Khi mặt trời chiếu sáng trên bầu trời Tiên Võ thế giới lên đỉnh thì cũng là lúc khí vận chi tử Dương Văn Đức ngừng việc tu luyện lại. Vì võ đạo thực lực của Dương Văn Đức một lần nữa đột phá lại còn kéo dài đến đỉnh của tiểu cảnh giới đó làm cho hắn thực lực võ đạo đạt tới Tụ Thể cảnh thất trọng thiên đỉnh phong, hắn mất một khắc thời gian để củng cố tu vi sau quãng thời gian tu luyện dài, khi hắn đôi mắt mở ra chính là lúc mặt trời ở trên đỉnh bầu trời của Tiên Võ thế giới.
Hắn ngay sau đó thì thào nói:” Một khối thịt nguyên thú chín đã làm cho tu vi võ đạo của bản thân gần bước vào Tụ thể cảnh tám trọng, may mà mình dừng việc tu luyện lại và sau đó liền củng cố tu vi.Nếu mình tiếp tục tu luyện thì bản thân mình thực lực võ đạo lại tiếp tục tăng tiến, gây ảnh hưởng không tốt đến cơ thể của chính mình.”
Hắn nói xong thì hắn nhảy lên trên một cành lớn của một đại thụ, sau khi hắn ngồi yên vị ở trên thân cành đó thì hắn lập tức nghỉ ngơi.
Lúc này tại Thanh Vân Môn đỉnh phong ở trong nhà bếp, có nhiều người đang ngồi quanh một cái bàn dài với trên mặt bàn có mấy món ăn. Những người này bao gồm Thanh Vân Môn đương nhiệm chưởng môn sư đệ sư muội, hai vợ chồng tạp dịch trưởng lão và con gái của vợ chồng trưởng lão đó, được chưởng môn đương nhiệm phê chuẩn làm đệ tử đời tiếp theo của Thanh Vân Môn. Họ ngay sau đó liền ăn bữa trưa, dù sao thì họ thực lực vẫn ở đại cảnh giới Luyện Khí kỳ, chưa có khả năng tích cốc cho nên họ vẫn phải ăn uống. Ngoại trừ chưởng môn đương nhiệm Dương Văn Đức của môn phái Thanh Vân Môn ra thì các thành viên khác trong Thanh Vân Môn đều có mặt ở trong nhà bếp, cùng nhau ăn uống.
Một tiếng sau, gian phòng bếp trống rỗng vì mọi người đã đi tu luyện hết rồi. Trong khi đó, chưởng môn đương nhiệm Dương Văn Đức của môn phái Thanh Vân Môn vẫn đang nghỉ ngơi ở trên một cành cây to của một cây đại thụ trong U Mãnh sơn mạch.