Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 792 - Vây Công Lục Thiên Tôn

- Chẳng lẽ là ma pháp sư cấp chin hậu kỳ?

Nhạc Thành rung động trong lòng, Yến Hiểu Kỳ hiện tại là ma pháp sư cấp chín trung kỳ, khí tức trên người của Trần Vân lão tổ mạnh hơn rất nhiều, điều đó cho thấy đã đạt tới ma pháp sư cấp chín hậu kỳ.

Nhạc Thành đánh giá ba người này, ba người này đều đặc sắc, đồng thời thực lực cũng vô cùng kinh khủng, Nhạc Thành cũng mơ hồ đoán chừng, tứ đại nhân tộc có lẽ muốn cùng với Hắc Ám Thần Điện đại chiến, không bao lâu nữa Tứ Đại Nhân Tộc sẽ chính thức tiến vào chiến đấu thực sự.

- Bái kiến Trần Vân lão tổ.

Lúc này Trần Đào, Trần Xuân đều tiến tới hành lễ.

- Ngươi chính là Nhạc Thành sao, có phần tương tự tên Nhạc Thiên kia.

Trần Vân đưa ánh mắt nhìn về phía Nhạc Thành, trong mắt hiện ra vẻ nhu tình.

- Trần Vân lão tổ năm đó không phải là thích Nhạc Thiên lão tổ chứ?

Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng, ánh mắt của Trần Vân lão tổ như đem mình trở thành Nhạc Thiên lão tổ vậy khiến cho hắn cảm thấy không tự nhiên.

- Bái kiến Trần Vân lão tổ.

Nhạc Thành cũng hơi thi lễ mà nói.

- Không cần đa lễ.

Trần Vân khẽ nói với Nhạc Thành, nhưng sau đó lại đưa mắt nhìn về phía Yến Hiểu Kỳ ở bên cạnh, ánh mắt của nàng trở nên nghi hoặc rồi nói với Vũ Văn Lê:

Vũ Văn Lê, Vũ Văn gia nhà ngươi xuất hiện một ma pháp sư cấp chín trung kỳ trẻ tuổi, tu luyện hỏa hệ ma pháp, thiên phú thật là không tệ.

- Còn nói nữa sao, Yến Hiểu Kỳ năm nay chưa tới ba mươi tổổi mà đã đạt tới mức đó, tốc độ tu luyện so với ngươi năm đó nhanh hơn rất nhiều.

Vũ Văn Lê đắc ý nói.

- Bái kiến Trần Vân lão tổ.

Yến Hiểu Kỳ cũng mỉm cười thi lễ với Trần Vân.

- Không cần đa lễ, còn nhỏ như vậy mà đã có thực lực như thế, thật khiến cho ta phải xấu hổ.

Trần Vân lão tổ khẽ mỉm cười nói.

Ngay sau đó ở trong một đại sảnh, Nhạc Thành Nhạc Cốc, Nhạc Liệt, Vũ Văn Lê, Vũ Văn Giác còn có Trần Vân, Tôn Phong Tôn Quân, Trần Đào và mấy người cùng ngồi lại bàn bạc.

Nhạc Cốc, Trần Đào hai người bọn họ kể lại những chuyện xảy ra gần đây.

- Nói như vậy, Hắc Ám Thần Điện chưa đi vào trong kết giới được, mà ngay cả Lục Thiên Tôn lão già kia cũng đã xuất hiện, chỉ là lão gia hỏa này thực lực xem ra đột phá rất nhanh, hai trăm năm trước hắn mới chỉ là lục tinh Đấu Thánh mà thôi.

Trần Vân lão tổ từ từ nói.

- Mọi người cón nhớ kết giới tới truyền thuyết liên quan tới kết giới này không?

Tôn Phong khẽ nói.

- Tôn Phong, ngươi nói truyền thuyết của vài nghìn năm trước sao, cũng có chút giống, nếu như vậy thì kết giới này không có cách nào mở ra sao?

Vũ Văn Lê cất tiếng hỏi.

- Vũ Văn đại nhân, ngươi nói là Đấu Đế và Thánh Ma đạo ở trong truyền thuyết có liên quan đến ba trận bàn màu đen phải không?

Nhạc Cốc trưởng lão cất tiếng hỏi Vũ Văn Lê.

Mà lúc này Nhạc Thành cũng ngẩn ra. Không ngờ trận bàn màu đen đúng là có liên quan đến việc mở kết giới.

- Không sai truyền thuyết này không biết là thật hay giả, ba cái trận bàn màu đen kia ta không nhìn thấy trận bàn nào, không biết nó ở nơi nào.

Vũ Văn Lê cất tiếng nói.

- Bằng không chúng ta liên thủ mạnh mẽ mở kết giới ra.

Tôn Phong cất tiếng nói.

- Nằm mơ sao, Đấu Đế cùng với Thánh Ma Đạo khai mở không gian, chúng ta liên thủ cũng không cách nào đi vào, trừ phi là tìm được trận bàn màu đen thần bí kia.

Trần Vân cất tiếng nói với Tôn Phong.

- Ba vị lão tổ, ba trận bàn màu đen này rốt cuộc là chuyện gì?

Nhạc Thành khẽ nói với ba người, Nhạc Thành cùng với Hỏa Lão biết được không rõ rang, hỏi bọn họ sẽ tốt hơn.

- Ngươi còn trẻ, dĩ nhiên là không biết.

