Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 515 - Chẳng Lẽ Ngươi Không Phải Là Nam Nhân

Lần này cô gái xinh đẹp hoa dung thất sắc, nàng cũng không nghĩ tới đây là cái bẫy của Nhạc Thành, lúc này thân hình của nàng rất nhanh lùi lại.

Lúc này quanh thân của nàng thanh mang bạo trướng ra, quang mang chói mắt cấp tốc ngưng tụ lại, trong tay của nàng không biết lúc nào xuất hiện một thanh trường kiếm màu xanh.

- Bùm bùm bùm.

Hai cỗ lực lượng khổng lồ va chạm, lập tức kiếm quang liên tiếp bạo phá, trên mặt đất nứt toác, thân hình cô gái bị đẩy lui hơn trăm thước, còn thân thể Nhạc Thành hơi lung lay mà thôi.

- Thu.

Nhạc Thành trong tay thủ ấn đánh ra, lập tức cũng thu hồi kiếm Ám Ảnh, mặc dù thực lực của hắn hơn cô gái rất nhiều, nhưng Nhạc Thành cũng cảm giác được mình muốn ra tay thì pháp lực tiêu hao cũng không ít.

Điều này cũng nằm trong dự định của Nhạc Thành, cô gái này cũng đi về hướng Đông, chính vì thế mà nàng đi theo phía sau hắn, dù sao ở đây tùy thời đều bị ma thú đánh lén, có thêm nàng cũng tốt hơn. Cho nên hắn cũng không muốn tiêu hao pháp lực để đối phó với nàng.

- Nếu ngươi đi theo phía sau thì cách ta ngàn mét.

Nhạc Thành lạnh lùng quát, lập tức đi lên phía trước.

Nhìn Nhạc Thành, cô gái xinh đẹp nghiến chặt hàm răng, một đôi mị nhãn tựa hồ toát ra hỏa dược vậy, sau đó lại bất đắc dĩ vô cùng.

- Ta không tin rằng, ta không đối phó được ngươi, chẳng lẽ ngươi cũng không phải là nam nhân sao.

Cô gái xinh đẹp chăm chú nhìn bóng lưngNhạc Thành, trong miệng lẩm bẩm nói, lập tức vũ mị cười, lúc này nàng cũng không dám đi đến gần Nhạc Thành nữa, vừa rồi nàng thiếu chút gặp phiền toái lớn, nhưng nàng cũng có chút kỳ quái, Nhạc Thành rõ ràng có thực lực giết chết mình, nhưng hắn cũng không có hành động.

Cô gái xinh đẹp đương nhiên là không biết Nhạc Thành cảm giác ma thú quỷ dị khó giải quyết, cho nên hắn cũng không muốn phí sức đi đối phó như vậy.

Nhạc Thành mặc dù chú ý đi tới, thần thức phát ra giám sát cô gái cùng con ma thú quỷ dị trong lòng đất.

Nhìn thấy cô gái xinh đẹp một mực đi theo bên ngoài ngàn mét, phỏng chừng nàng sợ mình rồi. Hắn lúc này cũng không biét cô gái có thực lực bát tinh Đấu tôn, còn ẩn tàng thực lực gì không nữa.

Một ngày sau, Nhạc Thành đi trong rừng cây cũng không có xuất hiện nguy hiểm gì, trên đường đi ngay cả ma thú cũng không gặp, điều này khiến Nhạc Thành có chút kỳ quái.

Nhạc Thành rõ ràng cảm giác được trong lòng đất có con Ma thú quỷ dị vẫn đi theo mình, hơn nữa cách cô gái xinh đẹp không xa, nhưng con Ma thú quỷ dị này cũng không đánh nén cô gái, chỉ là theo đuôi mình mà thôi.|Điều này làm cho Nhạc Thành cảm thấy vô cùng kỳ quái.

Đứng ở trong rừng cây, Nhạc Thành trong tay thủ ấn đánh tới, sau đó vận dụng một tia thần thức khuếch tán ra ngoài.

Ở cách xa ngoài ngàn mét cô gái nhìn thấy Nhạc Thành dừng lại, nàng cũng dừng lại nhìn Nhạc Thành. Lúc này nàng không biết Nhạc Thành đang làm cái gì, cho nên cũng hiếu kỳ nhìn Nhạc Thành.

