Tướng Quân Sủng Phu

Chương 22

Bạch Nhất đã hoàn toàn mệt đến xụi lơ, thẳng đến khi Tiêu Diệc Nhiên đã rửa sạch toàn thân của y, ôm y đặt nằm lên ghế tựa, Bạch Nhất mới từ từ tỉnh lại.

“Tỉnh? Chờ ta một chút.” Tiêu Diệc Nhiên kéo mao thảm ở bên cạnh qua, đắp lên người Bạch Nhất, vừa nãy hắn mới vừa giúp Bạch Nhất rửa sạch huyệt khẩu, bản thân còn chưa có tẩy trừ, hiện tại đang chuẩn bị tốc chiến tốc thắng.

“Ân.” Bạch Nhất dụi dụi mắt, nhẹ nhàng gật đầu. haehyuk8693

Nhìn Tiêu Diệc Nhiên xích lõa toàn thân bước từng bước đến bể tắm, dáng người cao ngất cường tráng nhìn không xót chổ nào, sau lưng còn có chút bọt nước đang chảy dọc theo làn da, trên mặt không khỏi có chút thiêu nóng.

Ho khan một tiếng, Bạch Nhất định nói cái gì đó để chuyển dời lực chú ý của chính mình, “Mấy ngày kế tiếp ngươi sẽ ở lại trong phủ sao?”

“Ân, vài ngày tới sẽ tạm thời vô sự. Có việc gì à?” Tiêu Diệc Nhiên một bên lưu loát tẩy trừ, một bên nghiêm túc trả lời Bạch Nhất.

“Không có…” Bạch Nhất dừng một chút, nhất thời cũng không biết nên nói gì tiếp, liền tùy ý mở miệng hỏi một câu, “Đúng rồi, ngươi trước đây đã thích qua biểu muội kia sao?”

“Hả? Không có!” Tiêu Diệc Nhiên dừng động tác trên tay, nhìn sang y hỏi lại: “Ai nói?”

“Nga… Không có, ta tùy tiện hỏi thôi.” Bạch Nhất lắc lắc đầu.haehyuk8693

Thật sự không có ai nói điều này trước mặt y, bất quá là y đã nghe được một ít lời đồn của hạ nhân, nói cái gì tướng quân cùng biểu tiểu thư trước kia là lưỡng tình tương duyệt đã sớm bàn xong chuyện hôn sự, nhưng lần này không biết vì sao tướng quân lại vì một người không rõ thân phận từ bỏ biểu tiểu thư, làm cho biểu tiểu thư cả ngày buồn bực không vui, chỉ ở trong biệt viện không muốn xuất môn.

Bạch Nhất hiển nhiên sẽ không vì những lời đồn đãi này mà đi hoài nghi Tiêu Diệc Nhiên, y cũng hỏi qua Viên Nhi, Viên Nhi cũng đã giải đáp rõ ràng cho y. Tiêu Diệc Nhiên cùng Mộc Lan trước giờ chưa từng truyền ra bất kì chuyện hôn sự gì, nhưng trước khi y đến Tướng quân phủ, hạ nhân quả thật đã nghĩ Mộc Lan sẽ gả cho Tiêu Diệc Nhiên, nhưng Tiêu Diệc Nhiên đột nhiên dẫn theo y trở về, rất nhiều người đều đã giật mình kinh ngạc.

Hơn nữa, tính cách của Mộc Lan lúc bình thường đã hướng nội, đối đãi với hạ nhân vẫn luôn khách khí, cho nên nhân duyên của nàng tại Tướng quân phủ mấy năm nay luôn rất tốt. Bởi vậy, rất nhiều hạ nhân đã không có ấn tượng tốt với y, cũng may mắn hạ nhân tại chủ viện sau khi được Tiêu Mẫn thay đổi một lược, đều là những người thông minh hiểu chuyện trung tâm lại tin cậy, cơ bản không có gì phải lo lắng.

