Editor: SuraChan
***
Note: Vốn không định làm trong hôm nay đâu nhưng vì ta thi tốt nên rất cao hứng a~ phá lệ lên up cho mn:3 Đừng quên bình chọn cho truyện nha!"Thế nào, Vương tước của ngươi cũng ở đây sao? Vừa hay, minh đạo rất dài, một mình ngươi thì quá cô đơn, Hỏa Hạ Y Lạc ta hôm nay sẽ làm việc thiện, đưa đám rác rưởi giả mạo Vương Tước Cấp Một các ngươi cùng nhau xuống địa ngục! Thật là ngu ngốc, không bao giờ có cửa cho lũ người các ngươi đâu. Coi như phụ thân ta không còn là Vương Tước Cấp Một, cũng chẳng tới lượt thiên phú triệu hồi dung nham vớ vẩn đứng ở vị trí ấy. Dù gì ta cũng phải thừa nhận, khi đối chiến với địa tước, thiên phú như vậy có thể áp đảo đi. Nhưng ta là Vương Tước Cấp Sáu, chẳng lẽ lại không thể vượt qua ngươi? Các đời Vương Tước Cấp Sáu trước đều nổi tiếng về công kích tốc độ cùng hành tung bí ẩn, ngay cả hồn thuật sư hoàng tộc cũng không sánh bằng. Dung nham ngươi dâng lên ban nãy quả thật đã hấp thu một lượng không nhỏ hồn lực, sức hủy diệt không thể đem so với loại dung nham tầm thường. Ngươi còn đánh lén ta lúc ta không để ý, nếu đổi lại là người khác, có lẽ đã sớm bị ngươi giết chết rồi. Đáng tiếc, đáng tiếc, ta không thích bị người khác kết liễu đâu.. bởi vì chỉ có Vương Tước Giết Chóc mới có tư cách chấm dứt mạng sống của người khác nha..." Hỏa Hạ Y Lạc cố ý dừng lại, có vẻ rất hưởng thụ khoảnh khắc này,
"Nữ nhân láo xược, ngươi biết nguyên nhân thất bại là gì không? Để ta cho ngươi biết, đó là vì đối thủ của ngươi hôm nay là Hỏa Hạ Y Lạc ta đây. Nếu không phải [Lưu Ảnh Điện Lang] thích đùa bỡn với con mồi, cái đầu của ngươi không chừng đã lăn lóc dưới chân ta từ lâu rồi. Bất quá, ta bây giờ cũng không vội, nếu như ngươi nói cho ta biết lí do giả mạo Sứ đồ Cấp Một, ta có thể cân nhắc cho ngươi lựa chọn phương thức chết. Bây giờ, đem đứa bé trong ngực ngươi.."
Thanh âm của Hỏa Hạ Y Lạc đột nhiên ngưng bặt, giống như thần chết âm thầm cắt đứt cổ họng hắn. Hắn rõ ràng cảm thấy một cảm giác bí bách không thể giải thích được, khiến con người ta hít thở không thông, hết sức âm trầm quỷ dị.
"Mau kết liễu cô ta đi! Mau lên!" Hỏa Hạ Y Lạc dồn sức thét lên. Sợ hãi nuốt mất lý trí, gương mặt anh tuấn giờ đây đã trở nên dữ tợn.
Nhưng đối thủ đã không cho hắn bất kì cơ hội nào.
Hai tia chớp màu tím to lớn mạnh mẽ phá tan sự yên tĩnh của đất trời, tốc độ kinh hoàng không thể nào tránh nổi đánh trúng Hỏa Hạ Y Lạc cùng [lưu ảnh điện lang].
Hỏa Hạ Y Lạc ngã lăn ra đất, ngực bị xuyên qua tầm một tấc, máu đỏ chảy ồ ạt ra ngoài. [Lưu Ảnh Điện Lang] bị gạt ngã cũng nhanh chóng bò dậy, che chắn cho chủ nhân. Hai chi trước sắc bén như lưỡi hái tử thần điên cuồng huy động, tùy thời điểm sẽ đem bất cứ kẻ nào muốn đến gần Hỏa Hạ Y Lạc cắt thành một đống thịt vụn. Lớp lông cứng như sắt thép hoàn hảo không chút sứt mẻ, màu ánh kim chói mắt khiến nó trông như một kỵ sĩ bạc trắng trên chiến trường. Xem ra, cho dù tia chớp tấn công bất ngờ ban nãy không thể đả thương nó.
