- Tiểu tử này muốn làm gì, chẳng lẽ hắn thật sự là một phế vật sao.
Áo lam lão phụ nhìn Nhạc Thành sắc mặt hơi đổi, lúc này, nàng nhìn Nhạc Thành, không khỏi nghi hoặc không thôi.
- Xích.
Ngay tại lúc mọi người nhìn chăm chú, công kích của Triệu Hoa rốt cục đánh tới Nhạc Thành, một người bình thường đối mặt với lực công kích như thế, lúc này chỉ có một khả năng, chính là thi cốt vô tồn.
- Nhạc Thành.
Trầm Linh cũng lớn tiếng, lập tức hàn băng đấu khí tràn ngập, sau đó ngưng tụ trước người.
- Đóng băng.
Trầm linh lớn tiếng, lập tức ngọc thủ không ngừng ở giữa không điểm chỉ, trong nháy mắt, trước người hàn băng tràn ngập ở giữa không trung. Tiếp theo quanh thân Trầm Linh bắt đầu ngưng tụ thành khối băng.
Đây là tuyệt chiêu lớn nhất của hàn băng quyết, chiêu đóng băng tuy rằng uy lực thật lớn, nhưng tiêu hao đấu khí cũng rất lớn, thực lực đồng cấp tu vi giả tại hàn băng bí quyết thiên cấp sơ giai đấu kĩ, căn bản rất khó chống lại. Lúc này nàng vì muốn cứu Nhạc Thành, Trầm Linh không thể không sử dụng chiêu đóng băng này.
- Đóng băng sao, ta đã sớm là biết ngươi có chiêu hàn băng bí quyết này rồi.
Cùng lúc đó, Khương Vũ sắc mặt lộ ra một tia cười lạnh, lập tức đại đao trong tay thu vào trong trữ vật giới chỉ, hai tay liền họa xuất một đạo đường cong quỷ dị, lập tức trên người tràn ngập thanh mang quỷ dị.
- U Minh biến.
Khương Vũ hét lớn, thanh mang trên người đại thịnh, lúc này Trầm Linh sử dụng chiêu đóng băng ở trước mặt hắn mất đi hiệu lực, lập tức thân ảnh Khương Vũ nhanh hơn vài phần đánh về phía Trầm Linh, trên người hắn hơi thở cũng cấp tốc tăng vọt, mà trong nháy mắt tăng lên thực lực ba tinh đấu tôn.
- U Minh chưởng.
Trong tay Khương Vũ đồng thời cũng ngưng tụ chưởng ấn màu xanh cuồng bạo bổ về phía Trầm Linh.
- Là U Minh biến, hắn tu luyện là U Minh biến, phiền toái rồi.
Áo lam lão phụ nhìn thấy trên người áo xám thanh niên thanh mang quỷ dị cũng tăng vọt, sắc mặt rốt cuộc không khống chế được đại biến lên. U Minh tông U Minh chưởng nàng tự nhiên là nghe nói qua, U Minh chưởng giống như Hồ điệp cốc hàn băng bí quyết đều là thiên cấp sơ giai đấu kĩ, U Minh chưởng uy lực lớn nhất chính là có thể ở một thời gian ngắn làm cho người sử dụng tăng lên một tinh thực lực.
Đối mặt với đồng cấp cường giả, U Minh chưởng là đấu kĩ cơ hồ tất thắng. Áo lam lão phụ không nghĩ tới áo xám thanh niên này tu luyện U Minh chưởng, xem ra lúc này U Minh tông sớm đã có dự mưu từ trước rồi, Lúc này áo lam lão phụ cũng không mấy tin tưởng, Linh nhi tu vi tuy rằng mạnh, nhưng cũng vô pháp chống lại ba tinh đấu tôn.
- Đáng chết.
Trầm Linh nguyên bản còn muốn vây khốn đối phương, sau đó đi cứu Nhạc Thành, nhưng lúc này sắc mặt đại biến, nàng cảm giác được đối phương đột nhiên hơi thở tăng vọt cùng lực lượng cuồng bạo, nàng căn bản không thể thoát thân đi cứu Nhạc Thành được, cho dù là chính nàng, đều cũng gặp phải nguy hiểm.
Hết thảy biến cố kỳ thật cũng chỉ phát sinh trong nháy mắt, ngay lúc Nhạc Thành bị Triệu Hoa công kích, mọi người vốn nghĩ đến hắc bào thanh niên chết chắc rồi, cũng không có nhìn thân hình Nhạc Thành bị hàn băng khí tứ phân ngũ liệt.
- Cứu mạng.
Nhạc Thành một bên hô to, một bên trực tiếp nhào vào trong lòng Triệu Hoa, tựa hồ đầu còn tựa vào nhũ câu của nàng.
- Xích.
Mọi người vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, đều không có phục hồi tinh thần lại, mọi người nhìn thấy thân thể mềm mại của Triệu Hoa bỗng dưng bay ngược ra sau, ở giữa không trung hộc ra máu tươi, hung hăng dừng lại, sắc mặt trắng bệch.
