Tước Tích

Chương 35

Trái Tim, đế quốc Aslan phía Tây

Ba Ngân Trần giống hệt như nhau đã lui ra khỏi thạch thất, không ai biết họ đi đâu. Bóng dáng đen tuyền và âm của họ như ma quỷ đến từ địa ngục, có lẽ giờ phút này đã trở lại dưới lòng đất rồi không chừng. Nhưng cảm giác u ám vẫn bủa vây mọi người trong phòng.

Sắc mặt Đặc Lôi Á vẫn trắng bệch,chẳng có chút máu nào. Ánh mắt cô ta vẫn nhấp nháy không biết đang suy tính điều gì. Hiện tại, những mảnh vụn kí ức trong đầu cô ta đang lần lượt lướt qua, trong vô hình có một sợi dây nối tất cả những chuyện siêu lạ thường và mọi biến cố xảy ra trong mấy năm nay lại với nhau. Cô ta có cảm giác dường như mình sắp vạch mở được bí mật lớn nhất của Aslan. Nhưng đầu sợi dây kia vẫn chưa hoàn toàn hiện ra, vẫn trong suốt, cho nên tất cả chưa thể lý giải cặn kẽ được.

“ Tôi muốn đưa các người đến một chỗ, chỗ này chưa từng công khai với bất cứ Vương tước nào. Vì vậy, thứ các người sắp nhìn thấy là cơ mật thuộc quyền hạn tối cao của Aslan. Ra khỏi thạch thất, sẽ có sứ giả dẫn đường. Các người chỉ cần đi theo hắn thôi. Tôi sẽ chờ các người ở đó.” Vừa dứt lời, ánh sáng xanh thẳm liền biến mất, mặt kính khổng lồ lại trở thành vách đá rắn chắc.

Sứ giả Bạch Ngân dẫn đường phía trước luôn ẩn mặt trong bóng tối của mũ trùm. Cảm giác vừa u ám trong lòng Đặc Lôi Á mãi không xua đi được, thậm chí cô ta có ảo giác người đang dẫn đường phía trước này cũng có khuôn mặt giống hệt với Ngân Trần. Thậm chí là mấy trăm sứ giả Bạch Ngân trong Trái Tim đều là Ngân Trần.

Nghĩ đến đây, Đặc Lôi Á rùng mình, cô ta quay đầu lại nhìn U Minh. Gã vẫn im lặng , ánh mắt như móc câu nhìn chằm chằm vào lưng sứ giả. Đặc Lôi Á dời mắt đi, nhắm lại rồi từ từ mở ra lần nữa, trong đôi mắt cô ta lúc này là gió bão trắng xóa. Cô ta vừa đi theo U Minh và Tất Lạp vào sâu trong lòng đất, vừa khởi động thiên phú cảm ứng hồn lực đến cực hạn. Thế nhưng hồn lực do thám của cô ta bị xung quanh ngăn trở, cảm giác giống như một con bạch tuộc tám vòi bị giam trong không gian chật hẹp, dù vòi có dài bao nhiêu vẫn không thể giang rộng hơn được. Lòng đất trông thì thoáng đãng nhưng mỗi một tầng, thậm chí mỗi một tấc đất đều giăng đầy phong ấn ngăn cản hồn lực. Đặc Lôi Á đành lặng lẽ từ bỏ ý định, đi theo họ tiến về phía trước.

Đi xuống chừng sáu tầng, họ đến một nơi khá giống với lối vào hang động trong khe núi. Sứ giả đi đến lối vào, một người ăn mặc tương tự, đội mũ trùm đầu không cách nào nhìn rõ mặt đứng chờ ở đó. Hai người họ ghé đầu nói vài câu, sau đó, vị sứ giả dẫn đường họ quay lại gật đầu, không nói câu nào, biến mất trong bóng tối.

Vị sứ giả mới đến chỗ ba người, giọng hắn khàn khàn vang lên: “Ba vị Vương tước, rất hân hạnh dẫn đường cho ba vị. Nơi ba vị sắp đến được gọi là hang Nguyên Tương. Đây là nơi cơ mật trong lãnh thổ Aslan, phải có quyền hạn tối cao mới vào được. Sau khi vào hang, xin đừng tùy ý sử dụng hồn lực, cũng xin ba vị phong ấn tất cả hồn khí, hồn thú trong cơ thể. Nếu không, tất cả sứ giả Bạch Ngân có quyền thi hành áp chế cần thiết với ba vị bất cứ lúc nào.” Hắn ngập ngừng rồi nói tiếp. “… bao gồm cả việc giết ba vị trong tình huống cần thiết.”

Đồng tử U Minh co chặt. Là Vương tước Giết chóc lại bị người ta đe dọa mình, việc này chẳng phải trò cười sao? Gã cười ngạo mạn, giọng nói lạnh lẽo vang lên trong bóng tối như kiếm rút ra khỏi vỏ: “ Ngươi nói gì? Lặp lại lần nữa xem.”

Sứ giả Bạch Ngân quay mặt lại nhìn U Minh, đôi mắt hắn dưới bóng chiếc mũ trùm đầu lóe lên ánh sáng âm u, chẳng mảy may sợ hãi, thản nhiên lặp lại lời vừa rồi: “Bao gồm giết ba vị trong tình huống cần thiết.”

