Tử Thần Gõ Cửa Diêm Vương

Chương 50


Venus nhìn vị khách không mời này, nhíu mày, không vui nói: "Tất nhiên anh không có vinh dự này, cút đi."
Bây giờ tâm trạng cậu đang tồi tệ, Cetus đụng vào họng súng, đương nhiên không chiếm được một câu tốt của Venus.

Cetus: "..."
Chuyện gì đang xảy ra thế? Không phải nói là đàn ông đều có thể thông đồng lên giường với Thần tình yêu sao?
Công bằng mà nói, Cetus biến hóa ra da người không tồi.

Cetus là đơn thuần háo sắc, Venus lại đồng nghĩa với vẻ đẹp, Cetus nhìn thấy mỹ nhân như Venus đương nhiên là rất yêu thích, cho nên hương vị cũng không tính là quá kém.

Với tính cách dễ bị ngấy của Venus, sau hàng trăm năm chỉ ăn một món Poseidon, gặp phải món ăn tươi ngon chắc chắn cũng phải nếm thử.

Nhưng hiện tại cậu không hề có khẩu vị, không chỉ không muốn thân cận, còn đặc biệt ghét.

Cậu đã quen với món ngon cực phẩm Poseidon này, đối với những món ăn khác đừng nói là nếm thử, ngay cả ngửi cũng không muốn ngửi.

Đó là chưa kể Venus vừa trải nghiệm được hương vị ghen tị, hiểu rằng tình yêu và tình dục là không thể tách rời.

Cậu yêu Poseidon đến nỗi cậu nghĩ rằng Poseidon đã từng có ham muốn với những người khác là không thể chịu đựng được.

Tương tự như vậy, bản thân cậu không thể chấp nhận không yêu mà lại tận hưởng ham muốn.

Con người đã từng nhìn thấy đủ loại người trong cuộc đời của họ, và không thể chỉ có ham muốn với một người trong cả cuộc đời, điều này là trái với bản chất con người.

Nhưng không phản bội sau khi đã tham gia vào một mối quan hệ, tình cảm gắn bó lâu dài chỉ với một người để tận hưởng ham muốn tình dục, đó là tuân thủ trách nhiệm.

Nếu tình cảm kéo dài suốt đời, vậy trung thành cả đời.

Đó là trách nhiệm của hôn nhân.

Venus vừa biết người yêu của Poseidon không phải chỉ có một mình cậu, thật sự khó có thể chấp nhận được.

Nhưng đó đều là quá khứ, Poseidon đã sớm thề với quy luật, hứa cho cậu một nửa tôn vinh, địa vị giống nhau, một đời trung thành.

Bây giờ Venus hiểu trọng lượng là gì.

Cuộc sống ngắn ngủi, một đời trung thành vẫn rất khó khăn để duy trì.

Sự sống đời đời của các vị thần, lòng trung thành của một đời là lời hứa nặng nề nhất.

Cho nên tức giận thì tức giận, Venus không có khả năng vì vậy mà sinh ra tâm trả thù ngây thơ, tùy tiện tìm người lên giường làm Poseidon giận.

Bởi vì đó là một sự vô trách nhiệm.

Từ trách nhiệm, là Poseidon dạy cho cậu.

Từ ngày cậu hiểu, cậu sẽ tuân theo đến cùng.

Cetus thấy một quý ông giả vờ không nhận được niềm vui của Venus, cũng không diễn nữa, đi lên muốn cưỡng hôn cậu.

Venus: "???"
Đây có phải là một Ares khác không?
Tên chiến Thần kia rất thích Bá Vương ngạnh thượng cung*
(*) Thay thế từ cưỡng gian.

Bản thể Cetus là một con quái vật biển cường đại, lực công kích hung hãn.

Mỹ Thần cũng không am hiểu chiến đấu, Venus phòng ngự vài lần, muốn gọi vệ sĩ, lại chợt nhớ tới vừa rồi cậu tức giận muốn một ở mình lẳng lặng bảo vệ sĩ và thị nữ ra ngoài.

