Tung Hoành Đại Thiếu

Chương 32

Quân Đại Soái vòng tay nắn bóp cặp bánh bao mềm mại căng mọng kia, khiến nó biến dạng liên hồi, một lát sau, trở mình đứng dậy.

Ngự nữ tâm kinh tổng cộng một trăm lẻ tám tư thế, mặc dù có rất nhiều tư thế là cần thiết nữ nhân chủ động phối hợp, nhưng số còn lại cũng là rất nhiều.

Nhìn thằng em vẫn đang sừng sững, không có dấu hiệu hạ nhiệt, hắn nhếch môi cười tà.

- Yêu nghiệt, bổn soái lại đến đây.

Lật ngửa người Vân Yên lại, hắn ép đôi chân cô nàng thẳng lên vai, sau đó hắn cầm lấy bắp đùi săn chắc, khẽ vận lực.

Cả thân hình kiều độn trắng nõn mỹ nữ đột nhiên bay lên, trong ánh mắt kinh hoảng của Vân Yên, dừng sững lại.

Bên trong khe suối, những sợi tơ nước bắn tung tóe giữa không trung.

Giống như thiên nữ tán hoa, vô cùng mỹ diệu.

Sau đó, mỹ ngọc thân thể rớt xuống.

Phía dưới.

Cự long cường tráng, gân xanh dữ tợn, ngẩng cao đón đợi.

"Phập"

Vân Yên chỉ cảm thấy cả người giống như bị xé toạc, nơi tư ẩn bị hung hăng đâm vào, khiến cho cổ họng ứ nghẹn, không thể thốt ra nửa câu.

- ư.......ư.....

Cặp mị nhãn kiều mị trợn ngược lên, một chút đau đớn trong mắt nhanh chóng biến mất, thay vào đó là kỳ lạ cảm xúc..

Quân Đại Soái hai tay dang rộng giữa không khí, hơi ngửa người về sau, chỉ lấy chính mình cự long làm điểm tựa tiếp đất cho cơ thể Vân Yên, mắt thấy đã lút cán, hắn lại đẩy hông lên một phát.

Vân Yên chỉ thấy phía dưới nóng hổi đồ vật kịch liệt rút lui, không đúng, chuẩn xác mà nói cả thân hình của nàng lại bị đẩy ngược lên không trung.

Sau đó.

Lại rơi xuống.

"Phập"

"Phập"

"Phập"

Giống như cọc gỗ, liên tục được người đóng xuống mặt đất, lún sâu, lún sâu..

Vô tận khoái cảm ập đến, trong mắt Vân Yên chỉ còn là sung sướng, đê mê..

Giữa chốn hoang sơn dã lĩnh hung thú sơn mạch, diễn ra một cái khung cảnh tiêu hồn..

Qua không biết bao lâu.

Tiểu Nhu mơ hồ tỉnh lại, cả người có chút tê dại, nghe được bên tai những âm thanh nhục thể va đập vào nhau mãnh liệt, không khỏi ngửa đầu nhìn.

Chỉ thấy.

Phía trước, yêu mỵ lãnh diễm Vân Yên đại sư tỷ, lúc này lõa lồ thân thể, đang liên tục bay bổng giữa không trung.

Bên dưới, là một cái cường tráng nam nhân, bằng một tư thế kỳ lạ liên tục dịch chuyển hông lên xuống.

Từng tiếng thanh âm tiêu hồn, liên tục phát ra từ trong cặp môi mọng xinh đẹp.

- Á Á Á... TA..... SƯỚNG...

- SƯỚNG....CHẾT.....MẤT......

- MẠNH HƠN......MẠNH HƠN NỮA....

Lúc này, tên kia bỗng nhiên tụ lực, thúc hông thật mạnh một phát.

- Á.........

Vân Yên sư tỷ hét lớn một tiếng, trần truồng ngọc thể bị bắn ngược lên không trung, gác lên một cái cành cây cao, nằm đó rũ rượi.

Phía dưới khe suối, nước văng tung tóe..

Nhìn lại tên kia nam nhân, cự long của hắn lúc này từng đoàn chất dịch thần bí bắn ra, như núi lửa bạo phát, bốn phương tám hướng trong không khí đều có chất dịch của hắn.

