Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 206


Liệt Diễm đâu rồi? Trong lòng khẽ giật mình một chút, Cơ Động gọi to một tiếng:
- Liệt Diễm.
Rất nhanh từ trên giường phóng xuống, vội vội vàng vàng mở cửa phòng phóng ra ngoài. Khi hắn nhìn thấy Liệt Diễm và A Kim đều đang ngồi trên bộ trường kỷ ở phòng khách ngoài phòng mà ăn sáng, trong lòng hắn mới thoáng thả lỏng bớt vài phần.
Hai nữ nhân nhìn thấy Cơ Động đột nhiên đẩy cửa phóng ra, cũng đột nhiên sửng sốt một chút, ánh mắt tự nhiên tập trung lên trên người hắn. Ngay sau đó, mỗi nàng lại có phản ứng quái dị bất đồng.
A Kim là trực tiếp quay đầu, nhìn về phía cửa sổ bên ngoài, chỉ là ly sữa trên tay nàng khẽ đổ ra ngoài một chút. Còn Liệt Diễm thì khẽ gắt lên một tiếng, khuôn mặt đỏ bừng cúi đầu.
Nhìn phản ứng của hai nàng, Cơ Động không khỏi sửng sốt một chút, theo bản năng cúi đầu nhìn lại, nhất thời đỏ bừng. Tối đó khi hắn ngủ, tuy rằng sợ Liệt Diễm ngượng ngùng mà không có cởi quần áo, nhưng hắn mới từ trong ngủ say thức dậy, thời gian vẫn là đang sáng sớm. Nam nhân vào sáng sớm mỗi ngày, phản ứng theo bản năng không hề keo kiệt, phần dưới sẽ nổi rõ lên như một cái lều con. Hơn nữa, nóc lều còn rất cao.

Tình huống như vậy bị hai nữ nhân chứng kiến, hơn nữa là còn trong nháy mắt bất ngờ xuất hiện trước mặt hai nàng như vậy, hai nàng có thể tự nhiên mới là chuyện lạ.
A! Thật xin lỗi.
Cơ Động kêu thảm thiết một tiếng, vội vàng đóng cửa phòng, quay vào trong ổn định lại tinh thần.
Hàm răng Liệt Diễm khẽ cắn môi, thì thào nói:
- Cái tên xấu xa này.
Tối hôm qua, nàng cũng ngủ đặc biệt ngon, vốn cũng không có thức sớm như vậy. Chẳng qua, vào thời khắc tờ mờ sáng hôm qua, nàng liền cảm giác được có cái gì cứng rắn đâm lên trên bụng mình, cực kỳ không được tự nhiên.
Khi nàng vừa tỉnh táo lại, liền phát hiện là cái lều con của Cơ Động đang đâm mình. Hắn nhất thời cực kỳ xấu hổ, vội vàng ngồi dậy. Cơ Động còn chưa kịp phát hiện tối đêm qua hắn đã ôm ai trong lòng ngực mà ngủ. Cả ngày mệt mỏi cùng thả lỏng khiến cho Cơ Động ngủ thật sự rất say. Nhưng nàng lại không nghĩ rằng, Cơ Động sáng sớm tỉnh dậy không nhìn thấy nàng, hắn lập tức phóng thẳng ra, kết quả, cái lều con tội ác kia lại một lần nữa hiện ra ngay trước mặt Liệt Diễm. Nàng làm thế nào có thể không xấu hổ, ngượng ngùng cơ chứ?
Mặc dù Liệt Diễm cũng không biết bên dưới cái lều con nhỏ kia đến tột cùng là cái gì, nhưng nàng cũng mơ hồ có thể đoán được thứ đó có liên hệ quan trọng tới việc gần gũi giữa nam nhân và nữ nhân với nhau.
Sự xấu hổ của Cơ Động tuyệt đối không kém Liệt Diễm chút nào. Quay trở lại phòng ngủ, hắn hận không thể tìm được một cái lỗ nào để mà chui xuống. Đúng là quá xấu hổ mà.
Một lúc lâu sau, hắn mới đem cảm xúc trong lòng mình bình tĩnh lại. Một lần nữa mở cánh cửa phòng ngủ, bước ra ngoài. Hắn chỉ thấy Liệt Diễm vẫn còn ngồi trên cái trường kỷ, còn A Kim thì đang đứng bên cạnh cái cửa sổ thủy tinh, nhìn xuống bên dưới.

