Cô gái nói xong, sắc mặt có chút biến đổi, lập tức thanh mang tràn ngập ra.
- Nhạc Thành, đi theo phía sau ta, ta muốn lao ra.
Cô gái nghiêm túc nhìn Nhạc Thành nói.
- Ngao.
Một tiếng gầm gừ vang lên, lập tức thân hình của cô gái biến thành một con mãng xà dài hơn 2000m.
Thân thể của Viễn cổ Minh Xà khổng lồ hơn người đá, đồng thời, cái đầu Minh Xà rất lớn, phun ra một cỗ cự chủy nồng đậm.
- Sưu sưu.
Cỗ năng lượng sáng xanh phun vào đám người đá hóa biến chúng nó thành những mảnh vỡ, không phải bị đánh tan, mà là hóa thành nhiều mảnh vỡ tan ra.
Nhạc Thành trong lòng thất kinh, người đá có lực phòng ngự như thế nào Nhạc Thành đã rõ, chẳng lẽ đây là thủ đoạn tối cường của viễn cổ Minh Xà tộc sao, rất là lợi hại. Nếu mình bị cỗ năng lượng sáng xanh này bao trùm thì quả thực cũng không tốt, không biết Kim Long chi thể có thể chống lại được không.
Nhạc Thành trong lòng kinh ngạc, thân hình cấp tốc đi theo cô gái xinh đẹp, phía trước có Viễn cổ Minh Xà mở đường, Nhạc Thành thả lỏng người bay theo sau.
Một đám người đá điên dại hướng về phía Nhạc Thành lao đến, chỉ là phía trước có viễn cổ minh xà, cho nên đám người đá này cũng không ngăn cản được Nhạc Thành.
Lúc này Nhạc Thành mơ hồ thấy hai bên không ít người đá công kích về phía bản thể của cô gái Minh Xà tộc, nhưng với công kích này không làm gì được bản thể của nàng.
- Ngao.
Bản thể của Viễn cổ Minh Xà từ không trung xẹt qua, đám người đá ở hai bên ào ào đánh tới, một lát sau có mấy trăm người đá đuổi theo.
- Vèo.
Nhạc Thành quay đầu nhìn lại một chút, tựa hồ đám người đá ở nơi này, cũng đang hạ xuống.
- Ngao.
Cô gái thu hồi bản thể, lập tức rơi xuống bên người Nhạc Thành.
Nhưng bây giờ cô gái sắc mặt trắng bệch, trên mặt không có huyết sắc, toàn thân suy yếu vô cùng, làn da cũng có không ít vết thương, hẳn là do công kích của đám người đá lưu lại.
Cô gái lấy ra mấy viên đan dược nhét vào trong miệng, sau đó nhìn Nhạc Thành.
Nhạc Thành bây giờ cũng cho vào miệng một khoả đan dược, hắn vừa mới tiêu hao không ít pháp lực, nhất định phải rất nhanh khôi phục mới được.
- Nhạc Thành, nếu ngươi muốn giết ta thì bây giờ động thủ đi, lúc này ta không phải là đối thủ của ngươi.
Cô gái nhìn Nhạc Thành nói, trongg lúc này là lúc nàng suy yếu nhất.
Nhạc Thành nhìn cô gái, lập tức nhẹ nhàng nói:
- Hiện tại ta không ra tay với ngươi, nếu có thì phải đợi ngươi khôi phục đã, ngươi bây giờ rất suy yếu, không cần ta ra tay, ngươi cũng gặp phải rất nhiều phiền toái.
Nhạc Thành cũng không phải là hạng người qua sông đoạn cầu, có thể phá vòng vây, cũng cần phải cảm ơn cô gái xinh đẹp này. Mặc dù Nhạc Thành cũng không cần phải nhờ đến cô gái này, nhưng dù sao cũng thiếu cô gái này một cái nhân tình, bây giờ ra tay giết nàng hắn không thể làm được.
Huống chi Nhạc Thành biết rõ cô gái này đối với mình tạm thời cũng không có uy hiếp, nếu cô gái này đối với mình không tạo ra uy thế hiếp thì Nhạc Thành cũng chẳng quan tâm nhiều.
- Ngươi dù sao cũng thương hương tiếc ngọc, ta cũng biết ngươi sẽ không giết ta, xem ra ta đã thành công.
Cô gái xinh đẹp cười nói, mặt mày không hề cố kỵ dụ hoặc Nhạc Thành, hầu như là khiêu khích vậy.
- Không phải ta không giết ngươi, nếu ngươi ở sau lưng ta làm những điều mờ ám, ta nhất định sẽ cho ngươi phải hối hận.
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn cô gái nói.
- Ngươi đúng thật không hiểu phong tình là gì.
Cô gái xinh đẹp thấy Nhạc Thành lạnh lùng nhìn vào, không khỏi cảm thấy run lên, lập tức nhỏ giọng nói.
- Ngươi cứ yên tâm đi, ta nói ta không giết ngươi, huống chi ta cũng không có nắm chắc giết ngươi, huống chi…
Cô gái xinh đẹp đi đến bên người Nhạc Thành nhẹ nhàng nói:
- Huống chi, ta còn muốn ngươi làm nam nhân của ta, ta vẫn còn là xử nữ đấy.
Vành tai và mái tóc chạm vào nhau, sau đó nàng nhẹ giọng nói, một cỗ u hương nhẹ nhàng bay vào trong mũi Nhạc Thành. Lúc này Nhạc Thành mơ hồ cảm thấy toàn thân cô gái xinh đẹp từ từ dán tại trên người mình, hắn có thể cảm giác được bộ ngực sữa của cô va chạm vào thân người mình.
