- Ta cũng không biết.
Nhạc Dao chăm chú nhìn Nhạc Thành rồi trả lời:
- Bởi vì mỗi lần đi vào mọi người đều gặp cảnh tượng không giống nhau, hai mươi năm trước ta đi vào bên trong ghi lại thì cũng không giống so với ba trưởng lão khác.
Nhạc Dao cất tiếng nói.
- Thái thượng trưởng lão, khi ông đi vào trong Thúy Phong Cổ Nham thì đã gặp những nguy hiểm gì?
Nhạc Siêu ở bên cạnh cất tiếng hỏi.
Nhạc Dao nhìn Nhạc Siêu rồi lập tức nói:
- Ta gặp nguy hiểm đầu tiên chính là một con ma thú quỷ dị, con ma thú này vô cùng lợi hại, ta lúc đó có thực lực ngũ tinh Đấu Tôn cũng không phải là đối thủ của hắn, về sau nếu như không may mắn thì ta đã không qua được, mặt khác ta còn gặp phải ảo cảnh, ảo cảnh vô cùng đáng sợ, may mà ta tỉnh sớm nếu không thì đã chết trong đó rồi.
Nghe Nhạc Dao miêu tả, Nhạc Thành biết rằng ảo cảnh này so với trận pháp của người tu chân có phần tương tự, chỉ là bên trong Thúy Phong Cổ Nham chắc hẳn không có trận pháp, đây là Huyền Thiên nội lục, hẳn là không có trận pháp của người tu chân tồn tại.
- Các ngươi cầm lấy, đi vào bên trong cổ động của Thúy Phong Cổ Nham cần nhờ cái này để kích hoạt đấu đế long mạch của các ngươi.
Nhạc Dao cầm lấy hộp gấm đưa cho Nhạc Siêu và Nhạc Thành.
Nhạc Thành tiếp nhận hộp gấm của Nhạc Dao, hắn mở ra nhìn thì biến đổi sắc mặt, bên trong chính là một bộ xương ngón tay thô.
Sắc mặt của Nhạc Thành biến hóa chính là bộ xương cốt này phát ra một khí tức vô cùng cường hãn, giống như là tinh huyết đấu đế ở Lập Anh trấn.
- Trưởng lão, đây chính là hài cốt của tiên tổ?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi, bởi vì trước đây Nhạc Duy đã nói với Nhạc Thành tiên tổ hài cốt cùng với Thúy Phong Cổ Nham kết hợp mới có thể kích hoạt huyết mạch.
- Không sai, đây chính là hài cốt của tiên tổ chúng ta, mỗi một phần đều quý giá vô cùng, nhiều năm như vậy hài cốt đã không còn nhiều lắm, nhưng tiên tổ hài cốt đối với Nhạc gia chúng ta vô cùng hữu dụng, người khác không có tác dụng.
Nhạc Dao cất tiếng nói.
- Khí tức thật là cường hãn, khí tức này nếu như phát ra chỉ sợ ngay cả một thập tinh Đấu Tôn cũng phải sợ hãi.
Nhạc Thành hơi biến sắc mà nhìn trộm xương ngón tay.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng, nếu như mình có cơ hội tìm toàn bộ hài cốt của tiên tổ thì nhất định không chỉ có đại tác dụng với mình mà còn có tác dụng với Nhạc Thiên lão tổ.
- Tóm lại các ngươi vào bên trong chú ý một chút, gặp phải người của Tứ Đại Thú Tộc, ngoài trừ người của Thần hoàng tộc thì những người khác có cơ hội đều có thể ra tay giết, lần trướcta ở bên trong đã bị người của Toan Nghê Tộc và Hổ Tộc đối phó, may mà ta may mắn tránh khỏi một kiếp.
Nhạc Dao cất tiếng nói.
Sau đó Nhạc Dao một lần nữa nói với Nhạc Thành và Nhạc Siêu cần chú ý một số chuyện ở Thúy Phong Cổ Nham, Nhạc Thành nghe thấy thì cũng ghi tạc vào trong lòng.
Bởi vì còn một tháng thời gian nữa cho nên Nhạc Thành bắt đầu khoanh chân mà tu luyện, mọi người cũng tiến nhập vào tu luyện bởi vì ai cũng biết thời gian còn rất dài.
Ở trên một đỉnh núi, lúc này từng đám mây mù lượn lờ, ngọn núi xanh tươi rậm rạp, chim bay cá nhảy, xung quanh ngẫu nhiên truyền tới thanh âm của ma thú.
