Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 706 - Nơi Cực Viêm (1).

- Tiểu tử Chết tiệt, chờ lão tổ ta ra ngoài, mang toàn bộ người của Nhạc gia khai đao, mới có thể giải quyết mối hận trong lòng ta

Thanh Sơn lão tổ hung hăng nhìn ngọn lửa, lập tức hận thù hướng lối ra mà đi.

- Mọi người đi ra ngoài trước.

Trần Đào nhanh chóng hướng lối ra, lập tức Vũ Văn Giác, lão ma Bàn Thiên, Kim lão quái cũng đi theo.

- Sưu sưu.

Mấy đạo thân ảnh từ bên trong Cực Viêm đi ra, hai người Hoàng Tôn lão tổ cùng Thanh Dương lão tổ sắc mặt hơi biến, nhìn thấy hai người đi tới chính là Long Dược cùng Thanh Sơn lão tổ, điều này làm cho hai vị cường giả đột nhiên có chút bận tâm.

Lập tức có mấy đạo thân ảnh đi theo ra, nhìn thấy đó là Trần Đào, Tôn Quân, Vũ Văn Giác ở phía sau, Hoàng Tôn cùng Thanh Dương lão tổ lúc này mới hơi yên tâm một chút, nhưng mà những người đi ra sắc mặt càng thêm khó nhìn.

Thanh Sơn lão tổ cùng Long Dược rời đi, sau đó gấp gáp chạy đi, bọn họ cũng không dám ở trong phạm vi Thần hoàng tộc kết giới dừng lại, tại Cực Viêm này nhóm người Trần Đào nếu đi chậm một chút, đến lúc đó bên đối phương có thêm Hoàng Tôn lão tổ thì không xong rồi.

- Sưu sưu.

Mấy đạo thân ảnh lao xuống chân núi, đó chính là Trần Đào, Vũ Văn Giác, lão ma Bàn Thiên.

- Trần Đào trưởng lão, những người khác đâu, chỉ còn mấy người các ngươi sao?

Hoàng Tôn trưởng lão nhìn lão ma Bàn Thiên, Kim lão quái, Nam Tương Tử một chút, lập tức khẩn trương nhìn Trần Đào hỏi.

- Hoàng Tôn lão tổ, thời gian này ta cũng không biết nên nói như thế nào, Nhạc Thành cùng tất cả mọi người bị Cực viêm Thiên Hoả trận vây khốn, hai mươi ngày này chúng ta cũng không có bất kỳ biện pháp nào.

Trần Đào cười khổ trả lời.

- Bị cực viêm Thiên Hoả vây khốn, chẳng lẽ ngươi cũng không có biện pháp sao?

Hoàng Tôn lão tổ đột nhiên biến sắc.

- Cực viêm Thiên Hoả thực lực tăng mạnh, ta căn bản không thể chống lại, chúng ta tìm được bản thể cực viêm Thiên Hoả rồi, nhưng mà Nhạc Thành bị Thanh Sơn lão tổ đánh cho trọng thương không kịp chạy ra, đã bị vây khốn bên trong.

Trần Đào nói.

- Đáng chết, Thanh Sơn đáng chết, ta không thể buông tha hắn.

Hoàng Tôn tức giận nhìn phương hướng Thanh Sơn lão tổ vừa mới bỏ đi, nhưng hắn chưa có đuổi theo, lúc này vẫn chưa biết tình huống đám người Nhạc Thành như thế nào.

- Trần Đào trưởng lão, Lạc Nhạn, Hoàng Vũ, Trần Xuân trưởng lão có ở đây không?

Hoàng Tôn nhìn Trần Đào tiếp tục hỏi.

Bọn họ biết trên người Nhạc Thành có dị bảo vật, nếu Nhạc Thành bị vây khốn, ta cũng không biết bọn hắn thế nào, cực viêm Thiên Hoả quá mạnh mẽ, ta căn bản không thể xuống dưới.

Trần Đào thở dài.

- Trần Đào trưởng lão, không biết có nhìn thấy Thượng Quan Uyển Nhi đồ nhi kia của ta và đồ tôn Dịch Thiến không.

Thanh Dương lão tổ nhìn Trần Đào hỏi.

- Các nàng đều ở tại đây, chỉ cần Nhạc Thành có thể ra, vậy không có chuyện gì.

Trần Đào nói.

Lúc Cực Viêm mở ra, thời gian chỉ còn lại nửa canh giờ, thời gian không nhiều lắm. Hoàng Tôn bất đắc dĩ nhìn về phía cửa ra vào Cực Viêm, thời gian nửa canh giờ đã đến.

