- Hạo Thiên Tháp.
Thủ ấn trong tay của Nhạc Thành hơi biến đổi, mi tâm của hắn lóe lên, Hạo Thiên Tháp màu vàng đã xuất hiện ở trong bàn tay của hắn.
- Hỏa long, phá cho ta.
Thủ ấn của Nhạc Thành một lần nữa biến đổi, lập tức hai con hỏa long xuất hiện, dài tới hơi một trăm thước, hai con rồng lửa mặc dù không có biến hóa gì lớn nhưng không phải là yếu, trong miệng của bọn chúng phun ra một ngọn lửa nóng bỏng.
Ngọn lửa trên người của Hỏa long là từ Hỏa Linh châu mà tới, so với Vô Thượng Chân Hỏa thì con mạnh hơn một bậc.
- Ta xem ngươi có phục không, ngươi một là khuất phục hai là để cho linh trí tiêu tán.
Nhạc Thành lập tức lộ ra mộ nụ cười, hai con rồng lửa sau lưng nhanh chóng tiến lên.
- Ti ti.
Với sự xâm nhập của Hỏa long, linh căn cũng héo rũ, càng ngày càng bị đốt cháy.
- Xoẹt.
Mặc dù tốc độ chậm hơn nhưng tốc độ của hỏa long vẫn nhanh nhạy mà vọt lên phía trước.
- Linh căn này nếu như không bị hỏa long đốt cháy thì Âm Dương Kiếm sẽ hơi phiền toái.
Nhìn thấy linh căn Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng, linh căn này đúng là có thể miễn cưỡng chống lại hỏa long.
- Rễ chính phỏng chừng cũng sắp tới gần rồi.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng, tốc độ của hỏa long cũng nhanh lên.
- Ngươi đã đến nơi này thì chết đi.
Đột ngột đạo thanh âm kia lại vang lên, rót vào tai của Nhạc Thành.
- Xuy xuy.
Một tiếng ba động kịch liệt, bỗng dưng gần hai trăm linh căn tràn ngập chói mắt quang mang đánh về phía hai con hỏa long, mà rễ chính thì tấn công thẳng ề phía Nhạc Thành.
- Hừ, rễ chính đã xuất hiện.
Khuôn mặt của Nhạc Thành hiện ra mọt nụ cười, thủ ấn của hắn hơi biến đổi, bạch mang của mi tâm lóe lên.
- Âm Dương Kiếm phá cho ta.
Nhạc Thành khẽ quá một tiếng, Âm Dương Kiếm lơ lửng không gian mà vọt tới, bắn về phía linh căn rất lớn.
- Xuy xuy xuy xuy xuy xuy.
Sáu lực lượng cường hãn khiến cho không gian gợn sóng, ngay lập tức sáu Âm Dương Kiếm xẹt qua linh căn.
- A A.
Một thanh âm thống khổ quỷ dị vang lên, ngay lập tức một số linh căn bị Âm Dương Kiếm làm cho bị xước, một luồng chất lỏng màu xanh toát ra, chính là máu của thụ linh.
- A A.
Hai con rồng lửa cũng gào thét mà tấn công về phía linh căn, móng vuốt sắc bén của bọn chúng cũng khiến cho linh căn chảy một chất lỏng màu xanh ra.
- A A.
Trong không gian không ngừng vang lên những tiếng la hét, ba linh căn gần như đã bị thương.
- Ngươi còn không phục, ta sẽ làm cho linh trí của ngươi tiêu tán.
Nhạc Thành cất tiếng nói trong không gian.
- Hừ, không dễ dàng như vậy đâu.
Đạo thanh âm quỷ dị kia lại vang lên, ngay lập tức xung quanh nó là một luồng lực lượng khổng lồ.
- Chết đi.
Sáu linh căn lại xoay tròn ở trên không trung mà tấn công về phía Nhạc Thành và hai con hỏa long.
- Hừ, xem ra ta không nặng tay không được.
Sắc mặt của Nhạc Thành hơi biến đổi, ngay lập tức thủ ấn của hắn biến hóa, lập tức hai con rồng lửa gào thét mà tấn công về phía trước.
- Xoẹt.
Thân thể của hai con rồng lửa mạnh mẽ bốc lên, linh căn đã bị nó cường hãn bẻ gãy.
- A a.
Lại một thanh âm gầm gừ, hiện tại linh căn đã bị tổn thương rất lớn.
