Trong lúc Nhạc Thành bế quan dưỡng thương ở Nhạc gia, lúc này Hoàng gia đã hùng hùng hổ hổ mang người tới Nhạc gia, kết quả bị Nhạc Tử Sơn cùng với Nhạc Tử Phong không khách khí đuổi đi. Nhạc gia và Hoàng gia trên cơ bản có thực lực không khác biệt nhau nhiều lắm, Hoàng gia đúng là không thể làm được gì Nhạc gia, chỉ có thể tức giận mà thôi.
Mà Nhạc Tử Sơn cũng chỉ biết một chuyện của Nhạc Thành, Nhạc Tử Phong vẫn chưa cho y biết chuyện Nhạc Thành luyện đan, đây cũng là do Nhạc Thành nói với Nhạc Tử Phong đừng nói cho cha hắn biết.
Cảm thấy thương thế trên người không còn gì đáng ngại nữa, Nhạc Thành liền lấy Vạn Thú Lô mua được từ Nguyên Bảo tông ra, hắn tính rằng sẽ giúp Nhạc Tử Phong luyện chế một số đan dược nếu không thì Nhạc gia sẽ có phiền toái.
Nhạc Thành lập tức lấy từ trong không gian trữ vật ra một đống dược liệu những thứ này đều là do Nhạc Tử Phong chuẩn bị cho hắn. Số dược liệu này có thể luyện chế tới ba bốn mươi viên đan dược tam phẩm. Lần trước Nhạc Thành luyện chế hai mươi viên đan dược tam phẩm đã được Nhạc Tử Phong bán không còn thừa cái nào, bằng không hắn cũng không thể gom nhiều kim tệ cho Nhạc Tử Sơn như vậy.
Nhạc Thành ngưng kết thủ ấn trong tay, luyện chế đan dược tam phẩm đối với Nhạc Thành mà nói đã là một chuyện dễ dàng không còn khó khăn gì, sau khi đạt tới tu vi Khai Quang sơ kỳ hắn đã có thể thoải mái luyện chế đan dược tam phẩm.
Hai luồng chân hỏa ngưng tụ trong tay của Nhạc Thành, Nhạc Thành nhanh chóng rót vào trong Vạn Thú Lô. Từ trong Vạn Thú Lô liền xuất hiện những thanh âm thú gào ong ong, vô cùng quỷ dị. Nhạc Thành cũng tinh tường một cái lò đan tốt có thể trợ giúp rất lớn, hao tốn ít chân khí hơn.
Một tháng sau, Nhạc Thành đã rời khỏi sơn động, có sự trợ giúp của Vạn Thú Lô, luyện chế đan dược tam phẩm đối với Nhạc Thành đã không còn bất kỳ khó khăn gì, một tháng nay hắn đã luyện chế được tổng cộng ba mươi sáu viên đan dược tam phẩm trong đó Trúc Cơ đan cũng luyện được sáu viên, đây chính là món mà Nhạc Tử Phong đặc biệt quan tâm, Trúc Cơ đan hiện tại đã là đan dược chiêu bài của Nhạc gia.
Qua một tháng bế quan, thương thế của Nhạc Thành cũng đã tốt hơn rất nhiều, đồng thời tu vi cũng có tiến bộ, hiện tại hắn chỉ còn cách Khai Qung trung kỳ một khoảng cách nhỏ, dù sao tu vi càng cao thì tiến bộ càng chậm.
Sau khi rời khỏi sơn động bế quan, Nhạc Thành liền quay trở về gian phòng của mình thu thập một số trang phục và đạo cụ, hắn định đi tới chỗ của Nhạc Tử Phong đưa đan dược thì Nhạc Tử Phong đã tới trước gian phòng của Nhạc Thành.
-Thành Nhi, ta nghe nói con đánh chết một tứ tinh đấu sư của Hoàng gia, còn đả thương Hoàng Chí Lương phải không?
Nhạc Tử Sơn hỏi, tuy hắn đã hỏi qua Nhạc Tử Phong và Tô Hân Nhi nhiều lần nhưng vẫn không tin.
- Dạ, là do bọn họ gây sự với con nên con mới động thủ.
Nhạc Thành trả lời, xem ra bảo tiêu bị mình đánh trọng thương đã chết rồi.
- Con không thể tu luyện đấu khí, không lẽ Thông Kinh đan thực sự có hiệu quả?
Nhạc Tử Sơn hơi nghi ngờ, chẳng lẽ Thông Kinh đan lại hữu hiệu như vậy sao?
- Con cũng không biết chuyện gì, chỉ là ăn Thông Kinh đan vào thì cơ thể liền có đấu khí.
Nhạc Thành cũng chỉ có đường đem mọi chuyện đổ cho Nhạc Tử Sơn.
- Không ngờ Thông Kinh Đan lại thật sự có hữu hiệu.
