Nhìn thấy khí thế đánh tới của Đoan Mộc Cuồng, Nhạc Thành khẽ lui về phía sau, lúc nãy Đoan Mộc Cuồng mới thi triển sáu thành công kích mà thôi, hiện tại uy lực công kích của hắn thật kinh khủng.
Mà lúc này thân ảnh của Đoan Mộc Cuồng cũng hiện ra một động tác cứng rắn, hắc ám ma viêm điên cuồng quay cuồng.
Tuy đánh nhau, nhưng trên khuôn mặt của Nhạc Thành và Đoan Mộc Cuồng vẫn hiện ra hai nụ cười giả tạo.
Bởi vì nguyên nhân kiếm quang phân liệt của Âm Dương Kiếm cho nên uy lực của kiếm quang giảm đi rất nhiều, Nhạc Thành tuy hiện tại không thể làm gì, không thể nhìn thấy rõ ảo ảnh của Đoan Mộc Cuồng nhưng cũng có thể quan sát một thời gian.
Chỉnh bởi vì vậy cho nên Nhạc Thành cũng chỉ có thể công kích bốn phía, thông qua công kích mà biết được đâu là Đoan Mộc Cuồng thật.
Nhạc Thành đem công kích tứ tán chính là vì nguyên nhân đó.
Đây chính là nguyên nhân tu vi và thực lực không giống nhau, nếu Nhạc Thành không dựa vào kinh nghiệm chiến đấu của tán tiên siêu cấp kiếp trước thì chỉ sợ đã sớm bại trận rồi.
Mà cũng chỉ vì vậy mà lực công kích kiếm quang của Đoan Mộc Cuồng đã yếu đi một phần tư, uy hiếp của Đoan Mộc Cuồng cũng yếu đi, kiếm quang phân tán, hóa hóa giải giải, thân hình của Đoan Mộc Cuồng dần dần hiện ra, mà lúc này Đoan Mộc Cuồng đã ở phía sau Nhạc Thành, Nhạc Thành mới chân chính phát hiện ra thực thân của hắn.
Cuộc kịch chiến này kiếm quang ngập trời, khí thế bén nhọn, không gian xung quanh như muốn bạo liệt, đấu khí công kích thật là bá đạo, ma pháp công kích cũng thật huyễn lệ.
Đoan Mộc Cuồng cười to một tiếng sau đó một đạo kiếm quang đánh xuống, không gian hư vô chỉ cảm nhận thấy một hỏa diễm màu đen, chờ sau khi Nhạc Thành phát hiện ra thì đã ở sau mấy thước.
Nhạc Thành không xoay người, thủ ấn của hắn đột ngột biến hóa, Âm Dương Kiếm từ phía sau đánh tới, bạch sắc kiếm quang xuất hiện, trong nháy mắt gặp phải hỏa diễm của Đoan Mộc Cuồng.
- Lách cách.
Một thanh âm kỳ dị vang lên, bạch sắc kiếm quang của Nhạc Thành đã phiêu tán, mà hắc ám ma kiếm mặc dù hỏa diễm bớt đi rất nhiều nhưng vẫn vọt về phía Nhạc Thành.
Giờ khắc này, Nhạc Thành lui người lại, tốc độ của hắn nhanh vô cùng, đây chính là huyễn ảnh vô ngân của Trần gia, nhưng dù sao hành động cũng đã trễ, hắc ám ma viêm đã tập kích tới tận nơi, sắc mặt của Nhạc Thành cũng biến đổi, Kim Long thân thể lập tức được hắn bố trí quanh người, mà kiếm quang của Âm Dương Kiếm cũng tập kích hỏa diễm màu đen kia.
- Ầm ầm.
Từng tiếng nổ vang lên, thân hình của Nhạc Thành đã bắn về phía sau mấy chục thước, hắc ám hỏa diễm của Đoan Mộc Cuồng cũng biến mất, Nhạc Thành cảm nhận thấy một lực lượng vô cùng lớn đánh lên trên thân thể của mình làm cho huyết khí cuồn cuộn.
- Kim Long thân thể, khó trách Nhạc gia có được mười thành Kim Long thân thể, hóa ra là vì có người tu chân ở Nhạc gia, khó trách.
Nhìn thấy Kim Long thân thể trên người của Nhạc Thành, Đoan Mộc Cuồng hơi nghi hoặc, hắn cũng không có gì kỳ quái, bởi vì hắn cũng là người tu chân. Đúng lúc này, thủ ấn của Đoan Mộc Cuồng lại biến hóa, hơn mười thanh kiếm bén nhọn lại bắn về phía Nhạc Thành, mà không chỉ có vậy, hắc ám ma kiếm sau khi bay đi, thân hình của Đoan Mộc Cuồng cũng cử động, mười ngón tay tràn ngập cương khí mãnh liệt.