Lần này thật đúng là nhà đã dột còn gặp mưa suốt đêm.

Cetus áp sát từng bước, muốn ôm Venus.


Venus bình tĩnh lui về phía sau, vài lần né tránh, đều để cho hắn nhào vào khoảng không.

Cetus cũng không nóng nảy, trong cung điện này không có người khác, con mồi không thoát khỏi lòng bàn tay của hắn.

Trên mặt hắn lộ ra nụ cười ép buộc, cố ý ép Venus lên giường.

Khi Venus bị ép lên giường, Cetus không thể chờ đợi nhào tới, Venus đột nhiên nhanh nhẹn xoay người lăn qua lăn lại.

Cậu nhanh chóng ấn xuống đầu giường một bộ phận chủ chốt, một cái lồng giam màu vàng hoa lệ từ trên trời giáng xuống, bao bọc vững vàng Cetus ở bên trong, trong lồng còn nở đầy hoa hồng đỏ xinh đẹp.

Venus đứng bên ngoài lồng sắt, cười lạnh một tiếng: "Hải Hoàng tự tay chế tạo lồng giam, cảm giác thế nào?"
Cetus: "???"
Tại sao cái này được đặt trên giường Hải Hậu? Bọn hoàng tộc có tâm phòng bị tốt như vậy sao!

"Hải Hoàng bệ hạ, thật sự tôi nhìn thấy Hải hậu bệ hạ ở trên giường với một người đàn ông khác..." Medusa dẫn Poseidon vội vàng tiến vào cung điện.

Cô tính thời gian xong, lúc này tuyệt đối Venus đã lăn lộn với Cetus.

Cho dù tạm thời Venus không có hứng thú, Cetus cũng sẽ dùng sức mạnh.

Cho nên cô giả vờ làm thị nữ phá tan hiện trường vụng trộm đi thông báo cho Hải Hoàng, nhất định Hải Hoàng sẽ bắt gian ở trên giường.

Nhưng khi cô bước vào cung điện, không phải là một cảnh tượng kiều diễm như cô mong đợi.

Venus ăn mặc nguyên vẹn đứng trước giường, trong khi Cetus bị...!Một cái lồng khổng lồ giam kẹt trên giường.

Medusa khiếp sợ.

Tại sao Venus không lén lút? Điều này không phù hợp với thiên tính của cậu ta!
Medusa vội vã: "Họ đã kết thúc xong mặc quần áo.

Bệ hạ ngài cũng nhìn thấy, Hải Hậu đuổi vệ sĩ xung quanh cung điện ra, cũng vì làm loại chuyện đê tiện vô sỉ này."
Lấy dục vọng bá đạo chiếm hữu của Hải Hoàng bệ hạ, không phát hiện hiện trường vụng trộm thì làm sao, cô nam quả nam này ở chung một phòng còn chưa đủ nói rõ à? Hải Hoàng bệ hạ tuyệt đối sẽ không cho phép đồ đạc của mình bị người khác nhúng chàm, nhất định sẽ sinh ra ngăn cách với Venus.

Poseidon bước nhanh đến trước người Venus, nắm lấy tay cậu nhẹ nhàng hỏi: "Không bị thương chứ?"
Venus lắc đầu, bĩu môi: "Vẫn phải cảm ơn cái lồng này, lần đầu tiên tôi cảm ơn nó như vậy."
Medusa cắn răng.

Vì sao Hải Hoàng bệ hạ không để ý? Điều này cũng không phù hợp với thần tính của anh ta!
"Hải Hoàng bệ hạ, chẳng lẽ ngài muốn tha thứ cho sự không trung thành của Hải Hậu——" Medusa không cam lòng yếu thế, vừa nói ra nửa câu, đã bị Poseidon quay đầu bóp cổ, nhấc lên khỏi mặt đất, nhất thời không nói nên lời nửa câu sau.

Ánh mắt Poseidon nhìn Venus rất dịu dàng, trong nháy mắt tiếp theo ánh mắt nhìn Medusa lạnh như băng vô tình, giống như đang nhìn vật chết vậy.

