Tửu Cuồng

Chương 2

Khi Diêm Cửu Giới tỉnh lại,ánh mắt vẫn còn chưa mở ra,liền cảm giác được thân mình giống như vải bông mềm mại,bay nhè nhẹ,có loại cảm giác dễ chịu được giải thoát.Trước kia chỉ có luyện công vận khí đến cảnh giới cao nhất,mới có thể hưởng thụ cảm giác dễ chịu này,nhưng cho dù võ công cao cường,hắn cũng vô pháp phủ nhận,cảm giác thoái mái luyện công kia cùng hiện tại không so được.

Tham luyến cảm giác dễ chịu như vậy, hắn cũng không gấp gáp mở mắt ra, nhưng bên tai vang lên thanh âm làm cho hắn phát hoảng.

“Nhị tỉ, hắn động đậy, có phải tỉnh hay không?” Một thanh âm nam hài tử hỏi.

“Nào có? Là khóe miệng động, nằm mơ rồi cười sao?” Lần này là thanh âm nữ hài tử.

“Chờ hắn tỉnh lại liền cười không nổi, hì hì, đại tỉ nói muốn giết hắn, chúng ta đây có phải có thêm đồ ăn hay không? Ta đã lâu chưa ăn thịt.” Một cái nữ hài tử khác hỏi, thanh âm ngọt ngào, nhưng nội dung nói chuyện lại rất dọa người.

“Ngọc Lâm, ngươi không phải muốn thịt muốn đến điên rồi chứ?”Thanh âm nữ hài tử lúc trước vang lên.

Diêm Cửu Giới cho dù luyến tiếc trở lại thế giới thực tế,nghĩ tham luyến một chút dễ chịu sau khi say rượu,nhưng cũng không thể không mở to mắt. Người ta đều đang thảo luận ăn thịt hắn, có thể tiếp tục giả chết sao?

Ai ngờ đến trợn mắt mở mắt, hắn đã bị dọa đến. Trước mắt nhìn thấy ba cái đầu nhỏ, hai tiểu cô nương mái tóc buộc lên, một tiểu nam hài sơ búi tóc.Sáu con mắt giống như nhìn thấy con mồi bị kẹp trúng bẫy, cẩn thận nhìn toàn thân cao thấp của hắn.

“Ngươi xem, hắn tỉnh nha!” Nam hài nói chuyện.

“Thật xin lỗi, Ngọc Lâm, ngươi không thể ăn thịt của hắn.” Tiểu cô nương hơi lớn hơn một chút đùa giỡn dùng giọng điệu đầy tiếc nuối nói.

Mà tiểu cô nương có vẻ nhỏ hơn kia thì chu miệng lên, bộ dạng vô cùng tiếc hận.

“Các ngươi là ai?”Thanh âm Diêm Cửu Giới có chút im lặng, sau đó hắn chuyển động đầu một chút, lập tức phát hiện một sự kiện càng đáng sợ hơn,trên người của hắn quấn đầy dây thừng.

Hai tay hắn bị trói lại, hai đùi cũng bị trói vào cùng nhau, sau đó dây thừng trên tay kéo đến ngay đầu giường, ở trên chân giường quấn chặt,dây thừng kéo dài đến cái bàn cuối giường, cột vào chân bàn. Nói cách khác,hắn bị trói kỹ càng,giống lợn chỉ đợi để giết,khó trách tiểu cô nương kia mới nói muốn ăn thịt thịt, này……Chẳng lẽ hắn xem thường nữ tử bán rượu kia,đây là nàng làm?

“Ta tên là Thẩm Dư An, đây là nhị tỉ ta Thẩm Ngọc Tinh cùng tiểu tỷ tỷ Thẩm Ngọc Lâm. Ngươi tên là gì?” Tiểu nam hài bày ra ánh mắt tò mò thân thiện hỏi.

Diêm Cửu Giới chân mày cau lại, đang lúc không biết nên trả lời tiểu quỷ này thế nào, một đạo tiếng nói quen truyền đến –

“Các ngươi đều chen chúc tại nơi này làm cái gì?” Thẩm Lăng Phi đi đến,trong giọng nói hơi chút uy nghiêm,ba cái tiểu quỷ hiển nhiên có tố chất được huấn luyện,nhanh chóng đứng thành hàng.