Mà Bạch Nhất cũng đã nghĩ qua, nếu đã không có hôn ước, vậy y tự nhiên liền tin tưởng Tiêu Diệc Nhiên cùng Mộc Lan trong thời gian qua là thanh thanh bạch bạch. Bất quá trong lần đầu tiên gặp mặt, sự thẹn thùng khiếp đảm của tiểu cô nương kia đã làm cho Bạch Nhất có ấn tượng không tệ lắm, tuy rằng sau đó đã xảy ra sự kiện canh gà bỏ Phượng Minh thảo, tuy vậy Bạch Nhất đại khái cũng đoán được chuyện này là do Tiêu cô cô gây nên, do đó y cũng không hy vọng Mộc Lan sẽ vì mình mà chịu tổn tương, cho nên mới hỏi đối phương như vậy.

“Ngươi ghen tị sao?” Tiêu Diệc Nhiên đứng dậy khỏi bể, chậm rãi đi đến bên người Bạch Nhất, yên lặng nhìn y.

“Ai…ghen tị, nói lung tung!” Bạch Nhất đỏ mặt, liếc xéo Tiêu Diệc Nhiên một cái.haehyuk8693

“Là cô cô muốn gả Lan Nhi cho ta thôi…” Tiêu Diệc Nhiên nhìn Bạch Nhất, chậm rãi giải thích, “Mẫu thân từng nói với ta, nếu ta không yêu người nào, thì cưới Lan nhi sẽ khiến cho gia đình ta thân càng thêm thân. Trước kia chưa gặp ai, thú người nào cũng không sao cả, cô cô có ý, ta cũng không muốn làm rõ ràng thôi.”

“Vậy hiện tại?” Bạch Nhất cúi đầu nhẹ giọng hỏi. Trước kia không yêu ai, nhưng còn hiện tại thì sao? Hắn thú y bất quá chỉ vì trách nhiệm, phải chăng không hề có chút tình yêu nào?

“Tất nhiên là thú ngươi.” Tiêu Diệc Nhiên nâng cằm Bạch Nhất lên, cúi người khẽ hôn một cái, “Mẫn Nhi đã đề cập với ta việc này, ta sẽ an bài tốt việc hôn sự cho Lan nhi, ngươi đừng lo lắng. Ta chỉ thú một mình ngươi.” Hắn sẽ không nói lời ngon tiếng ngọt, nhưng đây chính là lời hứa hẹn suốt đời của hắn đối với Bạch Nhất.

Bạch Nhất ôn nhu nở nụ cười, được nghe câu trả lời chắc chắn từ phía Tiêu Diệc Nhiên, y thực sự rất vừa lòng. Mặc kệ hiện tại người này có yêu hay không yêu y, nhưng y biết trong lòng người này có y, mặc kệ trước kia như thế nào, y vĩnh viễn sẽ không buông tay. Cho dù hắn trước đó đã từng thích Mộc Lan thì có là gì, bọn họ về sau sẽ còn thời gian rất dài bên nhau, y sẽ làm hắn trừ bỏ chỉ thú một mình y, cũng sẽ chỉ yêu một mình y mà thôi.

Vươn tay vòng quanh cổ Tiêu Diệc Nhiên, Bạch Nhất ngẩng đầu hôn lên môi hắn, ôn nhu nói: “Ân, ta tin tưởng ngươi.”

Ánh mắt của Tiêu Diệc Nhiên trở nên càng thâm thúy, trong lúc nhất thời, đã biến thành một lằn ranh vô biên không có giới hạn.

(tác giả lại tỉnh lược vài trăm chữ, thỉnh quý vị tự tưởng tượng…)haehyuk8693



Đợi Tiêu Diệc Nhiên cùng Bạch Nhất một lần nữa trở lại phòng ngủ, Bạch Nhất ngay cả một ngón tay cũng không muốn động, cả người vô lực, thắt lưng nhức mỏi làm cho y thật khổ sở. Huống chi Bạch Nhất còn mang một đứa nhỏ năm tháng trong bụng, mệt lại càng thêm mệt hơn, đến cuối cùng, vẫn là Tiêu Diệc Nhiên lần thứ hai thanh lý cho Bạch Nhất rồi mới ôm y trở về.