U Minh lập tức im lặng, không nói thêm lời nào nữa. Gã sứ giả dường như rất hài lòng với điều này, quay người lại, “Xin mời đi theo tôi.”

Sau khi đi vào khe núi, con đường vẫn cô cùng chật hẹp. Nhóm người chỉ có thể nhích từng bước len lỏi trong khe hở giữa hai vách đá, không thể nào đi song song. Đi được khoảng mười phút, một hang động rộng lớn hiện ra trước mắt. Tạt vào mặt là khí nóng ẩm ướt và mùi tanh hôi khiến người ta không kìm được muốn nôn mửa. Thứ mùi này như bốc lên từ đống thịt nhầy nhụa trộn lẫn với nhau,lại như mùi trong dạ con của phụ nữ. Đặc Lôi Á giơ tay bịt mũi lại.

Cuối tầm mắt ánh lên màu đỏ sẫm mờ ảo, trông quái dị không sao tả xiết. Đặc Lôi Á nghiêng mặt qua, nhỏ giọng nói với U Minh: “Dưới lòng đất Aslan không thể nào có nham thạch nóng chảy hay nguyên tố lửa được. Sao lại có ánh đỏ nhỉ?”

U Minh lắc đầu, khuôn mặt càng u ám hơn. Tất Lạp đi sau lưng họ, vẻ mặt điềm tĩnh không nhìn ra bất cứ tâm tình nào.

“ Đến rồi!” Sứ giả Bạch Ngân đứng lại.

Hiện giờ, họ đang đứng trên một cây cầu bắc ngang chân là một cái hồ màu đỏ sẫm như thể ao đầm. Trên mặt nước đỏ như máu thỉnh thoảng nổi lên một bong bóng lớn, khi nó vỡ ra thì mùi tanh tưởi liền bay xộc lên khiến người ta tởm lợm. Con đường đi thẳng một mạch đến đây, có vẻ như nơi này chính là điểm cuối.

“ Thứ gì mà kinh tởm như vậy?” Đặc Lôi Á che mũi lại, sốt ruột hỏi. “Rốt cuộc anh muốn đưa chúng tôi đi xem thứ gì?”

Sứ giả khẽ cười: “Xin ba vị Vương tước chờ một chút là sẽ biết ngay thôi.”

Đặc Lôi Á đành phải im lặng đứng chờ. Trong khi chờ đợi, cô ta lại có ý định do thám hồn lực phân bố trong không gian lạ lẫm này. Tuy nhiên, vẫn không ngoài dự tính, cô ta lại thất bại. Xung quanh đầy rẫy phong ấn hồn lực do Tư tế Bạch Ngân thiết lập. Cô ta cảm giác ngay cả vách núi xung quanh cũng không thể xuyên thấu được.

Đang lúc Đặc Lôi Á thu hồi hồn lực,đồng tử trở về trong suốt thì phía dưới cầu đá bắt đầu ùng ục, mặt hồ máu đỏ sẫm chậm chạp nổi lên như có con quái vật to lớn đã thức tỉnh dưới đấy. Cô ta cúi đầu, sau đó không nhịn được khom người nôn mửa.

U Minh cố nén nỗi sợ hãi, đôi mắt run rẩy nhìn thứ đang trồi lên từ đầm máu đó… Thứ đó không biết phải gọi là gì. Một thứ trông như là người phụ nữ trần truồng và to gấp ba lần người bình thường trồi lên khỏi mặt nước. Mái tóc của cô ta ướt đẫm và bị bết máu dính vào người. Khuôn mặt vốn nên có ngũ quan nhưng cô ta lại không có mặt, lông mày và mũi, chỉ có lỗ trũng ở vị trí miệng. Lúc này đây, lỗ máu kia đang không ngừng cất tiếng kêu thảm thiết quái lạ như vừa đau đớn vừa vui vẻ. Thế nhưng đó không phải là điều khiến Đặc Lôi Á nôn mửa. Nguyên nhân thật sự chính là khi người phụ nữ kia trồi lên khỏi mặt nước, phần người phía dưới của cô ta cũng lộ ra. Đó là một đống thịt trắng đang ngọ nguậy, giống như con sâu khổng lồ. Nối liền dưới người cô ta chính là con sâu hình thoi. Từng vòng nếp uốn trên đó   liên tục co bóp, lúc nhúc. Trông cô ta như là một con kiến chúa to bự trong tổ mối. Bên dưới thân sau là một lỗ máu to đang từ từ mở lớn. Theo những nếp uốn co bóp lúc nhúc, tiếng kêu thảm thiết của người phụ nữ càng lúc càng to, U Minh chợt tỉnh ngộ thứ quái vật này đang sinh nở.

Một đầu người dần dần trôi ra từ lỗ máu kia, sau đó cả người hoàn toàn bị tống ra khỏi cơ thể của người phụ nữ. Thể xác mới sinh ra như thai nhi kia bây giờ đang lẳng lặng trôi nổi trên mặt đầm máu. Người phụ nữ kia cũng ngừng rên rỉ, thân sâu không còn nhúc nhích nữa.