Mười đạo cương khí này vừa xuất hiện, Đoan Mộc Cuồng đã huy động hai tay, từ phía xa nhìn lại, vô cùng quỷ dị.
Nhạc Thành lúc này cố gắng hết sức, hắn đang nghĩ đến việc có dùng tới Hạo Thiên Tháp hay không dưới sự công kích liên tục của Đoan Mộc Cuồng, Âm Dương Kiếm của Nhạc Thành một lần nữa tung bay, theo pháp quyết của hắn biến hóa, ở trên hư không hóa thành những vòng tròn không ngừng.
- Ám Ảnh kiếm.
Cùng lúc đó Ám Ảnh kiếm cũng xuất hiện, thủ ấn của Nhạc Thành biến đổi, tay phải của hắn hiện ra vài vòng lưu quang, dữ dội đánh về phía Đoan Mộc Cuồng.
Nhìn thấy ám ảnh mà Nhạc Thành đánh tới, Đoan Mộc Cuồng khẽ cau mày lại.
Chỉ thấy khoảng cách của hai người ngày càng gần mà hắc ám ma kiếm của Đoan Mộc Cuồng gặp phải Âm Dương Kiếm của Nhạc Thành thì từ trong tay của hắn nháy mắt phát ra một chỉ thô bạo bắn về phía Nhạc Thành.
Thân hình của Đoan Mộc Cuồng cũng biến chuyển, trong nháy mắt đã không thấy đâu nữa, biến mất trong hư không.
Chỉ thấy ba đạo hắc sắc cương khí phát ra, trong nháy mắt đem ba đạo Ám Ảnh Kiếm rơi xuống, hoàng lưu của Ám Ảnh kiếm không cách nào cản trở được.
Lúc này Âm Dương Kiếm của Nhạc Thành phát ra cương khí vòng tròn cùng với hắc ám ma kiếm của Đoan Mộc Cuồng tạo thành ma viêm.
Chỉ nghe từng thanh âm loảng xoảng vang lên, cương khí không ngừng truyền tới.
Mà không chỉ có thế, mặc dù Nhạc Thành và Đoan Mộc Cuồng cùng phát ra kiếm quang và cương khí, nhưng sau đó ma lưới cũng biến mất không còn gì nữa.
Ngược lại pháp quyết của hai người lại liên tục biến hóa, kịch liệt tranh đấu, chỉ thấy ở trong cương khí ma lưới không ngừng quấn chặt, ma lưới của Đoan Mộc Cuồng không ngừng trói buộc, đề phòng chạy trốn.
Chẳng qua lúc này, sắc mặt của Đoan Mộc Cuồng đã hiện ra một nụ cười, hắn đã biết mình chiếm thượng phong.
Nhìn thấy tình thế biến hóa như thế, mọi người cũng ngây ngốc, cảnh tượng chiến đấu thế này lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy.
Theo dõi biến hóa, Nhạc Thành đã sớm sử dụng toàn lực, nét mặt của hắn cũng biến chuyển, pháp quyết trong tay của Nhạc Thành điên cuồng biến hóa, trước mặt tạo thành một tàn ảnh nhàn nhạt, giờ khắc này, Nhạc Thành đã không còn tiêu sái như trước nữa.
Nhìn thấy tình thế trước sân, Đoan Mộc Cuồng mỉm cười, thân ảnh sau đó phóng về phía Nhạc Thành, theo thân ảnh biến đổi của Đoan Mộc Cuồng, hắc ám ma kiếm phát ra ma lưới đột nhiên bạo liệt, truyền tới một tiếng nổ mạnh.
Mà theo tiếng nổ này, thân hình của Đoan Mộc Cuồng cũng nhanh chóng tới gần Nhạc Thành, hắc ám ma kiếm trên ma viêm một lần nữa tạo ra uy thế mạnh mẽ.
Tiếng vang truyền đến, sắc mặt của Nhạc Thành cũng biến đổi trầm trọng, Âm Dương Kiếm của hắn điên cuồng phóng về phía Đoan Mộc Cuồng, mặc dù chậm hơn nửa nhịp so với Đoan Mộc Cuồng nhưng khí thế cũng không kém.
Hai người phát ra vòng tròn cương khí, hắc ám ma kiếm hóa thành ma lưới toàn bộ biến mất trong hư không, mà thân hình của hai người cũng tiến tới nhau ngày càng gần. Trần Vân, Yêu Huyên, Hồng Loan bọn họ không dám chớp mắt, chỉ sợ bỏ lỡ biến hóa gì đó.
-o0o-