Cháu gái của Meghan là Liona, một người con gái thành đạt, tài sắc vẹn toàn, chỉ kém Hoắc Kiến Trương hai tuổi.
Cô là chủ một chuỗi cửa hàng thời trang có tiếng, phân bố rộng khắp trong và ngoài nước.
Đồng thời, Linona còn đọc thông, viết thạo năm thứ tiếng, trong đó có cả ngôn ngữ của nước Vân.
Ngoại hình xinh đẹp, tài năng vượt trội, Liona chính là người phụ nữ toàn vẹn trong mắt cánh đàn ông.
Ngay khi nghe chú ngỏ lời, Liona chỉ cười nhạt, nheo mắt đáp:
- Kết hôn với anh ta, cháu sẽ nhận lại được những gì?
Meghan cười tươi, thẳng thắn đáp:
- Thứ nhất, cháu sẽ trở thành ân nhân của đất nước Ucab.
Có biết vì sao không?
Liona lắc đầu, tỏ ý không biết.
Meghan cười đắc ý, gõ gõ ngón tay trên bàn mà đáp:
- Quyền lực của đất nước Vân, cháu đã biết, chú không cần giải thích nhiều.
Nếu cậu ta xảy ra mệnh hệ gì, rất có thể nước Vân sẽ tiến hành sát phạt ngược trở lại đất nước chúng ta.
Cháu kết hôn làm tăng tình hữu nghị của hai quốc gia.
Đất nước chúng ta sẽ có thêm thế lực, sợ quái gì đứa nào nữa?
Liona cũng cảm thấy có lý, gật nhẹ đầu nhưng nét mặt vẫn còn rất trầm ngâm.
- Thứ hai, vai vế và thân phận của Hoắc Kiến Trương thuộc vào hàng thượng đẳng quốc gia.
Cháu có thể tìm hiểu thêm trên mạng xã hội.
Trở thành phu nhân của Thượng tướng, đây đâu phải chuyện dễ?
Meghan giải thích một lèo, cuối cùng chốt lại bằng một câu xanh rờn:
- Đấy chính là một mũi tên trúng hai đích.
Liona, cuộc hôn nhân này, cháu không hề thiệt thòi!
- Được! Cháu đồng ý!
Liona mỉm cười chấp thuận ngay sau khi xem những bức ảnh đầu tiên của Hoắc Kiến Trương được đăng tải trên mạng xã hội.
Tác phong quyền lực, khí chất vương trượng mà oai vệ kia, cùng ngoại hình tuấn kiệt đến mức kinh diễm, tất cả đều là gu của Liona.
Cô vừa ngắm đã ưng, không cần bàn cãi gì thêm nữa.
…
- Đây là bạn trai tôi, Dực Vương! Túc Kỳ, một người bạn mới của em!
Hiểu Hương Hương nhiệt tình giới thiệu với hai người Túc Kỳ và Dực Vương.
Dực Vương là bác sĩ nội khoa cấp thành phố, vừa được nhận lệnh gấp rút bay sang Ucab để hỗ trợ quân đội.
Theo như lời Hiểu Hương Hương nói, Dực Vương đồng ý sẽ đưa Túc Kỳ đi cùng, để cô trở thành y tá riêng của anh.
Như vậy, ắt sẽ dễ dàng qua mặt lực lượng kiểm duyệt.
Túc Kỳ không ngờ chỉ mới gặp nhau lần đầu nhưng Hiểu Hương Hương đã giúp đỡ cô nhiệt tình như thế, trong lòng cô hết sức cảm động và biết ơn.
- Chị Hương Hương, cảm ơn chị.
Thực sự cảm ơn chị!
Hiểu Hương Hương vẫn bày ra nét mặt thờ ơ, nhưng đôi môi đỏ mọng đã thấp thoáng nụ cười dịu dàng.
Tính cách của cô vốn thẳng thắn, yêu ghét rõ ràng.
Do vậy, sau khi chứng kiến bản lĩnh của Túc Kỳ trong lần thử vai lúc trước, Hiểu Hương Hương quyết định sẽ ra tay giúp đỡ cô gái mới quen.
