Tú Tài Gia Tiểu Kiều Nương

Chương 109

Tống Tân Đồng vừa nghe, sắc mặt thoáng chốc chìm xuống.

Tống chưởng quỹ bên cạnh nhìn thấy biểu tình của Tống Tân Đồng thì liền biết đông gia của mình lại nói chuyện lung tung, đắc tội Tống cô nương rồi, hắn còn nói chuyện làm ăn thế nào?

“Ta hứa cho ngươi vinh hoa phú quý, người nhà của ngươi cũng vậy.” Hứa Minh An càng nghĩ càng cảm thấy loại khí chất trên người Tống Tân Đồng đó hấp dẫn hắn, làm hắn càng lúc càng động tâm.

Tống Tân Đồng đem chén trà buông mạnh xuống, lạnh giọng nói: “Hứa công tử nhưng đã lấy vợ rồi?”

Hứa Minh An hơi liễm mắt, “Chẳng lẽ ngươi là muốn làm  chính thê của ta? Cho dù ta chưa lấy vợ, thân phận này của ngươi sai biệt quá nhiều.”

Tống Tân Đồng mỉm cười cười một tiếng, “Tuy ta là nông hộ nhưng cũng biết thà làm thê người nghèo không làm thiếp người giàu. Hứa công tử đã không thể lấy ta làm chính thê, vậy lời này liền mời Hứa công tử thu về đi!”

Nói xong đứng dậy: “Hứa công tử đã không có tâm nói chuyện làm ăn cùng ta, vậy hôm nay liền không giữ lại lâu, đi thong thả, không tiễn!”

Tống chưởng quỹ nóng nảy, “Tống cô nương, đông gia nhà ta không phải ý này, hắn chỉ là hàm hồ nói đùa.”

“Câu nói đùa này vẫn là trở lại nói cùng phu nhân của Hứa công tử ngài đi.” Tống Tân Đồng lạnh giọng nói.

“Ha ha ha ha…” Hứa Minh An nhịn không được bật cười lên, “Trái lại là một người bất khuất, đã như vậy, ta cũng không gì ép.”

“Đa tạ.” Tống Tân Đồng lạnh lùng nói.

Hứa Minh An nâng nâng quạt, “Cũng được, chúng ta trở lại chuyện chính, vẫn là nói chuyện sinh ý này một chút.”

Tống Tân Đồng đã không quá muốn cùng Hứa Minh An người nay làm ăn, có chút ác cảm với người này, “Hứa công tử luôn không thành tâm, ta cảm thấy không có sinh ý gì có thể nói.”

“Cho ta xin lỗi đã mạo phạm Tống cô nương trước đó.” Hứa Minh An có thể nắm có thể buông.

Tống Tân Đồng khẽ cười một tiếng, “Vừa rồi ta cũng từng nghĩ, đích thực là ta công phu sư tử ngoạm, dù sao toàn bộ Đại Chu  triều diện tích lãnh thổ bao la, ta đây cũng không có khả cung cấp hàng qua hết.”

Hứa Minh An gật gật đầu, rất hài với sự thức thời của nàng.

Tống Tân Đồng nói: “Ta có hai phương án. Thứ nhất, phương pháp nuôi tôm cùng rửa tôm ta đều nói cho Hứa công tử, Hứa công tử cho ta một thành lợi toàn Đại Chu, ít nhất mười năm. Thứ hai, ta đưa hết cho Hứa công tử, Hứa công tử một lần đưa cho ta năm vạn lượng bạc.”

“Chúng ta hai bên bạc và hàng thỏa thuận xong, ai cũng không ý kiến ai.”

Tống Tân Đồng tỉ mỉ suy nghĩ một chút, nếu như nàng mua mấy chục trên trăm mẫu ruộng nước đi nuôi tôm hùm cũng quá không thực tế, nhân tố không xác định quá nhiều, còn không bằng bán đứt một lần.