Đồng tử của U Minh thít lại thành một đường thẳng, run bần bật, bởi cuối cùng, gã đã biết được ba Ngân Trần giống hệt như nhau khi nãy đến từ nơi nào rồi.

Thứ được người phụ nữ sinh ra trong đầm máu không phải là một thai nhi còn bé mà là một cơ thể đã trưởng thành. Thân thể cao ráo, tay chân rắn chắc, lồng ngực tráng kiện, cơ bắp cuồn cuộn. Mà quan trọng nhất là khuôn mặt tinh xảo lạnh lùng hiện tại đang bị máu dính bê bết không nhìn thấy rõ, mắt còn chưa mở vẫn đang ngủ say, nhưng U Minh, Đặc Lôi Á cũng như Tất Lạp đều có thể chắc chắn tuyệt đối rằng gương mặt đó rất quen thuộc.

Nằm trong vũng máu kia chính là Ngân Trần mới tinh.

Hai sứ giả Bạch Ngân nhanh chóng với Ngân Trần mới ra đời đang ngủ say khỏi đầm máu, khiêng ra hang động, không biết mang đến nơi nào.

Tất Lạp và U Minh vẫn chìm trong nỗi kinh khiếp, im lìm bất động. Đặc Lôi Á ngồi xổm xuống đất, vẫn gập người nôn mửa.

“ Xem ra, ba vị quả thật đã bị kinh sợ.” Giọng sứ giả vang lên trong hang động rộng lớn. “ Mới vừa rồi tôi đã nói với ba vị, đây là một trong những nơi cơ mật có quyền hạn tối cao ở vương quốc Aslan. Tiếp theo, tôi xin đại diện Tư tế Bạch Ngân truyền đạt tin tức, cũng xem như giải thích nghi ngờ của ba vị. Nếu sau này còn gì không rõ, xin ba vị tìm cơ hội hỏi Tư tế, quyền hạn của tôi đến đây thôi.”

Gã sứ giả nói đến đây thì ngừng lại, nhìn ba vị Vương tước trước mặt từng coi trời bằng vung, tung hoành thiên hạ, giờ đây, họ đều chôn chân trước nỗi sợ cực điểm, vẻ mặt bàng hoàng mờ mịt, không còn cao ngạo, lạnh lùng như trước nữa.

“ Vừa rồi, thứ ba vị nhìn thấy chính là sinh vật cao cấp có thể sinh nở tên gọi Tương Chi. Cô ta là nửa người và côn trùng, ngoại hình thân thể mang đặc điểm phái nữ và sâu. Cô ta không có ý thức, chỉ có chức năng sinh sản. Cơ thể cô ta như cơ thể một người mẹ. Khi gieo một mảnh nhỏ thể xác vào đó, ngay lập tức, cô ta sẽ phục chế, thai nghiến ra bản sao giống với bản gốc mảnh xác đã cung cấp. Nếu cung cấp càng nhiều mảnh nhỏ hoặc thể xác càng nguyên vẹn, quá trình phục chế sẽ cho ra được bản sao càng giống với bản gốc đến mức tuyệt đối. Điểm mạnh của cô ta là ở chỗ, bất kể bản gốc đã chết hay chưa, thậm chí là nát nhừ không phân biệt tay chân, chỉ cần thể xác không mất đi một mảnh nhỏ nào cả, Tương Chi đều có thể tạo ra một thể xác mới giống hệt như cái cũ.”

“ Những thể xác này dùng để làm gì?” Đặc Lôi Á run run.

“ Để Tư tế Bạch Ngân gieo trồng mạch hồn mới nhất, duy trì thực lực chiến đấu của Aslan, kéo dài tiến hóa.” Sứ giả nhìn Đặc Lôi Á, dưới bóng râm, khóe miệng hắn nhếch lên. “Thật ra thì đó không phải giống cách chế tạo Kẻ Gặm Nhấm sao? Vương tước Đặc Lôi Á, cô phải cảm thấy quen thuộc mới đúng chứ!”

Đặc Lôi Á nghiến răng, gương mặt như bị phủ một lớp sương lạnh. “Vậy tại sao phục chế ra toàn bộ đều là Ngân Trần? Thân thể của cậu ta có gì đặc biệt à?”

“ Bởi vì thân thể của Ngân Trần là bản gốc có cấu tạo gần giống với Gilgamesh nhất mà trước mắt chúng tôi kiếm được trong toàn lãnh thổ Aslan.”

“ Từ khi nào các người bắt đầu phục chế thân thể Ngân Trần?” Đặc Lôi Á hỏi.

“ Cô hẳn rõ nhất cứ, Vương tước Đặc Lôi Á?” Sứ giả Bạch Ngân cười cười, tiếng nói vang vọng trong hang động trống trải nghe vô cùng quái dị. “Lúc đó, cô trơ mắt nhìn cậu ta bị chém nát bươm mà. Đống thịt vụn đó chính là bản gốc ban đầu của chúng tôi.”

“ Vậy khi đó, ai mang thi thể Ngân Trần về Trái Tim?” U Minh hỏi. “Lúc đó đi tìm Đặc Lôi Á, thi thể Ngân Trần vẫn còn ở bên bờ hồ, không ai để ý đến, đã sắp rửa nát.”|

“ Người mang thi thể Ngân Trần về là Băng đế Ngải Âu Tư có quyền lực cao nhất Aslan.” Khi hắn nói đến cái tên này thì giọng điệu trở nên tôn kính rõ ràng.

