Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 224


Chứng kiến con quái vật kinh khủng đột nhiên xuất hiện này, bất luận là chiến sĩ của Diệt Tuyệt Quân Đoàn hay là người của Kim Ưng Thương Hội, đều không tin vào mắt của mình. Mà hiệu quả trực tiếp nhất khi nó xuất hiện chính mà, bao gồm Tích Long Vương trong đó, tất cả các Tích Long đồng loạt ngã rạp xuống. Đám ma thú kinh nghiệm chiến đấu dày dặn này, giờ khắc này đã không còn một chút chiến ý nào, toàn bộ phủ phục trên mặt đất, kịch liệt run rẩy, giống như là cảm nhận một loại khí tức vô cùng khủng bố khiến cho chúng nó vô cùng khiếp sợ vậy.
Dù cho trước đây khi đối diện với sự va chạm của hai đại Siêu Tất Sát Kỹ, đám Tích Long này cũng không có biểu hiện như vậy, nhưng mà hiện tại, loại tình huống như vậy liền xuất hiện.
Ngoại trừ Cơ Động ra, trong mắt những người khác, bao gồm cả A Kim trong đó, đầu sinh vật đột nhiên từ trong cơ thể Cơ Động tách ra, căn bản là một con quái vật. Đúng vậy, là một con quái vật. Nó có mắt rồng, sừng hươu, miệng trâu, mũi chó, bờm sư tử, đuôi rắn, vẩy cá, ưng trảo, chín loại động vật hợp lại làm một, tạo thành một hình tượng không giống bất cứ sinh vật nào. Kỳ lạ nhất chính là, toàn thân nó không ngờ lại là một nửa màu đen, một nửa màu trắng, từ phần cổ trở lên bắt đầu tách ra làm đôi, có hai cái đầu. Trên thân chỉa ra, lại là có chín cái chân, cũng là nửa trắng nửa đen, không có cánh, nhưng lại có thể phiêu phù trên không trung. Từ khí tức bộc phát ra trên người của nó, nhân loại cũng không cảm nhận thấy cái gì, chỉ là đám Tích Long lại rõ ràng cảm nhận được khí tức quân lâm thiên hạ của Hoàng đế Long tộc.
Khi nó xuất hiện, người rung động nhất là chính bản thân Cơ Động. Nhìn con quái vật to lớn, chiều cao trên mười thước này, trong lòng hắn cảm thấy vô cùng thân thiết. Đúng vậy, chính là thân thiết. Bởi vì, sinh vật này đối với những người khác mà nói, nó là quái vật, nhưng đối với Cơ Động, nó lại là Thần vật tượng trưng cho Quốc gia ở kiếp trước, Trung Hoa thần long.

