Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 335 - Thân Thế Yến Hiểu Kỳ

- Vậy thì tốt rồi, sau này nếu như ngươi khiến cho Linh nhi mà phải chịu ủy khuất, lão bà tử ta nhất định sẽ không tha cho ngươi, nửa tháng sau là lúc Linh nhi tiếp nhận chức vụ cốc chủ, ngươi sẽ là phó cốc chủ, lúc đó các ngươi muốn đi đâu thì đi.

Lão phụ áo lam nói.

- Cái gì, muốn ta làm phó cốc chủ sao?

Nhạc Thành kinh ngạc hỏi, đây chính là điều Nhạc Thành không ngờ.

- Đây chính là quy củ của Hồ Điệp Cốc, cũng chính là tiện nghi cho huynh.

Trầm Linh ửng đỏ khuôn mặt nói với Nhạc Thành.

- Tiểu tử, ngươi được tiên nghi thì cũng đừng khoe mẽ nữa, nửa tháng sau các ngươi sẽ phải tiến hành nghi lễ tiếp nhận chức vụ phó cốc chủ và cốc chủ.

Lão phụ áo lam cất tiếng nói.

- Các ngươi đi xuống trước đi, Linh nhi bị thương phải nửa tháng sau mới chữa thương được, nhớ kỹ ngươi phải bảo trì tấm thân xử nữ cho nàng.

- Thái thượng trưởng lão cứ yên tâm, tại hạ sẽ có chừng mực.

Nhạc Thành cất tiếng nói, hắn thầm nghĩ lão bà tử này ngay cả loại lời này cũng nói được.

Nghe thấy lời nói của thái thượng trưởng lão, Trầm Linh cúi đầu thẹn thùng, mặc dù nàng đối với kinh nghiệm sống nam nữ chưa hiểu nhiều nhưng cũng hiểu rõ lời nói của thái thượng trưởng lão.

- Đúng thế, thái thượng trưởng lão, có mấy người hầu của ta ở bên ngoài, ta có thể để bọn họ đi vào không?

Nhạc Thành cất tiếng nói.

- Có thể, chỉ cần không để ảnh hưởng đến quy củ của Hồ Điệp Cốc là được, ngươi cũng là phó cốc chủ, có một số chuyện ngươi làm chủ là được.

Lão phụ áo lam nói.

- Linh nhi, chúng ta đi thôi.

Nhạc Thành lập tức nói với Trầm Linh, thương thế của Trầm Linh không phải là nhẹ, cần phải dưỡng thương mấy ngày.

Nhìn thấy thân ảnh của Nhạc Thành và Trầm Linh biến mất trên không trung, lão phụ áo lam liền thở ra một hơi rồi nói với La Phương ở bên cạnh:

Nửa tháng sau, sau khi muội chuyển giao chức vị cốc chủ thì hãy yên tâm bế quan, đến lúc đó có thất biến linh đan, tin rằng muội có thể đột phá bình chướng.

- Mặt khác, mấy ngày nay cần phải sắp xếp người tới phụ cận tìm hiểu một chút, xem U Minh tông có động tĩnh gì không.

Lão phụ áo lam nói.

- Vâng, thái thượng trưởng lão, muội sẽ đi sắp xếp.

La Phương cất tiếng nói sau đó lập tức lui xuống.

Ở trên một hòn đảo nhỏ, Nhạc Thành đưa cho Trầm Linh ăn mấy viên đan dược vào sau đó để cho nàng ta tự mình chữa thương còn hắn quay lại phòng của mình.

Ở trong phòng, Nhạc Thành khoanh chân ngồi, lập tức thủ ấn của hắn ngưng kết, một khí tức lớn tràn ngập ra, đồng thời linh hồn ấn ký ở trong đầu sáu con ma thú cũng lay động.

- Thanh Bối, Ma Ưng, Thiên, Địa Huyền Hoàng Lang, các ngươi mau chóng tới Hồ Điệp Cốc tìm ta, ở bên trong Hồ Điệp Cốc sẽ có người dẫn đường.

Thanh âm của Nhạc Thành xuyên qua thần thức nói với sáu con ma thú.

- Lão Ưng, Thiên Lang, các ngươi có nghe thấy chủ nhân đang gọi chúng ta không?

Thanh Bối Ma Ngưu nói với Tứ Sí Ma Ưng và bốn con Địa Ma Lang.

- Nghe thấy, chủ nhân nói chúng ta hiện tại đi Hồ Điệp Cốc, các ngươi cũng đã nghe.

Địa Lang kinh ngạc mà nói.

- Ừ, ta cũng nghe được, chủ nhân hiện tại đang ở bên trong, chủ nhân đúng là lợi hại.

Tứ Sí Ma Ưng sợ hãi nói.

- Đừng nói nữa, chúng ta cũng đi thôi, đừng để chủ nhân chờ lâu.

Ngay lập tức sáu thân ảnh của sáu con ma thú biến mất trên không trung.

Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng đã đến, vậy thì ta cũng bế quan thôi.

Nhạc Thành thì thầm nói, thời gian chỉ có nửa tháng, Nhạc Thành cũng muốn luyện chế ra thất biến linh đan, giải quyết phiền toái trên người của Trầm Linh.

- Hắc Ám Thần Điện chẳng lẽ bỏ qua thiên ngoại thiên thạch sao, tại sao không thấy động tĩnh gì.

Nhạc Thành vuốt ve nhẫn trữ vật ở trong tay, thiên ngoại thiên thạch hiện tại đã ở trên người của hắn vậy mà Hắc Ám Thần Điện không có động tĩnh, thật là kỳ quái.

Ở trên Huyền Thiên Đại Lục, tại Lập Anh Trấn, từ khi ba huynh đệ Nhạc gia thành danh, trấn Lập Anh phát triển rất nhanh, bây giờ tất cả mọi người đều biết, tam thiếu gia của Nhạc gia đã lấy công chúa của Khoa Ốc đế quốc, đồng thời thống nhất Quỷ Uyên, tiêu diệt Tuyết Lâm đế quốc, bây giờ Tuyết Lâm đế quốc đã nằm trong sự kiểm soát của Phá Quân doanh.

Tam thiếu gia của Nhạc gia từ nhỏ đã sống ở Lập Anh Trấn, mọi người bây giờ đã đổi Lập Anh Trấn thành Lập Anh thành, hiện tại Lập Anh thành đã trở nên to lớn, so với Thất tinh thành thì còn lớn hơn gấp mấy lần.

Mà hiện tại ở trong Lập Anh thành, thực lực mạnh nhất chính là cửa hàng binh khí của Nhạc gia, sinh ý của Nhạc gia không người nào dám tranh đoạt.

Ở trong Lập Anh Thành, mọi người cũng biết tới Yến gia, Yến gia Yến Hiểu Kỳ chính là vị hôn thê của Nhạc Thành, Yến gia chính là đại gia tộc ở trong Lập Anh Thành.

Hiện tại ở trong một gian phòng sang trọng của Yến gia, một cô gái áo tím cùng với một trung niên hán tử ở trong đó sắc mặt của bọn họ đều trầm tư.

Cô gái áo tím chính là Yến Hiểu Kỳ, nàng cùng với đám người Tô Hân Nhi, Hàn Nguyệt, Chu Hàm ở trong Quỷ Uyên nhàm chán cho nên đã trở về Lập Anh trấn.

Mà trung niên hán tử chính là phụ thân của Yến Hiểu Kỳ, Yến Nhân Hùng, sắc mặt của Yến Nhân Hùng lúc này lộ ra vẻ do dự, không biết suy nghĩ điều gì ở trong lòng.

- Cha, cha không phải có chuyện muốn nói với con sao, tại sao lại không nói?

Yến Hiểu Kỳ nhìn thấy thần sắc khó xử của cha mình thì không khỏi cảm thấy kỳ quái.

- Hiểu Kỳ, vốn cha cho rằng chuyện này vĩnh viễn không nên nói với con nhưng hiện tại con đã đạt tới ma pháp sư cấp tám sơ kỳ, có lẽ ta nên nói cho con biết một số chuyện.

Yến Nhân Hùng cất tiếng nói.

- Cha, rốt cuộc là có chuyện gì, cha nói đi.

Yến Hiểu Kỳ nhìn thần sắc của cha mình thì nghi hoặc, xa một hai năm, nàng đã đột phá tới cảnh giới ma pháp sư cấp tám sơ kỳ, điều này khiến cho Yến Nhân Hùng vô cùng cao hứng.

- Hiểu Kỳ, từ nhỏ ta đã nói với con mẹ của con khi sinh con đã chết, kỳ thật, mẹ con căn bản không chết, mẹ con vẫn còn sống.

Yến Nhân Hùng nói xong thì thở ra một hơi, tựa hồ cảm thấy tang thương vậy.

- Cái gì, cha nói mẫu thân con chưa chết sao, mẫu thân con ở nơi nào?

Yến Hiểu Kỳ sửng sốt lên mà cất tiếng nói, sau đó nàng vội vàng phục hồi lại tinh thần, đôi mắt bắt đầu ướt át.

Từ nhỏ nàng đã không có mẫu thân, nhìn thấy những đứa trẻ khác có mẹ của nó yêu thương, trong lòng nàng hâm mộ không thôi.

- Hiểu Kỳ, con không nên gấp gáp, để ta nói cho con biết.

Yến Nhân Hùng yêu thương nhìn bảo bối nữ nhân của mình, hốc mắt cũng ướt át, hắn cất tiếng nói:

- Hiểu Kỳ, con năm nay cũng hai mươi lăm tuổi rồi, cần phải nói đến chuyện hai mươi sáu năm trước.

-o0o-

Bình Luận (0)
Comment