Một lát sau, Nhạc Thành thu hồi thần thức, thần sắc có chút biến hóa, lúc này hắn đã ở trong Thuý Phong Cổ Nham bốn ngày, tung tích của Yến Hiểu Kỳ, Đông Phương Lạc Nhan cùng Tôn Thi Thi cũng không thấy đâu, điều này làm cho hắn không khỏi có chút lo lắng.

Bất quá thần thức Nhạc Thành tỏa ra, hắn phát hiện phía trước không xa tựa hồ có một dãy núi nho nhỏ.

Tiếp theo Nhạc Thành không có dừng lại, mà đi về phía trước, cô gái xinh đẹp cũng đi theo sau Nhạc Thành.

Mấy giờ sau, dãy núi xuất hiện ở trong mắt Nhạc Thành, rốt cục hắn cũng đi ra khỏi rừng cây, cảnh vật trước mắt thoáng đãng hơn không ít.

Khẽ dừng lại, Nhạc Thành muốn thử xem rừng cây này có cấm chế hay không, nếu không phi hành sẽ tiêu hao pháp lực rất lớn.

- Nhạc Thành, trong này không nên phi hành, coi như là Đấu Thánh cường giả cũng không thể, chẳng lẽ ngươi không biết sao.

Ở sau lưng, cô gái xinh đẹp nhìn Nhạc Thành nói.

Nhạc Thành cũng không để ý tới cô gái, hắn thấy bên trong cổ nham không thể phi hành, chẳng lẽ người nào bố trí cấm chế hay không, hay là trong này hình thành như vậy.

Nhạc Thành nhìn chăm chú dãy núi phía Đông, Nhạc Thành hướng mặt trước đi đến.

Cô gái xinh đẹp đi theo sau lưng Nhạc Thành, tựa hồ nàng quyết định đi theo Nhạc Thành vậy.

Kỳ thật cô gái cũng không có cách nào, lúc trước nàng cùng gấu trắng đánh một trận đã tiêu hao rất nhiều Đấu khí rồi, sau đó lại cùng Nhạc Thành giao thủ, cũng làm cho nàng tiêu hao toàn thân Đấu khí, trải qua một ngày căn bản không có khôi phục lại. Lúc này mặc dù đi theo bên người Nhạc Thành có lẽ tùy thời phải chịu công kích Nhạc Thành uy hiếp, tùy thời gặp phải nguy hiểm, cho nên nàng lúc này có gặp phải một số ma thú lợi hại, chắc chắn không thể chống lại được.

Đi theo sau lưng Nhạc Thành, ít nhất gặp phải nguy hiểm đã có người ở phía trước chống đỡ, cho nên đối với nàng còn có lợi ích rất lớn.

Một lát sau, Nhạc Thành rời khỏi rừng cây, cô gái xinh đẹp cũng đi theo sau. Làm cho Nhạc Thành không khỏi nghi hoặc, sau đó hắn quay đầu nhìn lại, hắn phát hiện Ma thú quỷ dị đã trồi lên khỏi lòng đất.

Ma thú quỷ dị này, Nhạc Thành nhìn thấy đầu của nó như đầu chuột vậy, trong miệng hai cái răng nanh thật dài, trong trí nhớ Nhạc Thành cũng chưa từng nhìn thấy qua có con Ma thú nào quỷ dị như vậy.

Ma thú này chăm chú nhìn Nhạc Thành, nó cũng không dự định tiếp tục đi theo Nhạc Thành, trong ánh mắt kỳ quái nhìn chăm chú Nhạc Thành, ánh mắt tràn đầy nghi ngờ.

- Đây là ma thú gì vậy?

Cô gái nhìn thấy Nhạc Thành chăm chú nhìn về phía sau lưng, nàng không khỏi nhìn lại, sau đó nàng nhìn thấy con Ma thú quỷ dị, đột nhiên cảnh giác lên. Con ma thú này xuất hiện ở phía sau mà nàng không phát giác, điều này làm cho toàn thân mồ hôi lạnh chảy ra.

Ma thú quỷ dị chăm chú nhìn Nhạc Thành một cái, sau đó, lập tức chui vào sâu trong lòng đất biến mất không thấy đâu nữa.

