Tú Tài Gia Tiểu Kiều Nương

Chương 159

Cuối tháng hai, một vụ hoa đào cuối cùng trong thôn cũng toàn bộ khai hỏa.

Trong thôn còn lục tục có người hái hoa đào đưa sang đây, Đại Nha ở một bên cân, Tống Tân Đồng thì ký sổ sách đếm tiền đồng.

Quách gia nương tử đưa hoa đào xong còn chưa đi, mà là đứng trong sân nói chuyện phiếm cùng vài người, thấy Tống Tân Đồng không xuống liền sán qua đây hỏi: “Tân Đồng, đây là vụ cuối cùng các ngươi thu hoa đào à? Nhà ta còn có mấy cây hoa đào, còn là nụ hoa đâu, nếu không chờ hai ngày ta lại hái đưa tới cho ngươi.”

Thôi gia nương tử nói: “Quách gia, hoa đào trong thôn này đều nở, ngươi đâu có còn hoa đào gì a?”

Quách gia nương tử xoay cái eo, “Ngươi quản ta.” Nói xong lại nói cùng Tống Tân Đồng: “Trái phải cũng chẳng qua là chuyện hai ngày, dù sao Tân Đồng ngươi cũng không vội.”

Tống Tân Đồng để bút xuống: “Quách gia thẩm ngươi đã nhanh đem hoa đào nhà ngươi hái hết rồi, không để lại một ít kết quả sao?”

Quách gia nương tử nói: “Hây nha, đào lông kia có gì ăn ngon, một quả còn chưa lớn bằng quả trứng gà đâu, còn không bằng hái hoa bán cho ngươi.”

Tống Tân Đồng cười cười: “Quách gia thẩm không nghe nói sao? Chờ mùa hạ kết quả, ta cũng muốn mua.”

Quách gia nương tử vừa nghe âm lượng lập tức tăng cao lên: “Cái gì? Ngươi nói lúc nào?”

Tống Tân Đồng vô tội nói: “Ngươi không biết sao? Ngay từ lúc đầu thu hòa đào ta đã nói cùng các vị thẩm tử, để các ngươi lưu một chút để kết quả nha.”

“Thực sự?” Quách gia nương tử tức giận đến vỗ chân: “Hay cho một Diệp Quế Hoa, dám lừa lão nương.” Nói xong liền ôm rổ chạy ra ngoài sân.

Còn lại hai ba phụ nhân đưa mắt nhìn nhau, cũng không đi.

Tống Tân Đồng liếc mắt nhìn mấy người một cái: “Mấy vị thẩm còn có việc gì?”

Thôi gia nương tử cẩn thận hỏi: “Tân Đồng, mấy ngày trước ta có nghe quản sự nhà ngươi nói hai ngày nay muốn bắt đầu trồng rau, không biết có còn cần người làm công hay không?”

Tống Tân Đồng nhìn vợ Thôi Thiết Trụ, nghĩ đến lúc trước nàng đi Thôi gia trả tiền, thấy nhà tranh rách nát, nhớ kỹ một điểm ân tình lúc trước, thêm nữa mấy người này đều là một tay làm việc tốt, thuận theo gật gật đầu: “Chẳng qua mấy ngày nay không ở trong nhà, cũng không biết Dương Thụ chiêu bao nhiêu người, các thẩm đi tìm hắn hỏi một câu, nếu là cần các ngươi liền đi, nếu như không cần thì sau này có việc sẽ gọi các ngươi.”

Thôi gia nương tử hồi phục lại cũng cao hứng: “Vậy đa tạ Tân Đồng, chúng ta đây liền đi hỏi một chút đi.”

Vừa dứt lời, Dương Thụ liền từ bên ngoài đi vào.

“Dương thúc ngươi tới vừa lúc, việc dưới ruộng có còn cần người không?” Tống Tân Đồng hỏi.

Dương Thụ liếc mắt nhìn mấy phụ nhân một cái, còn có gì không rõ, suy tư một chút nói: “Mời năm phụ nhân trồng rau, năm đàn ông bón phân, nếu như thêm ba người nữa vẫn có thể, đánh giá còn có trồng xong sớm hai ngày.”

Tống Tân Đồng gật gật đầu.

Ba người Thôi gia nương tử lập tức nói cảm ơn: “Cảm ơn Tân Đồng.”

“Không có gì, chỉ cần các thẩm làm việc lưu loát, làm tốt lắm là được, nếu không làm tốt, ta sẽ thay đổi người.” Tống Tân Đồng đánh trước một cái châm dự phòng: “Ngày mai xuân phân, sáng sớm phải đi làm việc.”

“Chúng ta hiểu được, nhất định sẽ làm tốt, vậy chúng ta liền đi về trước.” Mấy người vô cùng cao hứng ra về, mặc dù Tống gia không bao ăn, nhưng Tống gia cho một ngày ba mươi văn tiền công đấy, nhà ai không muốn cướp đi làm a.

Dương Thụ nói với Tống Tân Đồng: “Cô nương, dưới ruộng mời mười ba người đã là vừa đủ.”

Tống Tân Đồng minh bạch ý tứ của hắn: “Ân, trong thị trấn có tin tức không.”

“Có, đã có đồn đại muốn xây bến tàu, có điều cụ thể xây tới chỗ nào còn không rõ ràng lắm, còn đang đè nặng trong tay tri phủ châu thành đâu, tin tức còn chưa có truyền xuống.” Dương Thụ dừng một chút lại nói: “Tôm cùng ốc nước ngọt đã trở thành món chính trong Cát Tường tửu lâu bọn họ bên kia, sinh ý tốt vô cùng.”

