Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 420 - Những Người Này Một Tên Cũng Không Thể Buông Tha. (1)

Ngoại trừ lão giả kia là ngũ tinh Đấu Tôn, bên trong còn một ngũ tinh Đấu Tôn nữa, Khiếu Thiên Hổ, Thông Thiên Thử, Yêu Cơ và Tử Điện Mãng ba người cũng không thể chống lại được. Cộng thêm với Hàn Sơn môn cũng không thiếu nhất tinh và nhị tinh Đấu Tôn, mọi người cho dù có chạy cũng không thoát nổi.

Nửa tháng nay, đoàn người của Khiếu Thiên Hổ liên tục bị người của Hàn Sơn môn vây, nếu không phải nhờ Thông Thiên Thử đào hố thoát vòng vây thì đã gặp phiền toái lớn.

- Nhưng mà nữ chủ nhân, chúng ta ở cùng một chỗ thì nguy hiểm càng lớn, người trước hết hãy chạy đi thôi.

Tử Điện Mãng sốt ruột nói với Mộ Dung Hiểu Hiểu.

- Đừng hòng đi.

Năm thân ảnh từ trên không trung phá không mà tới, chính là nhóm người đuổi giết Hàn sơn môn.

- Xoẹt xoẹt xoẹt.

Ngay sau đó ba thân ảnh đã rơi xuống bên cạnh.

- Mấy người đẹp, tại sao lại chạy tới đây, ta sẽ không gây thương tổn cho các người đâu.

Thân ảnh hoa phục hiện lên, thân ảnh của Triệu Hổ đã xuất hiện trước Mộ Dung Hiểu Hiểu, Đại Song và Tiểu Song.

- Nữ chủ nhân, người mau cùng với Đại Song và Tiểu Song chạy trốn còn bốn người chúng ta ngăn bọn họ lại.

Khiếu Thiên Hổ cất tiếng nói.

- Đi không nổi đâu.

Sắc mặt của Triệu Hổ nở ra một nụ cười, sau đó hắn trầm giọng xuống nói:

- Hai người sau lưng ta đều có thực lực ngũ tinh Đấu Tôn, các ngươi chạy không thoát.

- Nữ chủ nhân chạy mau.

Khiếu Thiên Hổ hét lớn một tiếng, sau đó thân hình bốc lên, hai cánh chuyển động, một luồng khí gào thét vang lên.

Mặc dù bốn người Khiếu Thiên Hổ không thể chống lại được nhưng hai người này muốn đánh bại Khiếu Thiên Hổ cũng không phải là điều dễ dàng.

- Hừ.

Hai ngũ tinh Đấu Tôn mỉm cười mà hừ lạnh, sau đó thân hình cấp tốc lui lại.

- Gào.

- Hú.

Tử Điện Mãng, Thông Thiên Thử còn có Yêu Cơ ba người khôi phục lại bản thể, bốn con ma thú hiện ra giữa không trung, khí tức cường hãn cũng tràn ngập.

- Thanh Bối Ma Ngưu, Thiên Lang, phía trước có ma thú bát giai, các ngươi chú ý, chủ nhân đang bế quan.

Tứ Sí Ma Ưng cất tiếng nói với Thanh Bối Ma Ngưu và bốn con Địa Ma Lang.

- Khí tức này khiến ta có một cảm giác rất quen thuộc.

Sắc mặt của Thanh Bối Ma Ngưu biến chuyển, khí tức này mang đến cho hắn cảm giác quen thuộc.

- Ta cũng cảm thấy vậy, chỉ là chúng ta đang hộ pháp cho chủ nhân.

Ở trong sơn động, Nhạc Thành đột nhiên mở hai mắt ra, thủ ấn của hắn ngay lập tức khuếch tán, bao phủ mấy trăm thước, trong thần thức, Nhạc Thành cảm nhận được mấy thân ảnh quen thuộc.

- Đúng là Hiểu yểu.