Nhạc Thành sắc mặt trầm xuống, không biết con ma thú này làm sao không có ý định đi theo mình nữa, hơn nữa con ma thú này cũng không công kích cô gái, điều này cũng thật là kỳ quái.

- Nhạc Thành, ngươi sớm biết ma thú này đi theo phía sau ta sao.

Cô gái nhìn thấy ma thú quỷ dị rời đi, nàng nhìn Nhạc Thành hỏi.

Nhạc Thành cũng không để ý tới cô gái, do dự một chút sau đó đi về phía trước, cô gái cũng chỉ oán hận đi theo Nhạc Thành mà thôi.

Cô gái tựa hồ minh bạch Nhạc Thành vì cái gì không ra tay giết mình, nguyên do là muốn mượn ma thú này ra tay mà thôi, cũng may con ma thú này không ra tay công kích mình.

Hai người ra đi, cũng không có ai chú ý tới mảnh rừng cây kia bắt đầu từ từ di động, con ma thú quỷ dị vừa rồi biến mất lúc này trôi nổi giữa không trung chăm chú nhìn về phía Nhạc Thành, trong ánh mắt lộ ra một tia nghi hoặc.

...

Một chỗ thuỷ vực rộng lớn, có một thân ảnh màu hồng nhảy ra, thân ảnh màu hồng này đường cong lả lướt, xa xa nhìn thân hình cám dỗ vô cùng.

Thân ảnh màu hồng này là Tôn Thi Thi, bây giờ Tôn Thi Thi sắc mặt trắng bệch, nàng ở nơi này phi hành tiêu hao Đấu khí rất nhiều, lúc này bản thân nàng cũng không có chống đỡ nổi nữa rồi.

- Rốt cục qua rồi.

Tôn Thi Thi nhìn chăm chú dãy núi phía trước, lẩm bẩm nói, nếu lúc này tại giữa không trung nàng cũng không chống đỡ nổi nữa rồi, ở chỗ này phi hành đúng là tiêu hao Đấu khí khủng bố.

- Vèo.

Một lát sau, Tôn Thi Thi rốt cục đặt chân trên mặt đất, nàng tại thuỷ vực phi hành một ngày, cũng bị vài con ma thú công kích, nhưng đều có kinh mà không hiểm.

- Cái địa phương chết tiệt này.

Tôn Thi Thi thầm mắng một tiếng, lập tức chăm chú nhìn chung quanh, nàng cũng không biết bây giờ đang ở chỗ nào.

- Trước khôi phục thực lực rồi hãy tính.

Tôn Thi Thi lẩm bẩm nói, lập tức khoanh chân ngồi xuống, từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra vài khỏa đan dược nhét vào trong miệng, nàng đường đường là tứ đại nhân tộc Tôn gia thiên chi kiều nữ, lần này cũng mang theo không ít đan dược.

Sau khi nàng ăn đan dược vào, Tôn Thi Thi từ từ điều tức, bây giờ Đấu khí trên thân đã tiêu hao rất nhiều, nếu không khôi phục lại thực lực, nàng cũng không dám tiếp tục đi tiếp nữa, ở trong này nguy hiểm trùng trùng.

Không ngừng đi trên đỉnh núi, Nhạc Thành đã đi một ngày một đêm rồi, nhưng Nhạc Thành cũng bất đắc là vùng núi rừng này vô biên vô cùng.

Cô gái vẫn đi theo sau Nhạc Thành, chỉ là nàng cũng không dám cách Nhạc Thành quá gần, vẫn luôn duy trì khoảng cách 1000m, lúc này Nhạc Thành cũng không có để ý tới cô gái này nữa.

- Nơi này thật là quỷ dị, tiếp tục đi như vậy mà nói không chừng sẽ bị vây ở bên trong này.

Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng, trải qua mấy ngày này hắn đã hiểu rõ, Nhạc Thành thấy ở bên trong này tựa hồ so với tưởng tượng của hắn còn phức tạp hơn nhiều, hắn cũng không biết chỗ này làm sao hình thành, đúng là vô cùng quỷ dị.

-o0o-

Bình Luận (0)
Comment