"Thì ra là Vương Tước Giết Chóc lại thích nói huyên thuyên như vậy sao? Sao từ sớm không chặt đầu Ngải Li Á luôn, cần gì phải hao tâm tổn sức bày ra kế hoạch ám sát này?" Trong mắt Ngải Li Á hiên ra một màu vàng kim quỷ dị, gương mặt không có một chút biểu cảm, lạnh như băng giống như vừa bị tước đi linh hồn."Có ý gì? Đại Thiên Sứ?" Hỏa Hạ Y Lạc nhẹ nhàng vuốt ve vết thương loang lổ máu, trong nháy mắt liền khép lại không còn chút tăm hơi.
"Ngươi làm thế nào lại đoán được ta là Sứ đồ Thiên?" Ngải Li Á vẫn như một bức tượng gỗ, ngay cả môi cũng không nhúc nhích lấy một cái. Âm thanh truyền tới như phát ra từ dưới địa ngục khiến người khác không khỏi rợn tóc gáy.
"Bản chất của lửa là ánh sáng và nhiệt, trừ ngọn lửa đơn thuần, dung nham, lôi điện, thâm chí ánh mặt trời cũng có thể định nghĩa là hỏa nguyên tố. Bất quá không giống nước, gió và đất, lửa không tồn tại cố định, có thể tùy ý xuất hiên và biến mất, không thể dự đoán tính cường đại cùng hủy diệt trừ ngọn lửa tinh thuần. Hỏa Tước có khả năng hủy diệt kinh khủng nhất lục địa Odin nhưng nếu không có dung nham và lôi điện cũng không thể tổng hợp được nguyên tố lửa trong điều kiện tự nhiên. Để có thể chiến đấu ở mức cao nhất, chúng ta phải tìm được cách sử dụng tốt các nguồn nguyên tố hiếm hoi trong tự nhiên. Lịch sử Ngải Nhĩ Đế QUốc không có ghi lại nhưng để giải quyết vấn đề này, các đời Sứ đồ Cấp Một đều đặc biệt nghiên cứu, trong đó Sứ đồ Thiên phụ trách nghiên cứu điều khiển lôi chớp. Từ đó ta đoán được từ chiêu thức công kích vừa rồi, ngươi chính là Sứ đồ Thiên. Ta đoán đúng không, nhóc con?"
"Ngươi quả thật rất hay (xàm le =.=) nói huyên thuyên nha!" Giống như con rối bị người ta điều khiến, hai mắt Ngải Li Á hiện ra màu vàng dị thường, không có con ngươi, cũng không có lòng trắng. Nàng giơ lên bàn tay trái chỉ còn lại một nửa, quan sát nó thật nghiêm túc, sau đó đột nhiên một tia sét từ trên trời giáng xuống chặt đứt cổ tay nàng, máu tươi mãnh liệt phun ra: " cái bàn tay này thật khó nhìn a. "
Hỏa Hạ Y Lạc trợn tròn mắt, hắn không thể nghĩ tới, Sứ đồ Thiên lại đối xử tàn nhẫn như thế với Sứ đồ Hải.
"Ngươi rớt cuộc là quái vật gì? Vì sao lại tồn tại dưới hình dạng một đứa trẻ? Thiên phú của Ngải Li Á, nếu không nhìn lầm, rất giống thiên phú đã thất truyền của phụ thân ta [Phệ Hồn Ám Hóa] và [Hỏa Thần Nộ Hống] biến mặt đất thành dung nham, cho dù ở đáy biển cũng không ngoại lệ, có thể tạo trận thuộc tính hỏa hoàn hảo để đối chiến. Đối phó với địa tước, thiên phú kiểu như vậy rất cường đại nhưng tuyệt đối không thể xếp thứ Nhất. Cho dù trước khi thất truyền cùng lắm cũng chỉ xếp thứ Ba thôi. Thế nhưng vừa rồi ta thấy ngươi phát động tia chớp, nhất định ngươi là Đại Thiên Sứ "Lộ Tây Pháp". Có thể nói tại sao ngươi và Ngải Li Á lại có can hệ không? Nếu ngươi từ chối, ngươi cũng thấy công kích vừa rồi không đả thương được [Lưu Ảnh Điện Lang], ta sẽ tiếp tục bắt nó thi hành mệnh lệnh giết Ngải Li Á, ngươi ở trong hình dạng trẻ nhỏ bị vứt xuống đất cũng không thoải mái lắm đâu" Hỏa Hạ Y Lạc không kiềm chế được mà nở một nụ cười tà ác, bộ dáng vênh váo "ta muốn xem ngươi làm sao bây giờ" khiến cho hắn trông hết sức trẻ con.
