Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 764 - Tru Diệt Linh Hồn

- Đây chính là thực lực lão tổ sao, đấu khí này tu luyện tới trình độ nhất định, thật đúng là lợi hại vô cùng, nhìn bộ dáng, ta cũng có thể tu luyện hay không.

Nhạc Thành lẩm bẩm nói, nhìn Nhạc Thiên lão tổ cường hãn như thế, Nhạc Thành nghĩ tu luyện đấu khí, như vậy hắn có thể ở Tiên Ma giới, cũng có thêm một loại thủ đoạn.

- Khúc khích.

Lúc này hắc sắc quang cầu bị hủy, Thất Thiên Tôn, Bát Thiên Tôn thân hình run lên tách ra, Bát Thiên Tôn cùng Thất Thiên Tôn Ti đều há mồm phun ra một ngụm máu tươi, đồng thời sắc mặt trắng bệch vô cùng, thậm chí ngay cả hơi thở đều có chút rối loạn, hiển nhiên, một kích của Nhạc Thiên lão tổ đã làm cho bọn hắn thương nặng.

Lúc này hai người vô cùng kinh ngạc nhìn Nhạc Thiên lão tổ, trong miệng lại phun ra máu tươi, đến nơi này hai người toan tính, sau đó đồng thời tung người tựu hướng phía sau chạy đi.

- Khúc khích.

Hai người chấn vỡ ra một cái khe không gian chui vào, msau đó hai người biến mất ở trong khe không gian.

- Hiện tại các ngươi mới chạy, quá muộn rồi.

Ở giữa không trung, Nhạc Thiên lão tổ thản nhiên nói, trong tay một đạo đấu khí vô hình đánh vào không gian khí lưu, tầng tầng không gian chấn động.

- Trở lại cho ta.

Nhạc Thiên lão tổ mỉm cười nói, một mảnh kim mang tràn ngập, năm ngón tay đánh ra một trảo, Bát Thiên Tôn, Thất Thiên Tôn văng ra tung tóe, cả không gian chung quanh trực tiếp vặn vẹo.

- Khúc khích.

Thân thể hai người trực tiếp bị cầm ra, hai người đồng thời hướng trước người Nhạc Thiên lão tổ bay ngược lại, lúc này sắc mặt hai người trắng bệch một mảnh.

- Nhạc Thiên, ngươi muốn làm cái gì, nếu ngươi đánh chết chúng ta, điện chủ nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Bát Thiên Tôn, Thất Thiên Tôn sắc mặt đại biến, một cổ tử vong bao phủ ở trong lòng hai người bọn họ.

Hai người không nghĩ tới Nhạc Thiên ở Nhạc gia, nếu sớm biết như thế, đánh chết hai người cũng không tới Nhạc gia.

- Đi tìm chết, Nhạc gia không phải là nơi các ngươi có thể tới càn rỡ.

Nhạc Thiên lão tổ tràn đầy sát ý, cùng lúc đó bàn tay nắm chặt, sau đó bao vây lấy Bát Thiên Tôn, Thất Thiên Tôn, lúc này không gian cuồng bạo dữ dội tuôn ra.

- Thình thịch.

- Thình thịch.

Không gian không có cách nào thừa nhận lực lượng áp chế khổng lồ, nhưng sau đó Bát thân thể Thiên Tôn, Thất Thiên Tôn ở trong không gian hóa thành tro tàn.

- Khúc khích.

Thời điểm đánh chết hai người, hai đạo hắc mang cấp tốc từ không gian sóng gợn xuyên ra.

- Đáng chết, linh hồn hai người này còn muốn chạy trốn sao.

Nhạc Thành sắc mặt đại biến, nếu để cho linh hồn Bát Thiên Tôn cùng Thất Thiên Tôn đào thoát, không thể nghi ngờ là không thể đánh chết hai người được.

Ở Huyền Thiên nội lục, Nhạc Thành rất ít nhìn thấy linh hồn ly thể, Đấu Tôn cường giả cũng không có cách nào làm được, Đấu Thánh cường giả trừ Nhạc Thiên lão tổ, cũng không có nhìn thấy, không nghĩ tới Bát Thiên Tôn cùng Thất Thiên Tôn có thủ đoạn như vậy.