“Bọn muội……Bọn muội chính là giám thị phạm nhân.” Lão nhị Thẩm Ngọc Tinh nhanh nói,khi không có đại tỉ nàng là lão đại, nhưng thời điểm đại tỉ có, nàng cũng chỉ có thể làm cái tiểu binh nghe lệnh.

“Đúng, giám thị phạm nhân.” Lão tam Thẩm Ngọc Lâm nhanh chóng phụ họa.

“Mới không phải đâu! Vừa mới tiểu tỷ tỷ nói muốn ăn thịt hắn…..”Nhỏ nhất Thẩm Dư An mới mở miệng,còn chưa nói xong miệng đã bị bịt lại.

Thẩm Lăng Phi buồn cười nhìn bọn họ,phòng này rất ít xuất hiện người lạ,càng đừng nói là nam nhân bị trói gô ở trên giường, khó trách bọn hắn sẽ tò mò. “Cơm đã nấu xong, các ngươi đi ăn trước đi!”

“Được, đại tỉ.” Ba cái đầu nhu thuận điểm, sau đó nối đuôi nhau đi ra cửa.

Thẩm Lăng Phi vừa mới tới gần bên giường, Diêm Cửu Giới liền trừng nàng.

“Ngươi rốt cuộc có mục đích gì?”Ánh mắt hắn không tốt hỏi. Hắn không biết có nên vì chính mình lo lắng hay không, ngày hôm qua trước khi uống say, cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới nàng có thể là kẻ thù của hắn thiết hạ cạm bẫy. Xem nàng cũng không có võ công, lại có thể đem dây thừng buộc vững chắc như thế, chẳng lẽ nàng được giúp đỡ?

Uổng công khi hắn lần đầu tiên nhìn thấy cô nương này còn cảm thấy rất thuận mắt, nhịn không được nhìn nàng nhiều vài lần, chẳng lẽ hắn nhìn nhầm?

“Ngươi hỏi ta có mục địch gì?” Nàng mặt cười biến đổi, hai tay chống thắt lưng. “Người lãng phí năm vò rượu của ta là ngươi, ngươi đã hỏi xin chưa? Ngươi cho rằng ta là cái nữ tử, sẽ để ngươi uống hết rượu của ta sao? Ta xem ngươi nghèo nàn,lúc trước ngay cả ba mươi đồng cũng lấy không được, hiện tại muốn ngươi xuất ra bảy mươi lăm đồng,lại càng không có khả năng.Trong lúc ta nghĩ ra biện pháp đối phó ngươi, đành phải đem ngươi cột vào nơi này, cho ngươi chịu điểm giáo huấn. Lần sau trước khi muốn làm tửu quỷ, nhớ nghĩ rõ ràng!”

Bị nàng mắng vậy, hắn mới an tâm. Biết nàng không phải kẻ thù của,thân mình nguyên bản buộc chặt trầm tĩnh lại. Kỳ thực kẻ thù của hắn không thiếu, cho tới bây giờ cũng không để ý người ta đối phó hắn thế nào, nhưng vừa mới nghĩ đến cô nương này có thể là ngay từ đầu cũng đã dụng tâm,lại làm cho hắn cảm giác vô cùng thất vọng.

Hắn cũng không rõ,bản thân vì sao sẽ để ý như thế.Cô nương họ Thẩm này rất xinh đẹp, bộ dạng cực có khí chất, hoàn toàn không giống người làm việc nặng, nhưng Diêm Cửu Giới hắn khi nào thì đối với nữ nhân cảm thấy hứng thú?

Trước kia bao nhiêu người đem mỹ nữ như mây hướng trong phủ hắn đưa đến, hắn tất cả đều thu, nhưng nếu không đưa người ta về quê,chính là lưu lại làm nô tỳ, nếu không nữa thì đem người gả đi ra ngoài.Về sau,dân gian thậm chí truyền lưu hắn có vấn đề, bằng không như thế nào không gần nữ sắc.Bởi vậy thậm chí có người sửa đưa nam sủng,người đánh chủ ý này bị hắn thật lớn sửa chữa một chút, sau đó rốt cục gió êm sóng lặng một đoạn thời gian, không lại thu được loại quái lễ này.

