Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 559 - Tranh Giành Linh Châu (3)

- Hừ, ngươi chưa đủ tư cách.

Nhạc Dao hét lớn, một quyền trong tay hung hăng đập phá ra, quyền mang ánh sáng vàng tràn ngập, cũng xé rách không gian trực tiếp xuyên thấu tại trên nắm tay Hổ Du.

- Xuy xuy.

Hai lực lượng cường hãn chạm vào nhau, hai đạo lực lượng này vô cùng cường hãn, nhưng bây giờ va chạm vào nhau tạo thành lực lượng phá hủy mạnh mẽ. Quyền mang hai người chạm vào nhau, một cái khe không gian trực tiếp mở ra, lập tức lực lượng rung động bị cắn nuốt vào trong cái khe.

- Xoẹt.

Thân hình hai người Hổ Du cùng Nhạc Dao cũng va chạm rồi tách ra, lập tức hai người đều tự lui ra phía sau mấy bước, một kích này của hai người cũng chẳng phân biệt được thắng thua, vừa rồi Hổ Du đánh lén, chính vì thế Hổ Du đã rơi vào hạ phong.

- Xuy xuy.

Bây giờ Thanh Ma cùng Vũ Văn Nam cũng va chạm với nhau, thân hình Vũ Văn Nam hung hăng lui ra phía sau mấy mét, thân hình Thanh Ma chỉ lui về phía sau mấy bước, tựa hồ là Thanh Ma chiếm lấy thượng phong.

- Hổ Du, các ngươi muốn làm cái gì.

Bây giờ Trần Xuân cùng Hoàng Vũ, Tôn Lạc nhanh chóng lao đến bên người Nhạc Dao cùng Vũ Văn Nam, năm người hung hăng nhìn vào nhóm người Hổ Du cùng Thanh Ma.

- Khặc khặc, Vũ Văn Nam, Nhạc Dao, ngươi không biết rõ chúng ta muốn làm cái gì sao, Tứ đại Thú tộc cùng Hắc Ám Thần điện đã thương lượng rồi, linh châu trong tộc các ngươi lưu lại, Hắc Ám Thần điện chúng ta cùng Tứ đại Thú tộc đảm bảo cho các ngươi an toàn.

Thanh Ma khặc khặc cười nhìn mọi người lạnh nhạt nói.

- Hoàng Vũ, chúng ta cùng thần Phượng tộc thương lượng rồi, chỉ cần các ngươi không nhúng tay vào việc này, thần Phượng Hoàng tộc linh châu các ngươi chúng ta không có động đến, nếu ngươi cùng người tứ đại nhân tộc hoà hợp làm một, chúng ta cũng không khách khí, linh châu cũng giao cho thần Phượng tộc.

Minh Vương âm lãnh nhìn Hoàng Vũ nói.

- Hừ, Minh Vương, chuyện tình Thần hoàng tộc ta còn chưa tới phiên viễn cổ Minh Xà tộc các ngươi nhúng tay vào.

Hoàng Vũ lạnh lùng trả lời.

- Minh Vương, Hổ Du, Long Nhất các ngươi cùng Hắc Ám Thần điện đã sớm thương lượng rồi sao, chẳng lẽ các ngươi quên chuyện Tứ đại Thú tộc cùng tứ đại nhân tộc ước định sao?

Nhạc Dao nhìn Minh Vương cùng Hổ Du, Long Nhất hỏi.

- Ha ha, ước định cái gì, Nhạc Thiên cũng đã chết rồi, ước định cũng đã sớm hết hiệu lực, lúc trước nếu không có Nhạc Thiên lão gia hỏa kia, Tứ đại Thú tộc chúng ta ước định, chúng ta làm sao cùng các ngươi làm cái ước định đáng tiếc đó.

Minh Vương cười lạnh trả lời.

- Nhạc Dao, người Thú tộc vốn không đáng tin cậy, lúc trước vì kinh sợ Nhạc Thiên tiền bối, nếu không bọn chúng đã sớm cùng Hắc Ám Thần điện hoà hợp rồi.

Vũ Văn Nam nhìn Nhạc Dao nói.

- Thanh Ma, chẳng lẽ các ngươi muốn cướp linh châu trong tộc chúng ta sao, năm người các ngươi tựa hồ không có bất kỳ phần thắng đâu, ta muốn nhìn, các ngươi làm thế nào mà làm được đây.

Vẻ mặt của Tôn Lạc tức giận nhìn Thanh Ma cùng đám người Minh Vương.

- Thật không, vậy thử xem đi, hôm nay linh châu trong tộc các ngươi, chúng ta muốn rồi, nếu các ngươi ngoan ngoãn giao ra, có lẽ chúng ta có thể tha cho các ngươi một mạng, ta cũng lười phải động thủ.

