- Liên Nghị Vũ Hội?
Cơ Động nhìn Lam Bảo Nhi, gật gật đầu, nói:
- Ta có đọc qua bố cáo dán trước cửa Học Viện. Có chuyện gì không?
Lam Bảo Nhi mở to hai mắt:
- Ngươi chuẩn bị dẫn ai cùng tham gia vũ hội?
Cơ Động gãi gãi đầu, nói:
- Ta còn chưa quyết định là sẽ tham gia hay không. Loại vũ hội này đối với ta cũng không có ý nghĩa gì cả.
- Ngươi không định tham gia sao?
Đáy mắt Lam Bảo Nhi hiện lên một tia thất vọng.
Cơ Động nói:
- Hiện tại ta còn chưa có quyết định, chỉ là không cảm thấy hứng thú mà thôi. Bảo Nhi, ngươi đến tìm ta chỉ là muốn hỏi chuyện này thôi sao?
Lam Bảo Nhi thoáng toát ra một tia xấu hổ, khẽ cúi đầu, nói:
- Không có gì, chỉ là ta đang đi ra ngoài, ngang qua phòng của ngươi, thuận tiện ghé chào ngươi một cái mà thôi. Ta còn chưa kịp cảm tạ ngươi đã hỗ trợ ta trong Địa Linh Sơn. Lần đi này ta thật sự đã học được rất nhiều kinh nghiệm đáng giá.
Cơ Động mỉm cười:
- Ta không phải đã nói rồi sao, chúng ta là đồng bọn mà, cần gì phải nói cảm ơn chứ? Huống chi, ngươi cũng đã giúp ta rất nhiều mà, tại thời khắc cuối cùng, nếu không có sự trợ giúp của ngươi, ta cũng không có khả năng chiến thắng tên Thổ Hệ ma sư kia. Dù sao hắn cũng là một gã đối thủ tứ quan, thực lực chênh lệch quá lớn.
Lam Bảo Nhi miễn cười cười, nói:
- Bất luận nói như thế nào ta cũng phải cám ơn ngươi, nếu như không cùng ngươi tham gia lần sơ khảo này, thành tích của ta chỉ sợ sẽ vô cùng thê thảm rồi. Không quấy rầy ngươi nghỉ ngơi, ta trở về trước đây.
Cơ Động gật gật đầu, nói:
- Đã khuya rồi, ngươi cũng ngủ sớm đi thôi.
Nhìn Cơ Động đóng cửa phòng lại, Lam Bảo Nhi nhẹ nhàng lui lại, có chút oán hận khẽ làm mặt quỷ về phía cửa phòng Cơ Động, thầm nghĩ trong lòng:
- Cơ Động, ngươi đúng là một tên ngu ngốc, chẳng lẽ ngươi còn muốn ta phải chính miệng nói ra, ta muốn làm bạn nhảy của ngươi sao? Đồ đáng ghét, đồ đáng ghét.
Mặc dù rất không cam lòng, thế nhưng Lam Bảo Nhi chung quy cũng không có dũng khí gõ cửa phòng Cơ Động lần nữa, mang theo vài phần không cam lòng và thất vọng bỏ đi.
Cẩn thận đóng cửa phòng lại, Cơ Động khẽ mỉm cười nhè nhẹ. Những gì Lam Bảo Nhi ám chỉ, hắn làm sao lại không hiểu rõ cơ chứ?
Chỉ là hắn không muốn Lam Bảo Nhi sẽ hiểu lầm, cho nên mới làm ra vẻ không hiểu mà thôi. Bản thân tâm lý hắn là một người trưởng thành hơn ba mươi tuổi, Lam Bảo Nhi lại chỉ là một tiểu cô nương, hắn vốn không để trong lòng. Ở trong lòng hắn, từ sau khi đã có được Liệt Diễm, tuyệt đối không có thêm người thứ hai nữa. Đồng thời hắn cũng không hi vọng mình sẽ xúc phạm đến Lam Bảo Nhi, cho nên mới không chiều theo nàng ta.
Một lần nữa quay lại nằm trên giường, lúc này Cơ Động vô cùng muốn đi tìm Liệt Diễm, nhưng mà, hắn thật sự không biết sau khi nghe những lời nói đó của mình, Liệt Diễm sẽ có phản ứng như thế nào. Một loại cảm giác sợ hãi trước giờ chưa từng có chợt xuất hiện, làm cho hắn có chút sợ phải gặp lại Liệt Diễm. Bởi vì hắn sợ Liệt Diễm sẽ cự tuyệt hắn, hoặc là sẽ nói ra những chuyện khiến hắn không thể chấp nhận nổi mà thôi.
Hiện tại hắn cũng không có tâm trí tu luyện, cứ như vậy mà nằm trằn trọc mãi trên giường, rất lâu cũng không thể ngủ được. Không biết trải qua bao lâu sau, hắn mới mơ mơ màng màng thiếp đi.