“ Vậy mà là anh ta…” Hiển nhiên Đặc Lôi Á không ngờ đến. Cô ta ngập ngừng rồi cất giọng chất vấn lần nữa. “Nhưng khi nãy, tôi thấy thể xác do thứ sinh vật đẻ cao cấp các người nói sinh ra chẳng phải là không có ý thức sao? Như vậy, theo cách nói của các người, Ngân Trần sau khi bị tôi giết mới bắt đầu được phục chế, vậy tại sao anh ta vẫn còn nhớ được đã từng làm Sứ đồ Thiên? Chẳng khác nào là anh ta sống lại lần nữa. Lẽ nào các người có thể phục chế luôn cả trí nhớ à?”

“ Không thể!” Sứ giả Bạch Ngân thản nhiên trả lời. “Nhưng Ngải Âu Tư có thiên phú có một không chỉ thuộc về ngài. Đó là Nhiếp Hồn.”

“ Là sao?” Đặc Lôi Á hỏi.

“ Việc này không thuộc quyền hạn giải đáp của tôi. Tôi đã nói khá nhiều rồi. Nếu có cơ hội gặp Tư tế Bạch Ngân, cô hãy tự mình hỏi ngài đi.” Khuôn mặt sứ giả lại ấn vào trong bóng tối của chiếc mũ trùm đầu.

***

Nội bộ Thiên Cách, đế quốc Aslan phía Tây.

Đặc Lôi Á vẫn nằm nghiêng nghiêng trên chiếc giường êm giăng đầy màn che kia. Nơi vạt váy xẻ tà lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn mềm mại, bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy cũng đều phải động lòng.

Tuy nhiên, giờ phút này, U Minh nằm bên cạnh cô lại không mảy may để tâm đến nét quyến rũ chết người đó. Đôi mắt dài của gã như ấn sâu vào bóng râm của xương lông mày cao, đang lóe lên ánh sáng xanh biếc.

Cả căn phòng trống trải ngoại trừ ánh nến chập chờn ra thì không có bất kỳ ánh sáng nào khác. Lúc này, tất cả thị vệ, tỳ nữ đều lui ra, trong phòng chỉ còn lại hai người họ. Họ trầm mặc thật lâu, đầu óc vẫn hiện lên cảnh tượng kinh khủng trong hang Nguyên Tương khi nãy. Cô gái khổng lồ nửa trên là người nửa dưới là sâu dính máu bê bết.

Yết hầu U Minh lên xuống, tiếng nói trầm ấm và lôi cuốn vang vọng trong phòng: “Em có ý kiến gì với tình huống trước mắt không?”

“ Bây giờ tôi đang rất rối, cảm giác sự việc phát triển đã vượt xa dự tính của chúng ta. Với lại, bên trong có rất nhiều việc trước đó nghĩ mãi không thông. Tuy là hiện giờ tôi đã hình dung được sơ lược, nhưng vẫn còn thiếu một vài điểm mấu chốt. Sự việc vẫn dứt đoạn, do thiếu vải mắt xích quan trọng.” Đôi mắt Đặc Lôi Á lấp lánh ánh nến.

“ Ví dụ như…?”

“ Ví dụ như, tôi vừa nhận được một tin khiến tôi phủ định kết luận trước đây cho rằng Tất Lạp đứng về phía Gilgamesh.”

“ Tin gì?”

“ Hai quân cờ xảy ra vấn đề trong Đồi Hồn là do Tất Lạp lén lút đổi.” Đặc Lôi Á nhìn U Minh, nói từng câu từng chữ.

“ Tại sao Tất Lạp phải làm như vậy?” U Minh cau mày chặt hơn.

“ Việc này phải truy ngược lại chuyện anh nhận được mệnh lệnh đuổi giết Qủy Sơn Liên Tuyền và Qủy Sơn Phùng Hồn, còn tôi nhận được lệnh đồng thời truyền tin lấy Sợi Xích Hồi Sinh làm hồn khí cho Qủy Sơn Liên Tuyền và Thiên Thúc U Hoa. Khi ấy, chúng ta nhận được lệnh nói hai an hem Qủy Sơn tạo phản, nhưng đến cùng sự thật ra sao thì chúng ta không hề hay biết. Bây giờ nghĩ lại, đuổi giết hai an hem Qủy Sơn cũng vậy, khiến Liên Tuyền và U Hoa tự giết lẫn nhau cũng vậy, tất cả chỉ vì một mục đích mà thôi.

U Minh không ngắt lời cô, Tất Lạp âm thầm đổi quân cờ, khẳng định cũng là lệnh của Tư tế Bạch Ngân. Tất cả chuyện này đều vì mục đích kia, đó chính là: Không để Gilgamesh sống lại, đồng thời truy sát phe cánh từng thuộc về hắn.

“ Nhưng nếu muốn truy sát, tại sao ban đầu không giết quách Gilgamesh hay Ngân Trần đi? Sao lại tái sinh Ngân Trần, thậm chí cho cậu ta mạch hồn mới, trở thành Vương tước thứ Bảy?”

