháy mắt cảnh tượng biến đổi, không gian chói mắt sinh huy, kim mang vô biên vô hạn, đồ vật này nọ khó phân, giống như núi cao, không thể dao động.
Lúc này vô số phật ảnh tràn ngập, hình thái khác nhau, hoặc đứng, hoặc nằm, hoặc quỳ sát, hoặc kháng thiên, hoặc ngửa mặt lên trời rít gào, hoặc bộ mặt dữ tợn, hoặc từ bi mỉm cười, hoặc thần tình bi thống, vẻ mặt khác nhau, hình thái hàng vạn hàng nghìn, tựa hồ là bao quát đại thế giới.
Phật đà hư ảnh, đều là cầm trong tay phật môn pháp khí, chén ăn của sư, lần tràng hạt, mõ, kinh văn, bảo phiên, đủ kiểu, trong trận phật đà miệng niệm kinh Phật, các loại kinh văn mật ngữ kim quang lóe ra, di cái thiên địa, nhét đầy càn khôn bình thường, tràn ngập ở tại cả không gian.
- Tiếp Dẫn, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Trong trận, Thông Thiên giáo chủ hét lớn một tiếng, trong tay Tử lôi chùy thúc dục ra, Thái Thượng Lão Quân lúc này cũng thúc dục phong hỏa bồ đoàn, Nguyên Thủy Thiên Tôn thúc dục tam bảo ngọc như ý.
Ba người pháp lực mãnh liệt thiên hà, rít gào đánh phá vạn phật đại trận , khôn cùng phong vân, đầy trời không gian thoát phá hóa thành hư không Hỗn Độn, nhưng cũng không cách nào từ giữa phá trận mà ra, lú này Như Lai có chuẩn bị mà đến, tự nhiên là có nắm chắc vây khốn Thông Thiên giáo chủ, Thái Thượng Lão Quân, Nguyên Thủy Thiên Tôn một hồi.
Bên trong Quy Khư, Nhạc Thành như cũ phong thần, từng đạo bài vị phân ra, hư không vô số cường giả Nguyên thần, phàm có bị phong thần giả, quanh thân đều kim mang chợt lóe, Nguyên thần chi khu cũng trở nên vô cùng ngưng thực.
- Đều tránh ra cho ta.
Ma đạo lão tổ cả giận nói, trong tay pháp quyết đánh ra, quanh thân Thiên thần quang bắn nhanh ra.
- Oành oành oành...
Không Gian bạo phá, hóa thành Hỗn Độn, hủy diệt lực bàng bạc bắn nhanh, không gian xung quanh vô số cường giả nháy mắt đánh bay, cả Quy Khư che kín đạo đạo không gian cái khe tối đen, uốn lượn liên miên.
- Thiên Sát Ma quân sắc phong Lôi Bộ chính thần, Lang Lễ, sắc phong Hỏa Bộ chính thần...
Nhạc Thành đang nói, trên không, Định Thần bảng lục ngự, chu thiên một ngàn mấy trăm chính thần, trừ bỏ một pho tượng bài vị cuối cùng ra, cái khác đã đều sắc phong xong, Long tộc, Yêu tộc, Vu tộc, Xiển giáo, Tiệt Giáo, đều có phong thần, Hạo Thiên môn đều cũng không ít phong thần giả, thân thể thành thần giả, cũng không ít.
Trên không, Định Thần bảng cuối cùng có một pho tượng bài vị là thượng đế vị, trên chín tầng trời, trấn thủ thần đình, nắm trong tay tam giới, Nhạc Thành nhìn chăm chú vào một pho tượng bài vị kia, trong lòng cũng tràn ngập vô tận hấp dẫn, chỉ cần chính mình ngồi trên, thánh nhân cũng vô pháp làm gì chính mình.
- Tiểu tử, chịu chết đi.
Nhưng vào lúc này, Ma đạo lão tổ lao thẳng tới, trong tay một đạo cực quang xuyên thấu không gian bạo bắn tới.
- Nhạc Thành cẩn thận.
Xa không, Hạo Thiên Đại Đế thúc dục Hỗn Nguyên Chân Thân khổng lồ, trong tay một đạo chưởng ấn chém thẳng về phía Ma đạo lão tổ, không gian run rẩy, chưởng ấn lộ ra vô số không gian cái khe tối đen.
