- Thổ Linh tông!
Mộ Trình đi ở phía trước dừng lại, ngưng mi nhìn đội ngũ đi tới.
Thổ Linh tông là tông môn cường hãn gần với Thiên Đạo Tông, đệ tử mỗi lần dự thi phổ biến thực lực cường hãn, là người cạnh tranh cường đại của Thanh Vân Tông lần trà hội này. Hơn nữa loại hình lực bộc phát cực mạnh này, phổ biến ở Linh Võ cảnh không quá bị cảnh giới hạn chế, chỉ cần vận dụng xảo diệu, rất có thể vượt cấp khiêu chiến. Tựa như Tần Mệnh, ở thời điểm ngũ trọng thiên có thể ngược bại Thất Trọng Thiên Mục Tử Tu, dựa vào cỗ man lực kia.
Không có tông môn nào nguyện ý đụng phải bọn họ ở trên sân thi đấu trà hội.
- Các ngươi là Thanh Vân Tông?
Đội ngũ Thổ Linh tông đứng ở phía trước, phổ biến ở khoảng hai thước, từ trong ra ngoài lộ ra cảm giác lực, khí thế áp người.
- Thanh Vân Tông, Mộ Trình!
Mộ Trình hồi lễ.
- Ai là Nguyệt Tình?
Đệ tử do Thổ Linh Tông dẫn đầu tên là Dương Nghị, là cường giả Huyền Vũ cảnh, cao tráng nhưng không cồng kềnh, làm cho người ta có cảm giác rất giống một pho tượng đá, không chỉ kiên nghị thần võ, mà còn có một cỗ lực cảm không thể phá hủy.
Bọn hắn biết Nguyệt Tình?
Mộ Trình hơi ngưng mi:
- Nguyệt Tình ra ngoài tu luyện, không tham gia tiệc trà.
- Không dám đến? Hừ, Thanh Vân Tông khó xuất hiện được nhân tài, ngay cả lá gan cũng không có.
- Ta có thể là ngươi đối thủ!
Mộ Trình đi về phía trước hai bước, khí thế nóng bỏng. Kim kiếm minh quang chợt hiện ra, tựa hồ cảm nhận được chiến ý của chủ nhân.
- Ngươi ? Ta chưa bao giờ nghe nói về ngươi.
Dương Nghị lạnh lùng.
- Đệ tử kim linh, Kim Kiếm Mộ Trình, Huyền Vũ cảnh, ta sẽ ở trà hội khiêu chiến ngươi.
Mộ Trình tuyên chiến ngay tại chỗ, hắn đại biểu Thanh Vân Tông, tuyệt đối sẽ không yếu đi khí thế, cho dù là Thổ Linh tông đáng sợ cũng không thèm để ý. Điểm này, đám người Tần Mệnh, Thiết Sơn Hà đều đứng về phía hắn, không hẹn mà cùng đi về phía trước hai bước.
- Ồ? Huyền Vũ Cảnh?
Dương Nghị nhìn hắn nhiều hơn vài lần, chín vị đệ tử Thổ Linh tông phía sau cũng thoáng kinh ngạc, trong đời mới của Thanh Vân Tông lại có hai vị đệ tử Huyền Vũ cảnh.
Người dẫn đầu đội cười ngắt lời:
- Trước tiên đi đăng ký, sau này có rất nhiều cơ hội luận bàn.
- Nhớ kỹ tên của ta, Mộ Trình!
Mộ Trình đi qua Dương Nghị, đi theo lão nhân vào chỗ sâu trong trang viên.
Dương Nghị cười lạnh:
- Có ý tứ, Thanh Vân Tông lần này thế tới mãnh liệt a. Đi, đi qua xem, lần này Thanh Vân Tông đều phái đội hình gì.
Mộ Trình dẫn đội đi vào hội đường, hội đường tao nhã, cổ kính, chính giữa bày bàn, có một vị lão nhân ngồi ở chỗ đó ghi chép.
Lão nhân nhìn bọn họ, cầm bút ghi chép:
- Là đội ngũ của Thanh Vân Tông sao? Báo lên cảnh giới của mình, cảnh giới ổn định ở thời gian này.
- Mộ Trình, mười bảy tuổi, Huyền Vũ cảnh, nhất trọng thiên, thời gian thăng cấp, hai tháng.
- Trương Lam, mười sáu tuổi, Linh Võ cảnh, Cửu Trọng Thiên, một năm rưỡi.