“ Bởi vì ban đầu, sau khi Gilgamesh bị giam giữ, Cyril có thiên phú mở ra được phong ấn Hồ Máu cũng bị vĩnh viễn lưu đày trên đảo. Người biết được sự thật ban đầu cũng chỉ còn lại Tất Lạp, tôi và anh thôi. Nếu không phải vì bí mật này bị tiết lộ, như vậy tất cả đã sóng êm biển lặng rồi, trận tai kiếp kia cũng sẽ dần trôi vào quên lãng, mãi mãi trở thành bí mật.

U Minh hỏi: “Em nói bí mật bị tiết lộ, ý là nói đến người xưng là Tư tế Bạch Ngân mà Qủy Sơn Phùng Hồn và Qủy Sơn Liên Tuyền gặp trong Hành Lang Vực Thẳm đã tiết lộ ra bí mật này sao?”

Đặc Lôi Á trả lời: “ Phải! Lúc ban đầu, tôi không hề tin tưởng lời đồn đại này. Bởi vì ai cũng biết, từ thuở sơ khai ngàn vạn năm nay, trước giờ Tư tế Bạch Ngân chưa từng rời khỏi khu vực tấm thủy tinh lớn ở Trái Tim dưới lòng đất Granlt. Căn cứ theo lịch sử ghi chép, việc gặp được Tư tế Bạch Ngân nơi Hành Lang Vực Thẳm là rất hoang đường . Nhưng sau khi sự việc càng lúc càng phát triển theo chiều hướng khó có thể khống chế, hơn nữa, Tư tế Bạch Ngân còn ra lệnh cho chúng ta ngày một nhiều, mà cấp bậc càng lúc càng cao, cuối cùng là giết chết tập thể anh em Qủy Sơn, Ngân Trần, Kỳ Linh, Thiên Thúc U Hoa thì tôi đã biết chuyện này chắc chắn không đơn giản như chúng ta nghĩ. Lời đồn thổi kia có lẽ là thật…”

“ Tức là, nguyên nhân bố trí kế hoạch truy sát Gilgamesh hoàn toàn kín kẽ ban đầu không hề giống như lời Tư tế Bạch Ngân đã nói. Gilgamesh có khả năng phản bội hay sao?” U Minh nhìn Đặc Lôi Á, không dằn lòng được, hỏi. “Có điều nói gì thì nói, trong chiến dịch đó, tôi chỉ phụ trách đối phó với những hồn thú hung mãnh kia, người thật sự tham gia truy sát Gilgamesh là em và Tất Lạp. Cho đến tận bây giờ, tôi cũng không hỏi em, cuối cùng, sao hai người làm được điều đó? Với hồn lực và thiên phú của Gilgamesh, cộng thêm hồn khí gần như không ai có thể sánh nổi, hai người không thể nào nhốt hắn được.

Mắt Đặc Lôi Á nhấp nháy, như chìm vào trong hồi ức mênh mông. “Ban đầu, lúc đặt ra kế hoạch này, vốn dĩ tất cả những người tham dự đều cho rằng tỷ lệ thành công của hành động này gần như là không. Lúc đó, ai cũng biết Gilgamesh tung hoành cả Aslan, thậm chí trên cả đại lục Odin đều ở vị trí đỉnh cao. Nếu không phải Tất Lạp đưa ra một kế hoạch kín kẽ và không tưởng đến thế, tôi tuyệt đối sẽ không tham gia cuộc truy sát kia.”

“ Trong chuyện đó, tôi chỉ biết vài phần râu ria, không hề biết được cốt lõi. Khi tôi tỉnh lại, tất cả đã kết thúc. Gilgamesh đã bị đưa vào ngục giam trong truyền thuyết mà họ đã chuẩn bị sẵn cho hắn. Sau đó, tôi đã hỏi em, em nói phạm vi quyền hạn của tôi không đạt nên không thể nói cho tôi biết. Tôi cũng thấy lạ, đường đường là Vương tước cấp Hai, chỉ thấp hơn Tu Xuyên Địa Tạng, làm sao quyền hạn lại không đạt được chứ?”

“ Hành động truy sát lần đó có độ khó cao, chỉ cần sơ suất tiết lộ một chút nội dung cốt lõi sẽ tuyệt đối thất bại. Vì vậy, hành động lần đó, người thật sự biết cả quá trình chỉ có mình Tất Lạp. Tôi cũng là sau này, qua vài lần trao đổi với Tư tế Bạch Ngân mới biết được mọi chuyện. Anh biết rồi đấy, với hồn lực của Gilgamesh, dù Khoan Dung hay Tự Do khiến hắn bị thương nặng cỡ nào, chỉ cần hắn không chết, dựa vào sức khống chế hồn lực thông thạo đỉnh cao cùng với hồn khí mạnh mẽ gần như xuất chúng của hắn, cũng là nhiệm vụ bất khả thi. Nên chúng tôi đều đặt cược vào khoảnh khắc hồn lực của hắn bị gián đoạn ngắn ngủi trong nháy mắt kia.”

“ Hồn lực gián đoạn? Ý em là…” U Minh nhíu mày.