- Hỗn Nguyên Chân Thân, hình như là đầy đủ Hỗn Nguyên Chân Thân.
Nhìn Hạo Thiên Đại Đế, Ma đạo lão tổ thần sắc kinh ngạc, lập tức cực quang thu về, sau đó hướng về phía Hạo Thiên Đại Đế lao đến, một đạo cực quang này, nguyên bản chính là Ma đạo lão tổ tính đánh chết Nhạc Thành, lúc này công kích về phía Hạo Thiên Đại Đế, lực cuồng bạo tạo lên vô số không gian công kích đến Hạo Thiên Đại Đế.
Nhạc Thành thần sắc kinh hãi, cực quang này sư phụ rất khó đối kháng được. Thần sắc trầm xuống, lập tức Nhạc Thành quyết đoán đánh ra.
- Lục ngự trung ương bài vị, sắc phong Hạo Thiên Đại Đế.
Nhạc Thành đang nói, pháp quyết vừa thu lại, đồng thời phía trên Định Thần bảng, kim quang lóng lánh, lập tức Định Thần bảng ầm ầm hóa thành màu vàng thần quang, xuyên thấu không gian bao phủ lấy quanh thân Hạo Thiên Đại Đế, kim mang quanh quẩn, vô tận thần uy nháy mắt khuếch tán.
Cũng vào lúc này, Định Thần bảng hóa thành thần quang biến mất, trong Quy Khư một cỗ thần quang phá không lao xuống, lập tức bao phủ ở tại trên người Nhạc Thành.
- Đây là công đức.
Nhạc Thành phục hồi tinh thần lại, lúc này một cỗ thần quang ở lại trong cơ thể, đúng là công đức trong truyền thuyết, không nghĩ tới hắn nắm giữ Định Thần bảng, có thể tích lũy một phần công đức, chỉ tiếc một phần công đức này tựa hồ là không nhỏ, nhưng cũng không cách nào làm cho chính mình thành thánh, lúc trước Nữ Oa thành thánh, cũng đều là tích lũy công đức.
Nhưng tất cả trong một cái nháy mắt thời gian mà thôi, cũng vào thời điểm này, trong tam giới, một đạo uy áp vô hình vừa thu lại, Quy Khư Thiên thần quang phóng lên cao, thiên địa đều run rẩy.
- Thiên đế uy áp.
Ma đạo lão tổ thần sắc kinh ngạc, trong tay pháp quyết thu lại, Hạo Thiên Đại Đế đã phong Thiên đế, hắn nếu ra tay đánh chết, tất bị trời phạt.
- Tham kiến Thiên đế.
Bên trong Quy Khư tất cả cường giả hành lễ, Thiên đế vị, Hạo Thiên Đại Đế từ nay về sau trấn thủ thần đình, nắm giữ vũ trụ càn khôn, cùng thánh nhân trong tay quyền sinh sát tam giới.
- Nhạc Thành.
Hạo Thiên Đại Đế nhìn Nhạc Thành, quanh thân thần quang, biết được chính mình đã là người trấn thủ thần đình, sắc phong Thiên đế bài vị, không nghĩ tới chính mình được ái đồ giao cho mình.
- Ra mắt Thiên đế, hết thảy đều là thiên ý, mong Thiên đế về sau tự thu xếp ổn thoả, tạo phúc tam giới.
Nhạc Thành thi lễ mà nói, Thiên đế sắc phong cho sư phụ, Nhạc Thành ngay từ đầu lo lắng, nhưng lúc này thấy thiên ý bình thường.
- Tiểu tử, vốn tưởng rằng ngươi dùng Thiên đế vị bảo trụ chính mình, hiện tại cũng tốt, ta xem còn có ai có thể cứu được ngươi.
Ma đạo lão tổ âm lệ cười lạnh, trong tay pháp quyết thúc dục, cũng ở không gian mở ra một không gian, bên trong không gian cũng có nhật nguyệt tinh thần, có núi sông hải dương.
Không gian này đem Nhạc Thành bao phủ trong đó, ngoại nhân ngăn cách bên ngoài, thủ đoạn này, tùy tay mở không gian, cũng chỉ có thánh nhân mới có thể làm được.
- Không tốt.