Nhạc Thành sau đó đình chỉ tu luyện, thủ ấn biến đổi, cửa cấm chế đã bị hắn giải trừ.

- Nhạc Thành, chuyện gì xảy ra vậy?

Trầm Linh, Yêu Huyên, Yến Hiểu Kỳ cũng đình chỉ tu luyện nghi hoặc mà hỏi Nhạc Thành.

- Hiểu Hiểu cùng Khiếu Thiên Hổ đang ở phía trước, bọn họ đang bị người khác vây hãm, ta đi trước.

Nhạc Thành nói xong với chúng nữ liền lập tức nhanh chóng biến mất khỏi sơn động.

- Là Hiểu Hiểu tỷ tỷ, tỷ ấy đang bị vây hãm, chúng ta mau đến xem.

Yến Hiểu Kỳ biến đổi sắc mặt sau đó lập tức nói với chúng nữ.

- Là Hiểu Hiểu, tỷ ấy đã đến đây.

Tô Hân Nhi cũng lộ ra vẻ vui mừng lập tức chạy ra ngoài sơn động.

- Hân Nhi, ai là Hiểu Hiểu?

Trầm Linh nghi hoặc hỏi Tô Hân Nhi.

- Linh tỷ, Hiểu Hiểu là thê tử của biểu ca, chúng ta mau tới xem.

Tô Hân Nhi cất tiếng nói

Trầm Linh nở ra một nụ cười bất đắc dĩ mà đi theo chúng nữ. Trầm Linh cũng không biết Nhạc Thành có bao nhiêu nữ nhân trong lòng không khỏi có ghen tuông nhưng cũng chỉ có thể cười bất đắc dĩ.

Yêu Huyên đứng dậy, khuôn mặt hơi mỉm cười, Mộ Dung Hiểu Hiểu nàng hiểu rõ ràng nhất sau Nhạc Thành, thân ảnh của nàng như điện bay sau lưng chúng nữ.

- Chủ nhân, người xuất quan rồi sao?

Nhìn thấy chủ nhân trên không trung, Tứ Sí Ma Ưng cất tiếng hỏi.

- Các ngươi mau theo cùng ta.

Nhạc Thành không dừng lại mà cấp tốc bay tới phía trước.

- Mau, chúng ta mau theo chủ nhân.

Thanh Bối Ma Ngưu nhìn thấy tình huống như vậy thì biết rằng có chuyện rất quan trọng xảy ra cho nên chủ nhân mới lo lắng như vậy.

- Nữ chủ nhân chúng ta mau đi.

Đại Song và Tiểu Song sốt ruột nói với Mộ Dung Hiểu Hiểu:

- Chúng ta ở lại chỉ làm ảnh hưởng tới Yêu Cơ tỷ và Khiếu Thiên Hổ.

- Đáng tiếc các ngươi đi không được rồi!

Thân ảnh của Triệu Hổ từ trên không trung vọt tới, vượt không gian mà xuất hiện trước người của Mộ Dung Hiểu Hiểu.

- Không ngờ đúng là ma thú thân thể, bất quá ba người các ngươi cũng đủ, đặc biệt là cặp song sinh này, hai người các ngươi thật là tuyệt.

Triệu Hổ cười tà mị nói.

- Đi.

Sắc mặt của Mộ Dung Hiểu Hiểu hơi trầm xuống, trong lòng nàng biết mình và Đại Song và Tiểu Song không phải là đối thủ của những người này đành phải đi trước.

- Ngăn lại cho ta.

Triệu Hổ la lớn, sau đó ở sau lưng có ba người thực lực nhị tinh Đấu Tôn đã lao tới trước Mộ Dung Hiểu Hiểu và Đại Song và Tiểu song, cản ba nữ tử lại.

Mộ Dung Hiểu Hiểu mới đột phá tới nhất tinh Đấu Tôn, ba người nhị tinh Đấu Tôn vây quanh nàng không thể xông ra được.

- Thiên Cương hỏa.