"Chẳng lẽ cô cho rằng bản vương sẽ giống như tên ngu xuẩn Hephaistos kia, nhìn thấy Venus cùng một tên rác rưởi ở chung một phòng, thì cho rằng Venus sẽ hạ thấp hương vị?" Poseidon âm trầm nói.

"Chỗ này là hải dương, không có chuyện gì có thể giấu được bản vương."
Gần đây Poseidon đang bận rộn với một sự kiện lớn khác, thiếu chút nữa bỏ qua đáy biển.

May mắn thay, Venus đủ thông minh để anh đến kịp thời.

Sắc mặt Medusa trắng bệch, thế nhưng cô quên mất chuyện này.

Âm mưu quỷ kế của bọn họ đã sớm bại lộ trong tầm mắt của Hải Hoàng.

Ngay khi cái cổ yếu ớt của Medusa sắp gãy, cho rằng mình sẽ bị bóp chết, đột nhiên Poseidon buông tay ném cô xuống đất.

Medusa ngã trên mặt đất ho khan, cô ta đang ho bỗng nhiên dừng lại, phát hiện mái tóc dài xinh đẹp của mình biến thành những con rắn độc đáng sợ, cô ta hoảng sợ quay đầu, nhìn thấy mỹ mạo của mình trở nên dữ tợn khủng bố.

Cô ta đã trở thành một con quái vật thực sự.

"Khuôn mặt xấu xí là hình phạt đối với tâm địa ác độc của cô, tất cả những người nhìn thấy mắt cô đều sẽ biến thành đá." Poseidon giơ tay lên, đội vệ sĩ của Hải Hoàng liền mang Medusa và Cetus đi, Scylla cũng sẽ không được buông tha.

"Không!" Medusa cảm thấy tuyệt vọng.


Cô thích nhất là cảm giác được người khác chú ý vì nhan sắc, nhưng bây giờ cô mất đi mỹ mạo, thậm chí mất đi tư cách được người khác nhìn thẳng.

Lòng trả thù của Hải Hoàng rất đáng sợ, Poseidon đã sớm hạ xuống phán xét cho bọn họ — Medusa sẽ bị anh hùng Perseus chặt đầu, Cetus sẽ bởi vì nhìn thấy ánh mắt Medusa mà vĩnh viễn biến thành một tảng đá im lặng, Scylla hóa thành một vách đá trên eo biển Messina.

Nhưng những thứ này không cần phải cho Venus biết.

Venus rất tốt bụng và có thể tạo ra gánh nặng tâm lý vì kết thúc đáng thương của họ.

Poseidon sẽ không bao giờ tha cho bất kỳ sinh vật nào cố gắng làm tổn thương Venus.

Bao gồm Zeus và Ares, anh nhớ tất cả.


Xử lý xong chuyện của Medusa, cung điện một lần nữa chỉ còn lại Venus và Poseidon.

Venus nghe xong, biết chuyện này có sự tham dự của Medusa, nhưng đối với kết cục của cô cũng không có vui vẻ.

Venus nhớ Medusa nói cô từng là một trong những người yêu thích của Poseidon, Poseidon cũng có thể vô tình đối đãi với cô như thế, vậy sau này có thể cũng vô tình với cậu như vậy hay không?
"Muốn hỏi cái gì thì hỏi." Poseidon nhìn thấy bộ dáng muốn nói lại thôi của Venus, hiểu ý mở miệng.

Venus không biết phải hỏi gì.

Hỏi Poseidon có phải trước đây có nhiều người yêu không? Nhưng đây đều là chuyện của quá khứ, có cái gì để hỏi, có vẻ như cậu quá để ý...!Được rồi, thật sự cậu quan tâm.

Nhưng cậu là thần tình yêu, chính cậu cũng từng có tình nhân, đột nhiên để ý cái này sẽ có vẻ rất buồn cười.