Ngoại giới, Hạo Thiên Đại Đế, Vân Tiêu tiên tử, Dao Trì Kim Mẫu, Thương Long Lão Tổ, Trấn Nguyên Tử, đám người Nghiễm Thành Tử, sắc mặt nhất thời biến đổi, chúng cường giả vây công Ma đạo lão tổ, nhưng thật ra có thể miễn cưỡng bám trụ, chỉ lúc này Ma đạo lão tổ mở không gian, mọi người căn bản không thể đi vào.
- Phá vỡ không gian, nhanh.
Vân Tiêu tiên tử quát một tiếng, thần sắc sốt ruột không thôi, nháy mắt hóa thành khổng lồ bản thể, mang theo lực cuồng bạo, không ngừng va chạm về phía trước.
- Đồng loạt ra tay, nhanh.
Nghiễm Thành Tử, Xích Tinh Tử, La Tuyên, Vũ Dực tiên, Ngạo Không, tiên khí, Linh Viên, Đế Tuấn, Chúc Dung, lúc này toàn lực ra tay, vô số thần khí tế ra, phá hủy không gian nhằm về phía Ma đạo lão tổ.
- Oành oành oành...
Không gian nứt toác không ngừng, lực hủy thiên diệt địa kích tán, không gian xung quanh nổ ra không gian cái khe, giống như vực sâu thật lớn, cả Quy Khư đều đang run rẩy, nhưng cũng không thể phá hủy không gian Ma đạo lão tổ mở ra.
Không gian, tựa hồ là bền vững, lúc này các cường giả cũng chỉ có Hình Thiên tổ Vu Thần do dự, tựa hồ là việc lưỡng nan.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
- Hừ, thánh nhân mở không gian, đây là thiên đạo lực, trừ bỏ thánh nhân, ai cũng vô pháp tiến vào, đúng là một đám con kiến.
Nhìn thấy mọi người không ngừng điên cuồng oanh kích không gian, Ma đạo lão tổ hừ lạnh một tiếng nói.
- Hỗn Nguyên Chân Thân, Kim Long thân thể, Long giáp.
Nhạc Thành tâm niệm, tam trọng phòng ngự bố trí trong người, đây chính là thánh nhân, nhìn thấy ngoại giới chúng cường giả căn bản không thể tiến vào, trong lòng cũng vô cùng ngưng trọng, hắn biết hôm nay chỉ sợ là lành ít dữ nhiều.
Thánh nhân mở không gian, ngoại giới chúng cường giả đều không thể tiến vào, mình căn bản không thể đi ra, thật không ngờ, cũng chỉ có kiên trì một trận chiến, là tự mình biết, thánh nhân rốt cuộc cường hãn tới tình trạng gì.
- Hỗn Nguyên Chân Thân, đầy đủ Hỗn Nguyên Chân Thân.
Nhìn chăm chú vào Nhạc Thành, Ma đạo lão tổ trong mắt hiện lên kinh ngạc.
- Ma đạo, Hỗn Nguyên lão tổ để cho ta tiêu diệt ngươi dạng khi sư diệt tổ.
Nhạc Thành hờ hững nói, biết chính mình muốn tiêu diệt Ma đạo lão tổ, chỉ sợ là người ngốc nói mê.
- Ha ha...
Nghe được Nhạc Thành nói, Ma đạo lão tổ âm lệ cười lạnh, lập tức nhìn chăm chú vào Nhạc Thành lạnh nhạt nói:
- Thì ra ngươi đã gặp Hỗn Nguyên Lão bất tử kia, hừ, ta là đệ tử của hắn, Hỗn Nguyên Chân Thân của hắn cũng vẫn không truyền cho ta, còn dùng giả Hỗn Nguyên Chân Thân lừa gạt ta, đáng tiếc, đáng tiếc trời muốn trợ ta, cho dù là Hỗn Nguyên Chân Thân giả, cũng làm cho ta được đến thánh nhân vị, đáng tiếc lão gia hỏa kia cũng không có ngày này.
- Chẳng lẽ, đạo ma này thành thánh, cũng không phải bởi vì tu luyện Hỗn Nguyên Chân Thân, mà là chiếm được thánh nhân vị, lúc này mới thành thánh sao?
Nghe Ma đạo lão tổ nói, Nhạc Thành trong lòng trầm tư.
- Hỗn Nguyên Chân Thân, đáng tiếc ta hiện tại đã không cần, nguyên vốn tưởng rằng hỗn thế hữu dụng, không nghĩ tới hỗn thế cũng bị ngươi đánh chết, ngươi hôm nay, nhất định đền mạng.