Hoàng Ma tiến lên hai bước, sau đó âm lệ nhìn đám người Tôn Lạc nói.

- Tha cho chúng ta một mạng sao, chỉ bằng các ngươi sao, chẳng lẽ ngươi cho rằng các ngươi có thể giết chúng ta được sao, chê cười.

Trần Xuân nhìn Hoàng Ma nói.

- Không có chuẩn bị, chúng ta làm sao động thủ đây.

Minh Vương hung hăng nói, vẻ mặt tự tin vô cùng.

- Không sai, Nhạc Dao, Vũ Văn Nam, các ngươi ở bên trong Cổ nham quên nó, linh châu ta sẽ giúp các ngươi mang đi ra ngoài.

Long Nhất lạnh lùng cười nói.

- Thanh Ma, ngươi mau động thủ đi, trước tiên đem mấy người kia giết chết, sau đó chúng ta đi thu linh châu.

Hổ Du nhìn Thanh Ma nói.

- Khặc khặc, vậy đối phó những người này đi đã.

Thanh Ma âm lệ cười, vẻ mặt đầy hàn ý, hung hăng nhìn đám người Vũ Văn Nam.

- Xuy xuy.

Một mảnh hắc mang tại trên thân Thanh Ma tràn ngập ra, lập tức chỉ thấy thanh mang vung lên, lúc này trước người Thanh Ma xuất hiện ba đường thân ảnh, ba đường thân ảnh đen kịt, và vô cùng cường hãn.

- Ám Thánh Khôi lỗi, đúng là ám Thánh Khôi lỗi rồi.

Nhìn ba đường thân ảnh trước mắt, đám người Vũ Văn Nam, Nhạc Dao sắc mặt trầm xuống, ám thánh Khôi lỗi bọn họ hiểu rõ.

Ba bộ Khôi lỗi một thân đen kịt, cùng nhân hình Khôi lỗi tương tự, nhưng ba bộ Khôi lỗi thực lực cùng nhân hình Khôi lỗi gấp nhiều lần. Thực lực của ba bộ Khôi lỗi, có thể chống lại nhất tinh Đấu Thánh cường giả, đây cũng vấn đề mà tứ đại nhân tộc đau đầu nhất, hơn hai trăm năm trước, Hắc Ám Thần điện dựa vào loại ám ảnh Khôi lỗi này hỗ trợ, mới có thể ngăn cản tứ đại nhân tộc cùng Tứ đại Thú tộc liên thủ công kích.

- Không sai, là ám thánh Khôi lỗi, cho nên các ngươi hôm nay ngoan ngoãn giao ra linh châu đi, nếu các ngươi ngoan ngoãn giao ra linh châu, ta cam đoan có thể bỏ qua các ngươi, khặc khặc.

Thanh Ma âm lệ cười lạnh, có ba bộ ám thánh Khôi lỗi, hơn nữa Tứ đại Thú tộc cùng Hắc Ám thần điện đánh giết bọn người Vũ Văn Nam là có thể làm được.

- Thanh Ma, xem ra Hắc Ám Thần điện các ngươi đã sớm dự mưu rồi, chẳng lẽ Hắc Ám Thần điện các ngươi dự định chính thức khai chiến sao?

Vũ Văn Nam thần sắc hơi trầm xuống, lập tức hỏi.

- Không sai, đây chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi, bốn người các ngươi tựa hồ là không thể ngăn cản Hắc Ám Thần điện chúng ta, Nhạc Thiên đã chết, các ngươi còn có ai có thể chống lại Hắc Ám Thần điện.

Hoàng Ma âm lệ cười lạnh nói.

- Ám ảnh Khôi lỗi, Hắc Ám Thần điện các ngươi thật đúng là lấy vốn gốc rồi, Hắc Ám Thần điện ám ảnh Khôi lỗi bây giờ cũng không có nhiều.

Vũ Văn Nam nói, lập tức sắc mặt trầm xuống, trong ánh mắt mỉm cười nói:

- Bất quá, chỉ bằng ám thánh Khôi lỗi, chẳng lẽ đã đủ xuống tay sao, quả thực là nằm mơ.

- Xuy xuy.

Nói xong, Vũ Văn Nam mỉm cười nói, sau đó một đạo lam sắc chói mắt bắn ra, một mảnh quang mang chói mắt, trước thân Vũ Văn Nam xuất hiện ba đường thân ảnh, ba đường thân ảnh này tựa hồ là thân ảnh ba con ma thú.

Sau khi ba con ma thú xuất hiện, Tứ đại thú tộc cùng Thanh Ma, Hoàng Ma sắc mặt cũng thay đổi.