Từ trước đến nay Venus đối mặt với Poseidon đều rất bướng bỉnh, mới không muốn thừa nhận Thần tình yêu bắt đầu rối rắm với chuyện cũ này, như thể đã nhận thua trước anh.

Thân thể cậu yêu Poseidon, trong lòng cũng yêu Poseidon, nhưng mà không muốn thừa nhận ngoài miệng, lúc chơi trò chơi bị bắt nạt mắng biến thái nhưng vẫn muốn chơi.

Đó là cách họ hòa hợp với nhau.

Nhưng Poseidon có yêu cậu không?
Đột nhiên Venus không chắc chắn.

Hương vị của Poseidon đôi khi rất nhẹ nhàng, đôi khi rất bá đạo, đó là thái độ của Poseidon đối với cậu.

Tình yêu có thể là như vậy, chấp niệm cũng có thể là như vậy.

Poseidon là yêu cậu hay chỉ có một sự sở hữu đối với cậu, bởi vì cậu hoàn hảo để đáp ứng mong đợi của Poseidon cho tình nhân hoàn hảo.

Anh có yêu em không?
Venus không hỏi ra miệng được.

Vấn đề này so với cái vừa rồi còn giả tạo hơn a..

a..

a!!!
Venus đã quen với việc mạnh dạn trong ham muốn tình dục, nhưng một khi chạm vào tình yêu đích thực, cậu lại trở nên cẩn thận.

Ngay cả hỏi cũng phải lấy hết dũng khí.

Bây giờ cậu không có can đảm để chấp nhận câu trả lời tiêu cực đó.

Vì vậy, cậu mở miệng để thay đổi một câu hỏi bình thường: "Gần đây anh đang bận làm gì vậy?"
Cậu có thể cảm giác gần đây Poseidon rất bận, thời gian mỗi ngày nhìn nhau đều giảm đi rất nhiều, nhưng Poseidon vẫn cố gắng dành thời gian ở bên cậu.


Thật sự không phải Venus rất quan tâm, cậu có công việc của mình, Poseidon cũng có sự nghiệp của anh, không cần phải dính với nhau cả ngày để chứng minh tình yêu.

Nhưng nhất thời cũng không tìm ra chủ đề nào khác.

Poseidon không trả lời: "Đó là một bí mật, làm xong sẽ cho em biết."
Venus không hỏi đến cùng, nhưng suy nghĩ lung tung trong lòng lại nhiều hơn.

Cậu nghĩ rằng Poseidon chỉ muốn cho cậu một bất ngờ.

Một bên lại nghĩ, nếu Poseidon thật sự yêu cậu, sẽ không giấu giếm mọi chuyện với cậu, Poseidon chỉ có dục vọng khống chế với cậu.

Ý nghĩ này quả thực làm cậu sợ hãi.

Cậu không còn cơ hội đặt câu hỏi cho Poseidon nữa.

Bởi vì Poseidon ngày càng bận rộn, số lần họ gặp nhau càng ngày càng ít, bận rộn đến mức không có thời gian chơi trò chơi.

Nhưng Poseidon để lại cho cậu một đống đồ chơi và nói với cậu có thể giải quyết bằng đồ chơi.

Venus gần như muốn ly hôn.

Anh muốn xem thường ai? Vị Thần tình yêu cần dùng đồ chơi hả!
Venus nhàn rỗi dưới đáy biển nhàm chán, trước kia mỗi ngày ở chung làm cậu có chút phiền, giờ Poseidon không có ở đây cậu lại có chút nhớ nhung.

Một ngày nọ, cậu thấy vài vị thần không ngờ đến dưới đáy biển.


"Hermes, Dionysus?" Venus kinh ngạc nói, "Sao hai người lại tới đây?"
Hermes nói, "Chúng tôi đến cứu cậu ra ngoài, đây là cơ hội tốt một lần trong đời!"
"Cơ hội tốt nào?" Venus còn chưa kịp hỏi rõ ràng, đã bị một đứa trẻ lao vào trong lòng.

"Hu hu hu, cuối cùng cũng tìm được ba!" Cậu bé tóc vàng gào khóc.