Sắc mặt của Đại Song và Tiểu Song biến chuyển, hai ngọn lửa màu xanh ngưng tụ trên tay, ngay lập tức không trung trở nên nóng bỏng.

- Dị hỏa.

Ba trung niên hán tử thực lực nhị tinh Đấu Tôn liền biến sắc, bọn họ chưa từng nhìn ra dị hỏa hung hãn như vậy.

- Xoẹt.

Hai Thiên Cương hỏa dung hợp vào một chỗ, cuồng bạo đánh về phía nhị tinh Đấu Tôn, đồng thời Đại Song, Tiểu Song sắc mặt của hai người cũng trở nên trắng bệch.

- Xoẹt xoẹt.

Một biển lửa hiện ra tràn ngập đánh về phía hai nhị tinh Đấu Tôn, nhị tinh Đấu Tôn của Hàn Sơn môn cũng không dám chủ quan, quanh thân bố trí một vòng tròn đấu khí phòng ngự.

- Nữ chủ nhân, chúng ta đi thôi!

Đại Song và Tiểu Song hai người vội vàng hướng về phía Mộ Dung Hiểu Hiểu, thân hình cô gái uyển chuyển bay lên trên không trung, muốn vượt qua người của Hàn Sơn môn.

- Hừ, ở lại cho ta, các ngươi muốn đi đâu?

Thân hình của Triệu Hổ quỷ dị xuất hiện bên cạnh Mộ Dung Hiểu Hiểu cùng với Đại Song và Tiểu Song.

Mộ Dung Hiểu Hiểu cùng với Đại Song và Tiểu Song biến đổi sắc mặt lớn, bọn họ muốn chống lại nhưng đã không kịp, đòn công kích của đối thủ đã tới trước mắt.

- Nữ chủ nhân chú ý.

Đại Song và Tiểu song cũng không có bất kỳ do dự, lập tức kéo Mộ Dung Hiểu Hiểu qua.

- Cút ngay cho ta.

Đúng lúc này có một thân ảnh màu đen chói mắt hiện ra

- Ầm

Một thanh âm phá hủy vang lên sau đó thân hình của Triệu Hổ đã bị đánh bay vài trăm thước, một ngụm máu tươi phun ra.

- Ma Ưng, Thiên Lang, Thanh Bối, nhưng người này đừng bỏ qua.

Nhạc Thành nhìn cả đám, đối mắt hiện ra vẻ rét lạnh.

- Vâng, chủ nhân.

Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng và bốn con Địa Ma Lang gật đầu đáp.

- Ngao.

- A.

Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng và bốn con Địa Ma Lang khôi phục bản thể đánh về phía Hàn sơn môn.

- Đại Song, Tiểu Song, các ngươi ngây ngốc gì mà không nhận ra ta

Nhạc Thành cất tiếng nói với hai nữ nhân đang ngây người.

Hai năm không gặp, hai nữ tử này ngày càng xinh đẹp, tu luyện Thiên sinh mị đồng khiến cho các nàng ngày càng hấp dẫn.

- Chủ nhân, Đại Song bái kiến chủ nhân.

- Tiểu Song bái kiến chủ nhân.

Đại Song và Tiểu Song kinh ngạc hồi lâu rồi mới phục hồi được tinh thần.

- Được rồi các ngươi đứng lên, các ngươi tiến bộ thật nhanh đã tới Kim Đan sơ kỳ rồi.

Nhạc Thành mỉm cười nói với hai nữ nhân.

- Hiểu Hiểu, nàng không sao chứ?

Thân ảnh của Nhạc Thành nhoáng lên, nhanh chóng xuất hiện trước người của Mộ Dung Hiểu Hiểu.

- Ta rốt cuộc cũng tìm được huynh.

Mộ Dung Hiểu Hiểu nhìn nam tử áo đen, không nói nhiều mà lập tức nhào vào trong ngực của Nhạc Thành.

- Được rồi, về sau ta không để cho nàng một mình ở bên ngoài nữa.

Nhạc Thành ôm chặt lấy cô gái xinh đẹp này vào trong lòng.