Có một chút, rơi vào trên mặt Tiểu Nhu.

Cô nàng bản năng lấy tay quệt, nội tâm dâng lên không hiểu thấu, đưa lưỡi nếm thử.

Mùi vị.

Thật tanh nồng.

Vân Yên mơ hồ tỉnh lại, phát hiện định thân thuật đã được giải trừ, phía dưới vẫn còn cảm giác vô cùng dư vị, cả cơ thể mềm oặt rũ rượi.

Thần trí có chút mê man, bỗng nhiên Vân Yên thấy được đám sư muội chính mình lục tục tỉnh lại.

Trong mắt mỹ nữ lóe lên lạnh lẽo, dày đặc băng hệ linh khí chậm rãi tích tụ.

Giữa không trung, đột nhiên hiện ra từng cái gai băng, sắc nhọn, bóng loáng.

Sau đó.

Chuẩn xác lao xuống dưới.

Như mưa tên loạn vũ.

Đám kia sư muội, kể cả Tiểu Nhu, vẫn còn đang tê dại bởi mê dược, không thể nào né tránh được.

Trong ánh mắt tràn đầy kinh ngạc, khó hiểu, uất ức, lần lượt chết đi.

Quân Đại Soái nằm trên đất, thở hồng hộc, tu luyện cái này Ngự nữ tâm kinh, khoái cảm vô tận sung sướng, nhưng duy trì các loại tư thế quả thật rất mệt mỏi.

Tuy nhiên, chỗ tốt cũng rất lớn.

Hắn lúc này phát hiện, thể chất trở nên tăng cường một chút, chính mình tu vi cũng không hiểu thấu, đã đột phá đến nhất phẩm Võ Tông.

Ân, giữa không trung, cái kia mưa tuyết thật đẹp, tuy nhiên có chút sắc lạnh a.

Mẹ nó.

Quân Đại Soái thốt lên, vội vã bật dậy, thi triển Mê Tung Ảnh né tránh.

Nghe được những tiếng "phập" "phập" vang lên, hắn quay đầu nhìn, phát hiện lúc này đám kia La sát tông đã bị những cây gai băng đâm chết.

- Yêu nghiệt, không ngờ ngươi độc ác như vậy.

Quân Đại Soái liếc nhìn lên trên, có chút không đành lòng nói.

Hắn muốn giết, cũng chỉ là giết cái kia Tiểu Nhu, còn lại trấn lột một hồi là xong a.

Vân Yên mặc dù dư âm vẫn tại, nhưng lúc này đã khôi phục thần trí, dùng ánh mắt phức tạp nhìn lấy Quân Đại Soái, đoạn lấy ra y phục trong giới chỉ phủ lên, xoay người biến mất.

Quân Đại Soái lười quản, cũng không truy đuổi.

Hắn bước đến đám thi thể cắm đầy gai băng kia, bắt đầu tìm kiếm đồ tốt.

Nội tâm âm thầm cảm thán, cái này hung ác tiểu mỹ nữ đã chết, tiền kiếp xem như đã được báo thù, nên an nghỉ đi thôi.

"Hắn xuyên không lâu rồi, không cần ngươi nhắc."

Hệ thống cáu gắt nói.

Mấy chương liền toàn cảnh dâm ô trụy lạc, nó không có đất diễn, đang rất bực bội a.

"Gì, xuyên không. Xuyên đi đâu?"

Quân Đại Soái tò mò.

"Địa cầu."

"Ồ, thế ngươi có biết hắn nhận được hệ thống không, còn nữa, hắn xuyên vào ai?"

"Ta biết."

"Mau nói! Mau nói a!"

"Éo..."

"??????"

Không nói thì thôi.

Người anh em, ở địa cầu làm ăn tốt đẹp nhé.

Quân Đại Soái lục lọi xong xuôi, nhảy lên một cái nhánh cây nào đó, đánh thức đang ngáy ngủ Pikachu, mỉm cười nói.

- Dậy nào, dậy nào..

Khả ái Pikachu dụi dụi, mở mắt ra, gật gật cái đầu nhỏ với hắn.

Bỏ lại tàn phá chiến trường, một người một sủng chậm rãi biến mất phía sau đại thụ.
Bình Luận (0)
Comment