Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 662 - Chính Ngươi Muốn Chết (1).

- Thanh Đồng, mấy người này, đối với ta còn hữu dụng, ngươi nhịn một chút, ăn trước hai khỏa đan dược..

Nhạc Thành vỗ vỗ cái đầu Thanh Đồng, lập tức từ trong trữ vật giới chỉ ấy ra hai khỏa đan dược đưa cho Thanh Đồng, một cổ linh dược nồng đậm tràn ngập không gian, hai khỏa đan dược này là cửu phẩm sơ giai đan dược, khí tức linh dược nồng đậm làm cho lão ma Bàn Thiên, Triệu Tuệ Quang không khỏi hai mắt đỏ thẫm nhìn vào trong tay Nhạc Thành.

- Cửu phẩm sơ giai đan dược.

Nhóm người Kim lão quái trợn mắt nhìn, thanh niên này tiện tay xuất ra là cửu phẩm đan dược.

- Hảo, con cũng không ăn bọn họ.

Thanh Đồng mân mê cái miệng nhỏ nhắn, tựa hồ không muốn, lập tức tiếp nhận cửu phẩm đan dược trong tay Nhạc Thành nhét vào trong miệng.

Nhìn Nhạc Thành, bây giờ lão ma Bàn Thiên hai mắt nóng bỏng, đây tuyệt đối là bảo tàng, trên thân thanh niên này nhất định có không ít.

- Tiểu tử, để trữ vật giới chỉ lại, sau đó ta tha cho các ngươi một mạng.

Lão ma Bàn Thiên nói, trong mắt nhìn chằm chằm trữ vật giới chỉ trong tay Nhạc Thành không tha.

- Ta để trữ vật giới chỉ cho ngươi, vậy các ngươi liền làm Nhạc gia tộc bên ngoài hộ pháp thế nào.

Nhạc Thành mỉm cười nhìn lão ma Bàn Thiên nói.

- Có thể, chỉ cần ngươi đem trữ vật giới chỉ đưa cho ta, ta làm Nhạc gia tộc bên ngoài hộ pháp.

Lão ma Bàn Thiên sững sờ, lập tức âm hiểm cười, trong lòng không khỏi có chút hoài nghi, tiểu tử này có chút không thông minh, mình cầm trữ vật giới chỉ, sau đó cũng không quản cái gì Nhạc gia hộ pháp.

- Vậy ta cho các ngươi đây.

Nhạc Thành nhìn Kim lão quái, Nam Tương Tử, hỏi.

- Chúng ta đồng ý, chỉ cần ngươi giao trữ vật giới chỉ ra, chúng ta đáp ứng ngươi làm Nhạc gia tộc bên ngoài hộ pháp.

Kim lão quái, Nam Tương Tử đã sớm nhìn trữ vật giới chỉ trong tay Nhạc Thành, nhìn thấy Nhạc Thành hỏi bọn họ, một đám cùng đồng ý.

- Tốt lắm, nếu các ngươi đáp ứng là được rồi, trữ vật giới chỉ cấp cho các ngươi.

Nhạc Thành mỉm cười, lập tức tháo chiếc nhẫn trữ vật của mình xuống, ném cho lão ma Bàn Thiên.

Hoả Lão, Yêu Huyên, Yến Hiểu Kỳ nhìn thấy Nhạc Thành thật sự tháo trữ vật giới chỉ giao cho lão ma Bàn Thiên, không khỏi nghi hoặc không thôi. Chỉ có Đại Song cùng Tiểu Song hơi chút mỉm cười, trong lòng rõ ràng nhất, trữ vật giới chỉ chủ nhân đã sớm dùng thần thức phong ấn, người khác cầm trữ vật giới chỉ căn bản không có bất kỳ tác dụng gì, tâm niệm chủ nhân vừa động, tùy thời có thể thu hồi trữ vật giới chỉ.

- Ha ha.

Lão ma Bàn Thiên ha ha cười, lập tức tiếp nhận trữ vật giới chỉ như nhặt được chí bảo vậy, một cổ Linh hồn lực xâm nhập vào.

Bỗng dưng, lão ma Bàn Thiên sắc mặt khó nhìn, trữ vật giới chỉ hắn căn bản không thể mở ra, mặt trên tựa hồ có một cỗ Linh hồn lực cường hãn phong ấn.

- Tiểu tử, ngươi đùa bỡn ta sao.

Lão ma Bàn Thiên nhìn Nhạc Thành lạnh nhạt nói, tựa hồ vô cùng giận dữ rồi, bây giờ lão ma Bàn Thiên cũng không ngờ, đúng là linh hồn phong ấn hắn không thể mở ra.

