- Đúng rồi, sư tỷ hôm nay phải thi đấu nhỉ, chúc thành công trước.
Tần Mệnh nhốt mình ở bên trong phòng, tâm tu luyện không gì sánh được, tuy rằng không gian chật hẹp, nhưng không cản trở hắn thi triển.
Từng câu từng chữ được nghiên cứu, từng chiêu từng thức rất quen thuộc.
Muốn luyện thành thức thứ hai trước ngày mai và đột phá Cửu Trọng Thiên, thật không thể tưởng tượng được, đối với Tần Mệnh mà nói cũng là một loại khiêu chiến.
Diễn võ trường!
Vòng hội võ thứ ba đã bắt đầu.
Tám vị đệ tử Linh Võ cảnh lên đài, tiếp nhận khiêu chiến.
Danh ngạch bảng mười đại biểu cho vinh dự tối cao, không chỉ là khẳng định tất cả nỗ lực trước mười tám tuổi của mình, cũng có nghĩa là đãi ngộ tương lai ở trong tông môn sẽ tốt hơn, càng nhiều tài nguyên hơn.
Không ai bỏ qua cơ hội này.
Tông chủ các tông đều khẩn trương chú ý, nếu như đệ tử một tông ngay cả bảng mười cũng không vào được, trên mặt thật sự bị gây khó dễ.
Tông chủ Thanh Vân Tông cũng đang khẩn trương, tuy nói Tần Mệnh cùng Thiết Sơn Hà sớm tiến vào bảng mười, nhưng tựa hồ cũng không có hy vọng tranh thủ bảng năm, nếu như có thể có thêm mấy người tiến vào bảng mười, coi như là an ủi.
Trận chiến thứ nhất, một nữ đệ tử xinh đẹp của Huyết Tà Tông xuất hiện, điểm danh mời chiến với Lăng Tuyết.
Hai nàng luận võ, song mỹ tranh danh, chiến đấu đặc sắc ngoài dự liệu, chỉ là lưỡng bại câu thương, bất phân thắng bại, đều vô duyên với bảng mười.
Trận đấu tàn khốc thứ nhất làm cho các đệ tử khác âm thầm khẩn trương, trận thứ hai, trận thứ ba, trận thứ tư đều đánh đến đặc sắc lại thảm thiết.
Từ sáng sớm đến buổi trưa, tổng cộng tiến hành bốn trận hội võ, quyết định hai danh ngạch còn lại trong bảng mười.
Phân biệt là, Thiên Đạo Tông - Thanh Ca, Huyết Tà Tông - Dạ Lạc Trạm!
Thực lực hai người đều rất mạnh, coi như là danh xứng với thực.
Lăng Tuyết và Trương Lam của Thanh Vân Tông đều vô duyên với bảng mười, Lăng Tuyết là hòa, Trương Lam trực tiếp thảm bại.
Lão thành chủ đại diện cho tám trường hợp công bố trận đấu ngày mai.
- Ngoài thành phủ, treo kim bảng, liệt kê bảng mười của bát tông. Ngày mai, trà hội bát tông tranh đoạt năm vị trí đầu!
Địa điểm, Tiểu Thạch Lĩnh ngoài thành! Mời toàn thành, cùng nhau xem chiến!!
Quyết chiến cuối cùng của mỗi lần hội trà cũng không phải là cử hành ở trong thành phủ, mà là ở nơi nào đó ngoài thành, sẽ công khai với toàn bộ dân chúng trong thành, để cho người ta tận mắt nhìn thấy phong thái bảng mười, cảm thụ thực lực của bảng mười, kỳ thật cũng tương đương với việc bày ra tiềm lực của bát tông với thế giới bên ngoài.
- Tần Mệnh có ở đây không? Dương Nghị của Thổ Linh tông gõ cửa tiểu viện của Tần Mệnh.
- Nghỉ ngơi, không tiện gặp khách.
Hô Diên Trác cười ha hả đứng dậy, cái đầu tròn trịa, dáng người tròn vo, tứ chi mập mạp, lại mặc trường bào màu trắng, nhìn thế nào cũng buồn cười.
Dương Nghị có lẽ không nghĩ tới trong viện lại có một thứ như vậy 'ngồi xổm', rõ ràng ngẩn người:
- Ngươi là ai?