Ở trong lòng Cơ Động, rồng ở thế giới này, bất quá chỉ là một loại thằn lằn bay mà thôi. Chỉ có đầu tọa kỵ mà hắn đang cưỡi này, mới chân chính là Rồng a! Nhưng mà, vì sao nó lại có đến hai đầu, trên thân lại có đến chín chân? Ngồi trên lưng của nó, Cơ Động chẳng những cảm giác được ma lực của mình khôi phục với tốc độ gần như khủng bố, hơn nữa, còn có một loại cảm giác huyết nhục tương liên không thể nói bằng lời được. Giống như là con rồng này chính là một bộ phận thân thể của nó vậy.
- Cơ Động, đừng ngạc nhiên. Con rồng này chính là kế thừa máu của ngươi, cùng với linh hồn của ngươi tương thông. Là do máu tươi, linh hồn, Hỗn Độn lực của ngươi nuôi dưỡng nó thành hình, có được ma lực giống như đúc với ngươi. Hơn nữa nó còn có lực lượng đặc thù của Long tộc. Nó vừa mới nở ra, đã có được tu vi Bát Giai. Bát Giai Cực Hạn Ma Lực. Cực Hạn Song Hỏa lấy Hỗn Độn làm trung tâm, vốn là Thánh Hỏa. Nó lại trải qua linh hồn của ngươi cùng với máu tươi tăng trưởng mà thành, vì vậy ta đặt tên cho nó là: Đại Diễn Thánh Hỏa Long.
Thanh âm Liệt Diễm vẫn như trước êm tai, giống như tất cả những chuyện này đều là hiển nhiên xảy ra vậy. Đột nhiên, trong lòng Cơ Động có một loại cảm giác, chính là từ khi trận chiến này bắt đầu, tựa hồ toàn bộ đều nằm trong sự khống chế của Liệt Diễm.
Từ khi mình bắt đầu cùng Trần Long Ngạo chiến đấu, đến khi thi triển Siêu Tất Sát Kỹ, mỗi khi mìn gặp phải nguy cơ khó có thể ứng phó được, đều lập tức xuất hiện chuyển cơ. Mà tất cả những chuyển cơ, đều là do Liệt Diễm đưa đến. A Kim xuất hiện, Đại Diễn Thánh Hỏa Long xuất hiện, đều là như thế.
Hai tiếng rồng ngâm lại từ hai cái miệng khổng lồ của Đại Diễn Thánh Hỏa Long vang lên. Trong tiếng rống giận rung trời, uy áp không gì sánh kịp của Cực Hạn Song Hỏa chợt từ trên trời giáng xuống. Lúc này đây chẳng những là áp chế địch nhân, thậm chí ngay cả khí tức Cực Hạn Âm Kim trên người A Kim tản mát ra cũng đồng dạng bị áp chế.
Nếu nói Hỏa Nhi là một tiểu cô nương ôn nhu, như vậy, Đại Diễn Thánh Hỏa Long chính là Hoàng Đế Ma Thú uy nghiêm. Đồng dạng là uy áp Cực Hạn Song Hỏa, nhưng từ trên người nó phóng xuất ra, lại hoàn toàn khác biệt. Đó hoàn toàn là áp lực khủng bố như quân vương giáng lâm vậy. Những Diệt Tuyệt Chiến Tướng, Diệt Tuyệt Chiến Sư còn sót lại của Diệt Tuyệt Quân Đoàn, không chỉ có ma lực toàn bộ bị áp chế, thậm chí cả thân thể cũng trở nên trì trệ. Bên trong không trung, trong phạm vi đường kính năm trăm thước, toàn bộ biến thành hai màu Hắc Bạch Song Sắc. Toàn bộ các màu sắc rực rỡ khác vào giờ khắc này cũng đã tiêu thất, chỉ còn lại hai màu trắng, đen.
Ma Vực, Cực Hạn Song Hỏa Ma Vực của Đại Diễn Thánh Hỏa Long. Vẻn vẹn việc phóng thích cái Ma Vực này, liền chứng tỏ ma lực của nó vượt xa Cơ Động. Bát Giai Ma Thú, trong giới ma sư chỉ tương đương với Thất Quan Ma Sư, mà chỉ có Bát Quan Ma Sư mới có thể phóng thích ra Ma Vực, không ngờ bản thân Đại Diễn Thánh Hỏa Long cũng có thể phóng xuất ra được.