- Không có gì! Khi nào quay trở về, trả công cho tôi một chầu trà sữa!
- Nhất trí!
Túc Kỳ cười rạng rỡ, cùng Hiểu Hương Hương ôm nhau tạm biệt.
Sau đó, cô lên xe của Dực Vương, được anh chở thẳng tới bệnh viện.
Dực Vương vốn trầm tính, ít nói, trong quá trình di chuyển anh cũng chỉ hỏi han qua loa về Túc Kỳ.
Được biết, mối quan hệ giữa Dực Vương và Hiểu Hương Hương được giấu kín bởi cả hai đều không muốn ồn ào.
- Đoàn đi của chúng ta gồm tất thảy mười lăm người, thêm em nữa là mười sáu.
Anh đã nói qua với ban lãnh đạo, họ đã đồng ý để em đi theo hỗ trợ anh.
Túc Kỳ, mọi việc em phải nghe theo anh, đề phòng bất trắc.
Nghe Dực Vương dặn dò, Túc Kỳ lập tức vâng dạ.
Chỉ cần cô có thể bay sang Ucab, cơ hội gặp được Hoắc Kiến Trương rất lớn.
Mặc dù đối với Túc Kỳ, mối quan hệ giữa cô và anh còn khoảng trống lớn, chưa thể lấp đầy, nhưng vì Hoắc Kiến Trương đối xử với cô bằng nhân cách thứ nhất rất tốt nên Túc Kỳ không muốn làm ngơ.
Dực Vương đưa cho cô bộ quần áo y tá, sau đó dẫn Túc Kỳ đi theo mình vào phòng chờ trước khi máy bay cất cánh.
Lần này rời đi, Túc Kỳ chỉ mang vội theo vài bộ quần áo và đồ dùng sinh hoạt.
Còn lại, Mã Phi sẽ giúp cô đem về phòng sau.
Đợi khi đồng hồ điểm đúng ba giờ, đoàn bác sĩ cứu trợ bắt đầu dời đến khu vực sân bay.
Trước khi cất cánh, Dực Vương ghé sát tai Túc Kỳ, nhẹ giọng nhắc nhở:
- Em cứ đi theo anh là được! Chiến tranh khắc nghiệt, sơ sẩy một chút có thể mất mạng như chơi!
Túc Kỳ kéo thấp mũ xuống, nhếch miệng đáp:
- Vâng! Cảm ơn anh nhiều!
…
Vì tình hình Hoắc Kiến Trương rất nghiêm trọng nên phía bệnh viện Ucab không chờ đội cứu trợ của nước Vân sang nữa mà trực tiếp tiến hành phẫu thuật.
Liona cũng được đẩy vào bên trong phòng cấp cứu, nằm giường đối diện cạnh Hoắc Kiến Trương.
Cô đưa mắt nhìn qua anh, mặc dù Hoắc Kiến Trương đang được đeo bình oxy nhưng vẫn cơ hồ có thể trông thấy góc nghiêng hoàn hảo, mũi thẳng cao vút, còn đẹp hơn cả con gái.
Dù Liona chưa biết Hoắc Kiến Trương có chấp nhận cuộc hôn nhân này hay không, nhưng cô vẫn muốn thử đặt cược một lần.
Đèn phòng phẫu thuật bật sang chế độ đỏ, tổng cộng mười y bác sĩ tay nghề cao bắt đầu vào việc.
Bên ngoài phòng chờ, Quảng Doanh cùng các quân sĩ đang đi đi lại lại hết sức lo lắng.
Hứa Vũ Lăng cũng mới trở về, gương mặt cau có trông rất khó coi:
- Vậy thì chị dâu sẽ phải làm sao đây?
Bác sĩ Japanit nhanh chóng bước ra, thở phào nói lớn:.
- Chúc mừng các anh! Phẫu thuật thành công hơn mong đợi.
Chúng tôi đã tiến hành ghép thận và nối lại cánh tay cho Thượng tướng.
Ngài ấy đã qua cơn nguy kịch, mọi người có thể yên tâm!.