Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 925 - Thuần Âm Chi Nguyên (1,2)

Từ trên người Hỗn Thế Ma Vương tràn ngập một cỗ ma khí ngập trời, trên phi kiếm màu đen là một mảnh kiếm quang màu đen nồng đậm giống như nước sông cuồn cuộn liên miên đập vào âm linh.

Hỗn Thế Ma Vương pháp quyết trong tay từng đạo đánh ra, trên phi kiếm màu đen ma diễm cuồn cuộn, dần dần lan tràn chung quanh, đem cả người Hỗn Thế Ma Vương đều bao phủ vào trong đó, lúc sau Thần Nông đỉnh ngừng vận chuyển, một đạo hắc mang như cây cột hiển hiện ra.

Dần dần Thần Nông đỉnh bị Hỗn Thế Ma Vương thu vào trong cơ thể, lấy Hỗn Thế Ma Vương làm trung tâm, vạn thước chung quanh hoàn toàn bị hắc sắc ma khí che dấu, ma khí vô biên vô hạn lan tỏa về phía bốn phương tám hướng.

Phía dưới cây cỏ bị ma khí đảo qua mà khô héo thối rữa, đám ma tránh né không kịp bị ma khí ngập trời lan tỏa đến, nhất thời hóa thành bạch cốt khung xương, ma khí này quá là kinh khủng.

- Hỗn Thế Ma Vương, Thần Nông đỉnh của ngươi uy lực không được như xưa.

Đột nhiên, Âm Ma biến thành âm linh khủng bố kêu to một tiếng, không đợi Hỗn Thế Ma Vương khởi xướng công kích, cả người nổ bắn ra hơn trăm cái móng vuốt, hướng hắc sắc ma khí Hỗn Thế Ma Vương lao đến.

Âm Ma tựa hồ nhìn ra uy lực Thần Nông đỉnh Hỗn Thế Ma Vương không đượ như xưa, không khỏi tìm được một đạo sinh cơ, thế công cũng càng thêm sắc bén đứng hơn.

Bên trong hàng trăm móng vuốt, Âm Ma biến thành âm linh khủng bố, thoáng chốc thân ảnh gầy một vòng, hơn trăm cái lợi móng vuốt, chính là do bổn mạng máu huyết của Âm Ma biến thành khủng bố âm linh biến thành.

Lợi trảo đi đến đâu, nham thạch đều bị xỏ xuyên qua, trong nháy mắt nứt toác thành mảnh nhỏ, mang theo gió cấp chín, thoáng chốc liền lọt vào giữa hắc sắc ma khí.

Chung quanh không gian nhất thời bao phủ một mảnh ma khí ngập trời, Âm Ma ở tiên Ma giới cũng có tu vi Thiên ma đỉnh cao, thực lực cũng vô cùng khủng bố.

Sau đó chỉ thấy Âm Ma biến thành khủng bố âm linh cả người chuyển động, lợi hại bắt đầu ở giữa hắc sắc ma khí bắt loạn, "Sét cách cách" va chạm vào nhau, nổ bắn ra nhiều mũi kim hỏa chúc nhỏ. Trừ bỏ Hỗn Thế Ma Vương ra, Đoan Mộc Cuồng không thể nhìn thấy được.

- Khặc khặc, Âm Ma, ngươi là âm linh cũng chẳng ra gì.

Mắt thấy hơn trăm cái móng vuốt, thân nhập vào hắc ám ma khí, Hỗn Thế Ma Vương không nhanh không chậm, dữ tợn nhìn trước cái móng vuốt, sau đó ngưng tụ ma khí, hắc hắc cười quái dị một tiếng, phi kiếm màu đen trong tay như sấm trảm rơi xuống.

Lú này lợi trảo Âm Ma biến thành khủng bố âm linh cũng bị Hỗn Thế Ma Vương trảm xuống, phút chốc lợi trảo này giống như linh xà, móng vuốt tựa hồ hơi vặn vẹo một cái, thoáng chốc liền né qua một kiếm của Hỗn Thế Ma Vương. Sau đó mấy trăm cái móng vuốt đồng thời phát hiện mục tiêu, toàn bộ hướng về phía Hỗn Thế Ma Vương vọt tới.

Trong lòng Hỗn Thế Ma Vương hoảng sợ, nếu chính mình ở tiên Ma giới, đối phó Âm Ma căn bản không sợ, nhưng hiện tại là ở Huyền Thiên nội lục, tu vi thực lực còn chưa khôi phục, cũng vô pháp thi triển thực lực cực mạnh được.

Cùng lúc đó, Hỗn Thế Ma Vương nắm lấy thời cơ, rất nhanh tránh né về sau. Thah phi kiếm màu đen trong tay đột nhiên đình chỉ ma khí tràn ra ngoài, thời Thần Nông đỉnh trên đỉnh đầu lại xoay tròn mà ra.