- Ngươi muốn trữ vật giới chỉ, ta đưa cho ngươi, nhưng ta không nói ngươi không thể mở, cái này không liên quan đến ta.

Nhạc Thành bất đắc dĩ cười nói.

- Các ngươi thử xem.

Lão ma Bàn Thiên hung hăng nhìn Nhạc Thành, lập tức lấy trữ vật giới chỉ giao cho Nam Tương Tử.

Nam Tương Tử cũng thử qua một lần, sau đó giao cho Kim lão quái, Kim lão quái cũng không có bất kỳ đích phương pháp xử lý, cuối cùng đưa cho Lạc Mộc cùng Phá Ngọc thử qua. Lúc này cũng không có bất kỳ biện pháp nào, lão ma Bàn Thiên không thể mở, bọn hắn càng không thể mở ra, thực lực lão ma Bàn Thiên trong bọn họ là mạnh nhất rồi.

- Tiểu tử, là ngươi cố ý.

Lão ma Bàn Thiên nhìn Nhạc Thành lạnh nhạt nói.

- Thu.

Nhạc Thành không nói lời nào, thủ ấn trong tay đưa lên, lập tức trữ vật giới chỉ nhanh chóng quay lại trên tay Nhạc Thành, trữ vật giới chỉ biến mất, Lạc Mộc cũng không có phục hồi tinh thần lại.

- Tiểu tử, ngươi nghĩ rằng chúng ta dễ chơi hay sao, ngươi sẽ phải hối hận.

Lão ma Bàn Thiên rốt cục phẫn nộ, trong hai mắt toát ra một cổ sát ý, hung hăng nhìn Nhạc Thành.

- Ta đã giao trữ vật giới chỉ cho ngươi, nhưng ta cũng không nói không thể thu trở về, các ngươi cũng đáp ứng làm Nhạc gia tộc bên ngoài hộ pháp, vậy về sau đi theo bên cạnh ta, nếu không....

Nhạc Thành vốn mỉm cười nhìn đám người lão ma Bàn Thiên nói, bây giờ đột trong ánh mắt thấy lạnh cả người, lạnh lùng nói:

- Nếu không nghe lời, giết không tha.

- Tiểu tử, khẩu khí thật lớn, không biết trời cao đất rộng, hôm nay, ta muốn nhìn ngươi làm thế nào giết không tha.

Lão ma Bàn Thiên sắc mặt trầm xuống, hắn tu vi bốn tinh đấu Thánh, sống cũng gần ngàn năm, lúc này bị tiểu tử uy hiếp, trong lòng sát ý tràn ngập.

- Triệu Tuệ Quang, ngươi nếu đi một bước, giết không tha.

Nhạc Thành quát lạnh, chỉ thấy Triệu Tuệ Quang thừa dịp Nhạc Thành cùng lão ma Bàn Thiên nói chuyện, cũng lui về phía sau, lúc này hắn lui ra phía sau mấy chục thước rồi.

- Chư vị, các ngươi giải quyết chuyện của các ngươi, ta đi trước một bước.

Triệu Tuệ Quang sắc mặt trầm xuống, lập tức toàn lực t bỏ chạy, bây giờ hắn biết nếu không chạy, không có cơ hội nữa rồi.

- Nói qua ngươi lại nghe, muốn chết.

Nhạc Thành sát ý tràn ngập, lập tức tâm động.

- Phong Lôi Sí.

Một đôi Phong Lôi Sí tại sau lưng Nhạc Thành mở rộng ra, cùng lúc đó thân ảnh Nhạc Thành biến mất ngay tại chỗ.

- Kiếm Ám Ảnh.

Thân ảnh Nhạc Thành xuất hiện lần nữa, chỉ là trong nháy mắt mà thôi, lúc này Nhạc Thành xuất hiện ở trước thân Triệu Tuệ Quang, đồng thời ba đường màu vàng sáng quay vòng trong tay xẹt qua.

- Ngươi...

Triệu Tuệ Quang sắc mặt thất kinh, hắn đang muốn ngưng tụ Thổ hệ ma pháp, thì ba đường màu vàng sáng quay vòng trực tiếp xuất hiện ở trước người hắn, lập tức ba đường màu vàng sáng quay vòng trực tiếp đâm thấu bụng Triệu Tuệ Quang.

- Vốn muốn để lại bên người, là do ngươi muốn tìm chết.