Trần Vân nhìn Nhạc Thành sau đó khẽ nói:

- Truyền thuyết là vài nghìn năm trước, khi đó Huyền thiên đại lục có không ít Đấu Đế và Thánh Ma Đạo tồn tại, lúc đó những Đấu Đế và Thánh Ma đạo chính là những thực lực mạnh nhất ở Huyền Thiên nội lục, tuy nhiên một ngày bất chợt xuất hiện không ít người ở bên ngoài tới, cũng có không ít ma thú thiên ngoại, những người này lợi hại vô cùng, thủ đoạn cũng quỷ dị, không biết là từ nơi nào tới, những người đó sau khi tới Huyền Thiên nội lục thì lập tức vung tay tìm kiếm một bảo vật gì đó.

Trần Vân lão tổ dừng lại một chút rồi nói tiếp:

- Bởi vì những vi khách kia sau khi tới Huyền Thiên nội lục đã tìm ra được một bảo bối, kết quả khiến cho cả nội lục tranh đoạt.

- Cuối cùng những Đâu Đế và Thánh Ma Đạo quyết định liên thủ đổi những thiên ngoại khách tới, kết quả của cuộc đại chiến này, số người chết không sao đếm hết, những Đâu Đế và Thánh Ma Đạo kia cũng không có cách nào chống lại những thiên ngoại khách kia, cuối cùng thiên ngọa khách cũng đã tụ tập đầy đủ Đâu Đế và Thánh Ma Đạo lại, đánh chết một phen, trước khi ngã xuống, Đâu Đế và Thánh Ma Đạo đã bày ra kết giới này.

- Trong kết giới phong ấn kia chính là chiến trường, tất cả đều bị phong ấn ở trong đó, sau đó mọi thứ biến mất không còn thấy gì nữa, mà ở trong Huyền thiên nội lục cũng có một truyền thuyết, chỉ cần tìm ra ba trận bàn màu đen là có thể mở kết giới ra. Tìm ra mấu chốt đột phá tới Đâu Đế.

Trần Vân lão tổ nói xong thì nhìn Nhạc Thành tiếp tục nói:

- Ta chỉ biết đến mức đó.

Nhạc Thành nghe xong thì thấy Trần Vân lão tổ biết hơn Hỏa Lão một số nhưng cũng không hiểu cụ thể chuyện gì xảy ra, nhìn bộ dáng thì kết giới có liên quan với trận bàn màu đen kia, chẳng qua mình mới có được hai cái mà thôi, còn một cái nữa không biết ở nơi nào.

- Kết giơi này hình như được Đâu Đế và Thánh Ma Đạo bố trí, quan hệ tới việc làm sao đột phá tới tu vi Đâu Đế, chẳng qua không biết trận bàn màu đen kia ở nơi nào, nếu không chúng ta không thể nào đi vào kết giới.

Vũ Văn Lê cất tiếng nói.

- Bát kể thế nào, chúng ta không lấy được thì cũng phải ngăn cản Hắc Ám Thần Điện lấy được. Hắc Ám Thần Điện mà mở kết giới này ra, biết được bí mật đột phá tới Đâu Đế thì từ nay Huyền Thiên nội lục sẽ gặp phải đại họa.

- Chúng ta trước hết đi tới Yên Phong, dựa vào thực lực của chúng ta thì chặn đánh Lục Thiên Tôn kia là chuyện dễ dàng.

Tôn Phong cất tiếng nói.

- Không sai ta đồng ý, nếu Lục Thiên Tôn ở trên đỉnh Yên Phong mà chúng ta không động thủ ngay thì còn đợi đến khi nào, đến lúc đó Ngũ Thiên Tôn, Tứ Thiên Tôn tới thì chúng ta sẽ không có cơ hội.

Vũ Văn Lê cũng đồng ý.

- Tốt lắm, hiện tại chúng ta động thủ thôi. Chúng ta ba người liên thủ đánh chết tên Lục Thiên Tôn kia dễ như trở bàn tay, lần này trừ được đại họa cho Tứ Đại nhân tộc.

Trần Vân cất tiếng nói.

- Hai vị lão tổ, ta cùng đi với chư vị.

Nhạc Thành cất tiếng nói, chuyện này dĩ nhiên là hắn không bỏ qua.

- Chuyện này cũng tốt, thực lực của ngươi không tệ, nhưng cần phải cẩn thận một chút.

Tôn Phong cất tiếng nói với Nhạc Thành.

- Ta biết, ta sẽ cố gắng hết sức.

Nhạc Thành khẽ nói, hắn cũng không nhiều chuyện, ba người này muốn đánh chết Lục Thiên Tôn, Nhạc Thành cũng không có ý định xuất thủ, hắn chỉ dựa vào hoàn cảnh mà hành động.

Ba người liên thủ đánh chết Lục Thiên Tôn, Nhạc Thành cảm thấy không yên lòng, Bát Thiên Tôn và Lục Thiên Tôn lúc đánh nhau với Nhạc Thành đều dùng một đan dược quỷ dị, thực lực trong nháy mắt tăng lên, không chừng Lục Thiên Tôn cũng dùng.

- Tốt lắm, chúng ta rời khỏi nơi này đi.

Tôn Phong cất tiếng nói, sau đó ba người rời khỏi đại sảnh, sau đó bọn họ cũng trở lại hậu viện, xin lỗi đám người Trần Vân, Tôn Phong cùng với Vũ Văn Lê, ba người đợi dây lát sau đó mới có thể đi tới Yên Phong. Bốn người tung bay, biến mất trên không trung.

Bằng thực lực của bốn người, muốn từ Song Phong thành Tới Song phong sơn mạch chỉ gần nửa ngày mà thôi. Trần Vân, Tôn Phong, Vũ Văn Lê bọn họ vẫn lo lắng Nhạc Thành không cách nào đuổi kịp tốc độ của mình không ngờ tốc độ của Nhạc Thành cũng rất nhanh khiến họ kinh ngạc không dứt.

-o0o-

Bình Luận (0)
Comment