- Chủ nhân, đúng là chủ nhân đã đến.

- Gào

- Hú.

Ở trên không trung bốn con ma thú nhìn thấy thân ảnh của chủ nhân thì gào thét một tiếng.

- Hiểu Hiểu tỷ, đúng là mọi người.

- Hiểu Hiểu tỷ, Đại Song, Tiểu Song mọi người tại sao lại ở nơi này?

Ở giữa không trung, Yêu Huyên Trầm Linh Yến Hiểu Kỳ chúng nữ cũng đã tới.

- Hiểu Kỳ, Hân Nhi, Yên Nhiên tại sao mọi người cũng đến đây?

Mộ Dung Hiểu Hiểu từ trong ngực của Nhạc Thành mà đứng lên.

- Nói ra rất dài dòng, về sau sẽ cho tỷ biết, ở nơi này những người này vây hãm các tỷ sao?

Yến Hiểu Kỳ nhìn những người mà Thanh Bối Ma Ngưu Tứ Sí Ma Ưng… đang đánh giết mà hỏi.

- Ừ, bọn chúng đuổi theo chúng ta đã nửa tháng.

Mộ Dung Hiểu Hiểu cất tiếng nói.

- Hừ, đáng ghét, để muội cho bọn chúng đẹp mặt

- Hỏa Phong bạo.

Yến Hiểu Kỳ hét lên một tiếng, trên người lay động một hỏa hệ nguyên tố ma pháp, điên cuồng đánh về phía đám người Hàn Sơn môn.

Dưới sự vây hãm của Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng Địa Ma Lang, đám người Hàn Sơn môn kia lúc này đã trở nên vô cùng thê thảm, lúc này ba thập tinh Đấu Tông và một nhất tinh Đấu Tôn đã bị giết chết.

- Được rồi, Hiểu Kỳ, giao cho đám người Ma Ưng xử lý là được.

Yến Hiểu Kỳ động thủ Nhạc Thành cũng phải ngăn cản.

- Ầm ầm.

Ở giữa không trung, từng thanh âm phá hủy khổng lồ vang lên, một lát sau đã có hơn hai mươi người bị Tứ Sí Ma Ưng, Thanh Bối Ma Ngưu và Địa Ma Lang công kích giết chết.

- Không xong.

Sắc mặt của hai ngũ tinh Đấu Tôn đã trở nên vô cùng khó nhìn, đột nhiên có sáu con ma thú bát giai gia nhập hai ngũ tinh Đấu Tôn kinh hồn táng đởm không biết chuyện gì đã xảy ra

- Muốn chạy sao, ở lại!

Thân ảnh của Nhạc Thành như chớp xẹt qua giữa không trung, thần thức của hắn khuếch tán.

- Xoẹt!

- tới cho ta.

Thủ ấn của Nhạc Thành đánh ra, một thanh sắc quang mang xuất hiện, lập tức bắt thanh niên Triệu Hổ vào trong tay.

- Thả thiếu môn chủ chúng ta ra.

Nhìn thấy thiếu môn chủ bị bắt, đám người của Hàn Sơn môn liền biến sắc, hai ngũ tinh Đấu tôn quát lớn, công kích về phía Nhạc Thành.

- Muốn chết sao, lăn xuống đi!

Sắc mặt của Yêu Huyên biến đổi thân ảnh của nàng nhẹ nhàng xoay một vòng tròn vòng cung trên không trung, một mảng sáng xanh tuôn ra, vượt không gian mà công kích đám người ngũ tinh Đấu Tôn kia.

- Ầm ầm.

Hai thanh âm oanh kích vang lên, hai người của Hàn sơn môn bị Yêu Huyên đập xuống mặt đất, cả hai người trắng bệch giãy dụa, sau đó chảy ra một vết máu.

- Hiểu Hiểu, bọn họ là ai?

Nhạc Thành cầm lấy Triệu Hổ ở trên không trung mà hỏi Mộ Dung Hiểu Hiểu.