- Linh hồn còn muốn chạy sao, không nghĩ tới các ngươi cũng tu luyện tới tình trạng này, đáng tiếc các ngươi trốn không thoát.

Nhạc Thiên lão tổ sắc mặt mỉm cười, trong tay phải một cổ đấu khí màu vàng bổ về phía bầu trời.

Đấu khí năng lượng tràn ngập ra, sau đó đem trọn phiến không gian vây kín lại, chung quanh mấy vạn thước không gian đều chiếu rọi thành một mảnh màu vàng, Nhạc Thiên lão tổ lần nữa tiện tay bắn ra, bên trong không gian từng khe không gian sụp đổ, cuối cùng tiếng bạo liệt thành vô số mảnh nhỏ, linh hồn Bát Thiên Tôn, Thất Thiên Tôn cũng hóa thành phấn vụn.

- A...

Hai tiếng kêu rên thảm thiết truyền ra, sau đó hai người hoàn toàn biến mất tại thế giới này.

Hai người có thực lực Thất Tinh Đấu Thánh, ở trước mặt Nhạc Thiên lão tổ cũng không có sức hoàn thủ, dễ dàng bị đánh chết, một màn này, mọi người vô cùng khiếp sợ. Mà lúc này, người của tam đại Thú Tộc cùng Hắc Ám Thần Điện đều liều mạng mà chạy, vận khí tốt cũng có thể thoát thân, vận khí không tốt trôn thân tại vùng núi này.

- Lão gia này, ngươi chạy trốn nơi đâu.

Một thanh âm non nớt truyền ra, trong bàn tay nhỏ của Thanh Đồng, một mảnh thanh mang mênh mông bao vây lấy Thanh Sơn Lão Tổ, gắt gao vây khốn Thanh Sơn Lão Tổ.

Thanh Sơn Lão Tổ nhìn thấy Bát Thiên Tôn, Thất Thiên Tôn bị đánh chết, sắc mặt trắng bệch, đặc biệt là thấy Nhạc Thiên lão tổ, hắn đã sớm kinh hồn táng đảm, đâu còn ham chiến nữa, chẳng qua là Thanh Đồng cùng Hồng Loan quả thật không buông tha hắn, hắn trong lúc nhất thời không cách nào thoát thân được.

- Tiểu tử, ta và ngươi liều mạng.

Thanh Sơn Lão Tổ nhìn thấy Thanh Đồng cùng Hồng Loan không buông tha, lúc này hắn vô cùng nổi giận, không nghĩ biện pháp thoát thân thì vĩnh viễn không đi được.

Bàn tay nắm chặt, một thanh trường kiếm màu xanh liền xuất hiện ở trong tay Thanh Sơn Lão Tổ, mủi kiếm màu xanh chiếu rọi xuống, làm cho lòng người xuất hiện hàn mang.

- Bá bá bá.

Thanh trường kiếm màu xanh tùy ý trêu chọc, chỉ thấy không gianh đều chấn động. Thanh Sơn Lão Tổ mặc dù chưa ra hình dáng gì, nhưng hiện tại có thực lực sáu sao Đấu Thánh cũng rất là kinh khủng, lúc này muốn liều mạng một kích, uy lực kinh khủng vô cùng.

Lúc này mấy đạo kiếm quang đánh xuống, Thanh Đồng sắc mặt cũng đại biến.

- Thanh Đồng cẩn thận.

Hồng Loan sắc mặt cũng đại biến, thân ảnh hóa thành một mảnh hồng mang lao đến.

- Thanh Sơn, đối phó một tiểu trẻ nhỏ mà nặng tay như thế, xem ra năm đó ta không nên lưu ngươi một mạng.

Một thanh âm nhàn nhạt truyền ra, nghe vậy, ánh mắt mọi người vội vàng nhìn lên đạo thân ảnh lăng không đứng ở giữa không trung, đó là Nhạc Thiên lão tổ.

Ở đây mọi người đều nhìn soi mói, trên bầu trời, trong tay Nhạc Thiên lão tổ là một mảnh màu vàng đấu khí tuôn ra, Thanh Sơn Lão Tổ trực tiếp đánh vào kiếm quang, đồng thời thân thể Thanh Sơn Lão Tổ lảo đảo một cái, đã bị đẩy lui ra sau vài trăm thước, thực lực sáu sao Đấu Thánh, ở trước mặt Nhạc Thiên lão tổ không chịu nổi một kích.