Nhạc Tử Sơn vui vẻ, sớm biết Thông Kinh đan có công dụng như vậy y đã sớm đi khắp nơi mà tìm nó, cũng may hiện tại đã xuất hiện kỳ tích.
- Thành nhi, sắp tới con cần phải cẩn thần một chút, Hoàng gia có nhiều khả năng sẽ làm phiền con.
Nhạc Tử Sơn nói.
- Vâng con biết.
Nhạc Thành liền trả lời, xem ra gần đây mình phải cẩn thận một chút, nếu như Hoàng gai mời đến cao thủ tới thì mình không phải là đối thủ của bọn họ, cần phải nhanh chóng tăng cường tu vi và thực lực của mình.
Cất bước nhanh đi vào sau núi, Nhạc Thành rời khỏi đại trạch của Nhạc gia, với số đan dược này hắn tin rằng đủ cho Nhạc Tử Phong có lợi nhuận lên tới cả nghìn kim tệ, bởi vì cả Lập Anh trấn cũng chỉ có Nhạc gia binh phô là bán đan dược tam phẩm.
Sau khi đưa đan dược cho Nhạc Tử Phong xong, Nhạc Tử Phong nói một tình huống cho Nhạc Thành, xem hắn có biện pháp nào giải quyết không.
Nghe Nhạc Tử Phong nói Hoàng gia gần đây giá cả của đan dược nhất phẩm và nhị phẩm đã giảm xuống rất thấp, hiện tại sinh ý của Nhạc gia rất kém, Nhạc Tử Phong không thể hạ giá đan dược nhất phẩm và nhị phẩm xuống bởi vì hai đan dược này đều mời Luyện dược sư luyện chế, mặc kệ bán với giá bao nhiêu thì đều phải đưa số tiền cố định cho họ, cho nên Nhạc gia không thể hạ giá xuống nữa, nếu không sẽ thâm hụt tiền.
Mà Hoàng gia chính là vì ở trong gia tộc của mình có một nhị phẩm luyện dược sư cho nên bọn họ thế nào cũng không thể lỗ vốn, nếu tiếp tục như vậy chỉ sợ binh phô của Nhạc gia sẽ gặp phiền toái, chỉ dựa vào đan dược tam phẩm của Nhạc Thành thì cũng không chống đỡ được bao nhiêu.
Nhạc Thành nhất thời cũng không nghĩ ra cách gì, nếu như mình luyện chế một nhóm lớn đan dược nhị phẩm cùng với nhất phẩm liều mạng với giá cả của Hoàng gia thì đối với Nhạc gia cũng chẳng có gì hay, xem ra phải nghĩ tới một biện pháp tốt hơn.
Sau khi rời khỏi Hoàng gia, Nhạc Thành từ từ bước về nhà, sau khi trải qua một con đường yên lặng thì bỗng nhiên một thân ảnh hiện ra chắc trước mặt hắn.
- Tiểu tử chúng ta chính là người của Hoàng gia, người của Hoàng gia chúng ta không phải là dễ chạm vào.
Trung nhiên mặc trường bào màu thanh sắc kia lạnh lùng nhìn Nhạc Thành, hắn đã theo dõi Nhạc Thành từ khi Nhạc Thành rời khỏi binh phô tới đây.
- Nguy rồi...
Sắc mặt của Nhạc Thành hơi biến đổi, hắn cảm giác được hán tử mặc áo bào màu xanh này có tu vi thất tinh hoặc bát tinh đấu sư, so với tên bảo tiêu kia thì mạnh hơn rất nhiều, với tu vi hiện tại của mình thì không phải là đối thủ của hắn.
- Ngươi muốn gì?
Nhạc Thành hỏi hán tử áo bào màu xanh, trong lòng cũng thầm tính không biết phải chạy trốn thế nào, thù này lần sau báo cũng không muộn.
- Giết ngươi, ta muốn xem xem Nhạc Tử Sơn đối phó với Hoàng gia thế nào.
Vị thanh bào hán tử lạn lùng nói, sau đó thân hình hắn xẹt qua, bàn tay trái mang theo một luồng đấu khí mãnh liệt tấn công Nhạc Thành, thực lực của hắn so với bảo tiêu một tháng trước mạnh hơn không biết bao nhiêu.
- Phần Tiên Liệt Diễm cầu.
Nhạc Thành khẽ quát một tiếng, ngưng kết một thủ ấn quỷ dị một hỏa cầu nóng bỏng lập tức hướng về phía hán tử thanh bào mà lao tới.
Ầm một tiếng, hai luồng lực đạo chạm vào nhau mang theo một tiếng phá hủy vô cùng lớn, ngay lập tức khuếch tán khắp bốn phía. Mà đúng lúc này một thanh kiếm thanh sắc hiện ra trong tay của Nhạc Thành.