Thực Nhật Phượng Hoàng Hỏa Nhi dang rộng cặp cánh, chợt tung bay đến trước mặt Cơ Động. Trong phút chốc, nó đã bảo trì tư thế giống như bức phù điêu trên vách tường kia y như đúc.
Nếu nói bức phù điêu kia là vật chết, như vậy, Hỏa Nhi trước mắt này hoàn toàn là Chu Tước sống. Mặc dù năng lượng bản thể của nó có sự bất đồng với Chu Tước, là Cực Hạn Song Hỏa giống như của Cơ Động, thế nhưng ngoại hình của nó cũng không khác so với Chu Tước bao nhiêu, chỉ là nhỏ hơn một chút mà thôi.
Tiếng phượng kêu trong trẻo vang lên, tựa như một đạo thiểm điện nháy mắt chấn động trong ý niệm của Cơ Động. Hết thảy mọi cảnh tượng trước mắt đột nhiên biến mất hết, quang ảnh màu kim đỏ nháy mắt hóa thành vô số hào quang lóng lánh, xuất hiện trong đầu hắn. Mỗi một ma văn nhảy lên giống như là dấu ấn khắc sâu vào trong linh hồn của hắn vậy, ngoại trừ màu kim đỏ ra, Cơ Động rốt cuộc cũng không cảm nhận được bất cứ thứ gì khác nữa.
Chu Tước Nội Giáp không biết khi nào đã tự động phóng thích, cặp cánh màu trắng ngà tự động mở rộng sau lưng. Hỏa diễm màu đỏ kim lan tràn trên mỗi phiến giáp của Chu Tước Nội Giáp, bộ dáng hai cánh mở rộng ra, cả người hắn đã hoàn toàn đắm chìm trong đó.
Không phải là học thuộc, mà là chân chính lĩnh ngộ. Mỗi một cái ma văn kia hoàn toàn nở rộ trong toàn bộ ý niệm của hắn. Cơ Động chỉ cảm thấy chính mình giống như biến thành một đoàn Cực Hạn Chi Hỏa, biến thành một ngọn hỏa diễm căn nguyên nhất, tựa như một con Hỏa Phượng Hoàng chân chính đang bay lượn trong không trung, giương cánh bay cao.
Bính Hỏa Pháp Trận Thứ Nhất, năng lực áo nghĩa đại biểu cho Phi Hành.
So với Diêu Khiêm Thư, Cơ Động may mắn có ưu thế hơn nhiều. Hắn đã từng được ở cùng một chỗ với Chu Tước, hơn nữa nhận được Phụng Vũ Chu Tước châm, tạo thành Chu Tước Nội Giáp, lại có được Hỏa Nhi lúc nào cũng ở cạnh làm bạn với hắn, và bản thân hắn có được hai cánh. Đây cũng là nguyên nhân tại sao ngay khi tiến vào Bính Hỏa Cung điện đã lập tức bị bức phù điêu này hấp dẫn.
Ngay cả bản thân Cơ Động cũng không biết đã trải qua thời gian bao lâu. Khi ý niệm của hắn đã thanh tỉnh lại, ở trong đầu của hắn đã khắc sâu ký ức về bộ đồ án kia, cho dù muốn quên cũng quyết không thể quên được. Mà ở ngay sau lưng hắn, hỏa diễm màu vàng đã ngưng tụ thành bộ Dương Hỏa Phi Hành Pháp Trận, cùng với bức phù điêu trên vách kia giống nhau như đúc. So sánh với bức phù điêu bình thường, chỉ đơn độc hình thức kia mà nói, bộ pháp trận này càng thêm tinh khiết hơn, lại choáng đầy ma văn pháp trận, mới chân chính là hoàn mỹ.
Hai cánh của Chu Tước Nội Giáp mở rộng ra, hỏa diễm màu vàng kim tự động lan tràn ở mỗi sợi lông chim trên cánh, cả người Cơ Động đều tiến vào một loại trạng thái hết sức đặc thù. Kim quang chợt lóe lên, thân thể hắn đã ở giữa trong không trung. Nhân loại khi bay lượn đều vô cùng mất tự nhiên, thế nhưng giờ khắc này đây, sự mất tự nhiên kia đã hoàn toàn biến mất. Cơ Động tựa hồ như đã chân chính biến thành Hỏa Phượng Hoàng, có thể tự do tự tại bay lượn trong không trung.
Đúng vậy, hắn đã lĩnh ngộ, lĩnh ngộ với ý nghĩa chân chính nhất một trong Cửu Đại Bính Hỏa Pháp Trận, Dương Hỏa Phi Hành Pháp Trận.
Lúc này, Chu Tước Nội Giáp đã hoàn toàn biến thành màu vàng, các vị trí khác cũng không có cảm giác gì rõ ràng, nhưng cặp cánh sau lưng lại khiến cho Cơ Động sinh ra một cảm giác giống như nước, sữa giao hòa trước giờ chưa từng có vậy. Nếu nói trước kia khi hắn luyện tập phi hành, chỉ là đem cặp cánh chim này trở thành một loại công cụ, như vậy, hiện tại cặp cánh chim này đã chân chính biến thành một bộ phận thân thể hắn vậy.