- Nhạc Thiên đại nhân, ngươi bỏ qua cho ta, ta cũng không dám nữa, ta sẽ không tới Nhạc gia, ta lập tức biến mất, ta không xuất hiện ở Huyền Thiên nội lục nữa, ta...

Nhìn thanh ảnh trước mắt, trong ánh mắt Thanh Sơn Lão Tổ tràn đây hoảng sợ.

- Năm đó ngươi cũng cầu ta như vậy, đáng tiếc hôm nay ngươi còn dám tới Nhạc gia càn rỡ, chết đi.

Nhạc Thiên lão tổ thản nhiên nói, trong mắt sát ý tràn ra, một mảnh kim mang trong tay đánh ra.

- Uy, ngươi đừng giết hắn a, đem hắn lưu lại cho ta ăn, mùi vị của hắn không tệ.

Thanh Đồng nhìn thấy Nhạc Thiên lão tổ đánh giết Thanh Sơn Lão Tổ, nhất thời nóng nảy ngăn cản Thanh Sơn Lão Tổ, hắn lúc này muốn đem tên sáu sao Đấu Thánh Thôn Phệ, hiện tại nếu như bị một chưởng Nhạc Thiên lão tổ đánh thành tro tàn, thì hắn cũng không nỡ.

- Tốt, ta bắt giao hắn cho ngươi.

Nhạc Thiên lão tổ nghe vậy, trong mắt hiện lên một tia nghi ngờ, nhưng sau đó nhìn Thanh Đồng chốc lát, khẽ mỉm cười, sau đó nhìn thấu Thanh Đồng bản thể cũng không phải là người.

Hai tay đánh ra, Nhạc Thiên lão tổ phách về phía Thanh Sơn đấu khí màu vàng, sau đó hóa thành Thiên Võng màu vàng khổng lồ, sau khi Thiên Võng che kín, thân ảnh Thanh Sơn Lão Tổ liều mạng chạy, nhưng không thể chạy thoát.

- Nhạc Thiên đại nhân, ngươi thả ta, thả ta ra đi.

Thanh Sơn Lão Tổ không ngừng khẩn cầu, trong lòng lạnh lẻo, tử vong sợ hãi hiện ra đôi mắt, làm cho hắn run rẩy cả người.

- Ăn, giao cho ngươi.

Nhạc Thiên lão tổ cũng không để ý tới Thanh Sơn, bàn tay giương lên, màu vàng Thiên Võng vây khốn Thanh Sơn Lão Tổ ném tới bên người Thanh Đồng.

- Lão gia này, lần này xem ngươi chạy trốn nơi đâu.

Thanh Đồng ngây thơ mỉm cười, há mồm phun ra một đạo thanh mang, đồng cự chủy khổng lồ xuất hiện ở bầu trời, một miệng đem Thanh Sơn Lão Tổ Thôn Phệ vào trong miệng.

- Không nên.

Thanh Sơn Lão Tổ sợ hãi run rẩy, nhưng lúc này bị Thanh Đồng Thôn Phệ vào trong bụng.

Nhìn Thanh Đồng hóa ra một nửa bản thể, trong mắt Nhạc Thiên lão tổ hiện lên kinh ngạc, hắn kinh ngạc khí tức trên thân Thanh Đồng ngay cả hắn đều không dám khinh thường, đồng thời bản thể Thanh Đồng, hắn cũng chưa từng gặp qua.

- Ngao, Cửu Chuyển Yêu Đồng.

Một thanh âm từ trong miệng Yêu Huyên truyền ra, cùng lúc đó Yêu Huyên hội tụ đấu khí đánh ra.

Trong tiếng nổ kinh thiên, tia sáng mũi nhọn mang theo hơi thở yêu dị giống như vạn mã bôn đằng ầm ầm lao đến, trong ánh mắt Yêu Huyên lúc này yêu dị vô cùng, giống như thủy triều điên cuồng xông ra.

-o0o-

Bình Luận (0)
Comment