“Thực xin lỗi.” Tiêu Diệc Nhiên một bên nhẹ nhàng xoa eo cho Bạch Nhất, một bên có chút ân hận mà xin lỗi người ta. Vốn không muốn làm Bạch Nhất mệt mỏi thêm, ai ngờ đến cuối cùng hắn lại khắc chế không được, ngay tại bể tắm muốn Bạch Nhất lần nữa. Nhìn Bạch Nhất sau đó đã mệt mỏi đến mức không thể nhúc nhích, trong mắt Tiêu Diệc Nhiên tràn ngập đau xót.

Bạch Nhất trừng mắt liếc Tiêu Diệc Nhiên một cái, nhu nhu eo, nhẹ thở ra một hơi. Kỳ thật đây cũng là do y nguyện ý, chẳng thể trách Tiêu Diệc Nhiên, bất quá y thực sự không nghĩ tới thể lực của Tiêu Diệc Nhiên lại tốt như vậy, lần này đã trực tiếp ép buộc y đến nổi không thể cử động. Sờ sờ bụng của mình, thầm nghĩ, may mà hài tử coi như cũng phối hợp với y.

“Làm sao vậy, không thoải mái?” Nhìn Bạch Nhất vuốt bụng, Tiêu Diệc Nhiên lập tức khẩn trương hỏi.haehyuk8693

“Không có việc gì.” Bạch Nhất lắc lắc đầu, không muốn để cho Tiêu Diệc Nhiên phải khẩn trương, xê dịch vào phía trong giường, ý bảo Tiêu Diệc Nhiên cũng lên giường nằm, “Buổi tối hảo hảo ngủ, đừng lăn qua lăn lại à.”

“Được.” Tiêu Diệc Nhiên lưu loát lên giường, vây Bạch Nhất vào lòng. Chính hắn đã làm cho Bạch Nhất mệt thành như vậy, nên bản thân cũng không dám làm ra động tác nào khác, chỉ biết tiếp tục xoa bóp eo cho Bạch Nhất.

Bạch Nhất cứ như vậy từ từ nhắm hai mắt, tựa vào trong lòng Tiêu Diệc Nhiên hưởng thụ sự xoa bóp của đối phương, nhớ tới chuyện bị Tiêu Diệc Nhiên cắt ngang về Vân Mặc Chi, liền hỏi lại lần nữa, “Mặc Chi đến muộn một tháng, có phải trên đường đã xảy ra chuyện gì?”

“Không biết.” Tiêu Diệc Nhiên cau mày lắc lắc đầu.haehyuk8693

“Ta không thấy người hộ vệ bình thường vẫn như hình với bóng của y, ngày khác ngươi đến thăm hỏi y xem.” Thời điểm còn ở thành Vân Hà, Bạch Nhất liền cảm thấy mối quan hệ giữa Vân Mặc Chi cùng người hộ vệ kêu Nhạc Thiện kia tựa hồ không bình thường, nay người đó đột nhiên không thấy, mà hành động cùng lời nói của Vân Mặc Chi hôm nay cũng mất tự nhiên, khiến y không khỏi có chút lo lắng.

“Tên kia giống như hồ ly vậy, sẽ không dễ dàng chịu thiệt thòi, ngươi không cần lo lắng cho y.” Tiêu Diệc Nhiên mất hứng đáp lại một câu.

Bạch Nhất buồn cười quay đầu nhìn thoáng qua Tiêu Diệc Nhiên. Nếu Tiêu Diệc Nhiên đã nói như thế, y cũng không cần phải nhiều lời nữa, mỗi người đều có chuyện riêng tư của chính mình, có thể đây là vấn đề không thể nói ra giữa Vân Mặc Chi cùng người nọ, cứ để bọn họ tử giải quyết là tốt nhất.

“Ngủ đi!”haehyuk8693

“Ân.”



Có lẽ là do quá mức mệt mỏi, ngày hôm sau, Bạch Nhất dậy khá muộn, đến gần giữa trưa mới tỉnh lại, mà vừa thức dậy việc đầu tiên mà y làm, chính là nôn một trận đến hôn thiên ám địa.