“Ngươi buộc ta là bởi vì ta uống hết rượu của ngươi?” Nhìn nhìn dây thừng trên người mình buộc mật kỹ càng, hắn lại cảm thấy tình huống thật sự buồn cười,nghĩ thế hắn liền cười ra tiếng. “Ha ha ha……”

“Câm miệng.” Thẩm Lăng Phi một chút đều lười thưởng thức thái độ tự tại của hắn. “Ngươi có biết ngươi làm ta tổn thất nghiêm trọng hay không? Ngươi là thổ phỉ sao? Ta đã nói không bán, ngươi thế nào còn động thủ?Ngươi cho là ngươi uống ta đối với ngươi không có biện pháp sao? Nói cho ngươi biết, ta có thể đem ngươi…… Đưa quan, hoặc là đem ngươi…… cho chó ăn.”

Nàng cố gắng nghĩ phương pháp tra tấn hắn, lại bởi vì giọng điệu uy hiếp không đủ kiên định mà đe doạ hắn không được, nhìn nụ cười bên miệng hắn không chút nào dự tính thu liễm kia, nàng quả thực tức giận muốn thưởng cho hắn một cái tát.

“Hảo hảo, ta không cười, ngươi đừng tức.” Hắn thấy nàng biến sắc mặt,nhanh chóng thu liễm. “Xin lỗi, xin hỏi cô nương tên gọi là gì? Chúng ta tốt xấu cũng không chỉ gặp mặt một lần, không bằng nhận thức lẫn nhau một chút.” Đã không phải kẻ thù phái tới,vậy hắn có thể tiếp tục đối với nàng cảm thấy hứng thú.

“Ta là chủ nợ của ngươi, ngay cả tên ngươi cũng không rõ ràng, dựa vào cái gì muốn ta nói cho ngươi tên của ta?” Thẩm Lăng Phi lại trừng hắn, muốn làm cho chính mình biểu hiện mạnh mẽ một chút, nhưng nàng tính tình vốn trầm ổn, thế nên không sao mạnh mẽ được.

Sớm biết rằng sẽ gặp người như thế, trước nên luyện tập cãi nhau mới được.

“Ta họ Diêm, tên là Cửu Giới.Đệ đệ muội muội của ngươi tên là Thẩm Ngọc Tinh, Thẩm Ngọc Lâm, Thẩm Dư An, vậy còn ngươi?” Hắn giọng điệu nhẹ nhàng chậm chạp hỏi.

Lời của hắn làm cho nàng lập tức thay đổi sắc mặt. “Là bọn hắn cùng ngươi nói?Vài cái ngu ngốc này, chẳng lẽ không biết cái gì tên là người xấu sao?”

“Này uy!” Hắn nhanh chân kháng nghị. “Ta trộm uống rượu của ngươi là ta sai, nhưng không cần phải nói ta là người xấu đi? Vừa rồi tiểu muội muội ngươi còn muốn ăn thịt ta, đây không phải là ngươi dạy?”

“Tiểu hài tử nói cũng có thể tin sao? Ngọc Lâm mới mười tuổi, rất nhiều chuyện đều không hiểu. Ta nói Diêm Cửu Giới…… Ta xem ngươi hẳn là kêu vô giới mới đúng.Ngươi là cái đồ không lương tâm? Coi hầm rượu của ta là nhà ngươi sao? Nói, bảy mươi lăm đồng kia ngươi dự tính bồi thường thế nào? Đừng nữa nói cái gì làm việc trả nợ, cho dù tiếng công ngươi một tháng làm là một đồng, cũng phải làm trong bảy mươi lăm tháng, tính ra cũng phải hơn sáu năm, ta xem ngươi một ngày đều chướng mắt, không nghĩ sáu,bảy năm này đều nhìn đến ngươi.”

Ở Thẩm gia làm nô tài trong sáu năm? Chỉ cần mỗi ngày có đào hoa Tty uống, muốn hắn cả đời đều ở nơi này cũng được, bất quá Thẩm Lăng Phi trên mặt không cho là đúng, đánh nát ảo tưởng tốt đẹp của hắn.