“Tửu lâu còn lại đã hỏi thăm mấy tôm cùng ốc nước ngọt này đó, tiểu nhân dự tính qua không bao lâu sẽ tìm được cô nương ở đây.” Dương Thụ dừng một tiếng: “Cô nương nhưng tính toán bán ra một ít?”

Lúc trước đã ký hợp với Hứa Minh An, trước nhập hạ không thể bán cho tửu lầu khác, Tống Tân Đồng tuy yêu tài, nhưng vẫn là tuân thủ hợp ước, dù sao người ta là con cháu thế gia, nếu như đắc tội hắn thì toàn gia các nàng sợ là không có trái cây ngon mà ăn: “Không bán, chờ lớn hơn một chút lại nói.”

Dương Thụ suy nghĩ một chút: “Nếu như những người đó khăng khăng muốn đâu?”

Tống Tân Đồng nói: “Giao cho Tống chưởng quỹ Cát Tường tửu lâu là được, ta đã ký hợp ước với bọn hắn, trước nhập hạ sẽ không cung cấp cho nhà buôn khác.”

“Tiểu nhân hiểu.” Dương Thụ hiện tại biết nên xử lý như thế nào.

“Ngươi đem nhóm hoa đào cuối cùng này đưa vào nội viện cho Vương thẩm cùng nhau rửa sạch.” Tống Tân Đồng phân phó một tiếng rồi đứng dậy, vận động trái phải, thư giãn bắp thịt ở lưng.

Đại Nha ở một bên hỏi: “Cô nương là muốn về chỗ cô gia bên kia?”

“Canh giờ còn sớm đâu.” Tống Tân Đồng cầm một trái cà chua nhỏ đã rửa sạch lên cắn một miếng, nước bốn phía, chua chua ngọt ngọt, còn ăn rất ngon, trọng yếu nhất là không có đánh nông dược, an toàn lại yên tâm: “Đúng rồi, đi trong kho còn chút thuốc bổ, chúng ta đi nhà Thu bà bà một chuyến.”

Tức phụ Tạ Nghĩa mang thai, hôm kia được tin còn chưa kịp qua đâu, hôm nay vừa lúc đi một chuyến.

Tống Tân Đồng mang cây nhân sâm mấy chục năm theo, còn có bánh ngọt Vương thị làm, còn có một chút thịt hươu ôn bổ, sau khi vào Tạ gia đã nhìn thấy Thu bà bà, Tạ thẩm ngồi ở trong sân khâu quần áo.

Đẩy cửa viện ra đi vào, la lớn: “Thu bà bà, Tạ thẩm, đang vội sao?”

“Tân Đồng qua đây a, mau vào mau vào.” Tạ thẩm vội gọi con dâu một tiếng: “Mai tử, mau lấy một băng ghế ra cho Tân Đồng.”

“Không cần làm phiền tẩu tử, bây giờ tẩu tử là người tinh quý, không thể mệt nhọc.” Tống Tân Đồng vội nói.

“Hây, nông gia đâu có gì tinh quý, không có chuyện gì, một băn ghế không lấy được sao.” Thu bà bà nói.

Tức phụ Tạ Nghĩa, Mai tử, mang một cái ghế ra: “Tân Đồng, ngươi ngồi.”

“Cảm ơn tẩu tử.” Tống Tân Đồng mang quà tặng đưa cho Tạ thẩm rồi sau đó ngồi xuống ghế, nhìn thấy bọn họ đang may y phục nhỏ đâu: “Thật là đẹp mắt, đây là làm cho tôn tử chưa ra đời?”

“Việc dưới ruộng cũng làm xong, không có chuyện gì liền nhàn rỗi làm mấy y phục nhỏ này.” Tạ thẩm quan sát Tống Tân Đồng, nhìn mặt nàng đầy hồng quang, xem ra cuộc sống sau khi thành thân cũng có tư có vị: “Tân Đồng, ngươi cũng theo học, nói không chừng cuối tháng liền có tin tức tốt, đến lúc đó làm là thuận tay.”

Tống Tân Đồng lúng túng cười cười, nàng còn chưa có nghĩ sớm như vậy đã sinh con đâu, sau mười tám lại sinh cũng không trễ a.

Thu bà bà thối một tiếng:  “Ngươi làm thẩm này quá không biết nói chuyện, học cái gì? Ngươi không biết giúp đỡ làm sao?”

Tạ thẩm vội nói: “Hắc, miệng thẩm này thật là không biết nói, chờ Tân Đồng ngươi mang thai, thẩm liền làm cho, mùa xuân đến mùa đông, một năm bốn mùa đều làm hai bộ.”

“Vậy cảm ơn Tạ thẩm.” Tống Tân Đồng cười ứng hạ

Tạ thẩm lại nói: “Chờ làm xong chỗ này cho tẩu tử ngươi, thẩm liền làm cho ngươi.”

“Thẩm, không vội, ta còn sớm đâu.” Tống Tân Đồng vội nói.

Tạ thẩm hỏi: “Còn sớm gì a, ngươi không vội Lục tú tài người ta không vội a? Nương Lục tú tài không có giục ngươi?”

Tống Tân Đồng lắc đầu, “Nương mặc kệ này đó.”

“Lục gia phu nhân là người tâm thiện tính tình tốt.” Thu bà bà nói: “Nhưng tự ngươi cũng phải nhìn chằm chằm một chút, con dâu tiết kiệm luôn luôn phải cẩn thận nhiều một chút.”

Tống Tân Đồng gật gật đầu: “Nương đối xử với ta rất tốt.”
Bình Luận (0)
Comment