Mấy ngày sau, Tần Mệnh đang tu luyện kiếm thuật trong một khu rừng già gần đó, bỗng nhiên nghe được tiếng ồn ào náo nhiệt ở bên kia núi, ô áp giống như tụ tập rất nhiều người.
Tần Mệnh thu hồi Đại Diễn Cổ Kiếm, dùng da thú bọc chặt lại, sau đó đi tới đỉnh núi nhìn xuống.
Dưới chân núi có một tấm biển công bố cỡ lớn, mấy trăm đệ tử đang vây quanh nó hào hứng bừng bừng nghị luận, còn có rất nhiều đệ tử đang từ nơi khác chạy tới.
- Hôm nay là thịnh hội săn bắn lần thứ hai, ta đax chờ mong rất lâu.
- Lần này là ở vùng núi nào?
- Là ở Chủ Tế Sơn Tùng, cách Thanh Vân Tông hơn bốn trăm dặm, nơi sâu nhất Vân La sâm lâm. Nghe nói số lượng Linh Yêu nơi đó vô cùng nhiều, địa thế phức tạp, có rất nhiều thác nước sông ngòi, cũng có vài hẻm núi ngầm, mức độ nguy hiểm so với hội săn bắn đầu tiên năm nay cao hơn rất nhiều a.
- Mỗi năm sự kiện săn bắn lần thứ hai sẽ nguy hiểm hơn rất nhiều so với lần thứ nhất.
- Nguy hiểm càng lớn, kỳ ngộ càng nhiều.
- Phạm vi Chủ Tế Sơn Tùng rất rộng, không chỉ có nhiều Linh Yêu, địa thế phức tạp, mà dong binh cùng sơn phỉ hoạt động ở nơi đó cũng rất nhiều.
- Tư cách báo danh của sự kiện săn bắn lần này thấp nhất là gì?
- Mặt trên viết, Linh Võ lục trọng thiên đến cửu trọng thiên, hạn chế trong vòng ngàn người.
Mấy trăm đệ tử tụ tập trước bảng công bố, náo nhiệt nghị luận.
Thịnh hội săn bắn là hành động tu luyện Thanh Vân Tông chuẩn bị cho các đệ tử đời mới, mỗi năm sẽ có hai lần, mỗi lần khu vực tu luyện đều không giống nhau, hạn chế tư cách dự thi sẽ khác nhau, thời gian cũng sẽ khác nhau.
Loại săn bắn thịnh vượng trong vòng một ngàn người này, thuộc loại hành động săn bắn cỡ lớn.
Tần Mệnh trà trộn vào trong đám người, xuyên thấu qua khe hở nhìn bản đồ và quy định liệt kê trên bảng công khai. Hắn trước kia không có tư cách tham gia thịnh hội săn bắn, chủ yếu là thực lực quá yếu, đi ra ngoài còn chưa đủ để Linh Yêu nhét răng, cho nên mỗi lần nhìn thấy thông báo săn bắn, đều sẽ nhìn từ xa, hâm mộ trong chốc lát, sau đó lại tiếp tục làm tạp vụ của mình.
- Chủ Tế Sơn Tùng?
Trong lòng Tần Mệnh bỗng nhiên khẽ động, lại chen chúc về phía trước, ánh mắt theo khu tu luyện được phân định di chuyển về phía bên phải bản đồ, ở góc bản đồ, thấy được một dấu hiệu quen thuộc —— Đại Thanh Sơn!
Đại Thanh Sơn!
Khu mỏ tinh thạch bị nạn ở Lôi Đình cổ thành!
Tần Mệnh yên lặng tính toán khoảng cách từ khu tu luyện đến Đại Thanh Sơn, ánh mắt lóe lên, một ý nghĩ to gan lại mạo hiểm nảy sinh ở trong lòng.
- Ôi, Tần Mệnh?
Một đệ tử nhận ra hắn, từ trên xuống dưới đánh giá:
- Ngươi có hứng thú tham gia lễ hội săn bắn sao?
Hắn nhắc tới như vậy, khiến các đệ tử khác bên cạnh cũng chú ý tới Tần Mệnh.
- Ngươi thật đúng là có tư cách tham gia, báo danh thử xem?
- Tối thiểu là Linh Võ Lục Trọng Thiên, cảnh giới Tần Mệnh không đủ.
- Cảnh giới không đủ, thực lực đủ là được. Hắn một quyền đều đem Mục Tử tu phế mất, ai dám nói hắn không đủ tư cách?
- Đó là Mục Tử Tu sơ suất rồi, hiện tại lại để cho bọn họ lên đài thi đấu, không dùng được nửa nén hương, Tần Mệnh đã nằm sấp dưới đất.
Xung quanh rất nhiều người đều cảm thấy hứng thú với Tần Mệnh, liên tục thúc giục hắn báo danh.
Tần Mệnh thản nhiên cười nói:
- Ta ngược lại muốn tham gia, cũng không có tư cách a.
- Sao lại không có tư cách, ngươi báo danh thử xem.
Tần Mệnh cố ý lắc đầu nói:
- Luận thực lực, ta không sợ ai, cho dù Mục Tử Tu lại đến trước mặt ta, ta vẫn có thể đánh bại hắn. Nhưng ta chỉ là một nô bộc, làm thế nào Đại hội săn bắn có thể chấp nhận ta được.
- Ôi! Đủ điên rồ! Ta muốn đem lời này của ngươi chuyển cho Mục Tử Tu, ha ha.
- Ngươi thực sự muốn tham gia? Ca ca chúng ta có thể giúp đỡ.
- Cho một câu, ngươi có can đảm để tham gia không?
Có người hưng phấn kích thích Tần Mệnh, cũng có người thiện ý nhắc nhở:
- Tần Mệnh a, ngươi tỉnh lại đi, ngươi có thể thắng Mục Tử Tu thật sự là có phần may mắn.
- Ta dám! Chỉ sợ một số người không dám cho ta tham gia.
Tần Mệnh lắc đầu cười, để lại một câu khiêu khích, chen chúc đám người rời đi.
- Tiểu tử này bị thắng lợi làm choáng váng rồi sao?
- Hắn sẽ không thật sự cho rằng mình có thể đánh thắng Thất Trọng Thiên đấy chứ.
- Mau, đem lời này đưa cho Mục Tử Tu đi, ha ha, náo nhiệt, lại sắp có náo nhiệt rồi.
- Các ngươi a, xem náo nhiệt không ngại chuyện lớn, Tần Mệnh vừa rồi rõ ràng là yếu thế.
Phía trước bảng công khai tiếp tục náo nhiệt, càng ngày càng có nhiều người đến nơi này tụ tập, nhưng sau khi Tần Mệnh rời đi, rất nhiều đệ tử cố ý đem lời nói của Tần Mệnh thêm mắm thêm muối truyền ra ngoài, sợ chuyện nháo không lớn.
Tần Mệnh trở lại nhà kho bắt đầu chuẩn bị, đến trong kho lấy ra chút sắt vụn, bắt đầu mài phi đao. Lời nói đưa ra ngoài, khẳng định có thể kích thích đến các đại trưởng lão phái hệ như Mục Tử Tu, không bao lâu nữa, trong danh sách tham gia hội săn bắn sẽ có thêm tên của hắn.
Đại hội săn bắn, Đại Thanh Sơn, ta sẽ về nhà!
Chạng vạng, Thải Y vội vàng chạy tới, đẩy cửa liền quở trách.