Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 646 - Vạn Phượng Triêu Hoàng (1)

Đấu thánh của Thần Phượng Tộc cùng Thần Hoàng Tộc lúc này cả người đều run rẩy, tất cả đều đến từ huyết mạch uy áp, bằng thực lực Đấu Thánh của bọn họ có thể miễn cưỡng chống lại, nhưng trong lòng cũng cảm thấy tim đập nhanh hơn.

- Cạc cạc.

Một tiếng thanh minh không ngừng vang lên, gần hai mươi vạn người của Thần Phượng Tộc bị Đông Phương Lạc Nhan cố ý buông thả huyết mạch uy áp ra, lúc này gấp rút hiện ra bản thể

Tiếng Phượng Minh kinh thiên động địa, thân thể Phượng Hoàng vũ mao tỏa ra đủ mọi màu sắc, hoa mỹ chói mắt, Phượng Hoàng thân thể che kín cả vùng trời, bị hai mươi vạn Phượng Hoàng che kín, lúc này những người ở dưới đất nhìn không thấy giới hạn, chỉ nhìn thấy trên trời đủ mọi màu sắc huyễn lệ vô cùng.

- Cạc cạc.

Chỉ chốc lát sau, Thần Phượng Tộc Đấu Tôn cũng không có cách nào điều khiển bản thể của mình, rối rít biến hóa ra thiên phú bản thể, hơn hai trăm thân thể Phượng Hoàng lần nữa tê minh, Đông Phương Lạc Nhan ở trên bầu trời lạnh lùng nhìn người của Thần Phượng tộc đang rối loạn vô cùng.

Đông Phương Lạc Nhan cố ý tỏa ra huyết mạch uy áp về phía Thần Phượng Tộc, lúc này, người của thần hoàng tộc cũng không bị ảnh hưởng quá lớn, nhưng trong lòng mọi người đối với huyết mạch uy áp là từ sâu trong linh hồn.

Lúc này đám đấu thánh Thần Phượng sắc mặt tái nhợt, gắt gao chống lại huyết mạch uy áp, thái dương bọn họ chảy ra từng giọt mồ hôi to như hạt đậu.

- Cạc cạc.

Những tiếng Phượng Minh liên tục vang lên, người Thần Phượng Tộc biến hóa ra Phượng Hoàng bản thể hướng về phía Đông Phương Lạc Nhan vái lạy

- Đây chính là Vạn Phượng Triều Hoàng trong truyền thuyết sao.

Nhạc Thành kinh ngạc nói, một màn này thật sự rung động, mấy chục vạn Phượng Hoàng hướng về phía Đông Phương Lạc Nhan vái lạy, Phương Viên nghìn vạn lúc này đều bao phủ một mảnh huyễn lệ vô cùng.

Vạn Phượng Triêu Hoàng, đây chỉ có trong truyền thuyết mới có, mà bây giờ không ít người đều nhìn thấy tận mắt, một cảnh tượng vô cùng rung động đến từ sâu đáy lòng. Mà lúc này, Đông Phương Lạc Nhan biến hóa ra bản thể đứng ở trên cao, thể hiện là một vương giả tuyệt đối, Hoàng Vương huyết mạch, vạn Phượng thần phục, không ai có thể phản kháng được.

- Mười thành Hoàng Vương huyết mạch, đây là mười thành Hoàng Vương huyết mạch.

Lúc này Thần Hoàng Tộc Hoàng Vũ cùng ba Đấu Thánh cường giả và tộc trưởng Phượng thanh, Hoàng Tôn, trên mặt vô cùng kích động, đây chính là Thần Phượng Hoàng Tộc huyết mạch Hoàng Vương huyết mạch mạnh nhất.

- Phượng Tôn, ngươi còn muốn chiến đấu sao, mười thành Hoàng Vương huyết mạch đã xuất hiện, ngươi nên thực hiện lời hứa của ngươi.

Hoàng Tôn nhìn Phượng Tôn đang khiếp sợ quát lên

- Mười thành Hoàng Vương huyết mạch.

Phượng Tôn sắc mặt khó coi vô cùng, lúc này hắn còn không tin, nhưng người ở trên bầu trời đúng là mười thành Hoàng Vương huyết mạch, trong cơ thể hắn máu huyết cuồn cuộn, Hoàng Vương huyết mạch này đối với hắn cũng tạo thành uy áp.