- Bằng hữu, là bằng hữu tốt.
- Ta tìm Tần Mệnh có việc.
Dương Nghị sải bước đi vào trong.
- Thật sự xin lỗi, Tần công tử hôm nay thật sự không gặp khách, phải đợi ngày mai?
Bộ dáng Hô Diên Trác Trác rất buồn cười, dáng vẻ ngây thơ đáng yêu, làm cho người ta nhìn mà muốn cười.
- Thật không gặp khách?
- Ngươi hẳn là Dương Nghị của Thổ Linh tông nhỉ, may mắn gặp được, gặp được ngươi rất vinh hạnh. Nếu không, ngươi để lại một câu, ta sẽ giúp ngươi chuyển lời?
- Không cần, ngày mai ta sẽ trở lại.
Dương Nghị rời đi.
Chỉ chốc lát sau, Phàm Tâm của Bách Hoa Tông đã đến:
- Tần Mệnh có ở đây không?
- Ngươi là...
- Bách Hoa tông, Phàm Tâm.
- A a, ngươi tốt ngươi tốt, tìm Tần công tử có việc?
- Ta đến thăm hắn, vết thương thế nào rồi, chết chưa?
- Nói đùa, tốt lắm.
- Vậy sao ngươi lại khoác áo tang đới hiếu, xui không?
-...
Hô Diên Trác Trác không nói gì, ta đây là vải lụa tằm bạch ngọc thượng đẳng, đắt lắm đấy.
- Tránh ra, ta tìm hắn có việc.
- Không tiện gặp khách, nếu không ngày mai lại đến?
- Còn chưa tỉnh?
- Tỉnh rồi, lại ngủ, vết thương quá nặng, xin thứ lỗi.
Thật vất vả mới tiễn Phàm Tâm đi, Thiên Đạo tông lại tới ba vị đệ tử, cũng muốn gặp Tần Mệnh.
Hô Diên Trác Trác cũng cười tiễn đi, ngồi trở lại ghế đá, vui vẻ nở nụ cười. Dương Nghị tới hẳn là cố ý mời chào Tần Mệnh, Phàm Tâm lại hẳn là có chút ý tứ đối với Tần Mệnh, Thiên Đạo tông tới đây cũng có thể là muốn giao hảo. Xem ra Tần Mệnh cố ý tham gia trà hội bát tông là quyết định hính xác, ở trong Thanh Vân Tông không được chào đón, đi ra ngoài chính là bảo bối.
- Rồng bay lên trời, theo mây vào vực. Tiềm Long Tại Uyên, tùy mây lên trời. Ha ha, hắc hắc...
Hô Diên Trác vểnh chân, du ngoạn, vui vẻ ha hả.
Đợi đến chạng vạng, lại có mấy vị khách tới, lúc này đây, Hô Diên Trác Trác ngăn không được.
- Tần Mệnh ở đâu?
Một vị lão nhân tóc hoa râm, không giận tự uy, mặt ngoài cơ thể hơi dâng lên từng đợt sương mù màu đỏ, đó là huyết khí.
Tông chủ Huyết Tà Tông! Cầu Lân!
Bên cạnh hắn là thiếu nữ cao gầy nóng bỏng, Yêu Nhi. Váy ngắn, không chút keo kiệu bày ra thân thể mềm mại của mình, da thịt lộ ra bên ngoài hết sức non nớt, biểu hiện ra khí tức thanh xuân vô cùng động lòng người. Cái cổ trắng như thiên nga mà lại trơn nộn, kiều nhan lại càng giống như hoa, chỉ là đôi mắt đỏ như máu kia lại phá hủy đi cảm giác tuyệt vời, nhiều tà tính, nhiều hơn phần yêu mị.
Tin tức Hô Diên Trác Trác vô cùng linh thông, đương nhiên hắn biết hai vị trước mắt là ai, hắn thông minh nhếch miệng cười, giơ tay lên ý bảo:
- Mời bên trong.
Hai người này không ngăn được.
Hơn nữa tông chủ người ta tự mình tới đây, đây là đãi ngộ tôn quý bực nào, ai dám cự tuyệt?