- Không biết, hình như bọn họ là người của Hàn Sơn môn.

Mộ Dung Hiểu Hiểu cất tiếng trả lời.

- Tránh ra cho ta, ta là thiếu môn chủ của Hàn Sơn môn.

Sắc mặt của Triệu Hổ lúc này đã trở nên trắng bệch.

- Các ngươi là ai, chúng ta là người của Hàn Sơn môn, mau để cho chúng ta đi, nếu không nghe thì Hàn Sơn môn chúng ta sẽ không để cho các ngươi yên.

Thấy hai cường giả ngũ tinh Đấu Tôn ngã xuống, sắc mặt của Triệu Hổ trở nên run rẩy.

- Hàn Sơn môn mà thôi một Hàn Sơn môn nho nhỏ mà muốn xưng vương ở nơi này sao?

Sắc mặt của Trầm Linh biến đổi, sau đó ngay lập tức nhìn hai ngũ tinh Đấu Tôn ở dưới mặt đất:

- Chờ sau khi chúng ta trở về Hồ Điệp Cốc rồi sẽ nhổ cỏ Hàn Sơn môn tận gốc.

- Các ngươi là người của Hồ Điệp Cốc?

Hai ngũ tinh Đấu Tôn biến đổi sắc mặt lớn, tuy Hàn Sơn môn là một thế lực lớn nhưng cũng không thể động vào Hồ Điệp Cốc.

- Nhạc Thành, chỉ là một môn phái mà thôi, cần gì phải cố kỵ.

Trầm Linh cất tiếng nói với Nhạc Thành.

- Vậy thì chết đi.

Thủ ấn của Nhạc Thành lóe lên, tay của hắn đánh ra, thanh mang lập tức bạo liệt, Triệu Hổ bị vỡ tan thành từng mảnh.

- Các ngươi.

Mấy lão giả ở trên mặt đất biến đổi sắc mặt lớn, tuy nhiên bọn họ chưa nói hết thì một thân ảnh đã xuất hiện.

- Các ngươi cũng chết đi thôi.

Ánh mắt của Yêu Huyên hiện ra hàn ý, thân ảnh đã xuất hiện trước lão giả ngũ tinh Đấu Tôn, trong tay một mảng quang mang vung xuống.

- Xoẹt.

Hai lão giả đó không hề do dự mà bỏ chạy, hai lão giả tự nhiên biết rằng mình không phải là đối thủ của đối phương.

- Muốn chạy sao, không thoát được đâu.

Thanh âm của Yêu Huyên vang lên ở trên không trung.

- Ầm ầm.

Hai lão nhân ngũ tinh Đấu Tôn lập tức bị đánh bay.

- Ầm.

Hai người bị văng ra ngoài vài trăm thước, vùng vẫy một lát xong vẫn chưa đứng dậy được.

- Chủ nhân.

- Chủ nhân.

Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng, Thông Thiên Thử, Yêu Cơ bốn người thu hồi bản thể sau đó lập tức tiến tới bên cạnh Nhạc Thành.

- Các ngươi vất vả rồi, đứng lên đi.

Nhạc Thành cất tiếng nói, nhìn thấy bốn con ma thú đều đã tiến hóa tới cấp tám, Nhạc Thành cảm thấy rất vui mừng.

- Chủ nhân, chúng ta cuối cùng cũng đã tìm được chủ nhân.

Khiếu Thiên Hổ cao hứng nói, trải qua hai năm bọn họ cuối cùng cũng đã tìm được Nhạc Thành.

- Yêu Cơ, ngươi bị thương, mau ăn đan dược vào.

Nhạc Thành mỉm cười nói với Yêu Cơ, phát hiện ra trong bốn người thì Yêu Cơ bị thương không nhẹ liền đưa một viên đan dược cho nàng.

- Đa tạ chủ nhân

Yêu Cơ tiếp nhận đan dược trong tay của Nhạc Thành, trong mắt hiện ra vẻ cảm kích.