- Thanh Sơn, ngươi đi đánh chết người có Hoàng Vương huyết mạch, nhanh lên.

Phượng Tôn sắc mặt biến sắc, sau đó cắn răng độc ác nói.

- Phượng Tôn, ngươi dám.

Hoàng Tôn quát lên một tiếng, sau đó công kích về phía Phượng Tôn, bảo vệ Đông Phương Lạc Nhan

- Hoàng Tôn, ngươi lưu lại cho ta, Thanh Sơn, ngươi còn không mau đi.

Thân ảnh Phượng Tôn lao đến, sớm có chuẩn bị chắn ở trước người Hoàng Tôn, đồng thời phân phó Thanh Sơn Lão Tổ đi đánh chết Đông Phương Lạc Nhan.

Thanh Sơn Lão Tổ khẽ do dự một chút, sau đó cắn răng, thân ảnh hóa thành một đạo thanh mang đánh về phía Đông Phương Lạc Nhan.

- Phong Lôi Sí.

Nhạc Thành khẽ quát một tiếng, khôi giáp Long Lân Kim Long Chi Thể phát ra, sau đó một đôi Phong Lôi Sí mở rộng ra, Phong Lôi Sí tạo thành phong lôi tàn ảnh biến mất ngay tại chỗ

- Thanh Sơn Lão Tổ, chúng ta động thủ thử một chút, ta xem thương thế của ngươi cũng chưa có khỏi hẳn.

Nhạc Thành dùng Phong Lôi Sí ngăn trở ở trước người Thanh Sơn Lão Tổ, trong mắt một mảnh lạnh lẻo, lạnh lùng nhìn Thanh Sơn Lão Tổ

- Lại là ngươi. . .

Thanh Sơn Lão Tổ sắc mặt khẽ co quắp, hắn nhìn thấy Nhạc Thành, cũng không dám tùy tiện động thủ, hắn biết nếu hắn đem hết toàn lực cũng không cách nào đánh chết được Nhạc Thành, lúc trước cùng Nhạc Thành lưỡng bại câu thương, thương thế vẫn khỏi chín thành mà thôi, mà còn được Hắc Ám Thần Điện hỗ trợ, nếu không không có ba năm hai năm cũng không hồi phục được chín thành.

- Không sai, chính là ta, chúng ta lại động thủ một phen nhé.

Nhạc Thành lạnh lùng nói.

- Thanh Sơn, tại sao ngươi còn chưa động thủ.

Ở một nơi Phượng Tôn liều mạng ngăn cản Hoàng Tôn, nhìn thấy Thanh Sơn ở trước người Nhạc gia tiểu tử không dám đi tới nửa bước, không khỏi thúc giục thêm.

Trên mặt Thanh Sơn Lão Tổ da thịt không ngừng co quắp, sau đó nhìn chung quanh, sắc mặt khó coi không ít.

- Phượng Tôn, Thần Phượng Hoàng Tộc không phải là chuyện của ngươi, Hắc Ám Thần Điện không tiện nhúng tay vào. Hắc Ám Thần Điện chẳng qua là chuẩn bị tiến vào Cực Viêm Chi Địa, hiện tại Hắc Ám Thần Điện thối lui là được. Chuyện tình trong tộc các ngươi, vẫn là do các ngươi tự giải quyết.

Thanh Sơn Lão Tổ nhìn Phượng Tôn nói, nhưng ngay sau đó thân thể rời khỏi rất xa Nhạc Thành.

- Lam Ma, Lục Ma, mau trở lại, chuyện tình Thần Phượng Hoàng Tộc chúng ta không nên nhúng vào thì tốt hơn.

Thanh Sơn Lão Tổ nhìn Lam Ma cùng Lục Ma nói.

Lam Ma dễ dàng bứt ra khỏi Thần Hoàng Tộc ba sao Đấu Thánh, mà Lục Ma bị Thanh Đồng dây dưa, cũng thật vất trở lui lại bên người Thanh Sơn Lão Tổ.