Ma đạo lão tổ lãnh thị nhìn Nhạc Thành tiếp tục nói.
- Xuy xuy...
Ma đạo lão tổ tiếng nói vừa dứt, trong tay một trảo trống rỗng bức xé không gian, nháy mắt bao phủ hướng về phía Nhạc Thành, trảo này do thánh nhân thi triển ra, một cỗ lực lượng mêng mông xuất hiện, không gian không chịu nổi chấn động, xé nát năm đạo không gian cái khe, lộ ra không gian thông đạo tối đen.
- Hỗn Độn chung.
Nhạc Thành hét lớn một tiếng, đối mặt thánh nhân, chính hắn cũng chỉ có thể liều mạng, có lẽ có thể đối kháng một phần, đợi cho Thông Thiên giáo chủ, Nguyên Thủy Thiên Tôn tiến đến, chính mình cũng còn có một đường sinh cơ.
- Ong ong...
Tiếp theo Hỗn Độn chung lao ra, không gian vô tận hào quang tràn ngập, thần quang phóng lên cao, hư vô không gian đầy sao đều đi theo đạo thần quang rung động, từng đạo thất thải quang hoa lạc xuống, bao phủ ở tại cả hư vô không gian.
- Hỗn Độn chung, Tiên thiên chí bảo, rơi vào tay của ngươi lãng phí.
Ma đạo lão tổ cười lạnh một tiếng, một trảo ầm ầm đánh xuống
Nhạc Thành pháp quyết đánh ra, Hỗn Độn chung cấp tốc xoay tròn, đại chung có nhật nguyệt tinh thần lưu chuỗi, vô số bí văn bao vây, nháy mắt hóa thành sa mạc, Hỗn Độn chung thần quang xoay tròn, chung quanh hư không cuộn sóng không ngừng quay cuồng phun lên.
- Hừ.
Ma đạo lão tổ hừ lạnh một tiếng, Hỗn Độn chung không ngừng biến thành lớn, một trảo cũa lão cũng không ngừng thành lớn, gắt gao bao phủ ở tại Hỗn Độn chung khổng lồ.
Nhạc Thành sắc mặt trắng bệch, dưới một trảo của Ma đạo lão tổ, Hỗn Độn chung bị áp chế căn bản khó có thể di động, pháp lực trong cơ thể mình bị Hỗn Độn chung cắn nuốt.
- Phá cho ta.
Nhạc Thành phun ra một đạo máu huyết, hóa thành vô số bí văn, lập tức ầm ầm rơi vào Hỗn Độn chung.
- Ong ong...
Hỗn Độn chung lại chấn động, chung nội tinh quang thùy sái, thần long rít gào, ngọn lửa tung bay.
- Vang ầm ầm.
Hỗn Độn chung bỗng nhiên một tiếng nổ vang Kinh Thiên, vô tận Hỗn Độn dòng khí rít gào quay cuồng không ngớt, không gian sóng gợn giống như mặt nước kích thích, không gian tinh thần qua lại vận chuyển, bôn tẩu không ngớt, nháy mắt không chịu nổi phá mở ra.
- Vô dụng, dưới thánh nhân, đều là con kiến, chết đi.
- Ông.
Một trảo ầm ầm đánh ra ở tại phía trên Hỗn Độn chung, một tiếng chuông cuồn cuộn hư không truyền ra, Hỗn Độn chung không ngừng lay động chấn vỡ hư không, đồng thời, Nhạc Thành phun raqmột đạo máu tươi, trong cơ thể ngũ tạng lục phủ nháy mắt bị thương nặng.
- Trước thánh nhân tất cả vô dụng.
Ma đạo lão tổ nhìn Hỗn Độn chung trên không, trong tay pháp quyết đánh ra, Thiên thần quang hội tụ, thần quang sắc bén vô cùng khí thế bao phủ Hỗn Độn chung.
- Nhạc Thành.
Nhìn thấy một màn mọi người thần sắc kinh hãi, trong tay thần khí toàn lực thúc dục, cũng không thể phá vỡ không gian này, Linh Viên, Thiên ưng, Thanh Đồng. Lang Lễ, bốn người đã sớm khôi phục bản thể, không ngừng đánh phá không gian, nhưng đều vô dụng.