- Chủ nhân, toàn bộ đã giết xong.

Ở trên không trung, Tứ Sí Ma Ưng, Thanh Bối Ma Ngưu bốn con Địa Ma Lang thu hồi bản thể rồi nói với Nhạc Thành.

- Ừ, chúng ta trở về núi thôi.

Nhạc Thành đánh giá xung quanh, tất cả đều có mùi máu tươi, cộng thêm với Hỏa Lão đang bế quan, Nhạc Thành biết rằng cần phải nhanh chóng trở về trong sơn động.

Một đoàn người cấp tốc rời khỏi, không lâu sau đã quay lại sơn động.

Trong sơn động, lúc này chúng nữ trò chuyện không ngừng.

Đối với chuyện hai năm nay xảy ra, Nhạc Thành cũng đại khái hiểu rõ, mà bây giờ Nhạc Thành đau đầu, chính là phải làm sao lấy được linh châu thượng cổ từ trong tay của Tứ Đại Nhân Tộc và Tứ Đại Thú Tộc.

Nhìn chúng nữ trong sơn động, Nhạc Thành bất đắc dĩ vô cùng không biết phải làm sao mới tốt.

- Nhạc Thành, ngươi đang nghĩ gì thế, có phải là làm sao sắp xếp tốt cho chúng nữ phải không?

Yêu Huyên đi tới bên cạnh Nhạc Thành mà hỏi.

- Ừ, ta định đi tới Vũ Văn gia, mang theo bọn họ quả là không tiện.

Nhạc Thành cất tiếng nói, thực lực của chúng nữ quá thấp đúng là không thể đi cùng hắn.

- Sớm biết như vậy thì ta cũng không mang các nàng đi giúp ngươi.

Yêu Huyên cất tiếng nói:

- Chỉ là bây giờ các nàng trở về, ngươi tiếp tục tìm mấy viên bảo châu khác.

- Aizzz.

Nhạc Thành thở dài một hơi, hắn cũng không biết phải làm sao, dù sao hiện tại Hỏa Lão cũng chưa xuất quan, Nhạc Thành dự định giúp đỡ chúng nữ mấy ngày rồi tính.

Bảy ngày sau, Hỏa Lão từ trong sơn động bế quan mà ra.

- Chúc mừng Hỏa Lão đã khôi phục không ít.

Cảm nhận khí tức trên người của Hỏa Lão, Nhạc Thành cất tiếng nói.

- Muốn khôi phục thực lực như trước thì còn lâu dài, chỉ là hiện tại gặp lại Hôi Ma ta cũng không sợ nữa.

Hỏa Lão cất tiếng nói.

Hỏa Lão khôi phục vô cùng nhanh.

Nhạc Thành cất tiếng nói, hắn không ngờ hiện tại Hỏa Lão có thể chống lại Hôi Ma, vậy hẳn là đã đạt tới cửu tinh Đấu Tôn.

Ba ngày sau, ở trong sơn động, Nhạc Thành ở cùng một chỗ với chúng nữ, tất nhiên Nhạc Thành cũng rút ra một ngày để trao Phần Tâm Thiên Hỏa lấy được từ trên người Dương Thiếu Phong trao cho Tư Mã Yên Nhiên.

Hơn nữa còn trợ giúp Tư Mã Yên Nhiên luyện hóa Phần Tâm Thiên Hỏa.

Có dị hỏa trong người, thực lực của Tư Mã Yên Nhiên cũng tăng lên không ít.

-Nhạc Thành, huynh nói chúng ta đi Hồ Điệp Cốc, vậy huynh đi đâu?

Trầm Linh nhìn Nhạc Thành mà hỏi, trong mắt hiện ra vẻ tức giận.

- Ta cùng với Hiểu Kỳ đi Vũ Văn gia, chúng ta còn có chuyện phải làm.

Nhạc Thành cất tiếng nói, chúng nữ thực lực không đủ, Nhạc Thành sợ rằng đến lúc đó không thể chiếu cố.