Lúc này, Toan Nghê Tộc, Viễn Cổ Minh Xà Tộc, Viễn Cổ Hổ Tộc, Viễn Cổ Hổ Tộc Hổ Hùng đang bị ba Ám Thánh Khôi Lỗi công kích.

Hổ Hùng cùng hai sao Đấu Thánh nhìn thấy Hắc Ám Thần Điện đã thối lui lại, hai người sắc mặt khó nhìn, nhưng hai người này sắc mặt vốn không tốt hơn một chút nào.

Hổ Hùng nhìn Hỏa Lão cùng Hoàng Vũ công kích, sau đó không chút phòng thủ, mà hai sao Đấu Thánh cường giả cùng ba Kim Tiên khôi lỗi oanh kích thì kêu khổ liên tục, thật sự đau khổ mà nói không ra lời.

- Viễn Cổ Hổ Tộc cũng không tham gia, chuyện tình Thần Phượng Hoàng Tộc tự mình mình xử lý.

Viễn Cổ Hổ Tộc bị ba Ám Thánh Khôi Lỗi điên cuồng oanh kích lớn tiếng quát, theo đó cấp trở lui, rốt cục thì thối lui đến bên người Thanh Sơn Lão Tổ.

Hổ Hùng đánh ra một chưởng hiểm hiểm đánh văng Hỏa Lão ra, sau đó cũng dựa thế thối lui đến bên người hai sao Đấu Thánh kia.

- Thanh Sơn, Hắc Ám Thần Điện các ngươi muốn lật lọng sao.

Phượng Tôn thấy thế, hung hăng nhìn chằm chằm Thanh Sơn cả giận nói, ánh mắt tựa hồ tràn đầy hỏa dược, hắn không nghĩ tới lúc này nhóm người Thanh Sơn lại rút lui như thế.

- Phượng Tôn, đây là chuyện của Thần Phượng Hoàng Tộc, chúng ta không nên nhúng tay, xin lỗi.

Thanh Sơn Lão Tổ khẽ nói, nhưng ngay sau đó thân thể không khỏi lui về phía sau mấy ngàn thước, hắn nói rõ là muốn khoanh tay đứng nhìn.

Thanh Sơn trong lòng rõ ràng, lúc này đại thế Thần Phượng Tộc đã mất, lại thêm Nhạc Thành xuất hiện, thực lực hai bên không giống lúc trước, nếu mình kiên trì đi xuống, kết quả cuối cùng ngay cả hắn cũng gặp nguy hiểm.

Vốn hắn đang suy nghĩ cùng Phượng Tôn liên thủ, có thể ngăn chận Hoàng Tôn, chỉ cần đến lúc đó tứ đại Thú Tộc Đấu Thánh cường giả cùng Lam Ma cùng Lục Ma, có thể dễ dàng giải quyết xong Thần Hoàng Tộc, điều này vốn không có bất cứ vấn đề gì, cũng không có bất cứ cái gì lo lắng.

Nhưng không ngờ được, Viễn Cổ Minh Xà Tộc một sao Đấu Thánh cùng hai sao Đấu Thánh bị tên trẻ nhỏ đánh chết, lại thêm Thần Hoàng Tộc có sự trợ giúp của đám đấu thánh bên cạnh Nhạc Thành, mà bây giờ Nhạc Thành xuất hiện, đó chính là có thêm phân thân cùng ba Ám Thánh Khôi Lỗi, thực lực so với tứ đại Thú Tộc, Hắc Ám Thần Điện còn mạnh hơn.

- Hắc Ám Thần Điện, hãy nhớ lấy.

Phượng Tôn lạnh lùng nhìn chăm chú vào nhóm người Thanh Sơn Lão Tổ, nhìn đại thế đã mất, sắc mặt nhất thời tái nhợt mấy phần, lúc này kế hoạch, thất bại rồi.

- Phượng Tôn, ngươi quay đầu lại đầu hàng, ta tha cho ngươi một mạng.

Hoàng Tôn nhìn Phượng Tôn nói.

- Hừ, đầu hàng, dựa vào cái gì bắt ta đầu hàng.

Phượng Tôn quát một tiếng, sau đó thân thể đánh về phía Đông Phương Lạc Nhan, thân ảnh hóa thành một đạo thanh mang, trong nháy biến mất ở giữa không trung.