Đã rất lâu như vậy không có cảm giác thả lỏng tâm trí mà ngủ như vậy. Từ khi bắt đầu tu luyện ma lực đến nay, tuyệt đại đa số các đêm của Cơ Động đều là tiến hành tu luyện không ngừng nghỉ. Cảm giác thả lỏng hoàn toàn, không nghĩ ngợi gì mà ngủ giống như vậy, thật sự là hiếm có vô cùng. Cảm giác như thế này làm cho tâm trí cùng với thân thể của hắn hoàn toàn thả lỏng ra. Trong lúc hắn đang say ngủ, cùng với hô hấp thở ra, hít vào, ma lực và ý niệm của hắn, lại thêm một chút Hỗn Độn Chi Nguyên cùng với Chu Tước Nội Giáp và thân thể của hắn cũng càng thêm dung hợp chặt chẽ với nhau. Trên cả đại lục hiện tại, cũng chỉ có mỗi mình Liệt Diễm nữ hoàng của thế giới Địa Tâm mới có thể hoàn toàn hiểu rõ hiện tại Cơ Động đã đạt đến trình độ như thế nào.
o0o
Tầng sáu của Âm Dương Học Đường.
- Chiêu Dung, ngươi thật sự muốn đi tìm sư phụ sao?
Chúc Dung hỏi vợ.
Âm Chiêu Dung gật gật đầu:
- Hiện tại chúng ta cũng không thể khẳng định chính xác, thứ xuất hiện trên người Tiểu Động Động có phải là Hỗn Độn Chi Hỏa hay không. Cho dù nó chỉ là một cái căn nguyên nho nhỏ mà thôi, nhưng ý nghĩa của nó thật sự quá lớn. Nếu chuyện đó là thật, tương lai Tiểu Động Động nhất định sẽ trở thành ma sư đứng đầu cả Đại lục, một đời Ma Hoàng. Đại Ca mặc dù đã rất lâu rồi không có để ý đến chuyện của thế sự, nhưng chuyện này lại quan hệ đến sự hưng suy của Hỏa Hệ ma sư trong thiên hạ của chúng ta, thậm chí cũng có thể quan hệ đến kết quả chiến đấu cuối cùng của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục chúng ta và Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục, hắn nhất định sẽ bị ta đánh động mà hạ sơn. Đại ca đã bế quan hơn năm mươi năm, nhất định sẽ có nhiều lĩnh ngộ mới. Nếu như hắn có thể tự mình dạy dỗ cho Tiểu Động Động, hoặc là có được sự ủng hộ và tán thành của hắn, trong thiên hạ cho dù bất cứ kẻ nào đi nữa cũng không thể uy hiếp được Tiểu Động Động.
Chúc Dung gật gật đầu:
- Cây cao giữa rừng, nhất định sẽ chịu gió lớn công kích. Nếu như những người khác biết tiểu tử Cơ Động này có được Hỗn Độn Chi Hỏa, đừng nói là bên phía Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục, chính là người một nhà của chúng ta, chỉ sợ cũng sẽ không để yên cho hắn. Ngươi nói không sai, chỉ có lão sư ra mặt, mới có thể chấn nhiếp hết tất cả, bảo vệ cho Cơ Động lớn dần lên. Chỉ cần hắn có thể đạt đến cảnh giới như Phất Thụy vậy, có được khả năng chân chính sử dụng lực lượng của Hỗn Độn Chi Hỏa, thiên hạ còn ai có thể đụng đến hắn nữa chứ.
Âm Chiêu Dung nói:
- Ta cần xuất phát ngay, đi tìm đại ca. Hiện tại ở nhà ngươi nên bảo Tiểu Động Động tận lực giữ kín năng lực của mình một chút, không nên làm người ta chú ý. Ta sẽ sớm nhanh chóng trở về.
Chúc Dung nói:
- Ngươi cứ yên tâm mà đi. Ở nhà ta sẽ bảo Cơ Động cứ ở trong phòng mà tu luyện, sẽ không có chuyện gì đâu.
o0o
Lúc Cơ Động thức dậy, chỉ cảm thấy tinh thần rất tốt. Tình huống không cảm nhận được nguyên tố ma lực trong không khí giống như tối hôm qua đã biến mất. Trong ý niệm của hắn, khả năng cảm nhận đã không còn đơn giản là cảm nhận được sự tồn tại của Bính Hỏa và Đinh Hỏa nguyên tố nữa, mà giống như là dung nhập với chúng nó vậy.
Ma lực đạt đến cảnh giới ba quan, tựa hồ đã không cần hắn phải tận lực hấp thu, hai loại Hỏa nguyên tố thuộc tính trong không khí cũng sẽ tự động hội tụ lại xung quanh thân thể của hắn, tùy ý để hắn hấp thu, tiêu hóa. Chỉ cần ý niệm hắn khẽ động một chút, không chỉ là ma lực trong cơ thể hắn dâng trào ra, thậm chí ma lực bên ngoài cũng lập tức cùng với ý niệm của hắn mà ngưng đọng lại.
Đây là cảnh giới ba quan hay sao? Trong lòng Cơ Động có chút nghi hoặc. Dựa theo những lý luận mà Chúc Dung đã dạy cho hắn, ma sư ba quan, hẳn là chỉ có thể mượn dùng ma lực nguyên tố trong thiên địa, khi phát động ra ma kỹ giúp gia tăng thêm uy lực mà thôi. Vì sao hiện tại khi ý niệm của mình phát sinh biến hóa, Hỏa nguyên tố trong không khí lại có xu hướng bị khống chế cơ chứ? Đây không phải là cảnh giới của cấp bậc bốn quan hay sao?