Trong tháp Hạo Thiên, khí tức Nhạc Thành đạt đến tình trạng cường hãn dị thường, mà lúc này khí tức đã là Hợp Thể Kỳ trung kỳ đỉnh cao, chỉ cần đột phá đến Hợp Thể Kỳ hậu kỳ, tựa hồ là không đủ, nhưng trong lúc này tiến bộ đã rất nghịch thiên rồi. Kiếp trước Nhạc Thành tiến đến Hợp Thể Kỳ trung kỳ tu luyện tới hậu kỳ, trọn vẹn mất bốn mươi năm, đây là có một số kỳ ngộ cơ duyên , mà bây giờ thời gian Nhạc Thành tu luyện tổng cộng vẫn chưa tới mười lăm năm.

Vốn Nhạc Thành nếu muốn đến Hợp Thể Kỳ trung kỳ đỉnh cao, coi như có tháp Hạo Thiên, cũng cần không ít thời gian, nhưng bây giờ luyện hóa thành công Thái Dương Chân Hỏa khiến cho tu vi đạt đến Hợp Thể Kỳ hậu kỳ đỉnh cao, đây là một đại cơ duyên, tu vi Nhạc Thành về sau đến Đại Thừa kỳ, cùng Độ Kiếp Kỳ, nhưng mà Thái Dương Chân Hỏa về sau cũng không dễ dàng luyện hóa được, lúc này quả thật đáng giá.

Nhạc Thành mở hai mắt ra, trong hai mắt sáng lấp lánh, mọi người sau khi nhìn ánh mắt của Nhạc Thành, tất cả mọi người cảm thấy kính sợ.

- Tiểu tử này, thực lực tăng vọt không ít, thật là nghịch thiên.

Hoả Lão nhìn Nhạc Thành bất đắc dĩ thở dài.

- Thật đúng là quái vật, thực lực tăng vọt cũng quá nhanh.

Vũ Văn Minh Quang chăm chú nhìn Nhạc Thành, trong ánh mắt chỉ còn lại vẻ kinh thán cùng bất đắc dĩ, nghĩ lúc bắt đầu đến viễn cổ kết giới, lúc đó, thực lực Nhạc Thành còn chưa bằng hắn, nhưng bây giờ, thực lực của hắn cùng Nhạc Thành cách nhau quá lớn rồi.

- Nhạc Thành, chúng ta nên đi ra, hôm nay là ngày cuối cùng, nếu không ra ngoài chúng phải ở chỗ này tu luyện năm trăm năm.

Hoả Lão nhìn Nhạc Thành nói.

- Đã đến giờ.

Nhạc Thành lẩm bẩm nói, cảm thấy bên trong biến hóa, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười, mình rốt cục gắng gượng đã qua, bây giờ có Thái Dương Chân Hỏa trong người, thực lực của mình lần nữa tăng cường không ít, bây giờ nếu gặp Thanh Sơn lão tổ, Nhạc Thành hoàn toàn chỉ bằng Thái Dương Chân Hỏa nắm chắc giết chết Thanh Sơn lão tổ

- Chư vị chúng ta ra ngoài.

Thủ ấn trong tay Nhạc Thành vừa thu lại, lập tức mọi người xuất hiện ở bên ngoài tháp Hạo Thiên, trong thạch động vẫn tràn ngập ngọn lửa ngập trời, nếu không có Nhạc Thành có Thái Dương Chân Hỏa bao phủ mọi người trong đó, mọi người lúc này cũng đã bị đốt cháy thành tro tàn rồi.

- Nhạc Thành, ngọn lửa này quá lớn, chúng ta làm sao ra ngoài?

Hoả Lão bất đắc dĩ nói, đối với Hoả Lão mà nói cả đời cùng chơi với lửa, nhưng mà bây giờ nhìn thấy Thái Dương Chân Hỏa, hắn căn bản bất lực.

- Ngọn lửa quá lớn, cũng không chỉ như vậy.

Nhạc Thành đầu nhìn mọi người nói:

- Tất cả mọi người đi theo ta.

- Thái Dương Chân Hỏa, thu.

Thủ ấn trong tay Nhạc Thành đánh ra, trên khuôn mặt lộ ra vẻ mỉm cười, trong miệng nói, lập tức ngọn lửa ngập trời trong thạch động toàn bộ hít vào trong bụng Nhạc Thành.

-o0o-

- Hi hi.

Tất cả mọi người, thân ảnh hướng bên ngoài thạch động đi ra, lúc này tất cả ngọn lửa đều nhu thuận tiến nhập vào trong bụng Nhạc Thành, mà lúc này Nhạc Thành giống như là một cổ không đáy vậy, thôn phệ tất cả ngọn lửa.