-o0o-

- Đáng chết.

Nhạc Thành thầm mắng một tiếng, không nghĩ tới lúc này Thần Phượng Tộc Phượng Tôn còn muốn công kích Đông Phương Lạc Nhan, hắn muốn giết chết Đông Phương Lach Nhan để không có người uy hiếp đến Thần Phượng nữa.

Nhạc Thành lúc này muốn ngăn cản có chút không kịp, Phượng Tôn trực tiếp xé rách không gian lao đến, căn bản cũng không lao qua trước người của Nhạc Thành.

Nhạc Thành thầm mắng một tiếng, cũng chỉ có thể vội vàng hướng Đông Phương Lạc Nhan lao đến, hy vọng có thể ngăn cản Phượng Tôn.

- Phượng Tôn ngươi dám đánh chết Hoàng Vương, ngươi là tên đại nghịch bất đạo tất bị trừng phạt.

Hoàng Tôn đuổi thep Phượng Tôn, trong miệng tức giận quát lên, trong tay một mảnh hoả diễm chưởng ấn đánh về phía Phượng Tôn.

- Mười thành Hoàng Vương huyết mạch, đáng tiếc ngươi xuất hiện không phải lúc, chết đi.

Phượng Tôn liền từ trên thân thể Đông Phương Lạc Nhan xé rách ra một cái khe không gian, nhưng ngay sau đó một đạo công kích vô cùng cường hãn bắt đầu ngưng tụ thành hình, Nhạc Thành lúc này vẫn chưa chắn được trước người Đông Phương Lạc Nhan, nhất thời bị hù dọa sắc mặt tái nhợt, Đông Phương Lạc Nhan lúc này cũng không phải là đối thủ của Phượng Tôn.

Mọi người nhìn thấy một màn này đều sợ hết hồn, cũng không nhắc được cổ họng lên.

- Xoẹt.

Một đạo kim hoàng sắc quang mang chói mắt từ trên trán bản thể Đông Phương Lạc Nhan hiện lên, Kim Hoàng Sắc quang mang này đúng là từ trên trán Đông Phương Lạc Nhan nổi lên Hoàng Vương Bí Ấn, nhưng sau đó Kim Hoàng Sắc quang mang này xuất hiện một con Dục Hỏa Phượng Hoàng khổng lồ Hư ảnh trực tiếp từ Hoàng Vương Bí Ấn vỗ cánh ra.

- Hô.

Dục Hỏa Phượng Hoàng Hư ảnh khổng lồ so với bản thể Đông Phương Lạc Nhan lớn hơn rất nhiều, hơi thở cũng đạt tới một trình độ kinh khủng.

Dục Hỏa Phượng Hoàng Hư ảnh chắn trước người Phượng Tôn, há mồm phun ra một mảnh hoả diễm.

- Hưng phấn.

Lúc này lực công kích của Phượng Tôn cũng không có bất kỳ sức phản kháng gì bị đốt cháy sạch sẽ, đồng thời hoả diễm Dục Hỏa Phượng Hoàng Hư ảnh trực tiếp tịnh quyển tại trên người Phượng Tôn.

- Hoàng Vương Bí Ấn, là Hoàng Vương Bí Ấn.

Phượng Tôn sắc mặt vô cùng kinh ngạc, nhất thời sắc mặt tái nhợt, Hoàng Vương Bí Ấn Hoàng Vương oai, không có bất kỳ người nào của Thần Phượng Hoàng Tộc có thể chống lại được, ngay cả Phương Tôn lúc này cũng không thể chống được Hoàng Vương Bí Ấn.

Có được Hoàng Vương Bí Ấn, đó chính là Thần Phượng Hoàng Tộc vương giả, người Thần Phượng Hoàng Tộc, tuyệt đối không có cách nào phản kháng.

- Cạc cạc.

Hoàng Vương Bí Ấn, Hoàng Vương uy áp làm cho Thần Phượng Tộc Phượng Minh cùng tên hai sao Đấu Thánh cũng không cách nào chống lại, lúc này phải khôi phục Phượng Hoàng bản thể hướng về phía Đông Phương Lạc Nhan triều bái.

- Khúc khích.