"ha ha ha..ha ha ha" Tiếng cười ác ma cao vút của trẻ con mang đến cho người nghe cảm giác như một bộ xương rữa nát vuốt ve sau lưng mình.
"Lục độ Vương Tước, ngươi tốt nhất không nên đánh giá mình quá cao, nếu không.." đứa trẻ trong lòng Ngải Li Á không có tiếp tục nói, bởi vì lúc này, [Lưu Ảnh Điện Lang] bất ngờ giơ chi trước sắc bén đặt bên cổ họng Hỏa Hạ Y Lạc. Máu tươi rỉ ra từng giọt, sát khí tỏa ra ngùn ngụt bao lấy hắn."Cái gì?" Hỏa Hạ Y Lạc hoảng sợ nhìn thú cưng [Lưu Ảnh Điện Lang] của mình, nhưng đáp lại hắn chỉ là ánh mắt màu vàng mê huyễn.
"Chúng ta trao đổi một chút có được không, Lục Độ Vương Tước?"
"Ta có thể từ chối sao?"
"Ai mà biết được"
(@SuraChan *vuốt cằm* đây liệu có phải [Vô hạn thiên phú đồng điệu] mà tác giả đã thả thính từ đầu không nhỉ 0.0)
[Lưu Ảnh Điện Lang] rút chi về, phi thân nhảy một cái như tia chớp nhẹ nhàng đến bên Ngải Li Á "Lục độ Vương Tước, thực ra ta đã thấy được, trong tất cả các Vương Tước, trừ Vương Tước Cấp Một ra, ngươi chính là kẻ mạnh nhất, thông minh nhất"
"Thật sao? Ta chẳng lẽ lại có thể mạnh hơn ca ca ta Vương Tước Thương Tẫn?"
"Ta đã thấy được ở ngươi bóng dáng của Vương Tước Cấp Hai rồi"
Hỏa Hạ Y Lạc: "......"
"Lục độ Vương Tước, hãy trao đổi đi. Chúng ta hiện đảm nhiệm Sứ đồ Cấp Một, hành tung hoàn toàn phải giữ kín, kể cả ngươi phụ trách "Phong Ngữ" cũng không có quyền được biết, ta sẽ phá lệ nói cho ngươi biết nhiệm vụ lần này của ta. Hơn nữa, ngươi nhất định rất muốn biết tin tức về Vương Tước đã mất tích, phụ thân ngươi Tá Chi Cách Viêm Tín phải không? Một số điều ta có thể cho ngươi biết, là cơ mật mà ngòai Sứ đồ Thiên không ai không ai có tư cách tiếp cận. Nếu ngươi cảm thấy còn chưa đủ, ta còn có thể cho ngươi biết tước ấn Cấp Một nằm ở đâu. Không phải Vương Tước Cấp sáu thiên phú là [Dịch Chuyển Tức Thời], trong nháy mắt di động đến bên đối thủ, phá nát tước ấn của họ hay sao?Ngươi hận Sứ đồ Hải như vậy, thậm chí vừa nhìn thấy Ngải Li Á đã phẫn nộ cực điểm, ta sẽ giúp ngươi giải quyết việc này...." Thanh âm lạnh lẽo không có một chút tình cảm, như một con ác ma vừa chui lên từ địa ngục. Ngải Li Á bị thôi miên đứng thằng trên nền đất, cặp mắt vàng kim tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, vết thương trên cổ tay không có dấu hiệu khép lại. Có lẽ nàng cũng không biết được bản thân mình đã trở thành con cờ trong tay người khác.
"Làm sao ngươi biết ta rất hận Sứ đồ Hải?"
