Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 145 - Đao Tên Tu La (1)

- Đây là võ pháp địa cấp? Tần Mệnh tu luyện võ pháp địa cấp?

Tông chủ Huyết Tà tông không kiêng dè nhìn về phía Tông chủ Thanh Vân Tông, cũng không phải là nghi ngờ hắn đùa giỡn lừa gạt, mà là thán phục Tần Mệnh thế nhưng lại tu luyện thành võ pháp địa cấp!

Phàm Tâm của Bách Hoa Tông giật mình che lấy khuôn miệng nhỏ nhắn, không thể tưởng tượng nổi nhìn thác nước kiếm khí trên đỉnh núi đổ sạch bầu trời, nếu dùng ở đấu trường ngày hôm trước, một chiêu của mình tất bại!

Hai tròng mắt Yêu Nhi liên tục dị sắc, lần thứ hai bị kinh hãi, không, là kinh diễm.

Một cỗ năng lượng ba động kinh người nổ tung trên cao, kiếm khí kích động, đao khí như vỡ vụn.

Thiết đao gào thét xoay chuyển, bùm một tiếng trở lại trong tay Thiết Sơn Hà. Va chạm kịch liệt làm cho Thiết Sơn Hà nặng nề lui về phía sau năm bước, mỗi bước đều ở trên mặt đất giẫm ra hố sâu. Nhưng trong nháy mắt cầm được thiết đao, Thiết Sơn Hà tựa hồ bị tập trung vào đạo linh hồn thứ hai, cả người đột nhiên như cao lớn hơn gấp mấy lần, làm cho người ta có một cảm giác cực kỳ quái dị.

Giống như một người khổng lồ đột ngột xuất hiện ở đó, mang lại cho người ta cảm giác áp bách vô cùng cường đại.

- Ô...

Hàn quang hiện ra, Thiết Sơn Hà một bước tiến lên, đánh về phía Tần Mệnh. Thiết đao dưới sự huy động của hắn phát ra tiếng rít chói tai, đó là bởi vì tốc độ nhanh đến cực hạn, âm thanh phá không tựa như quỷ khiếu, đao mang tráng kiện, giống như một dòng sông gầm thét mãnh liệt cuồng thét mà đến, thế không thể ngăn cản.

- Đây là khí thế của Huyền Vũ cảnh mới nên!

Dương Nghị, Hình Diễm, Yêu Nhi các đệ tử Huyền Vũ cảnh đồng loạt khẳng định, khí tức Thiết Sơn Hà đang tăng vọt, tuy rằng không rõ đã xảy ra chuyện gì, nhưng ít nhất sẽ không yếu hơn Huyền Vũ cảnh bao nhiêu, đệ tử Linh Võ cảnh bình thường càng sẽ không dẫn phát được loại uy thế này.

- Thanh Vân Tông nuôi hai tên quái vật gì vậy.

Đệ tử các tông nhiều lần bị rung động, tuy rằng chỉ là vừa mới bắt đầu, nhưng bọn họ đều rõ ràng phán định ra thực lực của hai người, đáng sợ, khủng bố.

Tần Mệnh thẳng tiến không lùi, hàn mang chuyển động trong chớp mắt, rút kiếm bổ sát, không sợ hãi.

- Bang!

Kiếm quang cùng đao mang va chạm, cường quang cùng hắc triều va chạm, trên đỉnh núi bộc phát ra hào quang chói mắt, làm cho người ta rất khó mở mắt nhìn tiếp, năng lượng kịch liệt quét ngang, cuồng bạo như sóng biển điên cuồng, đỉnh núi rắn chắc sụp ra từng cái khe hở, tiếng ầm ầm không dứt bên tai, loạn thạch rơi hỗn loạn, bụi bặm bốc lên kịch liệt.

Tần Mệnh ngang trời mà qua, cổ kiếm chấn mở thiết đao, trực diện giết đến gần Thiết Sơn Hà, nắm quyền trực tiếp đánh thẳng đến thắt lưng.

Tần Mệnh tin tưởng lực lượng của mình, một quyền đủ để đánh bay Thiết Sơn Hà, Đại Diễn Cổ Kiếm sẽ theo đó tập kích, có thể thắng hắn một vòng.

Tuy nhiên...

Bành!!

Một tiếng trầm đục vang lên, ánh mắt Tần Mệnh đột nhiên biến đổi, nắm đấm của hắn hình như là đánh vào cột sắt, không chỉ lạnh như băng, hơn nữa cực kỳ cứng rắn, mà thân thể Thiết Sơn Hà khi nhận lấy đòn mãnh công lại chỉ là bị ngăn trở, cũng không có rung chuyển.