- Ngươi tỉnh lại đi, ngươi nên ít cám dỗ ta là hơn.
Nhạc Thành quay đầu nhìn cô gái nói, sau đó hắn lập tức lui về phía sau mấy bước.
Nhạc Thành không mất đi lý trí, hắn đối với nữ nhân này nên cách xa, hắn cũng không biết nữ nhân này còn có thủ đoạn nào khác nữa hay không.
- Chẳng lẽ ngươi đối với nữ nhân không có cảm thấy gì sao, bên cạnh ngươi nữ nhân không thiếu, chẳng lẽ thêm một mình ta ngươi cũng sợ sao?
Cô gái nhìn Nhạc Thành, trên nét mặt tràn đầy phức tạp.
- Đối với ta nữ nhân nguy hiểm, ta không có cảm giác.
Nhạc Thành nhìn cô gái một cái, sau đó lập tức nói:
- Ngươi nhanh chóng khôi phục đi.
- Ta còn chưa có khôi phục thực lực tốt nhất, sau khi ta khôi phục thực lực ngươi sẽ ra tay với ta sao, ngươi uy hiếp nữ nhân không cảm thấy xấu hổ sao, ta đối với ngươi không có nguy hiểm, bằng không, ta hiện tại cũng không cần hồi phục nữa.
Cô gái nhìn Nhạc Thành thấp giọng nói, một đôi mị nhãn ai oán chăm chú nhìn Nhạc Thành.
Nhạc Thành nhìn cô gái, trong lòng hắn lúc này cũng bất đắc dĩ vô cùng, hắn cũng lười quản đến nàng, sau đó đi đến một chỗ, trong tay thủ ấn đánh ra, tại đây hắn bố trí một cấm chế, sau đó khoanh chân ngồi xuống điều tức.
- Ngươi trả lời ta đi, hiện tại ta cho ngươi, ngươi có muốn hay không.
Cô gái xinh đẹp nhìn thấy Nhạc Thành khoanh chân ngồi xuống điều tức, lập tức từ từ đi lên.
- Xuy xuy.
Đang định tiếp cận Nhạc Thành, cô gái sắc mặt hơi biến, tựa hồ là bị tổn thương, không khỏi bất đắc dĩ trừng mắt nhìn Nhạc Thành.
- Hừ.
Cô gái oán hận nhìn Nhạc Thành một cái, lập tức cũng khoanh chân ngồi xuống điều tức, nàng tiêu hao Đấu khí cũng cần phải nhanh chóng khôi phục.
Một ngày sau, Nhạc Thành từ từ thở ra một ngụm trọc khí, lập tức mở hai mắt ra.
Trải qua một ngày điều tức, Nhạc Thành cũng khôi phục tất cả pháp lực, pháp lực lúc này ở trạng thái đỉnh phong nhất.
- Ta cũng sớm đến cổ động Thuý Phong.
Nhạc Thành thì thầm nói, nhưng trong lòng cũng tưởng niệm đến Yến Hiểu Kỳ cùng Đông Phương Lạc Nhan, Tôn Thi Thi. Đặc biệt là Tôn Thi Thi, Nhạc Thành thấy thực lực của nàng tựa hồ là thấp nhất, tại Cổ Nham rất nguy hiểm, nếu như lục tinh Đấu tôn trong đây cũng rất là nguy hiểm.
Nhìn thấy cô gái đang điều tức, Nhạc Thành lập tức thủ ấn đánh ra, hắn cũng thu hồi cấm chế lại, lập tức Nhạc Thành tiếp tục đi về phía trước, hắn cũng không nghĩ đưa cô gái này đi theo.
Nhìn thấy cô gái đang điều tức, Nhạc Thành nhanh chóng bỏ đi.
- Nhạc Thành, ngươi để ta một mình ở nơi này sao.
Ngay tại lúc Nhạc Thành rời đi, thanh âm cô gái đã truyền đến trong tai Nhạc Thành rồi.
- Ngươi đã khôi phục, chúng ta nên đi, nếu ngươi đi theo ta lần nữa, ta cũng không khách khí.
Nhạc Thành sắc mặt biến đổi, lập tức nhìn cô gái nói.
- Ngươi nghĩ xem, hai người so với một người thì an toàn hơn, yên tâm, ta không dám ám toán ngươi đâu, ta chỉ cảm thấy chúng ta cùng một chỗ thì tốt hơn.
Cô gái nhìn Nhạc Thành nói.
Thần sắc Nhạc Thành có chút biến hóa, cô gái này nói đúng, hai người đi cùng nếu so với một người thì an toàn hơn, hơn nữa cô gái này có thực lực không thấp, cũng có thể chiếu cố không ít, chỉ là Nhạc Thành không tin được cô gái này.
- Ta biết rõ ngươi không tin ta.
Cô gái xinh đẹp nhìn Nhạc Thành nói:
- Mặc kệ ngươi có tin ta hay không, ta có thể nói cho ngươi biết, nếu người tứ đại nhân tộc khác thì ta đã động thủ rồi, nhưng ngươi không giống như vậy, ta thề ta không nỡ ra tay với ngươi. Hơn nữa ta thấy ngươi ngày hôm qua đối phó với đám người đá ngươi cũng không có dùng toàn lực, ta biết là ngươi đề phòng ta. Nhưng ta thật sự không muốn đối phó với ngươi, điều này ngươi có thể tin tưởng.
- Chẳng lẽ ngươi nói ta tin tưởng là ta có thể tin tưởng sao.
Nhạc Thành thản nhiên nói, hắn không nghĩ tới cô gái này phát hiện ra mình lúc trước cũng không có dùng toàn lực như vậy, xem ra cô gái này cũng không đơn giản như vậy.
-o0o-