- Lý Niệm, mười sáu tuổi, Linh Võ cảnh, Cửu Trọng Thiên, một năm rưỡi.
- Mộ Dung Trùng, mười sáu tuổi, Linh Võ cảnh, Cửu Trọng Thiên, thời gian thăng cấp, một năm ba tháng.
- Lăng Tuyết, mười sáu tuổi, Linh Võ cảnh, Cửu Trọng Thiên, thời gian thăng cấp, tám tháng.
- Thiết Sơn Hà, mười sáu, Linh Võ Cảnh, Cửu Trọng Thiên, thời gian thăng cấp, chín tháng.
Đây vốn là bí mật cá nhân, nhưng trận đấu trà hội bát tông bề ngoài chung quy vẫn là một hội võ luận bàn, là tính chất thân thiện, cho nên trước mỗi lần trà hội bắt đầu, đệ tử các tông đều sẽ thành thật công bố tình huống thực lực của mình.
Trương Lam, Lý Niệm, Mộ Dung Xung, ba vị đệ tử Kim Linh này đều đã vững chắc hơn một năm ở Linh Võ cảnh Cửu Trọng Thiên, thuộc về nửa chân đã bước vào trạng thái Huyền Vũ cảnh, với thiên phú của bọn họ, chỉ cần có kỳ ngộ thích hợp, có thể dễ dàng đột phá, hơn nữa tuổi của bọn họ đều là mười sáu tuổi.
Đám người Dương Nghị đứng ở ngoài hội đường, chậm rãi gật đầu, đệ tử Thanh Vân Tông lần này quả thật rất mạnh, hơn nữa không phái đệ tử mười tám tuổi.
Đệ tử dự thi của trà hội bát tông quy định là dưới mười tám tuổi, nhưng qua nhiều năm chưa từng có ai mang theo đệ tử mười tám tuổi, cao nhất là mười bảy tuổi, đây là để biểu hiện tiềm lực của các tông, cũng là ăn ý giữa bát tông.
Hàn Thiên Diệp lần lượt báo danh, đều là Cửu Trọng Thiên tân tấn Linh Võ Cảnh, trưởng lão ghi chép cũng gật đầu, đội ngũ Thanh Vân Tông lần này rất mạnh a, tranh đoạt mười vị trí đầu hẳn là có cơ hội rất lớn. Nếu Như Thanh Vân Tông lại đem đệ tử thiên tài Nguyệt Tình của bọn họ đến, vậy thì càng đặc sắc. Chỉ là người ta cố ý không mang theo, có thể là có suy nghĩ của mình đi.
Nhưng đến lượt Tần Mệnh, không khí trong hội trường đột nhiên yên tĩnh.
- Tần Mệnh, mười lăm tuổi, còn ba mươi ba ngày nữa sẽ tròn mười sáu tuổi. Linh Võ Cảnh, Bát Trọng Thiên, thời gian thăng cấp, hai mươi ngày.
Tần Mệnh bình tĩnh báo tin xong, nhìn lão nhân kinh ngạc ngẩng đầu:
- Có vấn đề?
- Bát Trọng Thiên? hai mươi ngày?
Lão nhân phụ trách ghi chép còn tưởng mình nghe nhầm.
- Ừm.
Tần Mệnh thản nhiên tiếp nhận ánh mắt quái dị của mọi người.
- Ha ha!!
Các đệ tử Thổ Linh tông bên ngoài hội đường trực tiếp nở nụ cười.
- Bát Trọng Thiên? Toàn bộ Thanh Vân Tông đều tìm không được đệ tử Cửu Trọng Thiên? Thật sự không được kéo Cửu Trọng Thiên mười tám tuổi cũng được a, nếu không được mạnh mẽ thúc giục thăng chức cũng được.
- Tình huống gì của các ngươi? Nguyệt Tình không tới cũng thôi, lấy một đệ tử bát trọng thiên lại đây, Thanh Vân Tông các ngươi thật sự đã mở bước cho trà hội bát tông rồi, đem trình độ của toàn bộ trà hội ước chừng kéo xuống nhất trọng thiên.
- Tiểu tử này thật sự là mười lăm tuổi? Nhìn đến mười tám tuổi rồi.
- Thân phận của hắn là gì? Không phải là con riêng của tông chủ các ngươi chứ, mang tới đây để mở rộng kiến thức sao?