Luồng công kích đánh về phía Yêu Huyên mang theo một mảng chấn động.
- Ngao.
Đối mặt với đòn công kích, thân thể của Yêu Huyên bắt đầu kích tán, một quang mang màu xanh bao trùm vào bên trong, ngưng tụ thành một vòng nước xoáy bao tròn lấy quyển ấn của Thanh Sơn lão tổ.
- Phụt.
Dòng xoáy màu xanh cũng bao vay lấy chính giữa quyền ấn, đồng thời lục sắc quang mang cùng thanh mang đều tối sầm lại, lay động không ngừng.
Dĩ nhiên Thanh Sơn lão tổ không dùng toàn lực, chẳng qua thiên phú công kích của Yêu Huyên rất mạnh nhất thời không thể dùng.
Mà lúc này mấy đạo Toàn Phong Trảm của Nhạc Thành được Phượng Tôn dễ dàng né tránh, thân thể chợt lui xuống, sau đó nhanh như chớp vọt ra ngoài gần nghìn thước.
- Hừ, hôm nay ta bổ sống ngươi.
Phượng Tôn hừ lạnh một tiếng, nhìn thấy Thanh Sơn lão tổ bị Yêu Huyên ngăn cản, sắc mặt của hắn hơi đổi, hắn hướng về phía Nhạc Thành mà quát lớn, sau đó một đạo đấu khí cường hãn phóng ra, bắn thẳng về phía Nhạc Thành.
- Hừ.
Phượng Tôn xuất thủ khiến cho sắc mặt của Nhạc Thành cũng trở nên lạnh lẽo, hắn hừ lạnh một tiếng, cong ngón tay mà bắn hỏa diễm ra sau đó nhẹ nhàng vung lên, đánh nhau với đạo đấu khí cường hãn của Phượng Tôn.
- Ầm ầm.
Từng thanh âm trầm thấp vang lên, năng lượng bắt đầu rung động, Nhạc Thành lui về phía sau vài trăm thước mới đứng vững được thân hình, tuy nói hiện tại Nhạc Thành đạt tới tu vi Hợp Thể trung kỳ đỉnh phong nhưng Phượng Tôn cũng là lục tinh Đấu Thánh.
Một kích đánh ra, thân hình của Phượng Tôn không thể đứng vững, sau đó hắn hóa thành một đạo thiểm điện, hướng về phía Nhạc Thành mà trong nháy mắt vọt tới, căn bản không cho Nhạc Thành có cơ hội hít thở.
- Ha ha, Phượng Tôn ta cùng với ngươi vui đùa một chút.
Một đạo thân ảnh trong nháy mắt xuất hiện trước mặt của Nhạc Thành, sau đó truyền ra một tiếng cười lạnh của Phượng Tôn, sau đó một khí tức cường hãn bắt đầu ngưng tụ mà bắn ra.
- Nhạc Cốc, chúng ta trước hết vui đùa một chút, hai trăm năm rồi chưa gặp nhau ta muốn xem thực lực của ngươi có tiến bộ không.
Một thanh âm hét lớn truyền tới, bản thể của Minh U vương phát ra một chưởng ấn, thân hình ngay sau đó xuất hiện ở trước mặt Nhạc Cốc.
Đúng lúc này, Nhạc Thành dùng thần thức theo dõi toàn trường, ở trên bầu trời từng tiếng nổ vang mạnh khiến cho sơn mạch cũng tràn ngập khí tức.
Ở trên bầu trời hỗn chiến có hai khu vực, một khu vực là của Đấu Tôn, một khu vực là của Đấu Thánh, khu vực hỗn chiến của Đấu Tôn số lượng người của Nhạc gia ít hơn mấy lần nhưng những người ngã xuống đa phần là của Hắc Ám Thần Điện và tam đại thú tộc, dươi sự chỉ huy của đội hộ vệ Kim Long bao gồm một trăm người có huyết mạch Đấu đế, tam đại thú tộc và Hắc Ám Thần Điện không thể chống lại.
Cho dù chống lại cũng không có hiệu quả, thường thường có một lực đạo công kích tiến tới bên cạnh bọn họ bọn họ mới có thể phát giác ra tung tích của đối phương, chẳng qua hiện tại đã chậm, bọn họ không thể nào né tránh.
Mà công kích của bọn họ rơi trên người đối phương không có tác dụng gì, mười thành đấu đế long mạch thân thể Kim Long không hề kiêng kỵ công kích đối thủ chút nào, huống chi một trăm người thân thể Kim Long, phần lớn đều có tu vi thập tinh Đấu Tôn, đây chính là chỗ đáng sợ của Đấu Đế Long Mạch Nhạc gia.
Mà ở trong hỗn chiến của những cường giả Đấu Thánh, Nhạc Liệt và Nhạc Phách của Nhạc gia cũng chống lại Long Dược và Hổ Bá Chủ, bọn họ đều là ngũ tinh Đấu Thánh, nhất thời cũng không phân thắng bại.
Về phần khác, đội hình của Nhạc gi còn có Yến Hiểu Kỳ, Thanh Đồng, Hồng Loan bọn họ đủ sức để chống lại cường giả ngũ tinh Đấu Thánh.