Hai cái đầu rồng, hai cặp Long Nhãn, liếc nhìn xung quang. Nó nhìn qua cực kỳ ngạo mạn, hoàn toàn dùng một loại ánh mắt miệt thị mà nhìn chăm chú vào địch nhân bên dưới. Nhưng mà, nó cũng không có công kích. Cơ Động có thể cảm giác rõ ràng, toàn bộ năng lực hành động của Đại Diễn Thánh Hỏa Long đều cùng linh hồn của mình câu thông một chỗ với nhau. Tất cả các loại năng lực của Đại Diễn Thánh Hỏa Long cũng đều ghi dấu bên trong linh hồn của Cơ Động. Chỉ khi nào Cơ Động hạ mệnh lệnh, nó mới tiến hành phát động công kích.
Linh hồn bọn họ tương liên với nhau, căn bản không cần phải mở miệng nói chuyện, chỉ cần sự câu thông khi hành động, đã có thể phối hợp hoàn mỹ với nhau.
- Lui lại.
Thấy Đại Diễn Thánh Hỏa Long xuất hiện, cảm thụ được sự áp chế cường hãn của Cực Hạn Song Hỏa Ma Vực khủng bố kia, Trần Long Ngạo mặc dù không cam lòng, lúc này cũng chỉ có thể hạ mệnh lệnh rút lui. Nếu không hắn có thể khẳng định, cứ tiếp tục như vậy, kết quả trận chiến hôm nay cuối cùng chỉ có thể là bên mình toàn quân bị diệt. Lực lượng bên mình đã căn bản không có khả năng cùng với đầu Ma thú không biết là Cửu Giai hay Thập Giai vừa mới đột nhiên xuất hiện này tiến hành chống cự nữa. Trông cậy vào Lô Tạp Nhĩ? Chẳng khác nào người si nói mộng. Hắn chỉ có thể âm thầm cầu nguyện, Diệt Tuyệt Quân Đoàn chết ít lại một người, có thể mang về nhiều được một người.
A Kim triển khai thân hình, hóa thành một tia chớp nháy mắt đuổi theo đám chiến sĩ Diệt Tuyệt Quân Đoàn đang bắt đầu lui lại. Hai tay nàng lại bùng nổ ra kim quang mãnh liệt, hóa thành từng mảng kim chúc khổng lồ chuẩn bị công kích. Đúng lúc này, thanh âm Cơ Động từ trên không trung truyền xuống:
- Đừng đuổi theo, cứu Hỏa Nhi quan trọng hơn.
Nếu không phải Hỏa Nhi bị thương nặng, Cơ Động nhất định sẽ không chút do dự cưỡi Đại Diễn Thánh Hỏa Long đuổi theo truy sát cường địch. Nhưng lúc này hắn lại rõ ràng cảm giác được sinh mệnh lực của Hỏa Nhi đang rất nhanh trôi đi. So sánh với việc truy sát địch nhân, không hề nghi ngờ, cứu Hỏa Nhi mới quan trọng hơn nhiều.

Thân thể Đại Diễn Thánh Hỏa Long chợt lóe lên. Tuy rằng nó không có cánh, nhưng tốc độ phi hành của nó lại giống như là lăng không dịch chuyển vậy, chẳng những không vang lên chút tiếng động nào, hơn nữa lại còn nhanh vô cùng. Thân thể lớn hơn mười thước cơ hồ chợt lóe lên, cũng đã phóng vào trong rừng rậm. Bằng vào linh hồn liên hệ giữa Hỏa Nhi và Cơ Động, rất nhanh đã tìm đến được chỗ Hỏa Nhi rơi xuống.
Hỏa Nhi lẳng lặng nằm trên mặt đất, vô số máu tươi từ trong cơ thể nó trào ra. Một cái lỗ thủng lớn cỡ nắm tay xuyên thủng qua ngực nó, sinh mệnh lực không ngừng trôi đi. Cặp phượng mâu vốn sáng ngời có thần, lúc này cũng đã biến thành một màu xám trắng.
Cơ Động thả người từ trên lưng Đại Diễn Thánh Hỏa Long nhảy xuống, một bước liền đi tới bên cạnh Hỏa Nhi. Hắn ôm thân thể Hỏa Nhi lên, nước mắt trào mi mà nói:
- Hỏa Nhi, Hỏa Nhi, ngươi nhất định phải chịu đựng. Ngươi nhất định không được có việc gì.
Hít sâu một hơi, Cơ Động chỉ là thoáng do dự một chút, cắn răng một cái, hay tay đồng dạng đặt trên hai vết thương trước ngực và sau lưng của Hỏa Nhi. Không thể để Hỏa Nhi tiếp tục đổ máu nữa. Nếu chảy máu thêm một chút nữa thôi, nó hẳn phải chết không thể nghi ngờ.


Bình Luận (0)
Comment