“Nôn…Ác ách…Nôn…Ân ách…”

“Thế nào rồi? Ta tìm Mặc Chi đến xem cho ngươi.” Tiêu Diệc Nhiên kéo chậu đựng qua, lo lắng nhìn Bạch Nhất phun không ngừng.

“Nôn ách…Khụ khụ…Không có việc gì, bình thường… Khụ, một hồi thì tốt rồi.” Thật vất vả ngừng nôn ói, Bạch Nhất lắc lắc đầu, đạm nhiên cười nói. Nữ tử bình thường khi có thai, triệu chứng nôn oẹ đến tháng thứ năm thứ sáu thì sẽ chậm rãi bớt dần, nhưng do thời gian phản ứng của nam tử khi mang thai có hơi chậm một chút, ước chừng phải tới thời điểm tháng sáu tháng bảy mới có thể dần dần tốt hơn. Triệu chứng của y quả thật có hơi mãnh liệt, bất quá cũng không tính là chuyện nghiêm trọng.

“Hôm nay muốn làm gì không? Ta đi cùng ngươi.” Tiêu Diệc Nhiên buông chậu đựng xuống, đau lòng thuận thuận lưng cho Bạch Nhất.

“Ân, cũng không có gì, ta hiện tại cũng không tiện ra ngoài.” Bạch Nhất tựa vào đầu giường nhẹ giọng nói.

Hôm qua nghe đối thoại giữa Tiêu Diệc Nhiên cùng Vân Mặc Chi, mặc dù không biết tình huống cụ thể là gì, nhưng y cũng biết hiện tại bên Tiêu Diệc Nhiên đang cùng cái người kêu Lạc Vương kia giằng co. Y như vậy cái gì cũng không thể giúp cho đối phương thậm chí còn dễ dàng trở thành trói buộc, tốt nhất là không nên bại lộ trước mặt người khác.

“Ngươi có nghĩ muốn đi đâu không, ta sẽ mang ngươi đi.” Tiêu Diệc Nhiên không muốn để Bạch Nhất ở trong phòng hoài, tuy rằng lo lắng cho an toàn của Bạch Nhất, nhưng nếu có hắn ở bên cạnh, việc ra ngoài cũng xem như vô sự.

“Không cần đầu.” Bạch Nhất cười cười, y cũng không có quá nhiều hiếu kì với thành Thịnh Kinh này, cũng không có chổ nào muốn đi, suy nghĩ một chút, lại nói thêm: “Nếu không mời Mẫn Nhi và Tiêu cô cô, cùng nhau ăn một bữa cơm đi!” Từ khi y bước chân vào phủ Tướng quân, trừ bỏ ngày đầu tiên toàn bộ thành viên đều có mặt đông đủ, thì về sau y chỉ gặp mỗi một mình Tiêu Mẫn. Tiêu cô cô cùng Mộc Lan vì Tiêu Mẫn trông giữ quá nghiêm ngặt, một lần cũng không thấy mặt.haehyuk8693

“Ân… Hảo, nhưng ngươi không được xuống bếp.” Tiêu Diệc Nhiên thoáng suy nghĩ một chút, tuy nói hắn sẽ không thú Mộc Lan, nhưng dù sao cũng là thân thích, quá xa cách cũng không tốt. Lại nói sau khi Bạch Nhất đến Tướng quân phủ vẫn luôn buồn bực trong phòng, bất quả cũng chỉ đi dạo một ít quanh viện, cơ hội này cũng coi như để cho mọi người trong phủ có thể mau chóng công nhận thân phận của Bạch Nhất. Huống chi, hôn sự của Mộc Lan cũng đã đưa lên trên để nghị trình.

“Vâng, Tướng quân đại nhân ~” Bạch Nhất tươi cười đáp lời Tiêu Diệc Nhiên một câu, “Vậy ngươi phái người đi mời Mẫn Nhi cùng cô cô đi, ta đứng dậy trước chuẩn bị một chút.”

“Ân.” Tiêu Diệc Nhiên gật gật đầu, an bài người đi truyền lời.haehyuk8693

Vì thế vào ngày đầu tiêu đại tướng quân xin nghỉ tại gia đã đưa ra sắp xếp: ở nhà ăn cơm.
Bình Luận (0)
Comment