Thần Nông đỉnh cấp tốc đem địa ma khí tràn ra thu vào bên trong, một cái thở gấp thời gian, hắc sắc ma khí đã bị Thần Nông đỉnh thu vào bên trong.

Phút chốc, một ngọn lửa cự đại mạnh theo Thần Nông đỉnh trào ra, như một đóa hỏa hoa sen nở rộ, đem Hỗn Thế Ma Vương hoàn toàn bao vây ở trong đó, sau đó mấy chục đóa hỏa hoa sen từ trong Thần Nông đỉnh trào ra hướng về phía móng vuốt Địa Âm ma biến thành khủng bố âm linh chộp tới.

- Vang ầm ầm...

- Xèo xèo chi...

Hai người gặp nhau, truyền ra một cỗ thanh âm kỳ quái. Mấy trăm cái ma trảo do Âm Ma biến thành khủng bố âm linh đánh ra, tiếp theo "Xèo xèo" truyền đến, mấy trăm cái hỏa hoa sen, cũng đồng dạng "Vang ầm ầm" vang trung lên.

Mỗi khi một cái hỏa hoa sen nứt toác, thân hình Hỗn Thế Ma Vương liền không tự chủ được lui ra phía sau mấy thước, thẳng đến thời điểm Hỗn Thế Ma Vương lui cách vài trăm thước, thân hình mới ổn định lại.

Dưới một kích, chân nguyên Hỗn Thế Ma Vương đã hao tổn thật lớn, hỏa hoa sen thuần túy từ ma khí pháp nguyên chuyển hóa mà thành, lúc này Thần Nông đỉnh Hỗn Thế Ma Vương đã không có tam vị chân hỏa, cho nên hắn phải trực tiếp dùng ma khí tiêu hao chính mình, điều này đối với hắn mà nói cũng cực kỳ bất lợi.

Hiện tại thân hình vừa vững, cảm giác được pháp lực chính mình hao tổn thật lớn, Hỗn Thế Ma Vương lại đánh về phía Âm Ma, lúc này hỏa diễm quanh thân Âm Ma đã thiêu huỷ lợi trảo, thân hình cũng tái nhợt.

- Sưu.

Nhìn thấy Đoan Mộc Cuồng, Âm Ma này sắc mặt đại biến, nhất thời thân ảnh hóa thành kinh hồng chạy đi, nháy mắt biến mất ở hơn mười dặm.

- Muốn chạy, nằm mơ đi.

Nhưng vào lúc này, một cái đại đỉnh màu xanh nháy mắt đem cả thiên địa bao phủ ở tại bên, thân ảnh Âm Ma cũng bị bắt nhập vào trong đó.

- A...

Thần Nông đỉnh thu nhỏ lại, trong vòng Thần Nông đỉnh, có một tiếng kêu thảm thiết truyền ra, thanh âm thê thảm vô cùng, một lát sau tiếng kêu rên ở Thần Nông đỉnh biến mất, một khối thi thể khô héo bắt đầu từ Thần Nông đỉnh tung ra.

Nhìn chăm chú vào Thần Nông đỉnh trên không trung kia, trong mắt Đoan Mộc Cuồng tràn ngập thần sắc nóng cháy.

Ba canh giờ sau, thân ảnh Hỗn Thế Ma Vương mới từ Thần Nông đỉnh đi ra, hơi thở ở ba canh giờ tăng vọt không ít, tu vi lại tăng tiến rất nhiều.

-Chúc mừng ma vương tu vi tiến nhanh.

Đoan Mộc Cuồng đi tới bên người Hỗn Thế Ma Vương nói.

- Kế tiếp là ở nơi nào?

Hỗn Thế Ma Vương nhìn Đoan Mộc Cuồng nói.

- Ma vương, kế tiếp tại Thanh Thụ Thành, nơi này đã qua một tháng thời gian.

Đoan Mộc Cuồng nhìn Hỗn thế ma vương nói.

- Chúng ta hiện tại đã qua, một tháng này ta cũng hoàn toàn tốt cắn nuốt pháp lực tiêu hao.

Hỗn Thế Ma Vương nói xong, thân hình hai người liền biến mất ngay tại chỗ.

Nửa tháng sau Thanh Dương Lão Ma cấm chế trong vòng, trên ngọn núi, một bóng hình xinh đẹp khoanh chân ngồi xuống, quanh thân ma khí ngập trời bạo dũng ra, toàn thân hơi thở không ngừng kéo lên.