“ Đúng, anh đoán không sai. Lúc nhà hồn thuật bắt hồn thú, vào khoảnh khắc cuối cùng thành công bắt được nó và chuyển nó thành thế năng lượng thu phục vào tước ấn, hồn lực sẽ bị gián đoạn vô cùng ngắn ngủi. Vì thời điểm hồn thú tiến vào tước ấn sẽ rất hung mãnh, khi ấy, tất cả hồn lực trong thân thể đều không lưu chuyền như lúc bình thường. Đến khi hồn thú ở yên trong tước ấn thì hồn lực mới khôi phục lại như cũ. Tất Lạp thừa dịp may dù chỉ trong nháy mắt này, tạo ra một quân cờ, đưa Gilgamesh đến thẳng ngục giam chuẩn bị cho hắn.”

“ Nhưng một khi Gilgamesh khôi phục hồn lực, dù là nơi nào đi chăng nữa đều rất khó giam giữ được hắn, đúng không? Thật ra hắn bị giam ở đâu?” U Minh hỏi.

“ Gilgamesh bị giam ở dưới tầng sâu nhất của đảo Cyril. Để nhốt hắn, Tư tế Bạch Ngân đã bố trí một nhà phục phải hình dung bằng từ hoàn mỹ. Tầng đầu tiên là Cyril dùng thân phận Vương tước hóa thành phong ấn. Bởi thiên phú của Cyril là Vĩnh Sinh, nên phong ấn này được xem như là vĩnh hằng. Tầng đầu tiên đã đủ lợi hại rồi. Mấu chốt là tầng thứ hai. Tầng thứ hai thật ra cũng chính là Đồi Hồn, nơi mà Gilgamesh đã lấy được hồn khí Bách Xe Thẩm Phán năm đó. Trước khi dự định biến nơi này thành ngục giam, Chúc Phúc – một trong tứ đại hồn thú của Aslan – thật ra không hề ở đây. Sau đó, thông qua đủ loại thủ đoạn phức tạp mới dụ bắt Chúc Phúc đến chỗ này rồi phong ấn dưới thân thể Cyril. Như vậy, Chúc Phúc đã bị động sắm vai phong ấn thứ hai.

Tầng thứ ba là di tích Eutours. Lúc trước, di tích Eutours vẫn tập trung hàng vạn vong linh, chúng ở đó để bảo vệ một món đồ cực kỳ quan trọng với Aslan. Nhưng khi Tư tế Bạch Ngân quyết định biến nơi này trở thành ngục giam nhốt Gilgamesh, hàng vạn vong linh này liền thay đổi chức năng, trở thành kẻ cai ngục trông chừng hắn. Tầng này cũng được thiết lập phong ấn mạnh mẽ. Muốn khởi động quân cờ đi thông đến tầng tiếp theo phải tưới máu tươi đầy cả hồ. Mà ai cũng biết người duy nhất có bản lĩnh này là Cyril đã dung hợp làm một với hòn đảo rồi. Vì thế, nói theo ý nào đó, phong ấn này rất khó bị mở ra.

Còn ở tầng cuối cùng, cũng là trước khi tiến vào hang động, một phong ấn cuối được bố trí, đó chính là người đi vào trước tiên phải bỏ lại hồn khí của mình. Sâu trong hang trồng đầy loại thực vật tà ác nhất Aslan: Tóc Nữ Mặt Qủy. Thảm thực vật này có thể nhanh chóng hút sạch hồn lực trong phạm vi của chúng, bao gồm cả hồn vụ đã hóa thành hồn lực trong cơ thể con người. Hơn nữa, chúng còn cắt nuốt cả máu thịt của họ. Như vậy, dù anh có mang theo hồn khí sinh ra được hồn vụ cũng phải vứt bỏ hồn khí lại ở cửa trước rồi mới được đi vào. Thế thì đã không còn sơ hở nào nữa rồi.

Tuy nhiên Tư tế Bạch Ngân không bao giờ ngờ được, Sứ đồ năm đó của Cyril, cũng chính là vợ ông ta, trong lúc sinh Thiên Thúc U Hoa đã chết, nhưng Thiên Thúc U Hoa vẫn thông qua mạch hồn lực lưu lại trong cuống rốn, bẩm sinh có được thiên phú kia. Cho nên, đây cũng là nguyên nhân Tư tế Bạch Ngân hạ lệnh cho tôi truyền đạt tin tức kia cho Thiên Thúc U Hoa và Qủy Sơn Liên Tuyền, hi vọng hai người họ tự giết hại lẫn nhau. Với lại, để phòng ngừa chuyện bất trắc, họ còn bảo Tất Lạp đổi quân cờ, khiến chúng đều đi thông đến di tích Eutours. Đối mặt với tất cả vong linh trong đó, họ chắc chắn phải chết.”

“ Nhưng mà không đúng, nếu nói quân cờ do Tất Lạp đổi, vậy sao anh ta còn vào di tích cứu bọn họ ra? Để cho họ chết rục xương trong đó không phải là xong việc sao?” U Minh bỗng nghĩ đến điều này, vô cùng nghi ngờ.