-o0o-

Ba con ma thú cũng không phải rất lớn, thân cao chỉ có chừng hai thước, thân dài ba mét, toàn thân da lông đều là màu tuyết trắng, cái đầu ba con ma thú tựa hồ là có điểm giống sói ma thú, thân thể hùng tráng, trên thân tràn ngập khí tức cường hãn, khí tức này khiến cho Đấu Thánh cường giả cũng phải giật mình.

Trên thân Bạch Lang thú tràn ngập khí tức vô cùng cường hãn, nhưng trong ánh mắt là lờ đờ vô thần, tựa hồ bị khống chế vậy.

- Đây là Bạch Lang thú, Ma thú bậc chín Bạch Lang thú.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc vô cùng.

- Bạch Lang thú, Vũ Văn Nam, đúng là ngươi đem Vũ Văn gia Bạch Lang thú tại bên người.

Thanh Ma sắc khó nhìn.

- Không sai, vừa vặn ta mang theo ba con Bạch Lang thú, chỉ tiếc thực lực của ta chỉ có thể khống chế ba con Bạch Lang thú cửu giai sơ kỳ mà thôi.

Vũ Văn Nam nói, trong ánh mắt lộ ra mỉm cười, ba con Bạch Lang thú cửu giai sơ kỳ, đủ để chống lại ba bộ ám ảnh Khôi lỗi của Hắc Ám Thần điện.

- Hảo, hảo, không nghĩ các ngươi đúng là có phòng bị, xem ra, các ngươi muốn ra tay với Hắc Ám Thần điện rồi.

Thanh Ma sắc mặt khó coi, nói, không nghĩ tới Vũ Văn Nam đúng là mang theo Vũ Văn gia Bạch Lang thú, Bạch Lang thú có thực lực cửu giai sơ kỳ ma thú, đối phó với ba bộ ám Thánh Khôi lỗi là đủ rồi.

Thanh Ma đối với Vũ Văn gia Bạch Lang thú cũng quá hiểu rõ, đây là bên trong Vũ Văn gia tộc có một loại bình chướng, bên trong Vũ Văn gia có Thiên nhãn Nhiếp Hồn có thể có tác dụng nghịch thiên đó là nhiếp hồn phách cường hãn, mà đổi thành bên ngoài, thiên phú Thiên nhãn Nhiếp Hồn tối cường là khống chế ma thú. Đấu Thánh cường giả, có thể khống chế cửu giai ma thú, đó là chỗ đáng sợ nhất của Thiên nhãn Nhiếp Hồn.

Người Vũ Văn gia tộc có Thiên nhãn Nhiếp Hồn cũng chỉ có một số Thái thượng trưởng lão mà thôi, có thể đạt tới Thiên nhãn Nhiếp Hồn huyết mạch tại Vũ Văn gia cũng không có mấy người, nếu người của Vũ Văn gia mỗi người cũng khống chế được một nhóm ma thú, chỉ sợ Hắc Ám Thần điện đã biết qua.

Cũng chỉ có Thiên nhãn Nhiếp Hồn huyết mạch mới có thể có năng lực khống chế ma thú, nếu tám phần huyết mạch Thiên Nhãn U Lam cũng không được. Thiên phú biến thái nghịch thiên, không phải người nào cũng có thể có.

- Thanh Ma, tứ đại nhân tộc chúng ta đối với các ngươi tự nhiên có phòng bị, chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng chúng ta thật sự tin tưởng nhóm Hắc Ám Thần điện sao, mỗi một lần chúng ta đều làm tốt phòng bị, bây giờ, ngươi còn muốn đoạt linh châu sao, muốn thì động thủ thử xem như thế nào.

Nhạc Dao nói, lúc này trên thân Vũ Văn Nam khống chế ba con Bạch Lang thú, Nhạc Dao cùng Trần Xuân, Tôn Lạc cũng đã biết, bởi vì mỗi một lần tứ đại nhân tộc đều chuẩn bị hoàn hảo mới có thể tiến vào bên trong Cổ nham.

Đám người Minh Vương, Long Nhất cùng Hổ Du đối với Thanh Ma cùng Hoàng nhìn nhau, thời gian này cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, vốn bọn họ cho là có ám Thánh Khôi lỗi có thể ngăn chặn người của tứ đại nhân tộc. Nhưng bây giờ, Vũ Văn gia khống chế ba con cửu giai ma thú Bạch Lang thú, thực lực này có thể phản công, và đã mơ hồ chiếm lấy thượng phong rồi, ba con cửu giai Bạch Lang thú sơ kỳ mặc dù thực lực là sơ kỳ, có thể chống lại tam tinh Đấu Thánh, nhưng mà nhóm người Tứ đại Thú tộc cùng Hắc Ám Thần điện cũng rõ ràng, cửu giai ma thú sau khi bị khống chế, thực lực yếu hơn, cũng chỉ chống lại nhất tinh Đấu Thánh đỉnh cao đến nhị tinh Đấu Thánh sơ kỳ mà thôi.