Trên một đỉnh núi, ở một thạch bình, thạch bình này bóng loáng như có người quét dọn thường xuyên vậy.
Từ trên đỉnh núi nhìn về phái xa xa, một mảng mây mù xanh tươi nồng đậm, dãy núi rộng không thấy điểm cuối.
Một lát sau, đỉnh núi này chấn động, sau đó có hơn mười thân ảnh nhảy ra.
Trong mười thân ảnh này có một lão giả áo trắng, thần sắc của lão nhân này vô cùng thản nhiên, không hề có vẻ gì bận tậm, nhìn vào khí tức thì thấy lão nhân này không biết là ma pháp hay là Đấu khí, nhưng mà khí tức vô cùng cường hãn.
Sau lưng ông già này có một cô gái áo tím cô gái này vô cùng tuyệt đẹp, dáng người cao ráo thon thả, thanh dật thoát tục như là tiên nữ hạ phàm.
Cô gái này chính là Yến Hiểu Kỳ của Vũ Văn gia, ở sau lưng Yến Hiểu Kỳ còn có Vũ Văn Minh Quang và Hắc Ưng và một số trưởng lão của Vũ Văn gia tộc.
- Thái thượng trưởng lão, chúng ta tới hơi sớm, tuy nhiên bọn họ vẫn chưa tới đây.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói với lão nhân áo trắng.
- Không còn sớm, chúng ta đi thôi.
Lão giả áo trắng cất tiếng nói rồi hướng về phía Yến Hiểu Kỳ:
- Hiểu Kỳ, Hắc Ưng, hai người nghe kỹ lời nói của ta, trong lúc này phải vô cùng chú ý.
- Thái thượng trưởng lão, vãn bối nhớ kỹ.
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng nói với lão nhân áo trắng.
- Vậy là tốt rồi, Yến Hiểu Kỳ thực lực của con lọt vào năm người mạnh nhất không có vấn đề, tuy nhiên hãy thu liễm một số khí tức, không nên bộc lộ thực lực của mình.
Lão nhân áo trắng tiếp tục dặn dò Yến Hiểu Kỳ.
- Vâng, thái thượng trưởng lão.
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng đáp, sau đó nàng lập tức thu liễm một số khí tức, thực lực chỉ lộ ra ma pháp sư cấp tám sơ kỳ.
- Là có người đến, không biết là ai.
Lão nhân áo trắng nhìn lên trên không trung mà nói.
Một lát sau, không gian trở nên chấn động, sau đó mười đạo thân ảnh nối đuôi nhau thả xuống mặt đất.
Trong mười người này có một trung niên hán tử mặc áo màu xám, khí tức trên người là một cường giả đỉnh cấp Đấu Tôn hoặc Đấu Thánh.
Trong năm hán tử này có hai người là nữ tử, người ở phía trước mặc y phục màu đỏ, chiếc váy che khuất tới đầu gối, cô gái này vô cùng thanh nhã tú lệ.
Mà nữ tử ở sau lưng thì mặc một bộ trang phục màu hồng, thanh lệ thoát tục kiều diễm vạn phần.
Mà nếu như Nhạc Thành ở đây thì dĩ nhiên là nhận ra, cô gái này chính là đại tiểu thư Tôn Thi Thi và người đằng sau chính là ma sủng Cửu U tam đầu mãng U Cơ ma thú cấp tám.
Ở sau lưng hai nữ tử còn có Hắc Sơn và một trưởng lão, hẳn là những người cùng với Tôn Thi Thi tiến vào bên trong Thúy Phong Cổ Nham.
- Vũ Văn Nam tiền bối, ông cũng đến thật sớm.
Trung niên hán tử cường giả đấu thánh kia cũng mỉm cười thi lễ với lão già áo trắng.
- Tôn Lạc, ngươi cũng đừng khách khí, ngươi hiện tại cũng là cường giả Đấu Thánh tu vi của ta còn kém ngươi xa.
Lão nhân áo trắng kia cũng mỉm cười nói.
- Vũ Văn Nam tiền bối khách khí rồi, chẳng qua vãn bối may mắn được tiến vào trong Thúy Phong Cổ Nham mà thôi, lần này tuy tiến bộ tới Đấu Thánh nhưng vẫn còn kém xa Vũ Văn Nam tiền bối tu luyện.
Tôn Lạc cất tiếng nói.
-o0o-