“Tiền ta sẽ trả lại ngươi, ta cũng có thể giúp ngươi làm việc miễn phí, chỉ cần ngươi thưởng cho ta đào hoa túy……”

“Ngươi lại nhiều lời, ta liền thưởng cho ngươi vạn ngày say, lấy cái hố đem ngươi mai táng, cho ngươi vĩnh viễn tỉnh không dậy.” Nàng giơ lên tay, uy hiếp hắn.

Hắn thở dài. “Kia cũng được, mai tang cũng tốt.”

Hắn nói lời này,giọng điệu lạnh nhạt như thế,tiêu sái như thế, nhưng nàng lại tinh tường cảm giác được quanh thân hắn phát ra tịch mịch. Giống như hắn dù sao cô đơn đã lâu,sống cũng không so với bị mai táng tốt hơn, nửa điểm không thèm để ý. Đáy lòng nàng dâng lên một chút tình cảm khác thường, nhưng lập tức bị nàng đè ép xuống.

“Hừ, Diêm Vô Giới, ta muốn đi ăn cơm, chờ ta ăn no lại đến xử trí ngươi.” Nàng nói ngoan quyết tâm xoay người rời đi.

Diêm Cửu Giới thế này mới phát hiện bên ngoài trời đã tối, mà hắn ước chừng là ở nơi này say một ngày, từ buổi sáng ngủ đến chạng vạng. Nếu hắn không trở về,phủ vương gia sẽ loạn thành một đoàn sao? Dù sao lần này hắn không mang theo Hạ Niết Đông.

“Đợi chút, Thẩm cô nương, ta cũng đói bụng, ngươi trước thả……”Thanh âm của hắn thời điểm nhìn thấy bước chân của nàng không chút nào dừng lại dần dần biến mất. “Thôi, bị trói thành như vậy, còn bị một đám tiểu quỷ vây xem, coi như là kinh nghiệm khó quên. Chính là…… Đáng chết, thật muốn đi ngoài!”

Thẩm gia bốn tỉ đệ vây quanh bàn ăn cơm, nhưng mặc dù Thẩm Lăng Phi nhìn không chớp mắt, trên mặt trấn định như thường, vẫn có thể phát hiện đệ đệ muội muội không ngừng vụng trộm nhìn ở một đầu phòng khác.

“Đại tỉ, người kia…… Có thể chết đói hay không?” Thẩm Ngọc Tinh trước cố lấy dũng khí hỏi. Không biết vì sao, đại tỉ chẳng phải người hung dữ, nhưng mọi người đối với nàng vẫn thực kính sợ.

“Không ăn một bữa cơm sẽ không chết.” Thẩm Lăng Phi cũng không phải quyết ý muốn bỏ đói tên kia, nhưng nhìn đến đệ đệ muội muội nhanh như vậy hướng phía kẻ thù kia, trong lòng có chút không phải tư vị.

“Một bữa cơm? Cho nên ngày mai hắn có thể ăn bữa sáng sao?” Thẩm Dư An mở lớn ánh mắt hỏi, giống như may mắn thay “tù binh”.

Thẩm Lăng Phi thật không hiểu là nên mắt trợn trắng vẫn nên như thế nào, có chút dở khóc dở cười. “Ta nói với các ngươi, hắn là người xa lạ, các ngươi làm sao có thể tùy tiện đem tên nói cho hắn? Như vậy thật sự –”

Thuyết giáo của nàng mới bắt đầu,đầu phòng kia liền phát ra âm thanh đánh gãy nàng.

“Thẩm cô nương! Thẩm cô nương…… Ta nói Thẩm cô nương……”

Thẩm Lăng Phi thở dài, đem chiếc đũa hướng trên bàn vỗ, lập tức đứng lên. “Không cho phép lại đây!”

Ba cái tiểu quỷ thất vọng thiếu chút thở dài ra tiếng.

Nàng thẳng tắp hướng phòng chứa “tù phạm” kia đi đến,dùng sức mở cửa, trừng cái tên quỷ nằm ở trên giường kia kêu,dám làm phiền nàng dùng cơm. “Ta nói Diêm Vô Giới, ta làm việc cả một ngày, không giống ngươi ngủ một ngày, ngươi chẳng lẽ không có thể câm miệng, làm cho ta hảo hảo ăn cơm sao?”