"Rất đơn giản, Ngải Li Á vừa mới nói ra thân phận của mình, ta liền cảm thấy có một lượng hồn vụ hoàng kim cực đại nhưng bị che giấu vô cùng kín kẽ đột nhiên xao động. Trong Hỏa Nguyên Đế Quốc chỉ có hai nơi có mật độ hoàng kim cực cao có thể khiến hồn thuật sư chưa khỏi vết thương theo cấp bội số. Một trong số đó là [Hang động chết chóc]. Qua lâu như vậy, vết thương của Ngải Li Á không có dấu hiệu phục hồi. Cách giải thích chỉ có thể là ngươi đã hấp thụ phần lớn hồn vụ hoàng kim ở đây. Người bình thường tuyệt đối không thể làm được, cho nên hồn khí của ngươi phải đứng hàng rất cao, một trong những vũ khí ám sát bậc nhất [Nhật Quang Thần Thuẫn]. Lúc ngươi đối chiến với Ngải Li Á, biết rõ cô ta dùng hồn khí phòng ngự nhưng vẫn không ngừng tấn công, chỉ có thể là ngươi đang đợi [Nhật Quang Thần Thuẫn] nạp đủ hồn vụ mới chính thức giết chết Ngải Li Á"
"Có thật như vậy không? Đại thiên Sứ, vậy tại sao ta lại thả ra [Lưu Ảnh Điện Lang]" Hỏa Hạ Y Lạc nâng tay phải, dùng ngón trỏ chậm rãi ma sát vết thương trên cổ, vệt máu nhòe nhoẹt trên cổ bị hắn nhẹ nhàng lau đi."Đây là lí do ta quyết định làm một giao dịch với ngươi, Khi [Nhật Quang Thần Thuẫn] chưa được nạp đầy, nó chỉ có thể đủ che chắn dấu hiệu hồn lực của mình ngươi thôi. Ngươi không hề biết lai lịch của Ngải Li Á, cô ta lại dám một mình ôm trẻ nhỏ đến [Hang động chết chóc], nhận mình là Sứ đồ Hải ít nhiều cũng khiến người ta dè chừng, Ngươi đợi cho [Nhật Quang Thần Thuẫn] có thể phát huy năng lực mạnh nhất không chỉ che chắn được dấu hiệu hồn lực của ngươi mà còn cả hai người bọn ta nữa, sau đó ngươi mới thả hồn thú ra kết liễu Ngải Li Á. Ngươi nhất định sẽ không để Bạch Ngân Tế Ti biết Ngải Li Á chết là do ngươi cố tình ám sát"
Hỏa Hạ Y Lạc mặt xám xịt như tro, cúi đầu trầm mặc không có nói câu nào. Không có ai biết rốt cuộc hắn đang suy nghĩ cái gì. Qua rất lâu, hắn mới mở miệng nặn ra được mấy chữ "Tại sao ngươi lại cảm thấy ta có cái gì để trao đổi với ngươi, có thể làm được cái ngươi yêu cầu hay không?"
"Tạm thời không tính thủ đoạn vừa rồi. Ngươi có thể trách được công kích dung nham, điều này làm ta thấy giật mình. Ta ban đầu cho rằng ngươi dùng [Dịch Chuyển Tức Thời] để né tránh, nhưng suy nghĩ nghĩ một chút mới thấy rằng căn bản không có thể. Bởi vì Ngải Li Á đã đánh trúng ngươi hoàn toàn, ngươi không thể ngay lập tức phản ứng không gian đầy đủ. Thiên phú [Dịch Chuyển Tức Thời] vẫn có một hạn chế rất lớn dù ưu thế của nó là tốc độ cực hạn. Ngươi chắc chắn đã tiếp nhận hoàn toàn công kích dung nham. Không là Sứ đồ Địa đương nhiệm nhưng ngươi lại có thể miễn nhiễm với công kích dạng này, thật sự rất bất ngờ. Ngươi còn có [Nhật Quang Thần Thuẫn] hồn khí thần cấp cùng [Lưu Ảnh Điện Lang] hồn thú hệ hỏa cấp cao. Dựa trên cảm nhận về hồn lực, ngươi vẫn chưa có hồn thú thứ hai. Hồn khí của ngươi sau này cũng sẽ trở nên vô ích, vì ngươi còn có thể giống như Vương Tước Thương Tẫn lấy được hồn thú thứ hai mạnh gấp nhiều lần hồn thú thứ nhất. Nói như vậy, thực lực của ngươi tuyệt đối đã vượt qua cấp bậc thứ sáu rồi. Huống chi, để có hồn lực cực đại vừa nãy ngươi đã phát động hồn thuật cấm kỵ [Phệ Hồn], không thể không thừa nhận, ngươi đối với hồn thuật này đã đạt đến trình độ đáng sợ. Kể cả ta là Sứ đồ Thiên cũng chưa bao giờ dám phát động [Phệ Hồn]. Trừ việc nói lắm ra, ngươi thật sự là một sát thủ hoàn mỹ"
"Nói lắm?" Hỏa Hạ Y Lạc đột nhiên ngẩng đầu lên, dùng vẻ mặt "Mắc mớ gì đến ngươi" nhìn chằm chặp đứa trẻ trong ngực Ngải Li Á, trong mắt đầy phẫn nộ.