“ Đây chính là chỗ suy nghĩ thấu đáo của Tư tế Bạch Ngân. Ba Sứ đồ cỏn con, thật sự muốn giết chết họ không để lại dấu vết là chuyện rất dễ dàng. Dù là chết bởi tay của vong linh trong di tích hay tìm bừa cái cớ bí mật giết chết họ đều không khác nhau. Nhưng khi Qùy Sơn Liên Tuyền biết được bí mật nơi giam cầm Gilgamesh năm đó lúc gặp được Tư tế Bạch Ngân trong Hành Lang Vực Thẳm, Thiên Thúc U Hoa có thiên phú Vĩnh Sinh và Kỳ Linh có thiên phú Vô Hạn Hồn Khí, ba người đồng thời xuất hiện tại di tích, thật sự Tư tế Bạch Ngân không dám mạo hiểm để ba người họ ở lại di tích Eutours lâu. Vì biết đâu họ lại có thể mở ra cơ quan đi thông đến tầng tháp tiếp theo. Tuy với sức lực của ba Sứ đồ, đa phần là không có khả năng giải cứu được Gilgamesh, nhưng dù là một chút xíu khả năng đi chăng nữa, Tư tế Bạch Ngân cũng không muốn mạo hiểm. Biện pháp nhanh nhất là mau chóng dẫn họ ra khỏi đó.”

“ Hóa ra là như vậy.” U Minh im lặng một hồi, sau đó nói: “Có thể bản thân Tư tế Bạch Ngân cũng không ngờ rằng sẽ xảy ra sự trùng hợp đến thế!”

Đặc Lôi Á vừa định mỉm cười thì bỗng đôi mắt của cô ta trở nên trắng xóa. Cô ta quay mặt hướng về góc tối, khẽ hỏi: “Có chuyện gì?”

Trong góc tối, một giọng đàn ông trẻ tuổi không mang theo bất cứ cảm xúc nào, cứ như kim loại lạnh lẽo vang lên. U Minh quay mặt nhìn về phía đó. Trong bóng tối mờ ảo, đường nét chàng trai kia rất quen, nhưng gã không nhớ ra mình đã gặp ở đâu.

Chàng trai kia nói: “Vương tước, có mấy tin mới cần chuyển đến cô.”

“ Cậu nói đi!” Đôi mắt Đặc Lôi Á vẫn duy trì hồn lực cao độ.

“ Tin về Gilgamesh. Toàn bộ đảo Cyril đã sụp. Hơn nữa, hắn đã thoát ra khỏi ngục giam. Tất cả hồn vụ của vùng biển Rannes đều bị hắn hút vào dự trữ, tích lũy đến đỉnh cao với mức độ mãnh liệt. Trận bão táp hồn vụ này còn đang kéo dài, không ai biết hồn lực Gilgamesh có hạn mức cao đến cỡ nào. Trước mắt, độ chính xác của tin tức này được xác nhận trên chín mươi lăm phần trăm.”

Sắc mặt của U Minh và Đặc Lôi Á trắng bệch. Nếu Gilgamesh đã vượt ngục thành công như vậy, người đã truy sát hắn năm đó là họ sẽ trở thành mục tiêu đầu tiên để hắn báo thù sao?

U Minh nhìn chằm chằm đường nét chàng trai trong bóng tối, không chỉ cảm thấy rất quen mắt mà còn có một cảm giác dị thường không tả.

“ Vậy… Qủy Sơn Liên Tuyền và Ngân Trần đã giải cứu Gilgamesh tung tích thế nào?” Mắt Đặc Lôi Á lóe sáng, vội vàng hỏi.

“ Ngân Trần đã chết.” Chàng trai trả lời.

“ Độ chính xác bao nhiêu?” Đặc Lôi Á hỏi.

“ Một trăm phần trăm.”

“ Sao có thể khẳng định như vậy? Tìm được thi thể à?” Đặc Lôi Á nghi ngờ nhướng mày.

“ Không cần tìm được thi thể. Bởi Kỳ Linh đã trở thành Vương tước cấp Bảy mới nhất rồi. Mạch hồn trong cơ thể cậu ta đã phục chế xong. Hồn mạch phục chế tất nhiên là trả giá bằng cái chết của Vương tước. Vì vậy có thể xác định một cách tuyệt đối.”

“ Vậy Qủy Sơn Liên Tuyền thì sao?” Dường như Đặc Lôi Á rất có hứng thú với nữ tước hai cấp này.

“ Cô ta thì không may mắn lắm! Bị Sứ đồ Địa của Tu Xuyên Địa Tạng bắt trong di tích Eutours giải về đế đô Granlt rồi. Giờ phút này, cô ta đang ở nơi nào đó trong Trái Tim, chịu cực hình đau đớn.”

“ Chịu cực hình đau đớn?” Đôi mắt Đặc Lôi Á tuôn trào gió bão lần nữa, một lát sau, khuôn mặt cô ta trở nên nhăn nhó sợ hãi. “Thì ra là vậy! Tư tế Bạch Ngân quả thật không buông tha bất cứ khả năng nào… Nói như vậy…” Cô quay đầu nhìn U Minh, đôi mắt trở lại vẻ trong suốt nhuốm màu thương hại. Ngay sau đó, cô tiếp tục hỏi chàng trai trong bóng tối. “Vậy xem ra Thần Âm chắc chắn cũng mất tích rồi, đúng không?”