Nhạc Thành lạnh lùng quát, thi thể Triệu Tuệ Quang được Nhạc Thành ném về phía Thanh Đồng, đồng thời trên thân Triệu Tuệ Quang tìm được hai cái trữ vật giới chỉ.

-o0o-

- Thanh Đồng.

Nhạc Thành ném thi thể Triệu Tuệ Quang cho Thanh Đồng, Ma pháp sư cấp chín còn sót lại ma pháp lực đối với Thanh Đồng có hiệu quả rất tốt.

Nhạc Thành bây giờ luyện chế ra chuẩn tiên khí Ám Ảnh, ngay cả tứ tinh Đấu Thánh cũng phải chịu thiệt, đánh chết Triệu Tuệ Quang là chuyện dễ dàng, Triệu Tuệ Quang nếu hoàn toàn chuẩn bị, cũng không thể chống lại kiếm Ám Ảnh, huống chi Nhạc Thành đột ngột xuất hiện ở bên cạnh hắn. Tốc độ vượt qua tưởng tượng hắn, hoàn toàn là tốc độ thuấn di.

- Rốt cục có thể ăn.

Thanh Đồng hơi chút mỉm cười, lập tức thân hình đứng dậy, cái miệng nhỏ nhắn ở giữa không trung hóa thành một tấm cự chủy, một ngụm đem Triệu Tuệ Quang nuốt vào trong bụng.

- Xoẹt.

Thu hồi Phong Lôi Sí cùng hai cái giới chỉ trữ vật, Nhạc Thành lại lần nữa xuất hiện ở trước thân lão ma Bàn Thiên, tất cả phát sinh chưa được hai cái thở dốc mà thôi.

Nhạc Thành ra tay giết Triệu Tuệ Quang, là thế lôi đình sét đánh, lão ma Bàn Thiên đều không có phản ứng, mà người thanh niên này đã giết Triệu Tuệ Quang, hắn cũng không nhìn thấy rõ ràng.

- Bây giờ các ngươi dựa theo ước định làm Nhạc gia tộc bên ngoài hộ pháp, hay là chết, các ngươi lựa chọn.

Nhạc Thành lạnh lùng nhìn nhóm người lão ma Bàn Thiên, hắn vừa mới giết Triệu Tuệ Quang, Nhạc Thành cũng muốn làm cho những người này kinh sợ một chút mà thôi.

Lão ma Bàn Thiên bây giờ nhìn Nhạc Thành, hắn thu hồi chủ quan, một chiêu giết Triệu Tuệ Quang, hắn có thể miễn cưỡng làm được, nhưng tuyệt đối không thể dễ dàng làm như Nhạc Thành.

Nhìn Nhạc Thành, lão ma Bàn Thiên là tứ tinh Đấu Thánh, tự nhiên trong lòng có chút dự định, thân là cường giả không môn không phái tứ tinh Đấu Thánh, hắn nhìn thấy tình thế không ổn thì tuyệt đối không mạo hiểm, nhưng hắn hôm nay không nhìn ra.

- Lão ma ta có mắt không tròng nhìn lầm người, từ biệt.

Trên mặt Lão ma Bàn Thiên không ngừng run rẩy, nhưng trong lòng thì vạn phần không muốn, hắn đương nhiên biết rõ trữ vật giới chỉ trên thân Triệu Tuệ Quang đã đến trước mắt người thanh niên, nhưng mà người thanh niên này hắn cảm thấy không dễ chọc, chỉ có thể nhịn đau ly khai, truy đuổi Triệu Tuệ Quang một ngày, cuối cùng tiện nghi cho người khác.

- Ta nói rồi, không dựa theo ước định là chết.

Nhạc Thành lạnh lùng nói.

Trên mặt Lão ma Bàn Thiên run rẩy lên, hắn đã nhượng bộ, có thể làm cho hắn nhượng bộ đến trình độ không có mấy người, mà người thanh niên trước mắt này, tựa hồ không muốn buông tay. Thân là tứ tinh cường giả Đấu Thánh, hắn cũng không phải là người sợ phiền phức, nhưng ở bên trong Cực Viêm, hắn không muốn lưỡng bại câu thương mà thôi, để tránh cho những người khác chiếm tiện nghi, hắn còn chưa tin người thanh niên trước mắt này còn có thể ngăn được hắn.

- Hừ, tiểu tử, không nên quá đáng như vậy, ngươi tưởng lão ma sợ ngươi hay sao.