"Cupid!" Nhìn bộ dáng con trai khóc oa oa, Venus có chút áy náy.

Cậu không xứng đáng làm một người cha.

Trước kia chính cậu cũng rất ấu trĩ, tuy rằng sinh con, nhưng một chút cũng không hiểu trách nhiệm làm cha, chỉ đối đãi Cupid như bạn mà chơi.

Trong những năm đầu tiên dưới đáy biển, cậu không nghĩ rằng cậu có con trai ở trên núi.

Cậu đã học được quá nhiều điều dưới đáy biển.

"Thừa dịp Poseidon không có ở đây, chúng ta mau đi." Dionysus nói, "Hephaistos đang tiếp ứng bên ngoài."
"Hephaistos cũng đến?" Venus rất vui mừng, đây thật sự là những người bạn cũ tụ họp.

"Đúng vậy, chúng tôi có thể lẻn vào hoàng cung là nhờ hắn dẫn đi, hiện tại hắn rất mạnh." Hermes nói.

Ban đầu Hephaistos nói hắn sẽ đi đến Hải Giới mang Venus về, kết quả là biến mất hàng trăm năm, họ nghĩ hắn đã bị chôn vùi dưới đáy biển.

Kết quả thời gian trước đột nhiên Hephaistos trở lại, không chỉ sức mạnh trở nên mạnh mẽ, bộ dáng cũng thay đổi, còn chữa khỏi chân.

Dionysus hỏi, "Venus, những năm qua có khoẻ không? Hải Hoàng có bắt nạt cậu không?"
Nghĩ về Poseidon cậu lại buồn bực: "Anh ấy sắp bắt nạt chết tôi rồi." Lúc chơi trò chơi bắt nạt cậu, gần đây cả ngày không biết bận cái gì, cậu cũng cảm thấy tủi thân.

"Xin lỗi, chúng tôi đến muộn.

Hephaistos khăng khăng đến cứu cậu." Hermes vừa đau lòng vừa thở dài, "Tôi phải thừa nhận, chúng tôi không để tâm như hắn."
Venus cảm thấy hình như hội bạn bè hiểu lầm cái gì đó, cậu ở trên biển không thảm lắm, cũng không đến mức dùng chữ "cứu"...!
Nhưng thật sự cậu muốn rời khỏi biển một thời gian.

Cậu rất muốn biết Poseidon là vì yêu cậu hay chấp niệm với cậu.

Poseidon quá mạnh mẽ trong việc kiểm soát cậu và không bao giờ cho phép cậu rời khỏi biển.

Nếu thật sự muốn đối thoại với Poseidon một cách bình đẳng, cậu phải thoát khỏi sự kiểm soát của anh.

Cậu cũng cần hoàn toàn bình tĩnh một chút, lần này là một cơ hội rất tốt.

Venus theo họ rời khỏi cung điện và gặp Hephaistos bên ngoài cung.

"Hephaistos, chân và khuôn mặt của anh - " Venus ngạc nhiên đến nỗi gần như không dám nhận.


Đứng ở trước mặt cậu chính là một mỹ nam đồ đỏ hoang dã mười phần, vết bớt trên mặt đã biến mất hoàn toàn, dung nhan đẹp đẽ đến cực điểm, chân cũng rất linh hoạt.

"Kinh ngạc phải không? Lúc trước chúng tôi nhìn thấy cũng cực kỳ kinh ngạc, mặt hắn và chân đều tốt, cũng không biết gặp chuyện gì ở bên ngoài." Hermes ghen tị.

Hephaistos sâu sắc nhìn Venus: "Đây không phải là nơi để nói chuyện, lên bờ trước."
Rèn luyện mấy trăm năm sinh tử ở di tích Bắc Âu, hắn không còn là Hephaistos lúc trước nữa, duy chỉ có trái tim còn y nguyên với Venus.

Venus nổi lên mặt biển, trong nháy mắt đó, cậu tham lam hít thở không khí trên bờ.