- Không, biểu ca, muội muốn đi với huynh.

Tô Hân Nhi cất tiếng nói với Nhạc Thành.

- Hân Nhi, lần này ta có chuyện trọng yếu cần phải làm, nguy hiểm rất lớn, muội đi tới Hồ Điệp Cốc ta mới yên tâm.

Nhạc Thành cất tiếng nói.

- Linh Nhi, lần này làm phiền muội rồi.

Nhạc Thành cất tiếng nói với Trầm Linh.

- Muội sẽ chiếu cố tốt cho mọi người, huynh đi xong nhớ về sớm.

Trầm Linh cất tiếng nói.

- Lần này ta mang theo Đại Song và Tiểu Song đi.

Nhạc Thành cất tiếng nói, Đại Song và Tiểu Song đã đột phá tới Kim Đan Kỳ, Nhạc Thành cũng muốn trợ giúp bọn họ tu luyện.

- Được rồi, mọi chuyện xong thì ngươi tìm tới chúng ta.

Tư Mã Yên Nhiên cất tiếng nói.

- Ta cũng đi thôi, Tứ Đại Nhân Tộc có không ít cường giả.

Yêu Huyên cất tiếng nói.

- Ừ.

Nhạc Thành cũng không phản đối.

- Biểu ca, huynh khi nào đi?

Tô Hân Nhi lưu luyến không muốn xa Nhạc Thành.

- Sáng mai, mọi người đi trên đường phải cẩn thận.

Nhạc Thành cất tiếng nói với chúng nữ.

- Chúng ta sẽ không có chuyện gì đâu, Hồ Điệp Cốc có không gian ngọc giản, có thể trực tiếp quay về.

Trầm Linh cất tiếng nói với Nhạc Thành sau đó cũng đưa cho hắn một ngọc giản:

- Ở đây là không gian ngọc giản, bóp vỡ là có thể đi vào Hồ Điệp Cốc.

- ừ.

Nhạc Thành tiếp nhận ngọc giản trong tay của Trầm Linh.

Chúng nữ không muốn rời đi, Nhạc Thành cũng chỉ có thể an ủi các nàng.

Sang sớm hôm sau, trong một thung lũng rộng lớn, chúng nữ lưu luyến rời khỏi Nhạc Thành, Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng, Tứ Sí Ma Ưng và mấy con ma thú muốn theo bên người Nhạc Thành, Nhạc Thành dĩ nhiên là không đồng ý.

- Được rồi, các ngươi đi thôi, ta sẽ mau chóng trở về Hồ Điệp Cốc.

Nhạc Thành cất tiếng nói với chúng nữ.

- Ngươi nhớ phải lo lắng cho mình thật tốt rồi quay trở về.

Trầm Linh cất tiếng nói, sau đó nàng bóp nát ngọc giản, một thông đạo xuất hiện.

Chúng nữ lưu luyến không rời đi vào trong thông đạo, ngay lập tức mười con ma thú cấp tám cũng đi theo bảo vệ.

- Xoẹt.

Không gian thông đạo biến mất, trên mặt đất chỉ còn Nhạc Thành với Hỏa Lão, Yêu Huyên, Yêu Huyên, Đại Song và Tiểu Song.

- Aizzz..

Nhạc Thành thở dài một hơi, hắn cũng chỉ có mười ngày để cùng với chúng nữ.

- Nhạc Thành, bây giờ chúng ta sẽ đi tới Vũ Văn gia.

Hỏa Lão cất tiếng nói với Nhạc Thành.

- Ừ, chúng ta trước hết đi tới Vũ Văn gia.

Nhạc Thành cất tiếng nói.

Đi tới Vũ Văn gia, Yến Hiểu Kỳ không kìm được mà lo lắng thêm.

- Hiểu Kỳ, không cần lo lắng, có ta ở đây.

Nhạc Thành thấy Yến Hiểu Kỳ lo lắng thì an ủi.

- Ừ, có huynh bên cạnh muội không sợ gì cả.