Khống chế ma thú là thiên phú không hoàn mỹ, dù sao Thiên nhãn Nhiếp Hồn Vũ Văn gia tộc muốn khống chế ma thú là linh hồn, linh hồn ma thú bị khống chế tự nhiên thực lực giảm bớt nhiều. Nhưng mặc kệ cửu giai ma thú suy giảm như thế nào, nó cũng là cửu giai ma thú, không phải ma thú bình thường có khả năng bằng được, thực lực ảnh hưởng, nhưng muốn chống lại nhất tinh Đấu Thánh cũng không có vấn đề gì.

Hai trăm năm trước, Vũ Văn gia tộc khống chế được không ít đại quân ma thú, cũng đã làm cho Hắc Ám Thần điện không ít đả kích.

- Khặc khặc ôi chao, Vũ Văn Nam, coi như hôm nay ngươi gặp may.

Thanh Ma sắc mặt khó coi, không nghĩ tới tứ đại nhân tộc đã sớm có phòng bị, lần này tính sai, nhiệm vụ là bất kể như thế nào cũng phải có được tứ đại nhân tộc linh châu mới được, nếu lần này không hoàn thành, trở về cũng không thể bàn giao, xem ra cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.

- Làm sao, các ngươi không động thủ sao.

Tôn Lạc nhìn Hổ Du cùng Long Nhất nói. Cũng là nhất tinh Đấu Thánh, động thủ cũng không sợ ai.

- Tôn Lạc, lần này các ngươi gặp may mắn.

Long Nhất thần sắc trầm xuống, sắc mặt có chút khó nhìn, sau đó chăm chú nhìn ba con Bạch Lang thú trước thân Vũ Văn Nam, không biết trong lòng nghĩ đến cái gì.

- Tôn Lạc trưởng lão, Nhạc Dao trưởng lão, Hoàng Vũ trưởng lão, Trần Xuân trưởng lão, các ngươi đem linh châu thu hồi đi, ta giúp các ngươi cảnh giới.

Vũ Văn Nam nhìn đám người Nhạc Dao nói.

- Vậy phiền toái Vũ Văn trưởng lão rồi.

Nhạc Dao nói, linh châu là do mọi người tự bố trí ấn ký, muốn thu trở về cũng không phải khó.

- Chúng ta thu hồi linh châu, dù sao ngày mai cổ động mở ra.

Thanh Ma sắc mặt biến hóa một chút, lập tức nhìn đám người Hổ Du nói.

Tất cả mọi người sắc mặt trầm xuống, sau đó, lập tức khoanh chân ngồi xuống, ở đằng kia chính là linh châu các tộc, ở đó Đấu Thánh cường giả đã sớm bày ra một tia ấn ký, muốn liên lạc với linh châu rồi thu hồi cũng không khó, trước kia các tộc túc trực bên linh châu cũng làm như vậy.

Mọi người ngồi xuống, đều tự sử dụng một loại thủ đoạn gì đó cùng linh châu liên hệ.

Trong cổ động, Nhạc Thành nghĩ tới nhiều loại biện pháp, cũng không thể tiếp cận chín viên Linh châu Thượng cổ, còn Kim linh châu Nhạc Thành cũng không có tác động thần thức, sợ xúc động đến ấn ký, làm kinh động đến đám người Nhạc Dao.

Nhạc Thành cũng không phải sợ Nhạc Dao biết, mà Nhạc Dao biết rõ chẳng khác nào tất cả Đấu Thánh cường giả cũng biết, Nhạc Thành không biết những Đấu Thánh cường giả kia ở nơi nào, nếu như mình thu linh châu khiến cho những Đấu Thánh cường giả kia chú ý, sau đó những Đấu Thánh cường giả kia cùng chạy ra, thì bản thân mình đúng là uổng công.

Nhạc Thành biết thu hồi linh châu bằng tháp Hạo Thiên, chỉ sợ cũng không thể chống lại nhiều Đấu Thánh cường giả như vậy, dựa theo phỏng đoán của Nhạc Thành, thì hắn có thể miễn cưỡng chống lại nhất tinh Đấu Thánh cường giả, về phần kết quả như thế nào Nhạc Thành cũng không biết, dù sao cho tới bây giờ hắn cũng ra tay với Đấu Thánh cường giả, không biết cảnh giới Đấu Thánh cường giả thực lực như thế nào.

Kỳ thật, Nhạc Thành căn bản chính là lo lắng mà thôi, những Đấu Thánh cường giả kia bây giờ hoàn toàn không vào được không gian cổ động, cho dù những Đấu Thánh cường giả kia biết rõ bên trong cổ động xảy ra biến hóa, cũng chỉ có thể bất lực.

-o0o-

Bình Luận (0)
Comment