Cơ Động liếc nhìn Liệt Diễm, khuôn mặt Liệt Diễm lại đỏ ửng lên, tức giận nói:
- Nhanh đến đây ăn một chút gì đi.
Cơ Động giống như nhận được lệnh đặc xá vậy, lập tức phóng vọt vào trong buồng tắm. Sau khi đơn giản vệ sinh thân thể một chút, mới quay trở lại phòng khách ăn sáng. Lúc này tâm tình của hắn mới hơi dần dần bình phục lại một chút. Chuyện phát sinh ngày hôm qua, giống như là hắn được ăn mật ngọt vậy, một chuyện cực kỳ khiến hắn vui sướng. Có thể nói, mối quan hệ giữa hắn và Liệt Diễm, bắt đầu từ tối hôm qua mới chân chính có biến hóa vượt bậc. Mặc dù vẫn chưa thể chân chính gọi là tình nhân, nhưng trong lòng cũng có thể thầm xem nhau như là tình nhân, cũng không còn cảm giác giống như trước kia, chỉ là quan hệ thầy trò.
- Hôm nay ngươi có định sẽ làm gì không?
Liệt Diễm thấy Cơ Động ăn uống xong rồi, lúc này mới hỏi.
Cơ Động khẽ trầm ngâm trong chốc lát, nói:
- Còn chuyện của Sinh Mệnh Chi Sâm, chúng ta phải nhanh xử lý xong mọi chuyện rồi trở về sớm. Kim Ưng Thương Hội đã bị tổn thất khá nhiều ở trong đó, chỉ sợ cũng sẽ không chịu từ bỏ ý độ. Vạn nhất nếu bọn họ có hành động gì đó, Bộ tộc Sâm Yêu chỉ sợ cũng sẽ không chống đỡ nổi. Cho nên hôm nay ta nhất định phải đem những chuyện trong Trung Nguyên Thành sớm xử lý ổn thỏa, sau đó chạy về Địa Linh Sơn hỏi Chu Tước a di kết quả thế nào. Nếu mọi chuyện thật sự thuận lợi, ngày mai chúng ta quay trở về Sinh Mệnh Chi Sâm.
Liệt Diễm gật gật đầu, nói:
- Vậy ngươi đi sớm đi. Hôm nay ta sẽ không đi chung với ngươi. Ta và A Kim quay trở về thế giới Địa Tâm. Quả trứng Hỏa long bất cứ lúc nào cũng có thể nở ra, ra phải cam đoan nó sẽ không xuất hiện vấn đề gì. Đến hoàng hôn, chúng ta gặp lại nhau ở gian phòng này. Nếu mọi chuyện của ngươi đều xong xuôi, vậy tối nay chúng ta quay trở về Địa Linh Sơn.
Cơ Động gật gật đầu, nói:
- Được, quyết định như vậy đi. Việc này không nên chậm trễ nữ, ta hiện tại đi ngay.