Hai tròng mắt Hứa Minh An khẽ động, sinh ý nhà hắn đích xác không tốt để cho người ngoài nhiễm vào, một lần trả năm vạn lượng bạc cũng là chút lòng thành, chỉ cần một hai tháng thì liền kiếm về.

“Tốt, năm vạn lượng, bạc hàng hai bên thỏa thuận xong.”

Tống Tân Đồng biết Hứa Minh An sẽ chọn như vậy, nàng nhàn nhạt cười, cũng không cảm thấy bản thân muốn ít, như vậy vừa vặn, cũng sẽ không quá lòng tham không đáy, cũng sẽ không lỗ vốn, hơn nữa nàng biết phương thức khác Hứa Minh An đều sẽ không đồng ý.

Bán một phương pháp nuôi tôm có được từ chỗ người khác, có thể bán nhiều bạc như vậy, nàng coi như là thỏa mãn.

“Hứa công tử sảng khoái.” Tống Tân Đồng lại bồi thêm một câu, “Sau này chỗ tôm này của ta bán cho ai hay làm cái gì đều không có liên quan đến Hứa công tử, đến lúc đó ngươi cũng đừng tìm phiền phức cho ta.”

Hứa Minh An gật gật đầu, “Ta lại cho ngươi thêm một vạn lượng, trước nhập hạ sang năm không thể đem hàng hóa bán cho tửu lầu còn lại. Nếu Tống cô nương làm sinh ý nhà mình, ta liền không để ý.”

Hứa Minh An cho rằng Tống Tân Đồng còn chưa có cái bối cảnh cùng thực lực kia, tối đa chỉ có thể bán trong Thanh Giang huyện, chỉ cần không đi Lĩnh Nam hay các địa phương khác, hắn cũng sẽ không để ý.

“Có thể.” Tống Tân Đồng sảng khoái ứng hạ, tôm trong ruộng nhà nàng còn chưa sinh sôi nảy nở đâu, ít nhất phải sau mùa xuân sang năm mới có thể sinh nở, đến lúc đó lại buôn bán cũng không muộn.

Ký kết văn thư xong, Tống Tân Đồng nói: “Chờ sau khi sáu vạn lượng bạc của Hứa công tử đưa tới, ta lại đem phương pháp nuôi dưỡng giao cho các ngươi.”

“Đây là tất nhiên.” Tống chưởng quỹ gật đầu đáp ứng.

“Vậy sẽ không tiễn ai vị.” Tống Tân Đồng đứng dậy nói: “Nếu như Hứa công tử không kịp tự nuôi cho nhà mình, có thể mua ở chỗ Đào Hoa thôn chúng ta trước, Đào Hoa thôn chúng ta có thể còn cung được cho các ngươi một hai nghìn cân.”

Hứa công tử hoài nghi nhìn Tống Tân Đồng, cảm thấy nàng đáp ứng sảng khoái được như vậy, có phải có âm mưu hay không? Có điều suy nghĩ một chút lại cảm thấy nàng chẳng qua chỉ là một nông gia nữ, tạm đừng tính toán cũng không đi nơi đâu.

“Có thể, một văn một cân, có bao nhiêu ta thu bấy nhiêu.” Hứa Minh An nghĩ nghĩ, “Từ nay ta cho người mang ngân phiếu qua đây, đến lúc cùng nhau thu, quá hạn không lấy.”

Nói xong liền xoay người đi ra ngoài.

“Đi thong thả.” Tống Tân Đồng đưa mắt nhìn bọn họ rời đi xong, phía sau lưng tất cả đều là mồ hôi.

Như vậy cũng được rồi, có thể có một kết quả như vậy, không mất công sức liền buôn bán lời sáu vạn lượng, so với ở trong ruộng tôm bận rộn mấy năm cũng không nhất định kiếm được nhiều đến vậy.

Tống Tân Đồng cảm thấy Hứa Minh An không phải người tốt, nếu nàng tiếp tục dây dưa xuống, hôm nay nhất định không có quả ngon.

Thở ra một hơi dài, sau đó mới quay về nội viện.