"Ta có thể hiểu được làm Vương Tước giết chóc, vất vả giết người, giết nhiều đến nỗi mà ngay cả tên cũng không nhớ nổi. Thôi thì miễn cưỡng cũng tha thứ cái khuyết điểm này của ngươi."
"Tha thứ?"
••••••
Ngải Li Á bị thôi miên lui về sau mấy bước, đôi mắt của [Lưu Ảnh Điện Lang] biến lại thành máu đỏ tươi như cũ. Hỏa Hạ Y Lạc vội vàng thu nó vào Tước Ấn. Hắn chỉnh lại y phục, bày ra bộ mặt gian thương, thậm chí so với diễn viên còn giống hơn "Ta dựa vào cái gì có thể tin tưởng ngươi? Trước khi giao dịch phải nói cho ta biết vị trí Tước Ấn Cấp Một đi chứ"
"Tước Ấn?" đứa trẻ rộ lên tiếng cười lạnh. Sau đó Ngải Li Á liền chuyển bọc chăn từ tay phải qua tay trái, vì cổ tay bị chặt đứt mà chỉ có thể dùng cánh tay đỡ lấy. Từ vết thương có thể thấy được đốt xương gãy mang đến cảm giác âm trầm quỷ dị. Cánh tay phải không vướng bận gì tháo dây vải, gạt y phục ra.
Gương mặt Hỏa Hạ Y Lạc trong nháy mắt trở nên đỏ bừng, giống như dung nham dâng lên tận mặt hắn vậy. Hắn cắn răng, âm thầm suy nghĩ "Đáng chết". Quan sát tước ấn lấp lánh trong nắng chiều trên ngực của Ngải Li Á, ghi nhớ vị trí của nó. Liệu hắn có phải là người duy nhất biết vị trí của Tước Ấn Cấp Một?
"Bằng đó đã đủ chưa? Lục Độ Vương Tước?"
"À...đủ rồi"
"Giao dịch xong, giờ ta với ngươi có thể đi vào vấn đề chính" Đứa bé cố ý dừng lại như cố tình cho Hỏa Hạ Y Lạc chút thanh tĩnh. "Ngươi chỉ cần giúp ta việc nho nhỏ này là được"
"Chuyện gì?"
"Hỗ trợ ta lấy được hồn thú cổ đại cấp bốn [Cực Quang Kiếm Vũ]
••••••
Hỏa Hạ Y Lạc không dám tin vào tai mình "Ngươi điên rồi"
"Có lẽ vậy" Ngải Li Á xoay lưng về phía Hỏa Hạ Y Lạc, vết thương trên người không có dấu hiệu khép lại, máu thấm lên lưng áo biến thành một mảng chói mắt "Nếu không phải là Vương Tước Cấp Sáu, một vạn người cũng không thể làm được. Nhưng ngươi có thật sự chỉ là một Vương Tước Cấp Sáu nhỏ bé, hả Hỏa Hạ Y Lạc? Không phải ngươi còn có bí mật mà ngay cả Bạch Ngân Tế Ti cũng không biết à? Ta nói có đúng không, Tá Chi Cách Vương Tước?"
(@SuraChan có ai thấy câu cuối giống câu cửa miêng của Conan không =))))
Hoàn