“Ách…… Chỉ sợ có khó khăn.” Diêm Cửu Giới nhìn biểu cảm của nàng,mặt tuấn lãng hơi hơi nóng lên.

Nàng nhướng mày. “Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?”

“Ta……” Hắn chần chờ, lập tức bất cứ giá nào nói: “Ta nghĩ đi ngoài. Thực vội, cầu xin ngươi thả ta ra.”

“Đương nhiên gấp, uống hết năm vò rượu, có thể không vội sao?” Nàng tức giận nói. “Nhưng ta không thể thả ngươi ra, vạn nhất ngươi chạy thoát sao?”

Diêm Cửu Giới âm thầm rên rỉ một tiếng, xong đời, chẳng lẽ khí khái anh hùng của hắn sẽ hoàn toàn biến mất như thế sao? Hiện tại cư nhiên vì vào nhà xí mà cùng một cái cô nương cò kè mặc cả.

“Ta cam đoan ta sẽ không trốn,lấy nhân cách cam đoan.” Hắn hướng trời thề nói. “Cầu xin ngươi, chẳng lẽ ngươi muốn nước tiểu của ta ở trên giường ngươi?” Hắn khổ mặt.

Nàng do dự một chút, tự nhiên là không có biện pháp mặc kệ hắn phóng, nhưng thả hắn ra lại mạo hiểm quá lớn. Nam nhân này cao lớn như vậy, tùy tiện đẩy ra nàng là có thể chạy mất, đến lúc đó tiền năm vò đào hoa túy kia của nàng liền lấy của ai?

“Ngươi tốt nhất đừng giở trò quỷ.” Nàng động tay cởi bỏ dây thừng trên chân hắn, nhưng giữ lại dây thừng buộc hai tay hắn, sau đó đem cái dây thừng theo đầu giường kia cởi xuống,cầm ở trong tay.

Sau đó nàng giống như kéo một con ngựa, hồng mặt,kéo hắn hướng nhà xí đi.

“Ngươi không cởi bỏ tay của ta, ta đây đi như thế nào?” Hắn đứng ở bên ngoài nhà xí, giọng điệu bất đắc dĩ hỏi.

Thẩm Lăng Phi trên mặt đỏ ửng xấu hổ,trừng hắn một cái nói: “Sẽ không đi? Kia muốn ta tìm Dư An giúp ngươi thoát khố cho hay không?”

Lần này đổi thành Diêm Cửu Giới xấu hổ. Hắn đành phải sờ sờ cái mũi, cúi người chuẩn bị tiến nhà xí.

“Đợi chút –” Thẩm Lăng Phi ngăn trở hắn. Đang lúc hắn quay đầu hỏi nàng vì sao ngăn cản hắn giải phóng, nàng hướng phòng ở hô to: “Ngọc Tinh, Ngọc Lâm, Dư An, các ngươi toàn bộ lại bên nhà xí này.”

“Không thể nào?” Diêm Cửu Giới mặt tái đi. Bất quá là uống hết vài hũ rượu của nàng, có tất yếu gọi mọi người tới quan sát hắn đi nhà xí sao?

Quả nhiên,vài cái tiểu hài tử kia lấy tốc độ dị thường nhanh chóng đến.

“Đại tỉ,ngươi kéo hắn muốn đi đâu?”Thẩm Dư An nâng đầu hỏi.

“Các ngươi mấy người tách ra, người này muốn đi nhà xí, mọi người hỗ trợ hắn, đừng làm cho hắn chạy.” Thẩm Lăng Phi miệng nghiêm túc nói rõ nhiệm vụ, sau đó mới hồng mặt, nhìn cũng không thèm nhìn hắn một cái nói: “Muốn đi nhanh đi, đừng làm cái gì nha!”

Diêm Cửu Giới không thể tin nhìn sợi dây trên tay, còn có theo mệnh lệnh nàng nói một chữ đẩy ra nhóm tiểu binh, cái này ngay cả cười khổ đều cười không nổi.

Vì thế hắn lấy phương thức thảm nhất suốt đời vào nhà xí.