“ Em nói gì?” U Minh ngồi bật dậy, đôi mắt hẹp dài của gã sáng quắc như chim ưng.

“ Phải!” Chàng trai đáp lời. “Thần Âm cũng đã mất tích. Có điều, căn cứ vào suy đoán của chúng tôi, rất có thể bị Sứ đồ của Tu Xuyên Địa Tạng mang đi. Khả năng trước mắt Thần Âm cũng ở trong Trái Tim.”

“ Sao em biết rõ như thế?” U Minh nhìn Đặc Lôi Á, vẻ mặt lạnh lùng ẩn chứa căng thẳng.

“ Anh quên việc Thần Âm một mình đến đảo Cyril tìm Vương tước Vĩnh Sinh à? Thiên phú trong cơ thể cô ta là thông qua tấn công của kẻ địch mà không ngừng hoàn thiện, tăng cường mạch hồn của mình. Ý định của cô ta là để đón nhận công kích trong thời gian ngắn. Từ đó thoải mái vượt qua hạn mức cao nhất của hồn lực, trở thành đỉnh cao của Aslan.”

U Minh lặng im, hai bàn tay gã siết chặt, các đốt ngón tay thấp thoáng hiện lên gân guốc.

“ Cho nên vừa rồi, nghe thấy Qủy Sơn Liên Tuyền bị mang về Trái Tim, hơn nữa còn chịu đựng… loại đau đớn kia… Ha ha, U Minh, anh đừng quên Tư tế Bạch Ngân giỏi nhất là gieo trồng mạch hồn. Dù là Gilgamesh hay Kẻ Gặm Nhấm chúng ta, không phải đều ra đời như vậy sao? Vì thế, trong tình huống Gilgamesh đã vượt ngục thành công. Tư tế Bạch Ngân không chỉ cần Vương tước bình thường mà còn cần nhiều kẻ như Tu Xuyên Địa Tạng hơn, thứ quái vật mạnh đến mức biến thái. Liên Tuyền có thiên phú Vĩnh Sinh sẽ là một trong số đó.”

Đặc Lôi Á nhìn U Minh im phăng phắc, cười khẩy, nhưng ngay sau đó, mặt cô ta lại tỏ vẻ đồng cảm. Chắc hẳn đã vì từ ban đầu cùng với gã chung vai chiến đấu trong hang Ngưng Tĩnh cho đến nay, nên dù Đặc Lôi Á có máu lạnh đến cỡ nào cũng sẽ có tình cảm gắn bó với U Minh.

“ Vậy… Thế lực hiện tại đã hoàn toàn thay đổi rồi sao?”

“ Ừ, dĩ nhiên!” Đặc Lôi Á nằm lại xuống giường, ánh mắt sâu thẳm như một con mèo. “Nhưng trước khi chúng ta nghiên cứu đến kết cấu thế lực hiện tại, tôi nhất định phải cho anh biết một số việc. Điều bí mật này được thiết lập quyền hạn và cấp bậc còn cao hơn cả hang Nguyên Tương. Sau khi anh nghe xong, tất nhiên cũng phải lựa chọn phe cánh của mình.”

U Minh cảm thấy tởm lợn, cảnh tượng máu tanh kinh khủng vừa rồi vẫn quanh quẩn trong đầu gã. Thời điểm này, Đặc Lôi Á lại muốn nói cho gã biết một cơ mật còn cao hơn cả việc này. Gả khống chế vẻ mặt, có giữ nét lạnh lùng và gian tà: “Em nói đi!”

Ánh mắt Đặc Lôi Á lạnh lẽo, cô ta nghiêm túc nói: “Hai mươi bảy năm trước Vương quốc nước Aslan đã ký kết một hiệp định bí mật với vương quốc gió Inde, tên là “Hiệp định bí mật Phong Thủy”. Phần hiệp định này đã dẫn đến sự thay đổi của cả thế giới hồn thuật. Tất cả Kẻ Gặm Nhấm, hang Ngưng Tĩnh, hang Nguyên Tương, nguồn gốc của những sự việc thần bí đều bắt nguồn từ hiệp định này.”

Đặc Lôi Á dừng lại chốc lát, hít thở thật sâu, sau đó nói tiếp: “Ngoại trừ Tư tế Bạch Ngân, chỉ có hai người biết được hiệp định này, tôi là một trong số đó. Hơn bốn năm trước, tôi vô tình biết được một phần nội dung của nó. Ngay lúc đó, tôi không thể nào tưởng tượng được bí mật vĩ đại kinh khủng đến vậy lại lặng lẽ xảy ra. Và một người khác nữa, biết được sự tồn tại của hiệp định thần bí này chính là Gilgamesh… Sau khi hắn biết được nội dung liền bị truy sát.”

U Minh nhìn Đặc Lôi Á. Gã bỗng phát hiện mình chưa từng hiểu gì về người phụ nữ này. Gã chợt cảm thấy vẻ mặt cô ta vô cùng âm u, gã nhớ ra được chàng trai đứng trong bóng tối mới vừa rồi là ai. Dạ dày gã lại sôi trào lần nữa… Rất khó tiếp nhận, nhưng gã biết, đó là sự thật.

Bình Luận (0)
Comment