- Bắt đầu đột phá, nhiều nhất nửa tháng thời gian, có thể đột phá tới Hợp Thể Kỳ, đến lúc đó ta có thể động thủ, chờ thương thế ta toàn bộ phục hồi, tu vi tiến một bước, đến lúc đó Hỗn Thế Ma Vương có năng lực làm khó dễ được ta sao.

Thanh Dương Lão Ma nhìn chăm chú vào bóng lưng Dịch Thiến nói.

- Ta cũng nên đi chuẩn bị, cắn nuốt chín trăm chín mươi chín tấm thân xử nữ thuần âm chi nguyên, đến lúc đó thành công hơn phân nửa.

Thanh Dương Lão Ma thì thào nói.

Thân ảnh nháy mắt biến mất ở tại trên không, Thanh Dương Lão Ma về tới trong phòng.

- Người tới, mang người vào đi.

Trong phòng Thanh Dương Lão Ma nói ra.

---o0o---

Chủ nhân, người đã mang đến.

Mấy tên hán tử lôi kéo mấy nữ tử tuổi trẻ tới trong phòng Thanh Dương Lão Ma.

Các ngươi đi ra ngoài.

Thanh Dương Lão Ma nhìn mấy hán tử nói.

- Vâng, chủ nhân.

Mấy hán tử rời đi, đem mấy nữ tử tuổi trẻ lưu tại trong phòng.

- Ngươi là ai, ngươi muốn gì.

Lú này mấy nữ tử tuổi trẻ nhìn chăm chú vào Thanh Dương Lão Ma, trên mặt đều xuất hiện hoảng sợ, cùng lui về phía sau.

- Các ngươi sẽ thích, lại đây đi, các ngươi phía trước, ta sẽ cho các ngươi niềm vui.

Thanh Dương Lão Ma tà tà cười, trong tay một mảnh hào quang bao vây mấy người nữ tử, nhất thời mấy người nữ tử này liền không thể động đậy, hoảng sợ trong mắt càng ngày càng đậm hơn.

- Đến đây đi.

Trong tay thủ ấn giương lên, mấy nữ tử tuổi trẻ này bị Thanh Dương Lão Ma ném vào trên giường, tiếp theo Thanh Dương Lão Ma cười lao đến.

- Tê tê.

Sau khi một tiếng thanh âm vỡ tan, một nữ tử quần áo trắng muốt liền xuất hiện ở trước người Thanh Dương Lão Ma, Thanh Dương Lão Ma đi vào, hung hăng đặt nữ tử trên người bắt đầu phát tiết.

Một lát sau, nữ tử này đau đớn kịch liệt không thể chịu đựng được khoái cảm thì quanh thân Thanh Dương Lão Ma thanh mang tràn ngập, cô gái này nháy mắt biến thành một khối thây khô.

Tiếp theo Thanh Dương Lão Ma mây mưa đến cô gái thứu hai, tiếng rên vui mừng không thể chịu đựng được từ trong miệng cô gái này phát ra, cô gái này cũng hóa thành một khối thây khô.

Lúc này các nử tử còn lại thấy một màn như vậy, nhất thời trong lòng sợ hãi, nhưng bị Thanh Dương Lão Ma chế trụ, các nàng căn bản không thể nhúc nhích nửa phần.

Lúc này mấy nữ tử tuổi trẻ chỉ có thể trơ mắt sợ hãi nhìn thấy Thanh Dương Lão Ma, kết cục cũng giống đồng bạn mà thôi.

Hai canh giờ thời gian, mấy nữ tử tuổi trẻ này toàn bộ biến thành thây khô, mà mấy thây khô đều bị Thanh Dương Lão Ma sau khi giao hợp biến thành.

Ngày hôm sau, Thanh Dương Lão Ma vẫn cùng hơn mười nữ tử tuổi trẻ dây dưa cùng nhau, cắn nuốt thuần âm, sau đó toàn bộ nữ tử đều biến thành thây khô.

Cự Thạch Thành, trên không trung một cái không gian thông đạo nháy mắt xuất hiện, mấy đạo thân ảnh từ trên không trung thông đạo nhảy ra, liền nháy mắt biến mất ngay tại chỗ.

Mấy canh giờ sau, mấy đạo thân ảnh ở Cự Thạch Thành một chỗ núi non xuất hiện, một chuyến này chính là Nhạc Thành cùng Lang Lễ, Thú Ma, Khiếu Thiên Hổ, Yêu Huyên.

- Khiếu Thiên Hổ, ngươi xác định ở chỗ này.

Nhạc Thành nhìn Khiếu Thiên Hổ hỏi.

- Chủ nhân, liền ở phía trước một chút.

Khiếu Thiên Hổ khẳng định nói.

