Tư Nhân Hỉ Sự

Chương 19

78.

Vương Khiên ăn mì xong, cầm tô rửa sạch, bỏ canh gà còn dư vào trong tủ lạnh, đi ra chỉ thấy Hứa Tri Hiểu đang ngồi trên ghế sa lông ngẩn người.

Thuê chung không bao lâu hắn liền phát hiện, Hứa Tri Hiểu đặc biệt dễ dàng ngẩn người.

Mặc kệ ngồi ở đâu, chỉ cần không ai nói chuyện với cậu, hoặc là cậu không có chuyện gì làm, không quá 3 phút cậu sẽ ngơ ngẩn.

Gọi cậu là Hứa ngốc, thực sự là xứng danh.

Vương Khiên đi tới cạnh Hứa Tri Hiểu ngồi xuống, giơ tay vỗ vỗ đầu cậu.

Hắn hiện tại đặc biệt thích làm động tác này, nếu không thì xoa tóc Hứa Tri Hiểu, mỗi lần như vậy tâm tình sẽ tốt hơn.

“Ngẩn người?”

Hứa Tri Hiểu chậm rãi phục hồi tinh thần lại, trong đôi mắt còn lưu lại một tia mờ mịt, nhìn thẳng vào hắn, “Đàn anh…”

“Có phải là mệt rồi? Mệt thì đi nghỉ đi.”

Hứa Tri Hiểu lắc đầu một cái, rốt cục tỉnh táo lại.

Cậu giương mắt nhìn phía nhà bếp một chút, “Đàn anh anh rửa sạch hết chén rồi à?”

“Ừm, anh dọn xong rồi.”

Nghe vậy, Hứa Tri Hiểu nới lỏng vai dưới, cả người nương về phía sau chỗ tựa lưng của ghế sô pha, nhìn qua như là có tâm sự.

Sau một lát, cậu đột nhiên hỏi: “Đàn anh, anh cảm thấy công ty hiện tại thế nào?”

Vương Khiên không nghĩ tới cậu lại đột nhiên nhắc tới đề tài nghiêm chỉnh như thế, nhìn cậu, thần sắc cũng trở nên nghiêm túc theo.

Hắn nghĩ kĩ một chút, sau đó đáp: “Hiện nay tiến triển cơ bản đều trong mong muốn của anh. Bây giờ hoàn thành lần đổi mới đầu tiên, một khi hệ thống mới đưa vào sản xuất, chúng ta lập tức phải bắt đầu mở rộng sản phẩm mới. Mà hệ thống đời đầu cũng sẽ không lập tức bị loại bỏ, cần phải tiếp tục nâng cao số lượng thị trường, nhưng cần phải điều chỉnh mục tiêu khách hàng. Mặt khác còn phải đến nhà tiến hành nâng cấp cho khách quen. Cho nên tôi dự định nhanh chóng tuyển người vào, người bên tiêu thụ vẫn luôn không đủ, quản lý chất lượng cũng thiếu người. Còn nữa, quản lý nội bộ cũng là lúc nên nắm vững, nhân lực tài nguyên cùng hành chính, không thể để một mình cậu kiêm nhiệm nữa.”

“Vậy phương diện tiền bạc thì sao?”

“Hả?”

Hứa Tri Hiểu do dự một chút, “Đàn anh, anh có suy nghĩ đến chuyện chắp nối quan hệ qua chưa?” Vừa nãy gọi điện thoại về nhà, cậu liền không khỏi nhớ tới chuyện cha đề cập.

Vương Khiên nhìn cậu, ánh mắt ôn hòa mà kiên trì, “Đương nhiên có cân nhắc qua, mà vẫn chưa tới lúc. Công ty thành lập đến bây giờ còn chưa tới một năm, cục diện vẫn chưa hoàn toàn mở rộng, không cần nóng lòng.”

Hứa Tri Hiểu mím mím môi, trên mặt chợt lóe một tia giãy dụa, đột nhiên nói: “Đàn anh, anh có phải là có dự định gì khác không?”

Vương Khiên ngơ ngác.

Hứa Tri Hiểu thấy hắn không nói lời nào, trong lòng có chút bất an, nhưng vẫn lấy can đảm, nói ra lời muốn nói, “Kỳ thực em vẫn cảm thấy, đàn anh anh là có kế hoạch của mình, mà không có nói cho tụi em qua… Em không phải trách anh, chỉ là, chỉ là quan tâm sự phát triển của công ty nên mới hỏi…”

Nói đến cuối cùng, tiếng nói của cậu dần dần nhỏ xuống, sắc mặt trắng nhợt, mà đôi mắt vẫn quật cường nhìn Vương Khiên, không nhúc nhích.