Mọi người theo sát sau lưng Nhạc Thành không khỏi lấy làm kinh ngạc vô cùng, bây giờ Nhạc Thành đi ra khỏi thạch động, trên đường đi không ngừng hấp thu, lúc này toàn bộ ngọn lửa ngập trời đã bị Nhạc Thành hít vào trong bụng.

Nhìn một màn này, mọi người không khỏi rung động không thôi, bây giờ Nhạc Thành giống như một Hỏa thần vậy, ngọn lửa có thể đốt cháy thành tro ngũ tinh Đấu Thánh, lại bị Nhạc Thành hít vào trong miệng đơn giản như vậy.

- Chúng ta đi mau, lối ra sẽ đóng cửa.

Trong hạp cốc tất cả Thái Dương Chân Hỏa bị Nhạc Thành hít vào trong bụng, bản thể Thái Dương Chân Hỏa đã bị Nhạc Thành luyện hóa thành bổn nguyên hỏa, Thái Dương Chân Hỏa trong hạp cốc chẳng khác gì là Nhạc Thành bổn nguyên hỏa cả, Nhạc Thành muốn thu ngọn lửa trở về cũng là chuyện dễ dàng.

Bây giờ đến thung lũng nhìn lại, đó là một mảnh đỏ thẫm, trên không trung gió mây biến sắc, Nhạc Thành tự nhiên biết Cực Viêm mở ra.

- Sưu sưu.

Một tiếng xé gió vang lên, mọi người từ thung lũng đi ra.

- Kết giới sẽ đóng cửa, bọn họ sợ không ra được.

Trên không trung nơi cửa ra vào của Cực Viêm tựa hồ thu lại, tất cả mọi người đều bất đắc dĩ vô cùng, nhưng mà không có ai có bất kỳ phương pháp xử lý.

- Mau nhìn, có người ra, là tộc trưởng, đúng là tộc trưởng rồi.

Lão ma Bàn Thiên lớn tiếng hô, ở chỗ lối ra, lúc này có thêm gần trăm người.

- Không sai, bọn họ cũng kịp thời đi ra.

Đám người Trần Đào mừng rỡ không thôi.

- Ra, rốt cục cũng đã đi ra.

Hoàng Tôn lẩm bẩm nói, thần sắc lộ ra mỉm cười.

- Sưu sưu sưu.

Lúc này có một đám người rất đông đi đến ngọn núi, phía trước đó là Trần Xuân, Vũ Văn Nam, Vũ Văn Minh Quang, và sau cùng là Nhạc Thành.

Trong lúc mọi người vừa mới đi ra, ở trên nơi Cực Viêm, lối ra biến mất, hết thảy đều khôi phục bình thường, Thần hoàng tộc kết giới cũng lần nữa khôi phục bình thường.

- Nhạc Thành, ngươi không có chuyện gì chứ.

Trần Đào nhanh chóng đi đến bên người Nhạc Thành hỏi.

- Không có chuyện gì cả, chúng ta đã kịp thời ra.

Nhạc Thành mỉm cười, nếu như bị vây ở bên trong Cực Viêm, cùng lắm thì tu luyện năm trăm năm, nhưng mà Nhạc Thiên lão tổ cũng không thể sống được năm trăm năm.

- Tộc trưởng, là chúng ta vô dụng, không thể trợ giúp tộc trưởng thoát khốn.

Lão ma Bàn Thiên cùng Nam Tương Tử đi đến bên người Nhạc Thành, mọi người hành lễ nói

- Không liên đến các ngươi, các ngươi căn bản không lên ra tay.

Nhạc Thành nhìn lão ma Bàn Thiên nói, lập tức nhìn chăm chú hơn mười cường giả không môn không phái, những người này đã đáp ứng gia nhập Nhạc gia, lúc này hắn do dự một chút nhìn lão ma Bàn Thiên nói:

- Lão ma Bàn Thiên, đám cường giả không môn không phái này giao cho ngươi, về sau ngươi là Nhạc gia đại trưởng lão, Kim lão quái, Nam Tương Tử, Bạch đạo nhân, các ngươi là Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão, cùng Tứ trưởng lão, Phá Ngọc, Lạc Mộc, hai vị là Đại hộ pháp, Nhị hộ pháp, những người khác có thực lực Đấu Thánh làm hộ pháp, thực lực dưới Đấu Thánh là chấp sự. Tất cả hộ pháp cùng chấp sự đều phải nghe lời lão ma Bàn Thiên cùng tộc ngoại trường lão, nếu không giết không tha, các ngươi đã nghe rõ ràng chưa.

- Vâng, tộc trưởng.