Ai, kỳ thực nàng không cần lo lắng hắn chạy trốn, hiện tại nàng đã nắm nhược điểm của hắn. Loại chuyện này xấu hổ tới cực điểm, nói ra khẳng định hủy hoại danh dự của hắn.

Xem ra cách nói uống rượu hỏng việc là có chút đạo lý.

Sáng tinh mơ, trời vừa mới sáng.

Thẩm Lăng Phi vừa tỉnh lại, ở trên giường lười biếng xoay thắt lưng,rên rỉ liền theo ra tiếng. Ngày hôm qua rửa sạch thật nhiều rượu thùng, hôm nay quả nhiên trên thân thể liền phản ứng, thật sự là vô dụng. Nghĩ đến ước chừng hôm nay còn muốn tẩy rửa mấy chục vò rượu dự phòng, nàng ngay cả rời giường đều cảm thấy thống khổ.

Nhưng mặc kệ như thế nào, vẫn phải rời giường. Phụ mẫu nàng mất sớm, rời đi,chỉ có nàng có thể chiếu cố đệ đệ muội muội, nàng tuy rằng sắp qua tuổi hai mươi,là nữ tử lỡ thì, bất quá nàng đã chuẩn bị tâm lý, vì nuôi nấng mấy tiểu tử kia, kiếp này chỉ sợ khó có thể hôn phối. Ai muốn kết hôn với một người gần hai mươi, còn mang ba cái tiểu hài tử đâu? Càng đừng nói nàng nửa điểm đồ cưới cũng không có.

“Hôm nay muốn vận rượu vào thành, có thể mua chút vải dệt,Dư An quần áo đã cũ, Ngọc Tinh, Ngọc Lâm cũng đã lâu không có cái váy mới.” Nàng một bên tính toán chi tiêu, một bên nhanh chóng rời giường, đem chăn bông gấp tốt, chạy nhanh rửa mặt chải đầu.

Tuy rằng là mùa xuân, nhưng thời tiết sáng sớm vẫn lạnh, nàng mặc vào kiện áo khoác, đẩy cửa phòng đi ra ngoài. Mới vừa ra cửa phòng, nàng liền choáng váng.

Xa xa,bên suối kia, ba cái tiểu quỷ đã rời giường, chính là vây quanh…… Cái tên họ diêm kia?

Nàng cả kinh, chạy nhanh bước tới, trong lòng buồn bực nên bị trói ở trên giường bởi vì cái gì sẽ ngồi ở bên kia? Nàng ngày hôm qua rõ ràng buộc thật sự chặt a!

“Các ngươi đang làm cái gì?”Thanh âm của nàng hơi giận.

Vừa lúc bốn cái đầu cùng nhau nâng lên nhìn nàng, Diêm Cửu Giới không nói chuyện, chỉ dùng cặp mắt đen kia của hắn xem xét nàng, ánh mắt mang chút buồn cười. Hôm nay sắc mặt nàng cũng không tốt, biểu cảm rõ ràng mang buồn bực, nhưng cố tình hắn lại cảm thấy bộ dạng nàng ngay cả tức giận đều thu vào mắt.Khi nàng trừng hắn nói chuyện, ánh mắt tròn như vậy, đôi con ngươi hắc bạch phân minh kia phá lệ hữu thần.

Ba cái tiểu quỷ ào ào mở miệng tranh nói –

“Đại tỉ, Diêm đại ca giúp ngươi nâng cốc, bình đều tẩy tốt.” Thẩm Ngọc Tinh chạy nhanh báo cáo.

“Đúng vậy, tẩy thật sự sạch sẽ nha, ta có hỗ trợ!” Thẩm Dư An chạy nhanh tranh công.

“Là ta nói với hắn muốn tẩy vò rượu, đại tỉ, ta thực thông minh đi?” Thẩm Ngọc Lâm cũng theo tranh công.

Nhất thời sắc mặt Thẩm Lăng Phi một trận trắng lại một trận hồng, quả thực như là chưa biết chủ ý muốn phát giận hay là muốn lộ ra khuôn mặt tươi cười,thoạt nhìn có chút phá hủy hình tượng ngày thường trầm ổn trấn định của nàng.

“Các ngươi toàn bộ đi rửa mặt chải đầu, làm việc của mình đi.” Thẩm Lăng Phi rốt cục có thể bình tĩnh mở miệng.