Cậu dừng lại giữa không trung, quay đầu nhìn về phía sóng biển lăn tăn.

Poseidon, tạm biệt.

Cậu hoàn toàn tự do.

•••••
"Hiện tại núi Thánh không thích hợp để trở về, tạm thời rừng của tôi còn rất an toàn, nếu không để Venus về cùng tôi?" Dionysus nói.

Venus hỏi: "Chuyện gì đã xảy ra với núi Thánh?"
Hermes: "Mọi thứ hơi phức tạp, dù sao cũng vậy..."
"Venus." Hephaistos ngắt lời Hermes, "Cậu có muốn đi với tôi không?"
Venus sửng sốt, lắc đầu nói: "Vẫn không được.

Nếu không thể trở về núi Thánh, tôi sẽ dẫn Cupid đi hệ Thần khác chơi."
Hiện tại không nên trêu chọc những người yêu cũ này.

Cậu đã kết hôn, mặc dù là cậu đơn phương cãi nhau với Poseidon, nhưng cậu vẫn phải chịu trách nhiệm.

Thế giới rộng lớn đến mức Venus muốn xem nó từ lâu.

Cậu đã nghe qua rất nhiều chuyện xưa, tràn ngập khát vọng với thế giới bên ngoài, phương Đông cũng không tồi, tiếng Trung của cậu không thể học vô ích, dù sao cũng phải có đất dụng võ.

Venus quyết định đi tìm Song Ngư ngay lập tức để mở visa.

Song Ngư chính là hiện thân của hình tượng song ngư năm đó, cha con họ là chủ nhân của Song Ngư, visa sẽ sớm được phê duyệt.

Chỗ thị phi này, nên sớm rời xa là tốt nhất.

Nhưng...! Venus lặng lẽ nhìn Hephaistos, phát hiện Hephaistos cũng đang chăm chú nhìn cậu, ánh mắt thâm tình ảm đạm, cậu vội vàng thu hồi tầm mắt.

Cậu thật sự phải xin lỗi chồng cũ.

Trách tuổi trẻ không hiểu chuyện, coi hôn nhân như trò đùa, nợ tình cũng không biết phải trả như thế nào.

Không trêu chọc nữa, không cho hy vọng, chính là điều duy nhất cậu có thể làm.

"Xin lỗi, Hephaistos." Venus chân thành xin lỗi.

Hephaistos ngẩn ra, cười khổ nói: "Tôi không có cơ hội phải không?"
Venus gật đầu: "Ừm." Không thể cho người ta một chút hy vọng.

Hephaistos gật đầu, bình tĩnh nói: "Chúc cậu hạnh phúc."
Venus nói, "Cảm ơn anh."
......!
Sau khi Venus đưa Cupid đi, Dionysus và Hermes lần lượt rời đi.

Chỉ còn lại Hephaistos đứng trên biển được gió thổi nhẹ nhàng.

Hephaistos rũ mắt xuống, nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn hoa hồng trên ngón tay của mình, đó là một cặp với chiếc nhẫn mà hắn đã làm cho Venus.

Hoa hồng ngụ ý cho hôn nhân và tình yêu, còn gai hoa ngụ ý hôn nhân và tình yêu cần trách nhiệm.

Thời điểm mười phần chết chín tại di tích Bắc Âu, vô số lần hắn dựa vào chiếc nhẫn này để chống đỡ niềm tin mới sống lại.

Bởi vì tự ti quấy rầy mà hắn đẩy Venus càng xa, hiện tại có vốn liếng tranh thủ một lần, thì đã mất đi tư cách nhập cuộc.

Hắn biết tình yêu như thế nào, hắn cũng nhìn ra sự quyến luyến của Venus khi tạm biệt biển, trong ánh mắt đó chính là tình yêu.

Hắn lặng lẽ nhìn một lúc lâu, mỉm cười, tháo chiếc nhẫn và ném nó xuống biển.

"Tôi không dạy được cậu, hắn đã dạy cậu.".

Bình Luận (0)
Comment