Mọi người kính sợ trả lời, lão ma Bàn Thiên cùng Kim lão quái tự nhiên biết rõ, bọn họ được thăng là tộc ngoại trường già rồi, tin tưởng về sau lợi ích càng được thêm nhiều.

Sau khi nhìn thấy đám cường giả không môn không phái này toàn bộ gia nhập Nhạc gia, đám người Hoàng Tôn, Thanh Dương lão tổ, Hoàng Thanh, Trần Đào, Vũ Văn Giác không khỏi nhìn nhau một cái, có hơn mười người này đều là Đấu Thánh cường giả, đặc biệt bốn người là lão ma Bàn Thiên, Kim lão quái, Nam Tương Tử, Bạch đạo nhân thực lực một người là tứ tinh Đấu Thánh cùng ba người tam tinh Đấu Thánh, với thực lực như vậy tuyệt đối là khủng bố.

- Uyển Nhi, Dịch Thiến lúc này cũng không có chuyện gì, Thanh Dương lão tổ gặp được Thượng Quan Uyển Nhi cùng Dịch Thiến, cũng thở dài một hơi.

- Sư phụ, ta không sao, cảm ơn Nhạc tộc trưởng đã tương trợ cho Thượng Quan Uyển Nhi.

Thanh Dương lão tổ nói, sau đó nhìn Nhạc Thành, trong lòng lão lúc này biết rõ ở bên trong Cực Viêm nếu không có Nhạc Thành, hai người đã sớm chết rồi.

- Thật không, xem ra Thanh Dương lão tổ ta thiếu Nhạc gia một cái nhân tình.

Thanh Dương lão tổ nói.

- Nhạc tộc trưởng, đa tạ lần này ngài chiếu cố Uyển Nhi cùng Dịch Thiến, Thanh Dương ta thiếu Nhạc gia một cái nhân tình, ngày khác có cơ hội, nhất định tương báo.

Thanh Dương lão tổ nhìn Nhạc Thành nói.

- Thanh Dương lão tổ khách khí rồi, chỉ là nhấc một ngón tay mà thôi, lệnh đồ là hảo hữu của thê tử ta, ta tự nhiên xuất thủ tương trợ rồi.

Nhạc Thành nói, bất kể như thế nào, Thượng Quan Uyển Nhi cùng Hiểu Hiểu cũng là bạn bè, Nhạc Thành tự nhiên sẽ chiếu cố cho nàng, nếu về sau Hiểu Hiểu biết mình mặc kệ Thượng Quan Uyển Nhi mà nói, nhất định sẽ trách cứ mình, mà về phần Dịch Thiến, Nhạc Thành chỉ là thuận tay tương trợ mà thôi. Nếu Nhạc Thành không quan tâm, cũng không ai trách hắn, bời vì tất cả đã chứng minh hết rồi, cũng không ai dám chê cười Nhạc gia đại lục Huyền Thiên, bây giờ nếu bị chê cười, cũng chỉ có Dịch gia mà thôi.

- Bất kể như thế nào, xin đa tạ Nhạc tộc trưởng.

Thanh Dương lão tổ nói.

- Tất cả mọi người tới đại sảnh nghỉ ngơi, sau đó nói truyện tiếp.

Hoàng Tôn lão tổ nhìn mọi người nói.

Lập tức mọi người đi đến đại sảnh của Thần hoàng tộc, ba tháng vừa rồi mọi người ở trong Cực Viêm, sau đó, Hoàng Tôn cùng Thanh Dương lão tổ mới biết được cực viêm Thiên Hoả cũng không phải tùy tiện có thể luyện hóa cũng may mọi người không bị chết ở bên trong.

Lúc này Thượng Quan Uyển Nhi, Dịch Thiến, Liễu Thanh Thanh mỗi người nhận được một khoả đan dược, còn tứ đại nhân tộc cùng Thần hoàng tộc không thu hoạch được gì.

Nhìn thấy Thượng Quan Uyển Nhi cùng Dịch Thiến đều có chút ít thu hoạch, Thanh Dương lão tổ cảm thấy rất là cao hứng nhìn về phần Nhạc Thành, tất cả mọi người cũng biết Nhạc Thành nhận được một khoả đan dược rồi, Nhạc Thành cũng không cần phải nói rõ cho người khác biết.

- Nhạc tộc trưởng, Trần Đào trưởng lão, Vũ Văn trưởng lão, Tôn Quân trưởng lão, trong ba tháng này, Thần hoàng tộc chúng ta nhận được một số tin tức không tốt, lúc này có người của tứ đại nhân tộc đều ở đây, ta cũng không cần thông tri cho từng tộc.

-o0o-

Bình Luận (0)
Comment