Cái bàn trong nộ viện đã chuyển đi, trong đại viện vắng vẻ chỉ có người nhà Tạ gia.

“Tân Đồng, mới nãy bên trong thế nào? Ta nghe thấy tiếng vỗ bàn, muốn đi vào cũng không dám quấy rầy các ngươi.” Tạ thẩm lo lắng hỏi.

Đại Bảo và Tiểu Bảo cũng lo lắng vây quanh Tống Tân Đồng, nhìn trên dưới, rất sợ tỷ tỷ nhà mình bị khi dễ.

“Không có việc gì, chẳng qua là nói chuyện hợp tác mà thôi.” Tống Tân Đồng nói.

Tạ thẩm không nhịn được truy vấn: “Nói thành không? Sau này chuyên cung cấp tôm cùng ốc nước ngọt cho Cát Tường tửu lâu? Bao nhiêu văn một cân?”

Thu bà bà và Tạ Đại Ngưu nhịn không được liếc mắt trừng bà một cái, “Gấp gáp cái gì, nghe Tân Đồng từ từ nói.”

Tống Tân Đồng hô một hơi, chậm rãi nói: “Không cung tôm, ta đem phương pháp nuôi tôm bán cho bọn họ.”

“Bán? Sao có thể bán đâu?” Tạ thẩm lớn tiếng la.

Thu bà bà cũng nâng âm lượng lên: “Vậy năm mẫu ruộng nước kia không phải là mua không?”

Tống Tân Đồng vội giải thích: “Không có mua không, tôm nuôi bên trong tự chúng ta dùng để làm ăn.”

“Tân Đồng ngươi muốn làm ăn a?” Tạ Đại Ngưu hỏi, “Muốn làm sinh ý gì?”

“Có lẽ là sinh ý thức ăn đi, tạm thời còn chưa biết, chờ sau này có cửa hàng lại nói.” Tống Tân Đồng nói.

“Trong thịt trấn một cửa hàng tốt cho thuê một tháng phải mấy chục lượng.” Tạ Đại Ngưu nói: “Nếu như mua ít nhất phải hơn một nghìn lượng.”

Tống Tân Đồng không tính lên thị trấn làm ăn, hiện tại đã nghĩ chờ sau khi bến tàu thi công được rồi hãy nói sau: “Vẫn không vội, trong nhà còn rất nhiều việc đâu.”

Dừng một chút lại nói: “Công trường mùng mười liền chuyển đi, đến lúc đó sinh ý cũng không thể làm, hiện tại ta đưa kết toán phân thành tháng này cho thẩm các ngươi đi.”

Tạ thẩm sau khi nghe, muốn nói lại thôi nhìn Tống Tân Đồng.

“Thẩm ngươi muốn nói cái gì? Nói thẳng là được.” Tống Tân Đồng nói.

Tạ thẩm hít sâu một hơi, nói: “Tân Đồng, ta muốn tiếp tục làm sinh ý này.”

Tống Tân Đồng giật mình một chút, sau đó nhìn Tạ thẩm, “Thế nhưng công trường cách thôn chúng ta đi xe bò cũng phải nửa canh giờ.”

“Ta biết, chúng ta đi sớm một chút, buổi tối rồi trở về.” Tạ thẩm liếc mắt nhìn Tạ Đại Ngưu, “Hai vợ chồng chúng ta không sợ xa.”

Tống Tân Đồng nghe xong trầm mặc, một là không nghĩ đến Tạ thẩm các nàng quyết tâm lớn như vậy, hai là cũng không nghĩ đến bọn họ sẽ đưa ra vậy.

Nhưng nhìn ánh mắt mong đợi của Tạ thẩm bọn họ, chung quy vẫn gật đầu, “Thẩm đã nguyện ý, vậy đi là được, chỉ có điều ta có lẽ không thể giúp cái gì.”

Dù sao mùng mười tháng tám, cặp song sinh cũng nên đi học đường.
Bình Luận (0)
Comment