- Ta vừa mới ***ng vào, thật là nhu nhuyễn.
Nhạc Thành thầm nghĩ, trên mặt lộ ra một tia tà tà mỉm cười.
- Không tốt, không xong.
Nhạc Thành sắc mặt đại biến, ngẩng đầu nhìn về phía Trầm Linh ngưng tụ chưởng ấn màu trắng cùng chưởng ấn màu xanh của áo xám thanh niên va chạm cùng nhau, rõ ràng, áo xám thanh niên kia thực lực đột nhiên tăng vọt rất nhiều, đã đến ba tinh đấu tôn rồi.
- Oành.
Một tiếng nổ vang lên, thân hình Trầm Linh nhất thời đã bị một cỗ cường hãn lực phản chấn đánh bay ra sau, thân thể mềm mại của nàng ở giữa không trung phun ra máu tươi, thân hình bay ngược lại.
- Xích.
Mà lúc này, thân hình Khương Vũ chỉ lui lại mấy thước mà thôi, trên mặt theo một tia lãnh ý. Lúc trước Lão tổ phân phó đánh chết Trầm Linh đoạt trữ vật nhẫn, lập tức màu xanh chưởng ấn ngưng tụ trong tay, thân hình lại lao lên.
- Linh nhi.
Nhìn thấy thân thể mềm mại của Trầm Linh ở giữa không trung bay ngược lại Nhạc Thành sắc mặt vô cùng khó coi, quanh thân một mảnh lãnh ý tràn ngập.
- Xích.
Thân ảnh như điện, Nhạc Thành cấp tốc thả người dựng lên, thân ảnh ở giữa không trung xẹt qua, hai tay đem Trầm Linh ôm vào trong lòng.
- Xích.
Lúc này, Khương Vũ mang theo U Minh chưởng cuồng bạo công kích tới.
- Cút ngay cho ta.
Nhạc Thành lạnh lùng quát lạnh, trong tay thủ ấn đánh ra, tay trái gắt gao ôm lấy Trầm Linh, tay phải đem ám ảnh kiếm màu vàng hóa thành ba đạo lưu quang cấp tốc công kích về phía Khương Võ.
- Xích.
Lúc này đồng thời Nhạc Thành cũng không để ý tới công kích của Khương Võ, mà khẩn trương nhìn vào Trầm Linh.
- Xích.
Khương Vũ nguyên bản còn tưởng rằng một chưởng của mình có thể đem Trầm Linh đánh chết, không ngờ có một bóng đen là hắc bào thanh niên đã cứu được nàng. Lúc đầu ngay cả hắn cũng nhận định hắc bào thanh niên này chính là một người bình thường mà thôi, không nghĩ tới bản thân mình cũng nhìn lầm rồi.
- Đây là cái gì.
Nhìn thấy ba đạo màu vàng lưu quang nổ bắn ra, Khương Vũ hoàn toàn không thể tự công kích đến Trầm Linh, mà ba đạo màu vàng lưu quang này dĩ nhiên dễ dàng phá U Minh chưởng, lúc này hắn mới nhìn rõ chính là ba thanh đoản kiếm màu vàng, nhưng ba thanh đoản kiếm này mang theo lực lượng khủng bố, cũng làm cho hắn không thể không toàn lực chống lại, hơn nữa tựa hồ đấu khí trên người hắn đối với ba thanh đoản kiếm này cũng không có hiệu quả gì.
- Oành.
Khương Vũ lại ngưng tụ lực lượng mới miễn cưỡng đẩy lui ba thanh đoản kiếm màu vàng này.
- Oành.
Khương Vũ lại ngưng tụ lực lượng mới miễn cưỡng đẩy lui ba đoản kiếm màu vàng trước mắt.
- Linh nhi, ngươi sẽ không có việc gì đâu.
Nhạc Thành lo lắng nhìn nữ tử trong lòng, lập tức lấy một viên đan dược nhét vào trong miệng Trầm Linh. Trong tay thu lại ám ảnh kiếm t.
- Khụ.
Trầm Linh vội ho một tiếng, miệng lại phun ra máu tươi, nói:
- Ta không sao, chỉ bị thương mà thôi.
Đột nhiên phát sinh như vậy, tất cả mọi người đều kinh ngạc trợn mắt nhìn, ai cũng thật không ngờ hắc bào thanh niên chỉ hơi va chạm mà đã đem Triệu Hoa đánh bay, xem ra thương thế không nhẹ, người này không phải là người bình thường, rõ ràng là giả trư ăn lão hổ, chiêu làm như chật vật cũng chỉ là cố ý giả vờ mà thôi.
Mà lúc này hắc bào thanh niên dùng một chiêu đánh lui áo xám thanh niên, loại thực lực này cũng đã hơn Trầm sư tỷ rồi.
-o0o-