Lão ma Bàn Thiên sắc mặt trầm xuống, cái gì Nhạc gia hộ pháp, hắn không có quang tâm, hắn tới Cực Viêm muốn tìm đan dược đột phá mà thôi, nghe nói Cực Viêm có những đan dược thần dị kia.

- Đừng nhiều lời, Nam Tương Tử cũng muốn nhìn tiểu tử có bản lãnh gì.

Nam Tương Tử sắc mặt trầm xuống, lập tức một mảnh Đấu khí trong tay chụp về phía Nhạc Thành.

Nhìn thấy Nam Tương Tử công kích Nhạc Thành, lão ma Bàn Thiên, Kim lão quái cũng không có ý tứ ngăn cản, bọn hắn cũng muốn biết rõ thực lực Nhạc Thành rốt cuộc đến trình độ như thế nào, Nhạc Thành vừa mới giết Triệu Tuệ Quang, bọn hắn cũng không thể hoàn toàn nhìn ra thực lực Nhạc Thành.

- Muốn chết.

Nhạc Thành thấy lạnh cả người, tâm niệm Kim Long chi thể bố trí xong, trên thân đột nhiên bao phủ một mảnh long lân áo giáp, trên khải giáp tam sắc quang mang tràn ngập, đồng thời thủ ấn trong tay Nhạc Thành đánh ra, một đường ánh sánh bắt đầu khởi động.

- Toàn Phong trảm.

Nhạc Thành mỉm cười la lớn, thân hình không lùi, hắn có mười thành Kim Long chi thể, Nhạc Thành căn bản không quan tâm công kích của tam tinh Đấu Thánh, Nhạc gia Kim Long chi thể là thiên phú kinh khủng nhất, với thực lực Nhạc Thành bây giờ, trừ phi là tứ tinh Đấu Thánh, còn lại Nhạc Thành không thèm đếm xỉa đến.

Nhạc Thành ngưng tụ Toàn Phong trảm, quang nhận chói mắt trong tay công kích về phía Nam Tương Tử.

Nam Tương Tử không ngờ người thanh niên trước mắt này không thèm né tránh công kích của hắn, khóe miệng không khỏi mỉm cười, hắn chưa tin có người có thể không quan tâm đến công kích của hắn, cho dù là ngũ tinh Đấu Thánh cũng không dám như thế.

- Thịch.

Một thanh âm lực lượng truyền ra, lực công kích Nam Tương Tử đã rơi vào trên thân Nhạc Thành, hắn đang chờ người thanh niên này bị thương thì phát hiện công kích của mình giống như đánh vào một khối đá vậy, cùng lúc đó, một đường công kích của người thanh niên đã đến trước mắt của hắn.

- Xoẹt.

Trong lòng Nam Tương Tử đại kinh, thân hình cấp tốc lùi lại, đồng thời một mảnh Đấu khí phòng ngự vòng ngay tại trước thân ngưng tụ ra, hắn cũng không có nghĩ đến người thanh niên trước mắt có thể hoàn toàn đơc được công kích của hắn, nhìn Nhạc Thành, hắn đã có chút sợ hãi.

- Thịch.

Nhạc Thành khóe miệng cười lạnh, lập tức Toàn Phong trảm trong tay công kích vào Đấu khí phòng ngự vòng của Nam Tương Tử.

- Ken két.

Một tiếng vỡ vụn truyền ra, Toàn Phong trảm đánh vào Đấu khí phòng ngự vòng củaNam Tương Tử, lập tức Đấu khí phòng ngự vòng của Nam Tương Tử rạn nứt ra một khe hở, sau đó bạo liệt, cuối cùng Toàn Phong trảm của Nhạc Thành hung hăng đánh vào trên ngực Nam Tương Tử.

Lực lượng cường đại làm cho thân hình Nam Tương Tử lui mấy ngàn thước, giữa không trung xẹt qua một đường vòng cung, chung quanh không gian chấn động, Nam Tương Tử bây giờ miệng phun máu tươi ra.

- Lưu ngươi còn hữu dụng, trước hết tha cho ngươi một mạng.

Nhạc Thành lên tiếng, thủ ấn trong tay hơi đổi, sau đó khí tức khuếch tán tại giữa không trung, lúc này thân hình nhanh chóng lui về phía sau.

Một chiêu trọng thương Nam Tương Tử, nếu Nam Tương Tử biết rõ, Nhạc Thành đánh ra một chiêu cũng không đơn giản như vậy, chỉ là Nam Tương Tử cũng không biết Nhạc Thành có Kim Long chi thể, hối hận cũng không kịp.

-o0o-

Bình Luận (0)
Comment