Ngũ Hành Pháp Trận, đây là những pháp trận do các tiền bối thời thượng cổ đã dốc hết tâm trí mà sáng tạo ra a! Cảm xúc Cơ Động dâng trào, hắn biết, đúng như lời Diêu Khiêm Thư đã nói, nếu như mình có thể lĩnh ngộ được toàn bộ Cửu Đại Pháp Trận, chắc chắn có thể trực tiếp tăng lên đến cấp bậc sáu quan.
Trên khỏa Dương Miện ngưng tụ trên đỉnh đầu, lúc này đã bị nhuộm đẫm thành một màu vàng kim, rõ ràng hiện ra đầy đủ hai khỏa Miện Tinh. Ma lực Cơ Động cũng đã trong lúc không hay không biết này mà đột phá lên đến ba mươi bốn cấp. Ngoại trừ việc Hỗn Độn Chi Hỏa ngưng tụ thành hình ra, không hề nghi ngờ, việc hoàn toàn lĩnh ngộ được cái Pháp Trận thứ nhất này cũng có tác dụng hết sức trọng yếu. Suy tưởng về pháp trận, hiệu quả so với tu luyện đơn thuần rõ ràng tốt hơn rất nhiều.
Cơ hồ có chút khẩn trương, Cơ Động định đi tìm cái Pháp Trận thứ hai. Đúng lúc này, một cảm giác năng lượng ba động cực kỳ quen thuộc chợt từ trên ngực hắn dâng lên.
Từng mảnh Hồng Liên chậm rãi giãn nở ra, loại cảm giác ma lực ba động mỗi một lần xuất hiện đều khiến tim hắn đập nhanh lên lại một lần nữa xuất hiện.
Mặc dù lúc này Cơ Động đang vô cùng hứng khởi, đang gấp gáp muốn đi học cái Ngũ Hành Pháp Trận thứ hai, thế nhưng, ngay khi luồng năng lượng ba động này xuất hiện, tâm trí của hắn lập tức tỉnh táo lại, phấn khởi biến thành hưng phấn. So sánh với việc thực lực tăng lên nhanh chóng, vị chủ nhân của luồng ma lực quen thuộc này đối với hắn mà nói lại càng thêm quan trọng hơn rất nhiều.
- Liệt Diễm.
Cơ Động cơ hồ là có chút khẩn cấp lớn tiếng gọi.
Thanh âm ôn nhu êm tai của Liệt Diễm chợt vang lên trên ngực Cơ Động:
- Ta xin lỗi, Tiểu Cơ Động, ta không ngờ rằng việc ta xuất hiện tại vũ hội khiến cho ngươi gặp phải kết cuộc như vậy.
Cơ Động vội nói nay:
- Không có vấn đề gì. Nếu cho ta lựa chọn lại lần nữa, cho dù là một ngàn lần, một vạn lần, ta cũng hi vọng có thể gặp được ngươi tại vũ hội. Có thể có ngươi làm bạn nhảy của ta một lần, đừng nói là phải rời khỏi Thiên Can Học Viện, cho dù là lập tức chết ngay, ta cũng cam tâm tình nguyện.
Liệt Diễm chỉ trầm mặc trong chốc lát, đột nhiên phì cười:
- Tiểu Cơ Động, không nên nói những lời ngu ngốc đó. Bất quá, tuy rằng lần này mang đến cho ngươi không ít phiền toái, thế nhưng hiện tại xem ra, cũng không phải là chuyện xấu. Thật không nghĩ đến, trong khoảng thời gian ngắn ngủi như thế, Hỗn Độn Chi Hỏa của ngươi đã thắp cháy. Hỗn Độn Chi Hỏa bùng cháy, có nghĩa là ý niệm lưu lại của hai đại quân vương đã biến mất, cùng với ý niệm của ngươi hoàn toàn dung hợp thành một thể. Sau này ngươi cũng không cần học tập những Ma Kỹ của bọn họ nữa, mà là khi thực lực đạt đến mức độ nhất định sẽ lĩnh ngộ ra được những ma kỹ mà bản thân ngươi tự có. Hỗn Độn Chi Hỏa có ý nghĩa là căn nguyên, là sự sáng tạo. Ta sở dĩ có thể chiến thắng hai đại quân vương, chính là vì có sự tồn tại của nó. Hiện tại ngươi cũng đã có được nó rồi. Cho dù so sánh với ta đi nữa, chẳng qua là Hỗn Độn Chi Hỏa của ta lớn hơn của ngươi một chút mà thôi. Đã lâu rồi không được uống rượu của ngươi pha chế, ta thật sự rất nhớ.
Cơ Động không chút do dự nói:
- Ta bây giờ sẽ lập tức tiến hành pha chế rượu cho ngươi.
Liệt Diễm nói:
- Không, hiện tại đối với ngươi mà nói, quan trọng nhất là phải học tập Ngũ Hành Pháp Trận trước mắt này.
Nhưng Cơ Động lại nói:
- So với việc tiến hành pha chế rượu cho ngươi, học tập mấy cái Pháp Trận này tính là gì cơ chứ? Liệt Diễm, hãy cho ta đi đi, ta muốn gặp ngươi.
Bốn chữ cuối cùng, thanh âm của hắn không kềm được bất giác mang theo vài phần run rẩy. Dường như, hắn thật sự rất muốn gặp Liệt Diễm. Hơn một tháng qua, mặc dù hắn đã trải qua không ít chuyện, thế nhưng lòng tưởng nhớ của hắn vẫn không giảm đi chút nào, người lại càng ngày càng trở nên mãnh liệt hơn nhiều.