Ba cái tiểu quỷ tuân lệnh nhanh chóng tản ra, nhất thời chỉ còn lại có nàng cùng Diêm Cửu Giới hai người bốn mắt nhìn nhau.

“Ai…… Ai giúp ngươi cởi bỏ dây thừng? Ta cảnh cáo ngươi, không cần ý đồ lợi dụng đệ đệ muội muội ta, ai muốn đối với bọn họ bất lợi, ta đều sẽ không bỏ qua cho hắn.” Nàng trầm giọng nói, nghĩ đến đám tiểu quỷ này mới qua một đêm cư nhiên cùng hắn thân thiết như thế, còn kêu hắn “Diêm đại ca”, thật sự làm cho nàng cảm thấy không ổn.

Có lẽ là nàng bảo hộ bọn họ thái quá, cũng chưa làm cho bọn họ có cơ hội nếm trải, mới có thể như thế dễ dàng tin tưởng người xa lạ.

“Ngươi không cần khẩn trương, bọn họ không dám cãi lại ý tứ của ngươi, dây thừng là ta chính mình cởi bỏ. Tuy rằng ngươi buộc thật sự chặt, nhưng ta ban ngày đều ngủ đủ, tự nhiên có thời gian giải dây thừng.” Diêm Cửu Giới buồn cười nói.

Nhìn đường cong thân thể buộc chặt của nàng khẽ thả lỏng, cư nhiên làm cho hắn có cảm giác thương tiếc. Hiển nhiên trọng trách trên người nàng quá nặng, nhiều năm nay đều miễn cưỡng bản thân gánh vác gánh nặng toàn gia sinh kế cùng trách nhiệm, cho nên luôn luôn thực khắc nghiệt yêu cầu chính mình.

“Kia…… Ngươi thế nào không đào tẩu?” Nàng từ từ hỏi, bắt đầu cảm thấy chính mình có chút ngạc nhiên. Nhìn trên đất vò rượu tẩy tốt,điệp hảo chỉnh tề, hắn thật đúng là giúp nàng làm việc. “Ngươi đừng tưởng lòng ta mềm sẽ thả ngươi đi,thiếu tiền năm vò rượu kia, ta không thể tiêu sái như vậy.”

“Ta không muốn ngươi không duyên cớ thả ta đi, ta nói rồi sẽ có tiền trả.” Diêm Cửu Giới đứng dậy, thân thủ lấy ra trên cổ một khối ngọc bội, đem tay nàng kéo qua, nhét vào trong tay. “Hay dùng nó cầm cố. Như vậy ngươi không cần lo lắng?”

Nàng mở tay ra, nhìn trên tay có khối ngọc bội không nhỏ, trong lòng bàn tay còn có cảm giác được nó dư ôn, nghĩ đến ngọc bội vừa mới còn ở trong ngực hắn, bên tai lại hơi hơi nóng lên.

“Ngươi…… Làm sao có thứ này?” Nàng ngẩng đầu hỏi hắn.

Nhìn trang phục của hắn, vật liệu may mặc dù không kém, nhưng tương đối giản dị, trên người không có vật phẩm dư thừa hoặc là chút hơi thở phú quý,mà hắn ngày hôm qua ngay cả nửa lượng bạc cũng chưa lấy ra, xem ra không phải người dư dả gì. Mà khối bạch ngọc này sắc màu ôn nhuận thông thấu, vừa thấy liền biết là ngọc thượng đẳng, không biết vì sao người như vậy sẽ có được một khối ngọc này.

“Là nương ta lưu lại, yên tâm, không phải ăn trộm.” Hắn trấn an nói.

Hắn hiểu được nàng là một vị cô nương như vậy, ở dưới tình huống gia cảnh không dư dả gì còn kiên trì không bán nhiều rượu,người có khí khái như thế này, ngọc bội giao trong tay nàng, so với cất trong nhà còn an toàn hơn.

“Kia đối với ngươi khẳng định thực trân quý, như vậy,……” Nàng do dự, vừa nghe đến là mẫu thân hắn lưu lại, lòng trắc ẩn liền nảy sinh, nàng thật sự không muốn lấy vật phẩm có ý nghĩa trân quý như thế đối với người khác, nhưng chẳng lẽ nàng thật có thể tiêu sái thả hắn đi?