Giờ khắc này, Tần Mệnh nhìn thấy đôi mắt đen nhánh của Thiết Sơn Hà ở cự ly gần, bên trong đen kịt lạnh như băng, phảng phất như không có tình cảm, chỉ có chiến ý thao thao, giống như là không đè nén được muốn nổ tung.

Phốc xuy!!

Thiết đao như cầu vồng, nghiêng người quét xuống, hắc khí bắt đầu khởi động, nặng nề bổ lên người Tần Mệnh, lực trùng kích mạnh mẽ trực tiếp đem hắn hất bay, giữa không trung rơi xuống tơ máu tanh hồng.

Rầm rầm, sau khi rơi xuống đất Tần Mệnh liên tục nảy lên, rốt cục trước khi rơi xuống núi cao đã mạnh mẽ ổn định, hắn cố gắng ngẩng đầu, không có nghỉ ngơi, không có khiếp đảm, chỉ có chiến ý càng nóng bỏng, thân thể hạ xuống toàn lực bật ra, xách kiếm nghênh đón Thiết Sơn Hà.

- Hô hô!

Thiết Sơn Hà chiến ý ngập trời, vung mạnh kiếm chém xuống.

Bang bang bang, tiếng va chạm đinh tai nhức óc, đảo mắt hơn mười hiệp, không phân cao thấp.

Nhưng trong nháy mắt hai người đan xen, Tần Mệnh lại lần nữa đấm quyền bạo kích, lúc này đây, trực tiếp đánh ra trọng lực mấy ngàn cân, thật sự đánh Thiết Sơn Hà bay ra.

- Sơn Hà trọng kiếm, một kiếm trảm phá đứt non sông!

Tần Mệnh xách kiếm đuổi theo, cổ kiếm tinh chuẩn lại kịch liệt bổ vào thiết đao, một cỗ lực lượng xoắn ốc nặng nề dị thường mãnh liệt tiến lên.

Cổ kiếm trong tay Thiết Sơn Hà mãnh liệt rung động, bị đẩy lùi ngay tại chỗ.

Phốc xuy!

Kiếm quang phách trảm, sau một khắc xé mở lồng ngực Thiết Sơn Hà, máu tươi văng khắp nơi.

Nhưng Thiết Sơn Hà tựa hồ căn bản không có cảm giác, vung mạnh quyền bạo kích, trực tiếp đánh thẳng đến mặt Tần Mệnh. Cùng lúc đó, thiết đao vừa mới bị chấn mở tự động ổn định, lao xuống chém tới, đao quang rực rỡ, hắc triều mãnh liệt, phảng phất như nước lũ đầy trời đè xuống.

Tất cả đều là đao mang!

Thanh thế kinh người!

Trên đỉnh núi, đá lớn vỡ vụn rơi bừa bãi, bụi bặm mịt mờ bốc lên, bắt đầu ầm ầm chìm xuống.

- Thiên Thu Vô Tung, Vạn Kiếm Phá Không!

Tần Mệnh nghênh đón đao khí hung tàn mạnh mẽ giơ cao cổ kiếm lên, kiếm khí ngập trời sôi trào ngút trời.

Đặc sắc tuyệt luân, rung động lòng người.

Kiếm khí không thể địch nổi, lần thứ hai tiêu diệt tất cả đao khí, xua tan hắc triều, càng chấn mở thiết đao.

Nhưng Thiết Sơn Hà căn bản không bị ảnh hưởng, càng đánh càng mãnh liệt, trong lúc quay cuồng lại cầm chặt thiết đao, người đao hợp nhất, lần thứ hai giết về phía Tần Mệnh. Tốc độ càng ngày càng nhanh, đao thế càng ngày càng mãnh liệt, hai mắt đen nhánh tập trung vào Tần Mệnh, mặt không chút thay đổi, liên tục xuất kích, khắp nơi đều là hàn quang, không thấy bóng người, chỉ có đao mang nóng rực đang kích động.

Tần Mệnh càng không sợ hãi, chiến ý thao thao, cả người sôi trào nhiệt huyết, cầm kiếm chém trảm, tiếng rít, tiếng vỡ vụn, không ngừng phát ra.

Chiến đấu! Thẳng tiến không lùi!

Đây mới là trận chiến mà hắn khát vọng!

Đỉnh núi đang lún xuống, từng đạo kiếm khí, từng mảnh đao khí, triệt để cắt đứt đỉnh núi.

Hào quang ngút trời phân ra xa chói mắt, hắc khí mãnh liệt lạnh thấu xương.

Giao phong kịch liệt, thế công hung tàn, không chỉ Tần Mệnh cùng Thiết Sơn Hà đánh nhau điên cuồng, mà những người quan chiến ở khắp nơi càng là nhiệt huyết sôi trào, tiếng hoan hô liên tiếp vang lên.

Bình Luận (0)
Comment