Lúc này hoả diễm trên người Phượng Tôn ngưng tụ một mảnh đấu khí phòng ngự bị thiêu thành tro tàn, mà lúc đó, thân ảnh Hoàng Tôn đã đến bên người Phượng Tôn, một mảnh hoả diễm nóng bỏng trong tay trực tiếp chụp xuống.

- Thình thịch.

Một lực lương không gì sánh nổi, không gian chung quanh Phượng Tôn bị công kích này làm cho chấn động, nhất thời sắc mặt trắng bệch, trong miệng máu tươi trực tiếp phun ra.

Thân thể Phượng Tôn ngây người ở tại chỗ, trơ mắt nhìn Đông Phương Lạc Nhan bản thể, trong ánh mắt uể oải, Hoàng Vương Bí Ấn, hắn cũng không có cách nào chống lại.

- Phượng Tôn, ngươi đầu hàng đi.

Hoàng Tôn nhìn Phượng Tôn quát lên.

- Ta thua, ta thua.

Phượng Tôn đột nhiên cười lên, sắc mặt trắng bệch nhìn có vẻ kinh khủng vô cùng.

- Đầu hàng, Phượng Tôn tại sao có thể đầu hàng, ta chết cũng không đầu hàng.

Phượng Tôn chợt cười, sau đó một mảnh hoả diễm trong tay tràn ngập ở trước người, thân thể biến mất giữa không trung, Phượng Tôn trực tiếp xé rách không gian chạy trốn.

- Người Thần Phượng Tộc nghe đây, ai phản kháng giết không tha, đầu hàng Hoàng Vương không truy cứu nữa.

Phượng Tôn nhìn về phía phía chân trời nói, thanh âm cũng đủ để cho gần hai mươi vạn người Thần Phượng Tộc nghe được.

Bị Hoàng Vương huyết mạch uy áp, mọi người Thần Phượng Tộc căn bản không có năng lực phản kháng, đến từ trong huyết mạch uy áp làm cho bọn họ thần phục từ đáy lòng, loại áp chế này đến từ linh hồn.

- Xoẹt.

Đông Phương Lạc Nhan thu hồi bản thể, sắc mặt trắng bệch, lúc này Nhạc Thành cũng đến bên người Đông Phương Lạc Nhan, cảm giác được khí tức trên thân Đông Phương Lạc Nhan, biết Đông Phương Lạc Nhan đang bị đấu khí ***ng nhau, có chút tẩu hỏa nhập ma. Đông Phương Lạc Nhan vốn mạnh mẽ đột phá, căn cơ chưa ổn định, lúc này mạnh mẽ thi triển Hoàng Vương Bí Ấn, đấu khí trong cơ thể căn bản không thể khống chế được.

- Mau ăn vào đan dược này.

Nhạc Thành lấy ra mấy viên đan dược nhét vào trong miệng Đông Phương Lạc Nhan.

- Lạc Nhan thế nào?

Hoàng Tôn cũng cảm thấy Đông Phương Lạc Nhan không bình thường, sắc mặt đại biến, nhất thời gấp gáp hỏi.

- Lão tổ, Lạc Nhan đấu khí cắn trả, lập tức điều tức mới được.

Nhạc Thành trở lại, nhưng ngay sau đó nhìn chung quanh một cái, nhìn thấy Thần Hoàng Tộc đã không còn nguy hiểm, nói:

- Lão tổ, nơi này giao cho người, ta mang Lạc Nhan đi vào trong kết giới điều tức.

- Tốt, nơi này giao cho ta đi.

Hoàng Tôn nói, trong mắt lo lắng nhìn Đông Phương Lạc Nhan, nói:

- Không có việc gì chứ.

- Không có việc gì, chỉ tốn một chút thời gian mà thôi.

Nhạc Thành trả lời, đồng thời Thủ Ấn trong tay đánh ra, phân thân cùng ba Ám Thánh Khôi Lỗi và năm Kim Tiên khôi lỗi đều thu hồi, một màn này làm cho Hoàng Tôn đang ở bên cạnh cũng phải rung động, năm đó Nhạc Thiên cũng không có những thủ đoạn quỷ dị này.

-o0o-

Bình Luận (0)
Comment