Vương Khiên cũng theo dõi cậu, lẳng lặng nhìn hồi lâu, sau đó đột nhiên cười rộ lên.

Trong nụ cười đó có loại tâm tình không nói ra được, ấm áp, phảng phất như có thể hấp dẫn người, so với khi bình thường hắn có vẻ càng có mị lực hơn.

Hứa Tri Hiểu vốn luôn nhìn hắn, thấy hắn đột nhiên nở nụ cười như thế, mặt liền đỏ, đáy lòng lại lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

May là không giận.

“Đàn anh…”

Đáp lại cậu, là bàn tay ấm áp rơi xuống đỉnh đầu.

Vương Khiên động viên vỗ vỗ đầu cậu, cười hỏi: “Cậu sao lại nhìn ra?”

Hứa Tri Hiểu gãi đầu một cái, nhìn qua có chút ngượng ngùng, “Em cũng không biết, chỉ là cảm giác thôi… Đàn anh anh quá bình tĩnh rồi, bất kể là khi chúng ta mới bắt đầu vẫn luôn không lấy được hợp đồng, hay là trên đường có các đàn anh đàn chị rời đi, hoặc là bị khách hàng làm khó, nhận khiếu nại, anh cũng không có chút căng thẳng nào… Em cũng không nói ra được, chỉ là cảm thấy anh bình tĩnh hơi quá, thật giống như đã đoán được từ trước, cho nên em mới đoán anh có thể là có kế hoạch khác…”

Vương Khiên cười nhìn cậu, “Mấy lúc như thế này, cậu ngược lại là rất nhạy cảm.”

“Hả?”

Vương Khiên lắc đầu một cái, nhảy qua đề tài này, chỉ nói: “Cậu đã đoán được rồi, vậy thì giúp tôi giữ bí mật đi.”

“Đàn anh, anh đến cùng là tính thế nào? Nói cho em một chút đi.” Hứa Tri Hiểu rất tò mò.

Kế hoạch bí mật và vân vân, vừa nghe cũng rất trâu bò a.

“Không cần nóng lòng, nếu như mọi chuyện thuận lợi, cậu rất nhanh thì sẽ biết.” Vương Khiên bán nút thắt.

Biết ngày hôm nay hỏi không ra đáp án xác thực, Hứa Tri Hiểu cũng không phải đặc biệt tiếc nuối.

Cậu từ trong lòng thở dài nói: “Đàn anh, anh thật sự rất lợi hại a.”

Vương Khiên khẽ mỉm cười, không lên tiếng, ánh mắt mang theo ấm áp vẫn không nhúc nhích mà dừng trên người cậu.

“Hạng mục anh chuẩn bị này thật sự đã lâu rồi chứ? Chuyện xa như vậy cũng nghĩ ra được. Đàn anh, anh đến cùng là nghĩ tới gây dựng sự nghiệp lúc nào vậy?”

Vương Khiên suy nghĩ một chút, “Lúc tốt nghiệp đi.”

“Sớm như vậy?” Hứa Tri Hiểu hoảng sợ, không nhịn được ngồi thẳng lên, “Nhưng anh không phải sinh viên quốc phòng hay sao? Tốt nghiệp rồi phải đi bộ đội a. Lúc ấy mà anh đã nghĩ ra theo thương nghiệp rồi hả?”

Vương Khiên nhìn chăm chú vào cậu, đáy mắt phút chốc chợt lóe cảm xúc khó có thể đọc hiểu, “Ừm, đột nhiên liền thay đổi chủ ý.”

“Tại sao? Đi bộ đội không phải rất tốt hay sao?”

Hứa Tri Hiểu không thể hiểu được.

Cậu biết Vương Khiên trước kia là sinh viên quốc phòng gương mẫu, rất được lãnh đạo coi trọng, nếu như ở lại bộ đội phát triển, tương lai là không thể đo lường.

Vương Khiên lại đưa tay xoa xoa tóc cậu, sau đó hơi mỉm cười nói: “Vấn đề này, chờ sau này sẽ nói cho cậu biết đáp án.”

Hứa Tri Hiểu nhìn hai mắt chuyên chú của hắn, đầu quả tim thật giống như đột nhiên bị một luồng sức mạnh thần bí kéo một chút.

Rất nhẹ, rất ôn nhu.
Bình Luận (0)
Comment