“Muốn trả ta sao? Ta đây cũng không còn vật khác để cầm nha!” Hắn nhìn ra được nàng vì sao do dự, nhận thấy ở bên ngoài nàng giỏi giang,trong tâm cũng rất lương thiện. “Ngươi liền lưu lại đi, chờ ta có tiền rồi nói sau. Nghe nói ngươi hôm nay muốn chuyển rượu vào thành, ta giúp ngươi. Sau đó ta phải về nhà một chuyến, trễ một chút sẽ về, ta cam đoan.”

Nàng do dự nhìn hắn, cuối cùng đành phải miễn cưỡng gật đầu.

Một lúc lâu sau, khi bọn họ nâng thùng chuyển đến thực quán trong thành,sau khi đẩy xe đứng ở cửa sau tửu lâu, nàng xem hắn chuyển vò rượu trọng lượng lớn lên xuống, không khỏi cảm thấy có người hỗ trợ thực sự bớt việc rất nhiều.

Thể lực Diêm Cửu Giới này không tồi, dáng người cũng thực khôi ngô, dọc theo đường đi đều là hắn phụ trách đẩy xe, nàng chỉ cần thông báo lộ trình là được rồi. Đến cửa sau tửu lâu, hắn cũng không cho nàng chuyển vò rượu, chính bản thân tự làm.

“Thẩm cô nương, ngươi khi nào thì thành thân, thế nào không cho ta biết để uống rượu mừng?”Lão bản tửu lâu cũng đứng ở bên cạnh xem Diêm Cửu Giới chuyển rượu, sau đó đối với nàng trừng mắt nhìn.

Thẩm Lăng Phi sửng sốt một chút, lập tức hiểu ý tứ, mặt đỏ lên. Sau đó nàng phải tìm khí lực rất lớn mới có thể nghiêm mặt nói: “Hắn là người làm mới của ta.”

“Thì ra là thế, là ta hiểu lầm.” Lão bản cười không nói, hiển nhiên là có ý xấu của hắn.

Thẩm Lăng Phi nhất thời buồn bực, người này trong đầu có ý tưởng xấu xa gì đều hiện hết lên mặt, nàng cũng không muốn biết. Nhưng điều này cũng làm cho nàng lo lắng, nếu thực sự để cho Diêm Cửu Giới ở bên cạnh nàng, sợ là tránh không được người ta đủ loại phỏng đoán.

Rất xa Diêm Cửu Giới tựa hồ thấy được nàng ủy khuất,cất vào bước lớn là đã đến nơi , đầu tiên là hướng nàng gật gật đầu. “Thẩm lão bản, tất cả đều chuyển tốt rồi. Còn có phân phó gì khác sao?”

Hắn thình lình cung kính làm cho nàng sửng sốt một chút, thế mới chậm rãi trả lời: “Không…… Không có, ngươi có thể đi làm chuyện của ngươi.”

“Được.”Khi Diêm Cửu Giới xoay người còn trừng mắt nhìn lão bản tửu lâu một cái.

Ánh mắt trừng trừng kia làm lão bản sợ tới mức thiếu chút khụy chân,nhanh chóng thu hồi nụ cười không đứng đắn kia, cung kính đối với Thẩm Lăng Phi nói: “Như vậy tiền thưởng cuối tháng ta sẽ cùng ngài thanh toán.”

“Tốt,vậy ta đi trước.” Thẩm Lăng Phi kéo xe, trấn định đẩy xe đi.

Xa xa nhìn bóng lưng Diêm Cửu Giới đi ở phía trước, nàng có chút xuất thần. Nhìn thấy hắn vừa thay nàng giải vây, chắc là nghe được đối thoại giữa nàng cùng lão bản tửu lâu. Trong lòng nàng không khỏi có loại cảm giác khác thường, có cảm giác ấm áp,được che chở an toàn.

Từ khi cha mẹ mất, nàng đã không còn cảm giác như vậy. Diêm Cửu Giới……Cái tên này chậm rãi lắng đọng lại trong lòng nàng, dần dần lên men.
Bình Luận (0)
Comment