Nghe thấy thanh âm phía sau, nữ tử quay đầu lại nhìn mấy người đang đi tới. Liếc mắt một cái, ánh mắt nàng dừng trên người nam nhân mắt tím kia.
Không thể không nói, nam nhân này rất tuấn mỹ tà mị, quanh thân bao phủ nhàn nhạt sát khí nhưng lại không chút ảnh hưởng đến khí chất cao quý ưu nhã của hắn.
"Ngươi là Dạ Vô Trần?" Nữ tử lẳng lặng nhìn nam nhân đối diện, từ đầu đến cuối, đáy mắt nàng trước sau như một không hề có chút gợn sóng nào.
Hắn quả thật rất tuấn mỹ, đáng tiếc chỉ là một nam nhân phụ bạc....
Không chờ nam nhân đáp lời, ánh mắt nữ tử dời qua nữ tử tuyệt mỹ bên cạnh, khẽ nhíu mày. Khó trách có thể cướp vị hôn phu của người khác, dung mạo cỡ này đúng là có tư cách.
"Dạ Vô Trần, thiếu chủ nhà chúng ta cho mời!" Nữ tử khẽ nâng mắt, không nóng không lạnh nói.
Dạ Vô Trần hơi nhíu mày rồi chợt giãn ra, lạnh lùng nói: "Xin lỗi, ta không quen biết thiếu chủ của các ngươi, cũng sẽ không đi cùng các ngươi."
"Hừ!" Nữ tử hừ lạnh, khí thế trên người cũng tăng lên: "Ngươi không đi cũng phải đi!"
Thật không biết vì sao thiếu chủ phải nhớ mãi không quên tên nam nhân phụ bạc này.
Đặc biệt là nữ nhân bên cạnh hắn, cũng không phải thứ gì tốt, rõ ràng biết nam nhân này đã có vị hôn thê còn muốn câu dẫn hắn, nếu không phải trong môn phái có quy định không được tùy tiện động thủ với người dưới cảnh giới huyền thiên, nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua nữ nhân này!
Thân thể Dạ Vô Trần chợt lóe, che chắn phía trước Mộ Như Nguyệt.
Nhìn thấy động tác này của hắn, trong lòng nữ tử càng thêm tức giận, trong mắt lập lòe hàn ý, nam nhân này vứt bỏ thiếu chủ tìm nữ nhân khác, bây giờ còn làm trò bảo vệ nàng trước mặt bọn họ.
Dù thiếu chủ là nữ nhi tư sinh của môn chủ, gần đầy mới được đón về môn phái, nhưng dù sao nàng cũng là thiếu chủ, đại biểu cho cả môn phái bọn họ.
Đặc biệt là nàng còn là nữ nhi duy nhất của môn chủ...
"Vô Trần." Mộ Như Nguyệt nhẹ nhàng cầm tay Dạ Vô Trần, mỉm cười lắc đầu nói: "Ta không sao, ngươi không cần lo lắng..."
Chẳng qua...
Nàng đảo mắt nhìn qua nữ tử như u lan kia, đáy mắt xẹt qua tia sáng kì lạ.
Nữ nhân này đến vì Vô Trần?
Trên đời này, người muốn tranh đoạt phu quân với nàng cũng chỉ có Nam Cung Tử Phượng, nhưng nhìn tình huống hiện tại, nữ tử này không phải Nam Cung Tử Phượng.
Vậy mục đích của nàng là gì? Thiếu chủ mà nàng nói là người phương nào?
Ánh mắt Dạ Vô Trần hơi trầm xuống, khí thế khuếch tán ra, 'oanh' một tiếng đánh nữ tử bay ra ngoài.
"Chân nguyên?"
Nữ tử biến sắc, nam nhân này cũng là chân nguyên? Bất quá hắn chỉ có một người, mà bọn họ có mười người....
"Chờ ta."
Dạ Vô Trần khẽ nói vào tai Mộ Như Nguyệt khiến tim Mộ Như Nguyệt hơi chấn động, không chờ nàng kịp nói gì, thân ảnh tím đã xẹt qua không trung, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt nữ tử.
Hắn khẽ nâng tay lên, một thanh kiếm màu tím xuất hiện trong tay hắn, thân kiếm lập lòe ánh sáng tím, tương ứng với một thân trường bào tím của hắn.
Mộ Như Nguyệt khẩn trương, giờ phút này, trong lòng cảm thấy thật bất lực.
Từ khi trọng sinh tới nay nàng vẫn luôn tu luyện chưa từng ngừng nghỉ, nhưng hiện tại chỉ có thể bất lực như vậy, trơ mắt nhìn Dạ Vô Trần chiến đấu với kẻ địch mà không thể giúp được gì...
"Ngươi đã rất nỗ lực rồi."