Trên không trung ở mặt đất, Liễu Thanh Thanh lúc này đang nhìn thụ linh, chỉ thấy thụ linh cuồng mãnh lắc lư giống như gặp gió vậy, mơ hồ còn nghe được tiếng kêu quỷ dị của nó.
- Ta hỏi ngươi một lần nữa, ngươi có phục không, ngươi tu luyện rất không dễ dàng, nếu như ta bẻ gãy mấy cái rễ chính của ngươi thì hai trăm năm sau cũng chưa chắc khôi phục được.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Không, ngươi rốt cuộc tìm ta làm gì, ngượi đi đi, ta không làm khó ngươi nữa.
Một thanh âm đứt quãng truyền tới.
- Đầu tiên ngươi xuất hiện cho ta, nếu như không đi ra thì ta sẽ bẻ gãy toàn bộ linh căn của ngượi, phế sạch tu vi của ngươi.
Nhạc Thành lạnh lùng chăm chú nhìn trong không gian.
- Được, ta ra.
Thanh âm kia trong không gian do dự một chút sau đó một hắc ảnh khổng lồ xuất hiện trước Nhạc Thành. Chỉ thấy đây giống như là một con bạch tuộc vậy, chín cây linh căn chính là do thân nó tràn ra.
- Ngươi rốt cuộc muốn cái gì, ta không làm khó dễ ngươi nữa, các ngươi đi đi.
Vật thể màu đen cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Ngươi hẳn vẫn chưa thành hình đúng không, ta sẽ giúp ngươi thành hình, nếu không ta sẽ làm cho linh trí của ngươi tiêu tán.
Nhạc Thành cất tiếng nói với vật thể màu đen.
- Ta vẫn chưa thành hình, ta không thể rời khỏi nơi này nếu không thì sẽ tiêu tán.
Linh căn lập tức nói.
- Ta tự nhiên là có biện pháp, hiện tại ta hỏi ngươi có muốn đi theo ta hay không, ngươi suy nghĩ kỹ đi rồi hãy trả lời, đi theo ta ta sẽ giúp ngươi thành hình, đến lúc đó ngươi có thể tự do, không cần phải ở trong kết giới này nữa.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Nếu ngươi có biện pháp dẫn ta đi thì ta sẽ nguyện ý đi cùng ngươi.
Chủ thể linh căn do dự một chút rồi nói.
- Có thể, tuy nhiên sau này ta phải là chủ nhân của ngươi, ta sẽ để lại linh hồn ấn ký trên người của ngươi, nếu như ngươi phản bội thì ta sẽ khiến cho linh trí của ngươi tiêu tán.
Nhạc Thành lập tức nói với chủ thể linh căn.
- Đừng có cưỡng lại, nếu không thì sẽ chết.
Nhạc Thành cất tiếng nói ,hắn cảm nhận thấy linh hồn của linh căn có hơi phản kháng.
- Xoẹt.
Một lát sau, thủ ấn của Nhạc Thành đã thu lại thanh mang ở mi tâm tiêu tán, linh hồn ấn ký của hắn đã bắn vào linh căn.
- Từ nay về sau ta chính là chủ nhân của ngươi, bây giờ ngươi đi vào trong tháp đi.
Nhạc Thành cất tiếng nói với chủ thể linh căn, sau đó thủ ấn của hắn biến đổi, Hạo Thiên Tháp lập tức hóa cao lên.
- Vâng, chủ nhân.
Chủ thể linh căn cất tiếng nói, lúc này nó đã không có quyền lựa chọn đường sống, quanh người thanh mang lập lòe, khí tức xung quanh chuyển động.
- Ầm ầm.
Trên mặt đất, Liễu Thanh Thanh chỉ thấy thụ linh lắc lư ngày càng lớn hơn, giống như là gặp phải địa chấn vậy.
Một lát sau,trên mặt đất đã hiện ra một khe rộng sau đó thụ linh đã chìm vào trong lòng đất.
Mà ở trong lòng đất, Nhạc Thành nhìn thấy mặt đất cũng rung động như vậy, thanh mang của thụ linh đại thịnh.
- Xoẹt.
Cuối cùng thụ linh bốn phương tám hướng đã hoàn toàn hợp vào bên trong chủ thể, sau đó tiến nhập vào trong Hạo Thiên Tháp, lúc này mặt đất bắt đầu lay động dữ dội hơn.
-o0o-