Bàn Thiên Lão Ma, Kim Lão Quái, còn có Nam Tương Tử và Bạch đạo nhân bọn họ cũng chọn đối thủ của mình để kịch chiến.
Khiếu Thiên Hổ, Đại Hắc, Tử Điện Mãng, Minh Yêu bọn họ cũng vậy.
Ở trên bầu trời, tất cả đều rơi vào cảnh chiến đấu hỗn loạn, thần thức của Nhạc Thành bắn ra, toàn bộ cảnh chiến đấu đều được hăn theo sát, sau đó một luồng thanh âm nổ vang, giống như pháo ấm ầm không ngừng.
Cảnh hỗn chiến khiến cho người ta phải hoa mắt, Nhạc Thành biết người của Nhạc gia hiện tại đang ở thế thượng phong nên hắn cũng thở ra một hơi.
- Tiểu tử, đón một chiêu nữa của ta.
Phượng Tôn một lần nữa bắn một đạo đấu khí công kích cường hãn về phía Nhạc Thành.
- Ngàn chiêu thì thế nào?
Nhạc Thành cười lạnh một tiếng, hắn cũng không nói nhiều, một pháp lực từ bên trong người truyền ra, toàn thân tràn ngập kim sắc quang mang dữ dội, ở trước người Phong Lôi Sí cũng mở rộng, ba đạo bạch sắc kim mang bắn ra.
- Tiểu tử, thực lực của ngươi xem ra không mạnh lắm, xem ngươi làm cách nào để chống lại ta.
Thân hình của Phượng Tôn chuyển động, một đạo kình phong bén nhọn bắn về phía Nhạc Thành.
- Hừ, đối phó với ngươi như vậy là đủ rồi.
Nhạc Thành cất tiếng nói, tuy nhiên hắn không hề dám khinh thường.
Ánh mắt của Phượng Tôn gắt gao nhìn về phía Nhạc Thành, không cho Nhạc Thành có cơ hội hít thở, thân hình của hắn sau đó biến thành một đạo Hỏa Ảnh, trực tiếp bắn về phía Nhạc Thành.
Đối với đòn công kích của Phượng Tôn, Tiêu Viêm mặc dù có Phong Lôi Sí trợ giúp nhưng đơn thân thế cô không có khả năng chống lại, trong chốc lát Nhạc Thành đã rơi vào thế hạ phong.
Ở trong không gian, Phượng Tôn ngưng tụ một mảng đấu khí nóng bỏng hiện ra ở trên đầu Nhạc Thành, một luồng năng lượng nóng bỏng hung hăng nện xuống, trong khoảnh khắc không gian trở nên chấn động kịch liệt.
- Tiểu tử, hôm nay ta muốn bổ sống ngươi.
Phượng Tôn nhe răng cười nói, cảm ứng được thực lực của Nhạc Thành lúc này đã không còn mạnh như trước, hắn biết rằng đánh giết đã không còn là việc khó khăn.
- Xoẹt.
Một mảng đấu khí mạnh mẽ của Phượng Tôn bắt đầu bắn về phía Nhạc Thành, đột nhiên có một đạo phong lôi truyền tới, ngay lập tức thân thể của Nhạc Thành khẽ run lên, cả thân thể cũng trở nên hư ảo.
Lực lượng cuồng bạo bắt đầu khởi động, thân ảnh của Nhạc Thành giống như là thiểm điên hiện ra hướng về khuôn mặt kỳ dị của Phượng Tôn mà nói:
- Phượng Tôn lão tẩu, giết ta cũng không dễ dàng như vậy đâu, ít ra ngươi vẫn còn chưa đủ tư cách.
Nhạc Thành chăm chăm nhìn Phượng Tôn, bất kể nói thế nào đối phương đều là cường giả lục tinh Đấu Thánh, không thể chính diện chống lại.
- Tốt rất tốt, ta thấy ngươi vẫn còn kiêu ngạo như vậy.
Phượng Tôn khẽ nhìn Nhạc Thành mà nở ra một nụ cười, trong tiếng cười có một vẻ oán độc.
- Lão cẩu, ngươi thử tới xem một chút, ngươi còn không xứng.
Một thanh âm thâm thúy phát ra, Nhạc Thành khẽ cười lạnh.
Với thân phận của Phượng Tôn, hôm nay bị Nhạc Thành gọi là lão cẩu hắn vô cùng tức giận, Phượng Tôn quát lên như sấm, trong lòng thầm quyết định, nhất định phải cho Nhạc Thành sống không bằng chết mới xả được cơn tức giận này.
- Hồng.
Phượng Tôn hống lên một tiếng, cả không gian trong nháy mắt tràn ngập khí tức nóng bỏng, Phượng Tôn khôi phục thiên phú bản thể của Thần Hoàng Tộc, thân hình ở trên không trung dài tới cả vạn thước.
Thân thể của Nhạc Thành chợt lui xuống, xem ra Phượng Tôn đã tính toán toàn lực xuất thủ, Nhạc Thành không dám khinh thường, thủ ấn trong tay của hắn biến hóa, Âm Dương Kiếm từ trong lông mày một lần nữa hiện ra trước người, kiếm mang lóe lên, ông ông phát ra tiếng kêu.