Mà lúc này nhắc nhở lướt qua đúng lúc...
“Cơ thể sắp thức tỉnh, tạm dừng phân tích và hấp thu năng lượng tỉnh thần dị chủng, phương pháp vận khí Ngữ Cầm đã hoàn thành...Hiện tại tích lũy năng lượng của Cửu Vĩ đuôi 1 đạt 83%...”
Đúng sáu tiếng đồng hồ sau, Giang Nguyên chậm rãi mở mắt, sau đó khẽ thở hắt ra. Sau khi thở ra, Giang Nguyên chỉ cảm thấy ba tấc dưới rốn có một luồng khí ấm chậm rãi thuận theo lộ tuyến đặc biệt, di tán khắp. người hắn. Chỉ trong nháy mắt, hắn cảm thấy khắp nơi trên cơ thể đều như lập tức tỉnh lại vậy, tràn ngập tinh lực vô hạn.
Cảm nhận được niềm vui bất ngờ, Giang Nguyên
không hiểu rõ lắm rốt cuộc mọi chuyện là thế nào nhưng hắn biết chút Lão sơn sâm hắn ăn hôm qua đã có tác dụng rồi. Hơn nữa lần này hắn tỉnh lại cảm giác hình như: ả. cả người khác hắn lúc trước.
Giang Nguyên khẽ thở hắt ra, sau đó vươn tay sờ sờ bên dưới của mình, cảm thấy hình như chỗ đó dựng đứng hơn bình thường mấy phần hơn nữa còn tràn ngập. thứ gì đó ấm ấm, lập tức trợn tròn mắt... Đây rốt cuộc là cái gì vậy, chẳng lẽ thứ đó thật sự có tác dụng phụ như: thế này sao?
Giang Nguyên lại nhìn nhìn hơn nửa cây Lão sơn sâm ở đầu giường, thấy hơi chóng mặt, hắn còn chưa có bạn gái, khí dương cương này không có chỗ phát tiết, ăn thứ này vào chắc không xảy ra vấn đề gì chứ?
Lúc này Giang Nguyên có chút không dám khẳng định, muốn tìm người khác hỏi nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nhớ ra người bảo mình yên tâm, trong lòng lại thấy đau khổ. Người bình thường chưa từng thử thứ này, mà người nói với hắn là Tuyên Tử Nguyệt, chẳng lế hắn còn đi hỏi cô nàng? Cô nàng là con gái đấy? Không có thứ này...
Hơn nữa chắc các anh em trưởng bối của cô nàng cũng không nói chuyện này với cô nàng.
Nghĩ đến đây, Giang Nguyên thật sự ngây ngốc, hắn nhìn Lão sơn sâm, đầu óc choáng váng.
Giang Nguyên nghĩ một lúc lâu, cảm thấy hình như chỗ đó bắt đầu mềm hơn mới khẽ thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần nó từ từ thu lại là được. Hắn lập tức cắn răng nói:
- Nam tử hán đại trượng phu còn sợ thứ này sao? Muốn chết thì chết đi...
Nhớ đến việc lát nữa mình phải luyện Ngũ Cầm Hí, Giang Nguyên cắn răng, cầm Lão sơn sâm ở đầu giường, “rắc” một tiếng, lại cắn một ít, vừa nhai vừa dậy...
Hắn không tin nếu thật sự ăn đến mức mình chảy máu mũi thì thôi, nhưng hiện tại xem ra lợi nhiều hơn hại...
Vui vẻ đánh răng rửa mặt xong, Giang Nguyên liền thay quần áo chạy đến Đại học Đông Bắc.
Cùng với việc tứ chỉ của Giang Nguyên chạm đất, bắt đầu nghiêng về phía trước, lùi về phía sau làm trò con hổ, Giang Nguyên đột nhiên cảm thấy tại Khí Hải có một lưồng nhiệt tuôn ra, bắt đầu trực tiếp chậm rãi chảy xuôi theo cột sống, tứ chỉ và vùng ngực của hắn, Luồng nhiệt này như một tầng nước ấm lờ mờ thỉnh thoảng đi về phía trước, thỉnh thoảng lùi về phía sau theo động tác của hắn, giội vào cột sống, tứ chỉ và phần tim phổi ngực của hắn...
Đồng thời mấy tâng mồ hôi nhỏ mịn dày đặc cũng theo đó chảy ra, khiến Giang Nguyên thoải mái đến mức suýt nữa thì rên rỉ...