Liệt Diễm tạm thời quay trở về thế giới Địa Tâm, hắn cũng có thể tạm thời yên tâm. Ở nơi đó, nàng thật sự là nữ hoàng, đừng nói là một A Kim, cho dù là một trăm A Kim, chỉ sợ cũng không có khả năng tạo thành bất cứ uy hiếp gì với nàng. Hơn nữa, có thêm sự uy hiếp ngày hôm qua, A Kim đối với Liệt Diễm tựa hồ càng có thêm vài phần e ngại.
Vừa ra khỏi khách sạn Chu Tước, ánh mắt Cơ Động quay sang nhìn về phía Nhất Khẩu Hương. Theo tính toán thì hiện tại A Bỉnh cũng đã khôi phục lại rồi. Coi như là thay Phất Thụy sư huynh giải quyết xong một phần tâm nguyện. Nói thế nào đi nữa, lúc trước A Bỉnh bị thương chính là vì để cứu viện Phất Thụy mà ra.
Cơ Động thoáng hỏi thăm một chút, liền tìm được một quán rượu lớn nhất trên đường lớn Bính Hỏa. Trực tiếp lấy ra một khỏa Lục Giai Tinh Hạch làm tiền thế chấp, hắn đặt hàng một lượng lớn loại pju trắng và rượu đỏ, cùng với một lượng lớn bình thủy tinh trong suốt. Những bình thủy tinh mà hắn đặt đa phần đều là bình cầu, bởi vì hình dạng chủ yếu của Âm Dương Ngư cũng là hình cầu, lớn cỡ nắm tay, dùng để làm dụng cụ chứa đựng Ma Kỹ Tửu là tốt nhất. Những cái bình thủy tinh này cộng với rượu bên trong, liền tương đương với loại giấy đặc chế Ma Kỹ Quyển Trục. Kim tệ hiện tại còn lại trên người Cơ Động cũng không còn nhiều lắm, nhưng Tinh Hạch thì lại quá nhiều. Sau khi đặt xong rượu cùng với bình chứa, hắn hỏi thăm quán rượu hai chỗ mà hắn muốn đến. Một chỗ, chính là Ma Sư Công Hội của Trung Nguyên Thành, chỗ còn lại chính là Bình Đẳng Vương Phủ.
Đây là hai nơi mà hắn nhất định phải đi. Hắn đã sớm nghe Phất Thụy nói qua, tiến hành mua bán Tinh Hạch trong Ma Sư Công Hội, giá cả chính là công bằng nhất. Đương nhiên, điều kiện đầu tiên chính là bản thân ngươi phải là thành viên của Ma Sư Công Hội mới được. Cơ Động hiện tại mặc dù còn chưa phải, nhưng với thực lực của hắn, thi đậu vào Ma Sư Công Hội căn bản không có vấn đề gì. Hắn và Liệt Diễm chuẩn bị đi du lịch đại lục một chuyến, cũng cần phải có một lượng tiền tài nhất định. Cho nên, hắn định đem một ít Tinh Hạch không phải là Hỏa Hệ để đổi lấy một ít tiền mặt nhất định dùng để chi tiêu. Cũng định dùng tiền mặt mua một ít rượu nữa.
Về phần trở về Bình Đẳng Vương Phủ, hắn chuẩn bị đi tìm Cơ Dạ Thương, thuận lợi giải quyết luôn tâm nguyện bái tế cho cha mẹ ở thế giới này của hắn.
Vị trí của Ma Sư Công Hội chính là trên đường lớn Mậu Thổ. Mà hoàng cung của Trung Thổ Đế Quốc cũng đồng dạng ở trên đường này. Bởi vậy, có thể thấy được, vị trí của Ma Sư Công Hội ở trong các quốc gia có địa vị tôn kính như thế nào. Đường lớn Mậu Thổ, Cơ Động cũng từng đi qua mấy lần, đối với vị trí của Ma Sư Công Hội cũng có ấn tượng nhất định. Rất nhanh, hắn liền từ đường lớn Bính Hỏa đi sang đường lớn Mậu Thổ cách đó không xa. Khi đi ngang qua hoàng cung, ánh mắt của hắn theo bản năng nhìn thoáng qua hoàng cung một chút. Năm đó, hắn đúng là bị nơi này kịch liệt truy sát. Thái tử của Trung Thổ Đế Quốc, Cơ Dật Phong cũng chính là bị hắn đánh chết.
Thế sự chuyển biến khác thường, sự truy sát lúc trước đã sớm không còn nữa. Nhiều năm như vậy, dáng vẻ bên ngoài của hắn cũng xảy ra biến hóa không nhỏ, cho dù là người quen trước đây của hắn cũng không nhất định có thể nhận ra.


Bình Luận (0)
Comment