Yến Hiểu Kỳ chăm chú nhìn Nhạc Thành mà nói.

- Yên tâm đi tất cả mọi chuyện đều đã có ta.

Nhạc Thành hơi trầm sắc mặt xuống mà nói.

- Xoẹt.

Chần chừ một lát, Nhạc Thành đã móc một ngọc giản màu lam ra sau đó bóp nát.

- Đi thôi.

Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó hắn lập tức đi vào bên trong thông đạo.

Đánh giá thông đạo phía trước, Nhạc Thành liền cảm thấy kỳ quái, bên trong tựa hồ là một mảng bóng tối, sáu người tiến vào trong đó thì thân hình lập tức co rút lại, tự động tiến tới.

- Không gian thông đạo này là do cường giả Đấu Thánh kiến trúc thành, sau đó phong ấn ở trong ngọc giản.

Hỏa Lão cất tiếng nói với Nhạc Thành.

- Thì ra là thế.

Nhạc Thành cuối cùng cũng minh bạch.

- Hỏa Lão, chúng ta bao lâu mới tới Vũ Văn gia?

Nhạc Thành cất tiếng hỏi Hỏa Lão.

- Ta cũng không biết, có thể bảy ngày thời gian.

Hỏa Lão cất tiếng đáp.

- Đại Song, Tiểu Song.

Cái này cho các ngươi.

Nhạc Thành đưa cho Đại Song và Tiểu Song một túi đựng, bên trong chính là Thiên Phần Tiên trận mà Nhạc Thành đã luyện chế.

- Đại Song, ngươi luyện hóa là được rồi.

Nhạc Thành cất tiếng nói, hai người đồng thời luyện hóa trận pháp thì không tốt, về phần Tiểu Song Nhạc Thành sẽ tìm cho nàng một trận pháp hộ thân.

- Đa tạ chủ nhân.

Tiếp nhận túi trữ vật của Nhạc Thành, Đại Song dĩ nhiên biết thứ Nhạc Thành cho là gì, nàng cảm thấy cao hứng không thôi.

- Nhạc Thành, nếu bọn họ không đồng ý mang muội tới gặp mẫu thân chúng ta làm sao bây giờ?

Yến Hiểu Kỳ cất tiếng hỏi Nhạc Thành.

- Lúc đó chúng ta sẽ nghĩ biện pháp.

Nhạc Thành cất tiếng nói.

Cũng không biết là bao nhiêu lâu, Nhạc Thành khoanh chân tu luyện ở trong không gian thông đạo, lúc này Hỏa Lão cùng với Yêu Huyên đã sớm bắt đầu tu luyện, Đại Song Tiểu song cũng khoanh chân lại.

Nhạc Thành có cảm giác mình đã đột phá tới Phân Thần Kỳ, có Hỏa Linh châu ở trong ngươi, Nhạc Thành không tu luyện cũng có thể đột phá, chỉ là không nhanh mà thôi.

Cảm nhận thấy cơ thể tràn ngập lực lượng, Nhạc Thành biết rằng mình phải bế quan đột phá.

Ba ngày sau, không gian có một luồng khí ba động, Nhạc Thành lập tức mở mắt, đình chỉ tu luyện, lúc này hẳn là sắp tới Vũ Văn gia rồi.

Càng tiếp cận gần Vũ Văn gia, Yến Hiểu Kỳ càng trở nên lo lắng, ánh mắt càng kiên nghị hơn.

- Vũ Văn gia, ta cũng muốn gặp người quen, không biết là biết mấy người ở đó.

Hỏa Lão cất tiếng nói, trong mắt hiện ra một nụ cười khổ, hai trăm năm trước hắn đã là thập tinh Đấu Tôn, sắp bước vào hàng ngũ cường giả Đấu thánh, bây giờ tu vi phản lui hẳn lão bất tử kia lúc này đã đột phá tới hàng ngũ siêu cấp.

-o0o-

Bình Luận (0)
Comment