- Chủ nhân, không cần đi phía trước, Hỗn Thế Ma Vương đã tới nơi này, phụ cận có dấu vết đấu pháp, còn có khí tức trên thân Hỗn Thế Ma Vương, mặt khác hơi thở như Âm Ma, phỏng chừng là Âm Ma bị Hỗn Thế Ma Vương cắn nuốt.

Lang Lễ nhìn Nhạc Thành nói.

Nhạc Thành nhìn chăm chú vào không trung, phụ cận chứng thật có dấu vết đại chiến.

- Sưu.

Thú Ma thân ảnh nhất thời hóa thành kinh hồng hướng về phía không trung mà đi, một lát sau lại nhớ, trong tay đồng thời lấy ra một khối thây khô.

- Chủ nhân, đây là thi thể Âm Ma thạch, không sai được, hẳn mấy ngày trước, chúng ta đã tới chậm vài ngày.

Thú Ma nhìn Nhạc Thành nói.

- Đáng chết.

Nhạc Thành thầm mắng một tiếng, Hỗn Thế Ma Vương đuổi phía trước chính mình.

- Chủ nhân, kế tiếp ở nơi nào, chúng ta chạy nhanh mới được.

Lang Lễ nhìn Nhạc Thành nói.

- Thanh Thụ Thành, Đại Song, ngươi dùng Vạn Quỷ Đoạt Hồn Kỳ, chúng ta cấp tốc đi Thanh Thụ Thành.

Nhạc Thành sắc mặt trầm xuống nói, đến Thanh Thụ Thành Nhạc Thành không có không gian ngọc giản, chỉ có thể dựa vào chính mình, mà Đại Song có Vạn Quỷ Đoạt Hồn Kỳ còn nhanh hơn Khiếu Thiên Hổ, Nhạc Thành cũng chỉ có thể để Đại Song dùng Vạn Quỷ Đoạt Hồn Kỳ chạy đi.

- Vâng, chủ nhân.

Đại Song gọi ra Vạn Quỷ Đoạt Hồn Kỳ, mọi người tiến nhập Hạo Thiên Tháp, sau đó biến mất ở tại trên không trung hướng đến Thanh Thụ Thành.

Nửa tháng sau, bên trong Thanh Dương Lão Ma cấm chế, ngọn núi phía trên là một mảnh ma khí ngập trời bị cắn nuốt tới trong cơ thể Dịch Thiến, lúc này, khí tức trên thân Dịch Thiến đã ở Hợp Thể Kỳ sơ kỳ.

Bởi vì tu luyện ma công, lúc này cả người Dịch Thiến tràn ngập một cỗ vô hơi thở gọi hồn, nhìn qua đẹp đẻ động lòng người, hơn nữa nàng vốn là tuyệt sắc mỹ nhân, có thể nói là tuyệt đối vưu vật, nam nhân nhìn cũng không thể cầm giữ được.

- Sư tổ, ta chết cũng sẽ báo thù cho người.

Dịch Thiến nhìn chăm chú trên không thì thào nói.

- Nhạc Thành, ta thiếu của ngươi, ở Thanh Vân Môn ta đã muốn trả lại cho ngươi, ngươi cũng nhục nhã trở lại, ở cực viêm, ta lại thiếu ngươi, nếu có kiếp sau, kiếp sau ta trả lại cho ngươi, bất quá kiếp sau, chúng ta công bình quyết chiến, kiếp sau, ta sẽ không bại bởi ngươi.

Dịch Thiến thì thào nói xong, thân hình liền biến mất ở tại ngọn núi.

Ở trong phòng Thanh Dương Lão Ma, một tiếng hát khẽ truyền ra, đồng thời có thêm một khối thây khô hình thành, khối thây khô này là khối thứ chín trăm chín mươi chín rồi.

Nửa tháng thời gian, Thanh Dương Lão Ma thải âm bổ dương cắn nuốt chín trăm chín mươi chín gái trinh, lúc này quanh thân Thanh Dương Lão Ma là một mảnh ma khí thanh quang nồng đậm bao vây.

- Cót két.

Một tiếng kêu lên, cửa phòng bị mở ra, mấy hán tử đem thi thể trong phòng mang đi ra ngoài, một bóng hình xinh đẹp tuyệt mỹ cũng chậm rãi đi đến.

- Thiến nhi, ngươi rốt cục đột phá tới Hợp Thể Kỳ, ngươi hiện tại cũng có thể thể thừa nhận được công lực trên người của ta.

Nhìn thấy thân ảnh Dịch Thiến, Thanh Dương Lão Ma lộ ra ý cười.

- Ân, vừa mới đột phá.

Dịch Thiến mỉm cười nói, sau đó tươi cười mị ý tràn ngập, làm cho Thanh Dương Lão Ma chỉ biết nuốt nước miếng.

---o0o---

Bình Luận (0)
Comment